Trong hơn một thế kỷ, cấu trúc cơ bản của một ngày và một tuần học của các trường trung học Mỹ vẫn được tổ chức theo dạng 6 hoặc 7 tiết một ngày; mỗi tiết kéo dài 40-60 phút, năm ngày một tuần. Nhưng hiện nay, ngày càng có nhiều nhà giáo dục đang xem xét việc tái cấu trúc ngày học, với mục đích làm cho trường học trở nên hấp dẫn hơn, bổ ích hơn. Nhu cầu xem xét lại cấu trúc cơ bản của ngày học đang nhận được sự ủng hộ của cả hai đảng.
Tại một buổi họp báo do American Community Media (trước đây là EMS) tổ chức vào ngày 4 tháng 4 năm 2025, một số chuyên gia giáo dục thảo luận về việc định hình lại ngày học, cũng như xác định những hành trang cần có được của một học sinh tốt nghiệp trung học. Những ý kiến đưa ra bao gồm việc tái cấu trúc cách xếp lịch học hằng ngày theo truyền thống, do Carnegie Foundation for the Advancement of Teaching đề ra từ năm 1906; định hướng học tập dựa trên mục tiêu nghề nghiệp; thực tập làm việc; các lớp học đại học sớm…
Louis Freedberg, giám đốc sản xuất chương trình podcast cải cách giáo dục Sparking Equity, nhắc lại rằng sau đại dịch Covid, hầu hết học sinh muốn quay lại trường học; nhưng sau đó tỷ lệ vắng mặt thường xuyên của các em đạt mức kỷ lục. Điều này một phần là do chương trình học tập hiện nay không đủ hấp dẫn, bổ ích để trẻ em thức dậy mỗi sáng muốn đến trường. Trong năm học 2021-22, 29.7% học sinh Hoa Kỳ (tương đương gần 14,7 triệu) vắng học thường xuyên, so với 16% vào năm 2019 trước đại dịch; trong niên học 2022-2023 con số này là 27.9%.
Báo cáo về đánh giá tiến bộ giáo dục quốc gia năm 2024 cũng cho thấy lần đầu tiên, một phần ba học sinh lớp Tám đạt điểm thấp hơn mức "basic" về trình độ đọc, trung bình thấp hơn 5 điểm so với năm 2019; đồng thời điểm toán thấp hơn 8 điểm so với năm 2019. Khuyến khích các em tham gia học tập đang là một cuộc khủng hoảng đối với mọi hình thức giáo dục. Phương pháp nhồi nhét kiến thức học tập trong những tiết học kéo dài suốt sáu giờ có vẻ không hiệu quả với tất cả trẻ em.
Ông Freedberg cho rằng nhiều kỹ năng khác có thể quan trọng hơn đối với học sinh, để giúp các em thành công khi đi làm và trong cuộc sống sau khi rời nhà trường Có thể kể một vài ví dụ: tư duy phản biện, khả năng làm việc nhóm hoặc độc lập, khả năng kiên trì với một nhiệm vụ… Nhiều tiểu bang hiện đang tìm cách đánh giá những kỹ năng quan trọng này. Tại Indiana, Nevada, Bắc Carolina, Rhode Island và Wisconsin, Carnegie Foundation (tổ chức đã phát triển khái niệm giờ tín chỉ từ gần 120 năm trước) hiện đang hợp tác với Educational Testing Service (ETS) để tạo ra các dự án thí điểm kiểm tra kỹ năng của học sinh.
Ví dụ, vào tháng 10 năm ngoái, North Carolina được Bộ Giáo Dục Hoa Kỳ tài trợ gần 4 triệu đô la để thí điểm dự án đánh giá Kỹ Năng Cho Tương lai. North Carolina cùng với ít nhất 16 tiểu bang khác đang phác thảo các mục tiêu kỹ năng này trong “chân dung tốt nghiệp”, đang ảnh hưởng đến các chính sách giáo dục trên khắp các học khu của nước Mỹ. Chúng ta thực sự muốn học sinh tốt nghiệp rời trường với hành trang gì? Không chỉ là việc đạt điểm A hay B, mà là có được nhiều kỹ năng khác nhau, bao gồm khả năng kết nối, giao tiếp, năng lực văn hóa, tham gia cộng đồng và giải quyết xung đột.
Shalonda Gregory là hiệu trưởng trường Metwest High ở Oakland, California, một trường học phi truyền thống đã phát triển các mô hình dựa trên kỹ năng này thông qua Big Picture Learning (BPL). Ông phát biểu: “Khi các trường công lập mới được thành lập, Carnegie đã đề ra các đơn vị tín chỉ (credit unit) để phát triển lực lượng lao động. Nhưng để mọi người thực sự trở thành những người lao động giỏi, họ cần phải toàn diện hơn.”
BPL là một mạng lưới gồm hơn 140 trường học trên toàn Hoa Kỳ và hơn 100 trường khác trên toàn thế giới. BPL khuyến khích học sinh học các kỹ năng cho nghề nghiệp mà các em mong muốn thông qua các kỳ thực tập, các chương trình hướng dẫn thực tế hai ngày một tuần tại trường bên cạnh các lớp học bình thường.
Mỗi học sinh vào lớp Chín tại Metwest đều được yêu cầu đặt ra một kế hoạch học tập cá nhân, với các mục tiêu khả thi không chỉ cho nghề nghiệp hoặc giáo dục sau trung học, mà còn cho con người mà các em muốn trở thành sau này; cách các em muốn thể hiện trên thế giới này. Thí dụ, nếu một học sinh có ước vọng muốn trở thành một kiến trúc sư, ngay cả trong các lớp học căn bản như tiếng Anh, toán và khoa học, Medwest cố gắng tìm cách kết nối nội dung với sở thích đó; đồng thời giúp các em tìm được cơ hội thực tập tại các công ty kiến trúc. Làm được như vậy, các em không chỉ tốt nghiệp với tấm bằng tốt nghiệp mà còn có các kỹ năng sống cần thiết cho sự nghiệp. Một số học sinh của Metwest đã tốt nghiệp với chứng chỉ về nghề nghiệp.
Ông Gregory kể lại chuyện của một học sinh lớp 12 tên Johnny: “Thực sự đam mê trượt ván, cậu ta đã thực tập tại một cửa hàng ván trượt và tại một tiệm sửa chữa xe. Nhờ vậy, Jimmy được nhận vào làm việc tại cửa hàng ván trượt vào tháng 5 tới; và sẽ làm thêm tại tiệm sửa xe như một công việc phụ để chuẩn bị cho tương lai của mình”.
Mới thành lập được 23 năm, nhưng phương pháp giáo dục kết hợp với dạy nghề của trường Metwest đã thúc đẩy các sáng kiến tương tự trên khắp học khu Oakland, bao gồm các chương trình thực tập, hỗ trợ trước đại học. Anne Stanton, chủ tịch của Linked Learning Alliance (LLA) cho rằng trường trung học không phải là mục tiêu cuối cùng. Trong quá khứ, nước Mỹ từng có một mô hình vào những năm 1950s; theo đó học sinh được đưa vào các trung tâm hướng nghiệp hoặc đại học. Những người trẻ tuổi khi bộ não còn tiếp tục phát triển có thể đóng góp cho xã hội theo nhiều cách. Hiện nay chúng ta đang đánh giá thấp những gì một đứa trẻ 16 tuổi có thể làm.
Chỉ tính riêng tại California, LLA có trụ sở tại San Francisco đang phát triển các dư án học tập dựa trên công việc tại 80 khu học chánh và 250 trường học, phục vụ khoảng 330,000 thanh thiếu niên trên toàn tiểu bang. Dự án thự hiện được nhờ khoản tiền 500 triệu đô la mà cơ quan lập pháp tiểu bang đầu tư vào Golden State Pathways, một chương trình chuẩn bị vào đại học và hướng nghiệp.
LLA nhắm đến mục tiêu 600,000 thanh thiếu niên ở California tham gia chương trình này. Nhưng để giúp các em học sinh trung học áp dụng kiến thức học tập vào thế giới thực, các nhà tuyển dụng cung cấp cơ hội thực hành cần phải tham gia nhiều hơn nữa. Nhà trường không thể đơn phương thực hiện một chương trình mang tính xã hội cao như thế này. Mô hình đầy tham vọng này cần có sự tham gia của các doanh nghiệp.
Gửi ý kiến của bạn