Hôm nay,  

Nhận Xét về Sự Kém Trung Thực của Phim Mưa Đỏ

17/10/202500:00:00(Xem: 1350)
Lời Giới Thiệu:
Từ tháng 8, 2025, truyền thông tại Việt Nam rầm rộ đưa tin về phim Mưa Đỏ do Điện Ảnh Quân Đội Nhân Dân – trực thuộc Tổng Cục Chính Trị, Bộ Quốc Phòng Việt Nam, chỉ đạo sản xuất. Cuốn phim này được chuyển thể từ quyển tiểu thuyết cùng tên của Chu Lai viết về trận chiến 81 ngày đêm giữa quân đội Bắc Việt và Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa tại Quảng Trị năm 1972. Trước 1975, ông Chu Lai từng là một người lính đặc công tại vùng ven Sài Gòn và không tham gia trong cuộc chiến tại Quảng Trị năm 1972 (1).

Phim Mưa Đỏ đạt được doanh số cao tại Viêt Nam, và đã được Bộ Văn Hóa, Thể Thao và Du Lịch Việt Nam đề cử để tham gia vòng sơ tuyển hạng mục Phim Quốc Tế Hay Nhất tại giải Oscar lần thứ 98.

Cộng Đồng Người Việt Tị Nạn Cộng Sản tại hải ngoại cũng ít nhiều quan tâm tới phim Mưa Đỏ bởi vì phim tuyên truyền sai lạc về trận tái chiếm Quảng Trị trong mùa Hè 1972, trận chiến có thể coi là khốc liệt nhất và cũng anh dũng nhất trong quân sử của Quân Lực Việt Nam Cộng Hòa (QLVNCH).

Sau đây là một bài viết của Cựu Thiếu Tá Lê Quang Liễn thuộc Binh Chủng Thủy Quân Lục Chiến (TQLC VNCH), người đã trực tiếp chỉ huy một đại đội và sát cánh cùng mọi lực lượng khác cùa QLVNCH trong trận chiến 81 ngày đêm để lấy lại Quảng Trị.

Mời độc giả tham khảo lời của ông Liễn chia sẻ với các đồng đội TQLC VNCH tại hải ngoại và bài viết của ông.

***

Từ cuối Tháng 8/2025 đến nay, những người Cộng Sản tung cuốn phim Mưa Đỏ về cuộc chiến tại Quảng Trị, 1972. Với mục đích tuyên truyền, phim có nhiều phân cảnh và nhiều sự việc nhằm bôi nhọ QLVNCH, đặc biệt là TQLC (trong cảnh đốt tù binh).

Có nhiều điều hư cấu mà chúng ta không xem phim nên không nắm vững. Tuy nhiên, chính một "cựu chiến binh Thành Cổ" của Bắc Việt là ông Trịnh Hòa Bình (đi lính năm 17 tuổi, được gửi vào Cổ Thành năm 1972, giải ngũ và theo học y khoa, tốt nghiệp Bác Sĩ và nay đã về hưu) nêu ra trong môt buổi phỏng vấn trên Tạp Chí “Một Thế Giới” rằng,"nhiều điểm hư cấu để bôi nhọ người lính VNCH, (và) cục diện của cuộc chiến.”

Ngoài những nhận xét mà tôi sẽ trích trong bài viết, ông Trịnh Hòa Bình đánh giá phim Mưa Đỏ như sau:

“Dưới góc độ là phim lịch sử, tôi đánh giá Mưa Đỏ chưa đạt yêu cầu. Đừng nói vì thời gian gấp gáp quá, bởi hạn mức thời gian là do chúng ta tạo ra. Đừng nói vì kinh phí hạn hẹp, bởi có những điều không phải do kinh phí. Cũng đừng nói ‘Nữ đạo diễn làm được phim thế này là hay rồi’. Nói như vậy là bao biện và có hàm ý phân biệt giới tính”

Sau đó bài viết đăng trên FaceBook của ông bị chửi rủa tơi bời.

Là một sĩ quan từng tham chiến tại Quảng Trị, tôi xin cám ơn Bác Sĩ Trịnh Hòa Bình đã gióng lên tiếng nói trung thực của người trí thức có trách nhiệm với lịch sử.

Sau đây là vài nhận xét của tôi về những điều không trung thực trong phim Mưa Đỏ.

***

Cuốn phim Mưa Đỏ do Cục Điện Ảnh của Quân Đội Nhân Dân Việt Nam chỉ đạo được dàn dựng công phu, nhằm tái hiện một giai đoạn bi thương trong lịch sử dân tộc, đặc biệt là trận chiến đẫm máu tại Cổ Thành Quảng Trị năm 1972. Tuy nhiên, do tính chất của sản phẩm mang màu sắc tuyên truyền, phục vụ mưu đồ chính trị, một số cảnh trong phim đã được hư cấu hoặc phóng đại quá nhiều so với thực tế.

Việc hư cấu trong phim, truyện là lẽ thường. Nhưng đó là với các tác phẩm giải trí, còn khi các tác phẩm mang tính cách lịch sử, thì sự thật phải được tôn trọng. Những bộ phim ngoại quốc về phòng hơi ngạt, lò thiêu của Đức Quốc Xã, về vụ thảm sát Nanking do quân Nhật, hoặc vụ thảm sát 22,000 người Ba Lan tại Katyn do lệnh của nhà độc tài Liên Sô Joseph Stalin năm 1940, đều rất trung thực, vì chúng dựa trên tài liệu là hàng ngàn tấm ảnh, thước phim đã được ghi lại và có hàng vạn, hàng chục vạn người chứng kiến và kiểm chứng.

Từ khi phim Mưa Đỏ chiếu ra công chúng ở Việt Nam cho đến nay, đã có nhiều luồng dư luận trái ngược. Đa số những người ở miền Bắc, đặc biệt là giới trẻ sinh ra sau cuộc chiến, và cả giới trẻ miền Nam, vì không hề theo dõi tài liệu trên sách báo ngoại quốc, thì tin rằng những tình tiết bi hùng của phim là sự thật. Còn những người miền Nam, đặc biệt là những quân nhân từng tham chiến trải dài hơn hai mươi năm, thì nhìn thấy rất rõ sự phóng đại, xuyên tạc ác ý của người làm phim.

Tôi là quân nhân thuộc binh chủng Thủy Quân Lục Chiến VNCH, người được vinh dự có mặt trong cuộc chiến bảo vệ miền Nam vào mùa Hè Đỏ Lửa năm 1972 trên chiến trường Quảng Trị từ tháng 3,1972 cho đến ngày kết thúc 15 tháng 9, 1972. Với tư cách và danh dự của một người chính trực, tôi có thể nêu ra những điều tôi đã chứng kiến trong trận đánh Cổ Thành Quảng Trị.

  1. 1.      Về thời gian và địa điểm:
 
Trong phim Mưa Đỏ, các trận đánh đều diễn ra trong lòng Cổ Thành từ những ngày đầu tiên.

Ông Trịnh Hòa Bình, một cựu binh Bắc Việt, từng có mặt chiến đấu ở Cổ Thành Quảng Trị, xác nhận rằng nhà làm phim đã sai khi cho rằng các trận đánh diễn ra bên trong Cổ Thành.
Ông viết, “Điều đó sai cơ bản với lịch sử: từ diễn biến các trận đánh đến hiện trường tái hiện các đường hầm.”

“Phần lớn thời gian của 81 ngày đêm là chiến đấu ở các khu vực, làng xã xung quanh Thành Cổ, tức là bên ngoài thành. Thành Cổ Quảng Trị là một khu hình vuông, phía sau là sông Thạch Hãn, 3 hướng còn lại là Bắc, Đông, Nam, là những chỗ giao tranh. Không đánh nhau ở trong Thành Cổ, cho đến ngày thứ 81.”

“Cả thành cổ ấy, mỗi chiều hơn 500m, diện tích chừng 1/4 km² mà riêng quân ta đã tới 8 tiểu đoàn thì chỗ đâu mà nhét được. Và nếu chui hết vào đó thì chỉ cần một lượt B52 ném xuống là chết ráo! Nhiệm vụ của lực lượng bảo vệ Quảng Trị là phòng ngự không cho địch vào được Thành Cổ. Nghĩa là đánh nhau ở xung quanh.”


Sự thật mà tôi chứng kiến:

Về địa điểm thật sự của những trận giao tranh thì ông Trịnh Hòa Bình đã viết đúng .

Ngày 27 tháng 7, 1972 Sư Đoàn Thủy Quân Lục Chiến được lệnh thay thế Sư Đoàn Nhảy Dù để tái chiếm Thị Xã và Cổ Thành Quảng Trị. Tất cả 9 Tiểu Đoàn TQLC đều trực tiếp tham chiến, được luân phiên điều động lên tuyến đầu (2).

Trong giai đoạn từ 27 tháng 7 đến 8 tháng 9, 1972, TQLC đã trải qua các cuộc giao chiến chính yếu và vô cùng gian khổ để chiếm từng mục tiêu trong Thị Xã Quảng Trị như bệnh viện, chợ, trường học... Trong hơn một tháng, TQLC đã kiên trì chiến đấu và chịu nhiều thương vong vì chúng tôi ở trong thế tấn công vào những vị trí phòng thủ dày đặc của CSBV. Các đơn vị TQLC đã gặp rất nhiều khó khăn khi tấn công về hướng Cổ Thành vì địch quân có được ưu thế là phòng thủ trong các căn cứ kiên cố và trên các cao địa. Hai Tiểu Đoàn 3 và Tiểu Đoàn 6 TQLC với mục tiêu là Cổ Thành đã chiến đấu anh dũng và chịu tổn thất nặng để tiêu diệt các chốt CSBV và tiến sát tới  bờ thành.


Trong thời gian TQLC hành quân để chiếm lại từng tấc đất trong thị xã thì Cổ Thành chỉ bị pháo kích và oanh kích.

Đến ngày 9 tháng 9, 1972, khi các cánh quân của Lữ Đoàn 258/TQLC đã đến bờ phía Nam của Cổ Thành, giai đoạn dứt điểm thừa thắng xông lên tái chiếm Cổ Thành bắt đầu.

Đêm 13 tháng 9 cho tới mờ sáng 14, tháng 9, 1972 Tiểu Đoàn 3 / Lữ Đoàn 147 và Tiểu Đoàn 6 / Lữ Đoàn 258 TQLC đã chiến đấu mưu trí và quên mình với nhiều hy sinh xương máu để tiến sát và chiếm góc Đông Bắc và Đông Nam của Cổ Thành. Sáng ngày 14 tháng 9, 1972, TQLC đã tràn vào trong thành và thanh toán các đơn vị CSBV còn cố thủ tại đây. Trước áp lực của nhiều hướng tấn công của TQLC, lính CSBV đã phải buông súng đầu hàng vì đã mất hết tinh thần chiến đấu và kiệt quệ vì đói. Ngày 15 tháng 9, 1972 TQLC đã dựng cờ vàng ba sọc đỏ trên tường thành. Như thế, bên trong Cổ Thành chỉ có giao tranh từ đêm 13 tháng 9 đến hết ngày 14 tháng 9, 1972.

Mua-Do-1aMua-Do-2a
Sát ngoài Cổ Thành, Tiểu Đoàn 2 TQLC cũng tiêu diệt Bộ Chỉ Huy Mặt Trận Quảng Trị của CSBV ở trong hầm rượu cạnh Dinh Tỉnh Trưởng ngày 15 tháng 9, 1972.

Tóm lại, TQLC đã hoàn thành sứ mạng tái chiếm Thị Xã và Cổ Thành Quảng Trị ngày 15 tháng 9, 1972. Bộ Tư Lệnh Sư Đoàn TQLC đã tổ chức lễ dựng cờ chiến thắng cho cả Sư Đoàn lúc 12 giờ 45 phút ngày 16 tháng 9, 1972.
 
2. Về cách quân đội VNCH đối xử với tù binh Bắc Việt:
Phim Mưa Đỏ đã tuyên truyền dối trá với nhiều chi tiết mà cao điểm là cảnh lính TQLC VNCH đốt sống tù binh.
Về điểu này ông Trịnh Hòa Bình đã có nhận xét như sau:

" Cảnh lính VNCH đốt tù binh là không đúng, họ không làm thế đâu. Qua đoạn này người xem có thể nghĩ lính VNCH rất dã man, hung bạo. Thực tế thì họ cũng là người Việt, sống nhân văn."

Sự thật mà tôi chứng kiến và được biết:

Đơn vị của tôi là Tiểu Đoàn 2 TQLC  đã đánh chiếm Bộ Chỉ Huy của CSBV tại khu vực hầm rượu cạnh Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị sáng ngày 15 tháng 9, 1972, bắt sống gần 20 bộ đội miền Bắc và tịch thu rất nhiều vũ khí, máy truyền tin, lương khô. Chúng tôi đã nhường một phần thuốc men, băng bông và cả thức ăn để băng bó, chăm sóc vết thương và cho tù binh ăn uống. Đa số các tù binh còn rất trẻ, chỉ trên dưới 20 tuổi, gầy ốm, sợ sệt, lo âu; có lẽ do họ bị nhồi sọ xuyên tạc rằng quân đội VNCH rất dã man, độc ác.

Ngoài ra, Trung đội Trưởng Vũ Duy Hiền thuộc Đại Đội 3/Tiểu Đoàn 3/ Lữ Đoàn 147 TQLC còn cho tôi biết rằng lính của anh đã giúp đỡ một số lính Bắc Việt quá đói phải xin ăn.
 
Mua-Do-3a
Trung Tá Hồ Quang Lịch, Tiểu Đoàn Trưởng TĐ 5/TQLC đang cho tù binh CSBV uống nước

Mua-Do-4a
Sau khi tái chiếm Cổ Thành, các binh sĩ TQLC cáng một thương binh Bắc Việt bị bỏ lại về nơi chữa trị. Người lính đi giữa đeo Thánh giá đang nâng chai truyền nước biển đi theo (ảnh Vinh Vũ)
Là những người miền Nam, được giáo dục tinh thần nhân đạo từ truyền thống cha ông để lại và các tư tưởng dân chủ tiến bộ Tây Phương, chúng tôi coi trọng sinh mạng và nhân phẩm của con người, dù đó là kẻ thù, hay tù binh bắt tại mặt trận.

Là cấp chỉ huy trong TQLC, chúng tôi không bao giờ chấp nhận hoặc dung túng việc hành hạ những người đã buông súng vì trái với quân luật và luật pháp VNCH. Trên chiến trường khi giao tranh ác liệt thì phải giết nhau, chỉ vì “bắn chậm thì chết”, nhưng khi đối thủ đã đầu hàng thì được đối xử một cách nhân đạo. Việc ngược đãi tù binh hoàn toàn không phải là chủ trương của chính phủ hay quân đội miền Nam. Hơn nữa, Chính phủ VNCH có chương trình chiêu hồi được phát động từ năm 1963 dưới thời Đệ Nhất Cộng Hòa và được tiếp tục phát triển dưới thời Đệ Nhị Cộng Hòa cho đến năm 1975 với thành quả trên 200,000 hồi chánh viên.

Nhiều tù binh mà đơn vị tôi bắt được từ tuyến Mỹ Chánh cho đến Dinh Tỉnh Trưởng Quảng Trị thuộc các đơn vị như Trung Đoàn 66/SĐ304, Trung Đoàn 101/SĐ325, và các Trung Đoàn 48/SĐ320B, Trung Đoàn Triệu Hải là những nhân chứng về cách đối xử nhân đạo của TQLC.

Mua-Do-5a 3.      Kết Luận:

Những chi tiết trong phim Mưa Đỏ là hư cấu, là cố tình xuyên tạc với chủ đích gây căm thù, khinh ghét đối với những người đã phục vụ chế độ VNCH. Hóa ra những lời nói rất văn vẻ đầy tính nhân đạo, hòa hợp hòa giải dân tộc của giới lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam như “đồng bào sống ở nước ngoài là những khúc ruột ngàn dặm” chỉ là đầu môi chót lưỡi, dối trá để mồi chài, lôi kéo những kẻ nhẹ dạ, chưa biết CS là thế nào.

Đã năm mươi năm sau chiến tranh, lẽ ra “phe thắng cuộc” cần tỏ ra cho thế giới thấy họ đã có nếp sống văn minh, hiểu biết, đã tích cực hàn gắn vết thương chung của dân tộc. Ngược lại họ vẫn còn dàn dựng những điều dối trá để nuôi dưỡng hận thù đối với những người miền Nam mà họ đã cầm tù rồi tước đoạt hết tự do, tài sản, xô đẩy phải ly hương.

Người thắng trận thường viết lại lịch sử theo ý họ. Đúng vậy! Nhưng đừng quên còn gần ba triệu người tại hải ngoại và hàng chục triệu người trong nước từng biết quá nhiều về những tội ác của Cộng Sản trong hai mươi năm chiến tranh. Đừng quên rằng sách báo, phim ảnh của miền Nam và các cố vấn Hoa Kỳ hiện vẫn được tìm lại để chứng minh tất cả sự thật mà phe Cộng Sản cố tình bóp méo, xuyên tạc. Có thể nói không sai rằng phía Cộng Sản thường đổ lên đầu đối phương những tội ác mà chính họ quen sử dụng. Họ từng thực hiện điều đó nhiều lần với những người thuộc miền Nam, điển hình như việc chôn sống hàng ngàn đồng bào ở Huế năm Mậu Thân 1968.

Việc phân biệt giữa các sự kiện lịch sử trung thực và các chi tiết hư cấu rất quan trọng vì nó sẽ góp phần xóa đi những định kiến độc hại trong nhận thức của những người ít am tường lịch sử. Bài này được viết ra nhằm cung cấp thông tin chính xác để giúp người đọc, đặc biệt là thế hệ trẻ, nhận thức đúng đắn về quá khứ, tránh những hiểu lầm hoặc những suy nghĩ sai lệch về con người và các lực lượng tham gia trận chiến Việt Nam

Một cuốn phim giá trị thì ngoài tính nghệ thuật còn phải trung thực. Như thế phim mới tồn tại lâu dài và có thể góp phần giáo dục các thế hệ mai sau về tinh thần công bằng và trách nhiệm với lịch sử dân tộc.

MX Lê Quang Liễn
Ghi chú:
(2)   Tái Chiếm Cổ Thành Quảng-Trị Ngày 16-9-72, Cựu Đại Tá Ngô Văn Định http://s113345672.onlinehome.us/chiensu/cs-taichiem-cothanhQT.htm
(3)   Bài viết gốc ngày 18 tháng 9, 2025. Bài được tu chính thêm hình ảnh, vài chi tiết quan trọng và đăng trên diễn đàn của Hội TQLC ngày 28 tháng 9, 2025. Đây là bản được hiệu đính để phổ biến trên các báo.

Ý kiến bạn đọc
05/11/202518:35:23
Khách
Nhà văn Xuân Vũ:- 1945 gia nhập Việt Minh . Phóng viên báo Tiếng Súng Kháng Địch . Biên tập viên đài phát thanh Hà nội . Được kết nạp vào Hội Nhà Văn Hà Nôi. Tình nguyện vào chiến trường Miền Nam - "Đảng cộng sản sinh ra để làm hai việc: Nói láo và làm bậy. Hễ chúng nói là nói láo, hễ chúng làm là làm bậy " .
17/10/202517:34:06
Khách
Cám ơn tác giả đã đem đến những tin tức chính xác đến từng ngày tháng để giải thích cho giới trẻ và đạp đổ sự dàn dựng cẩu thả và dối trá của tác phẩm tuyên truyền Mưa Đỏ
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
07/11/202500:00:00
Donald Trump rời Busan với nụ cười của kẻ thắng cuộc. Ông tự đánh giá cuộc hội kiến với Tập là “thành tựu mười hai trên mười.” Thiên hạ thở phào: ít nhất, bản đồ chung chưa bị thiêu hủy, Đài Loan cũng chưa bị đặt lên thớt. Nhưng cái bắt tay ấy, như từng thấy trong lịch sử, một kiểu Hòa Ước Nam Kha* của kỷ nguyên thương chiến và công nghệ. Trung Quốc thuận thế, đồng ý hoãn hạn chế xuất khẩu đất hiếm trong một năm. Mỹ tạm ngưng thuế trăm phần trăm và các lời đe trừng phạt mới nhắm vào các doanh nghiệp phương Đông. Song phương mỗi bên lùi một bước, giữ nguyên thế thủ. Bắc Kinh hứa mua lại đậu nành; Washington đáp bằng việc giảm nửa thuế phạt hai mươi phần trăm, coi như thưởng công kiểm soát nguyên liệu ‘Fentanyl’. ‘Chip’điện tử tầm trung được phép lưu thông, song dòng ‘chip’ cao cấp vẫn bị khóa chặt – thứ chìa khóa vàng của thế kỷ 21.
07/11/202500:00:00
Chính quyền Trump đã xem thời gian chính phủ đóng cửa như một dịp để làm điều mà từ lâu người ta vẫn tránh nói thẳng: chấm dứt vai trò giám sát liên bang đối với việc dạy dỗ hơn tám triệu trẻ em khuyết tật trên đất nước này. Giữa cơn rối loạn ấy, Bộ Giáo dục tìm cách sa thải gần như toàn bộ nhân viên còn lại của Văn phòng Giáo dục Đặc biệt – những người từng chịu trách nhiệm trông coi cách các tiểu bang đối xử với học sinh yếu thế nhất. Họ bị loại đi âm thầm, như thể chỉ là vài dòng ngân sách thừa. Các khoản tài trợ cho giáo viên, cho phụ huynh, cho các chương trình huấn luyện cũng bị hủy. Bộ nói họ sẽ “tái cấu trúc” và “hợp tác thêm với các cơ quan khác.” Nói trắng ra, họ đang rút lui. Và với sự rút lui ấy, nước Mỹ chính thức buông tay khỏi lời hứa rằng mọi đứa trẻ đều xứng đáng có cơ hội học hành.
05/11/202518:31:00
Sinh năm 1991 tại Uganda, Châu Phi trong một gia đình trí thức gốc Ấn Độ, cha của Mamdani, giáo sư Mahmood Mamdani là một học giả tốt nghiệp tiến sĩ tại đại học Harvard. Ông trở thành viện trưởng một viện đại học lâu đời tại Uganda, rồi trở thành giáo sư chính trị học từng dạy tại các đại học lớn của Mỹ như University of Michigan, Princeton và Columbia. Còn mẹ của anh, bà Mira Nair, cũng từng nhận học bổng du học tại Harvard, là một nữ đạo diễn có tiếng tăm với các phim từng được giải thưởng Cannes, Venice... và hai lần được đề cử giải Oscar. Vợ của Mamdani là một họa sĩ gốc Syria sinh ra tại Texas, cũng từ một gia đình trí thức với cha là kỹ sư và mẹ là bác sĩ.
03/11/202518:04:00
Với hơn 200 triệu Mỹ kim quảng cáo và những gương mặt từ Obama tới Schwarzenegger, cuộc trưng cầu này là trận đánh lớn nhất trong “cuộc chiến phân khu” giữa hai đảng. Newsom bảo: “Họ đốt nhà ta, ta có quyền đáp lại.”
02/11/202512:27:00
Nói gì thì nói, màu da vẫn là loại “giấy tờ” đầu tiên mà nhân loại cấp cho nhau. Nó quyết định bạn được vào đâu, bị nhìn thế nào, bị xét đoán ra sao. Wole Soyinka từng nói: “Da tôi đen, nhưng trí óc tôi không có màu.” Thế mà biên giới thế giới lại chỉ hiểu được màu trắng. Có người bảo: “Đó là lỗi hệ thống.” Nhưng hệ thống nào lại sợ một ông già bảy mươi mấy tuổi với cây bút và mái tóc bạc như sợi chỉ khói?
25/10/202504:41:00
Chùa Hương Sen tại Miền Nam Cali do Ni sư Trụ trì Thích Nữ Giới Hương cùng quý sư cô sẽ tổ chức từ thiện cho dân làng nghèo, vô gia cư, trẻ em mồ côi và người khuyết tật ở Tanzania, Congo, Uganda… vào tháng 11 và 12 năm 2025.
20/10/202501:01:00
Khi hàng triệu người tham gia với cùng mục đích, cuộc tuần hành cho thấy nhiều người dân đã có cùng một mối quan tâm và bất mãn trước hiện trạng xã hội và họ không đơn độc trong tiếng nói phản kháng của mình. Đó là quyền hiến định được hiến pháp Hoa kỳ bảo vệ, là thông điệp của người dân gởi đến chính phủ và những nhà lập pháp, buộc họ thay đổi chương trình nghị sự phù hợp với ý kiến người dân hơn.
18/10/202523:55:00
Tổng Chưởng Lý Arizona Kris Mayes của Arizona đã đe dọa Chủ Tịch Hạ Viện Mike Johnson của Đảng Cộng Hòa sẽ phải chịu hành động pháp lý nghiêm khắc nếu ông không tuyên thệ nhậm chức cho một đảng viên Dân Chủ mới đắc cử trong một cuộc bầu cử đặc biệt là bà Adelita Grijalva. Johnson từ chối cho phép một ứng cử viên Dân Chủ này tuyên thệ nhậm chức vì ông ta không muốn công bố đầy đủ hồ sơ Epstein để bảo vệ Donald Trump. Với sự thắng cử của bà Grijalva, Hạ Viện có đủ phiếu để buộc Johnson phải công khai hóa hồ sơ Eipstein. Trong chiến dịch tranh cử, Grijalva đã hứa sẽ ký vào một bản kiến nghị lưỡng đảng nhằm thúc đẩy một cuộc bỏ phiếu tại Hạ Viện để công bố hồ sơ Epstein. Bản kiến nghị của bà sẽ đánh dấu chữ ký thứ 218 mang tính quyết định để kích hoạt cuộc bỏ phiếu đó — một nỗ lực do Dân Biểu Thomas Massie (Đảng Cộng Hòa - Kentucky) và Ro Khanna (Đảng Dân Chủ - California) dẫn đầu.
16/10/202521:15:00
Hôm nay, giữa những chiếc bàn trống nơi hành lang Lầu Năm Góc, tôi bỗng hiểu sâu hơn thế nào là làm báo. Làm báo không phải chỉ là cái nghề, mà là một lựa chọn, lựa chọn đứng về phía sự thật, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc rời bỏ vùng an toàn. Tôi thoáng ước mình được sánh bước cùng những đồng nghiệp đã lặng lẽ ra đi hôm nay, mang theo lòng kiêu hãnh và nỗi cô đơn của người giữ ngọn lửa. Bởi chính trong khoảnh khắc ấy, họ đã nói thay cho tất cả chúng ta, rằng báo chí không sinh ra để cúi đầu, mà để soi rọi.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”
NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.