PHẬP PHỒNG MƯA
Phập phồng là phập phồng mưa
Chẳng mưa bóng bóng, mưa trưa phập phồng
Từ khi con bướm đậu bông...
Mù u trái rụng vườn mông mênh buồn
Tiếng con bìm bịp sầu buông
Qua sông con sáo nhập tuồng người dưng
Trời mưa ướt áo, xin ngừng...
Phập phồng em thuở rượu mừng rước dâu
Phập phồng mưa, phập phồng lâu...
Hàng hiên, cỏ mọc cúi đầu gội mưa!
*
THÁNG SÁU
Tháng sáu chờ mưa. Mưa vẫn xa
Giang hồ xa xứ. Mỗi mình ta
Mưa cũ lâu ngày. Không được gặp
Người cũ, năm nào như cánh hoa?
Tháng sáu chờ đêm. Đêm lạc nguyệt
Hương say, rượu đắng. Trăng bên đường
Ngươi khóc ngày về. Thân khách lạ
Mà tình năm cũ. Lạnh đêm sương!
Tháng sáu. Phù vân rợp đỉnh núi,
Chùa quen khách tục vương vướng bụi
Người mỏi giang hồ lên non cao
Chim cú rúc vào đêm không sao?
Tháng sáu. Dòng sông nằm mơ nước
Em mơ đêm…khỏa thân tự tình
Ta lỡ trao thân nơi quán trọ
Đêm động phòng cùng mưa nguyên trinh!
Tháng sáu chờ mưa. Ngày mệt nhoài
Quẩn quanh ngày tháng. Thơ nguôi ngoai
Ngày mai cỏ biếc. Xa danh lợi
Ta hóa thân thành… hạt mưa bay!?...
*
MƯA GÒ DẦU
Thoáng làm ướt áo nhau xưa
Trời mưa năm ấy mình chưa trao tình
Trời mưa hôm ấy thình lình
Đường mưa hôm ấy cho mình yêu nhau
Trời mưa ướt áo mà đau
Thương em đứt ruột áo màu nguyên trinh
Ngày mưa. Phố quận lặng thinh
Đường trơn trợt thế cho mình dìu nhau
Hạt mưa chậm hạt mưa mau
Xin đừng thóc mách. Đôi đầu kề môi...
– Trần Hoàng Vy