t h á n g n g à y q u a*

27/01/202512:34:00(Xem: 1462)
Julia Pinkham
Julia Pinkham

 

MƯA


Nhà mẹ không còn về đâu ngủ*
Gối những đêm mưa mái rì rào
Từng góc sáng tối từng thân thuộc
Gõ. tụng. mơ hồ. một tiếng rao 

 

 

MẠ

 

Về nhà ăn cơm mạ nấu

Lâu tôi không được không còn 

Nghe nhạc êm dịu hòa tấu

Về nhà về nhà đi con

 

[ dớ mạ ]

24.1.25

 

 

SAO

 

Rồi làm sao chẳng làm sao

Cứ Tết đến nghe nao nao trong lòng 

 

 

BUỒN 

 

Uẩn khúc của ngũ quả 

Da xanh chín rục buồn 

Trái cây nằm ngoài chợ 

Sao rước về cô đơn

 

CẶP

Tôi bắn chậm
Hai ve bi
Một viên trong vắt
Hai thì chết oan.

CỬA TỨ


có bốn cửa đi cửa nào
sinh
lão
bệnh
tử
cửa nào cũng qua 

 

 

 

 

Dầu gì

Làm gì

Cách nào

Cũng phải ngẩng cao đầu khi sống còn

Đừng nghĩ chui

Đừng đi lòn

Ngõ sau cổng hậu mưu toan thập thò

Chết

Đẹp

Cũng từ tàn tro

 

 

TAY

 

Mỗi một lần cầm tay

Mỗi một lần thất lạc

Vì đâu những ngón tay

Rượi buồn như khúc hát

 

 

[Nên chi thơ cứ làm tôi

Hành cho bỏ xác cái người mê thơ]

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

@rồngquarắn

Julia Pinkham

 

* Từ Công Phụng - Trên Tháng Ngày Đã Qua

https://www.youtube.com/watch?v=fnvGD2k0LmM

[ TCP.HXS]

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hôm qua ta đau cái lườn | Mưa đâu thấm lạnh vào | Sương | Miệt mài
3 giờ sáng thức dậy làm gì? Này cái xác mỏi mệt. / Chuột rút bắp chân. / Lấy gân. / Đạp không rớt nỗi niềm. / Điếu thuốc hút nửa chừng trong mơ nhắc điềm nhớ lần mẹ cấm hút thuốc. / Con bỏ thuốc lâu rồi nhưng hút trong chiêm bao. / Hơi thở tình nhà đã ám sâu trong phổi. / Những tối chờ khuya, chờ mẹ ngủ, mẹ chê khói hôi, thơm đến mê hồn. / Mẹ dạy mười điều con chỉ làm được một. / Rồi đột nhiên xa cách cả đại dương. /
tháng tư | có chút chữ trên giấy cũ | hình ảnh chưa nhạt phai | sợi tóc bạc thương thân ngày gió
là cuộc đổi đời | là giấc mơ mù quáng | là cuộc thí nghiệm xã hội đã thất bại | nuốt chửng người trong cuộc và diễn viên quần chúng
lịch sử cau mày | viết lại những thiên vị, hồ đồ \ nhưng bờ đê đã vỡ và tất cả trôi xuôi chiều nước mắt
Bạn đang nghe thấy gì trong khí hậu tháng Tư? / Tiếng kêu từ đáy huyệt cuối trời. / Tiếng gió xoáy những cột cờ tử thương tuẫn tiết. / Tiếng phố vỡ triệu mảnh thủy tinh cắt lồng ngực tháng tư rỉ máu mãi chưa khô. / Tiếng sóng hôi dao mùi hải tặc từ oan nghiệt một thời biển huyết. / Tiếng oan hồn dật dờ tìm về cố quận, đáy vực kia bầy cá hoang tảo mộ. / Tiếng hậu chấn từ tâm hồn con dân tháng Tư choàng lên thảng thốt. Dấu chàm xanh lưu xứ để nhận ra nhau. / Tiếng con bướm gáy trong giấc ngủ đôi bờ chiến tuyến. / Tiếng vô vọng của dòng thơ đớn đau, sỉ nhục trải dài trên đất đai tổ quốc. /Tiếng mong mỏi trên những dòng thơ đang vuốt mắt lịch sử, xin hãy chết yên, chết quên, và mở lòng ra ôm những vết thương, trồng lại bóng Quê Nhà…
“Chìm trong biển chết trôi tim người / Còn gì đâu tiếc thương xa xôi …” Chiếc tàu nhỏ rời bến Constantine, Algeria, chở Enrico Macias đến một nơi xa lạ, người lưu vong không bao giờ được phép trở về. Làm sao cánh chim di có thể quên lối cũ? Chiến tranh xua đuổi ông ra khỏi quê nhà. Tàu khởi hành không một người đưa tiễn. “Người tình ơi, ta xa nhau. Mượn đôi mắt em lên đường.” Với cây guitar làm hành trang, ông ghi lại, “J'ai quitté mon pays …”
Cuối tháng 3 nằm ngủ ngoài hiên nhà, quá khuya thức dậy đầu tháng 5. Mây xuống thấp nhập sương mù lên cao. Ánh đèn lảo đảo suốt đêm ý nghĩ nín câm, chờ trời sáng. Sớm dậy, xuống phố uống cà phê với bạn. –“Con ơi, nhớ về ăn trưa.” “Chiều con mới về, mẹ nhớ uống thuốc ho.”Một ngày lem lọ bình thường, tin chiến sự hòa giải. Không Nga, không Mỹ, không Trung quốc, chỉ Bắc Nam bắt tay. Huynh đệ một nhà cần gì hàng xóm.
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.