t r ắ n g m ắ t | t ả n t h ầ n | n g u ồ n c ộ i

8/31/202509:51:00(View: 583)
tranh Le Minh Phong
Tranh Lê MinhPhong (tạp chí Sông Hương)



t r ắ n g  m ắ t

 

 

 

cành roi sắt không khiến

u mê lạy dập đầu

đâm sầm.  va nghĩa ngữ

túa một rừng ô lâu

 

,

 

mà máu xương không hẹn

tâm si cũng ngại chờ

phút thần kỳ hiển hách

tan vào ngọn lửa hơ

mảnh giấy mài không tận

lờ mờ một nét xuy

ùù khâu táng mạng

nghìn chương hóa nhẹ vì

xác thân trôi tuồn tuột

tóc râu suôn đuồn đuột

thế gian này mặt trắng

bởi một lần suy vi

 

 

t ả n  t h ầ n

 

 

miệng ngậm một chùm bông tía

đùa chiều cười lộng đồi son

ngả ngớn trên nóc thiên tự

đường xa cấu sứt dặm mòn

 

,

 

may mà áo hành đứt chỉ

tà huy đứng khựng giữa đàng

lóng ngóng một hòn mây bạc

xỉn về đâu đôi cánh dang

 

,

 

tràng hạt đắng rất vô vị

giữa hồ vẫn mượt gương sen

ngựa hí. bung rồi dây mã

tàn trăng.  giũ một ánh đèn

 

,

 

ừ.  rồi lại phả tro bụi

cánh thiếp tông chi úa vàng

điđi.  vừa đi vừa chúi

quỷ thần hí lộng mang mang

 

 

 

n g u ồ n  c ộ i

 

 

trên ngọn ồn ào thống phong

múa bay một lùm yên thảo

sâu biếc.  vàng men cổ đồng

mùa đi dưới chân lạo xạo

 

,

 

dằng dặc trời thiu.  ngây ngây

một cánh cung vẽ ngang mày

cánh chim trúng thương huyết hận

giọt nước không ngờ mảy may

 

,

 

đất cát không ngờ mảy may

cuống đâm sâu vào lòng khách

ứa ra một cuộc sum vầy

tử thi.  và nguồn tách bạch

 

 

)(

h o à n g x u â n s ơ n

19.sept.2012

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
Không phải ông Trump có tài thuyết phục, chỉ tại thói quen thần tượng ngoại nhân. Không phải ông Trump có tài chia rẽ, tự dân tôi, không ai chịu thua ai, ai cũng hiểu biết, giỏi, khôn ngoan, thượng hạng và vô cùng tự ái.
Trúc ôm cửa, lá đỏ đầy sân / Chiều đi rồi, thềm trăng sáng dần / Sương tỏa chín tầng, ba canh ướt / Dế rân bốn vách, suốt đêm hàn
Không ai muốn thấy điều lẫn tránh / của mùa tai ương / cuộc sống không dễ dàng / thu hẹp đến độ không ngờ
Ta bụi bặm bầm xác dập thân / Nên thương câu thiên địa phong trần / Em hồng nhan còn ta bạt mạng / Ham mần thơ chí tử nên…đần
Ngoài kia chim cất tiếng / Ngoài kia lá rừng bay / Không gian ôm vũ trụ / Thơ ôm thơ trong tay
Tôi quen biết nhị vị thi sĩ Cao Mỵ Nhân (Hoa Kỳ) và Trịnh Cơ (Pháp Quốc) cũng đã được mấy năm, khởi đầu từ trên những diễn đàn Đường Thi xướng họa. Tôi rất quý mến và ngưỡng mộ họ, và tôi cũng biết, cả hai đều từng là quân nhân Việt Nam Cộng Hoà, là anh kiệt và anh thư phục vụ nước nhà từ trước 1975 cho đến ngày tan đàn xẻ nghé.
Nhà thơ Huy Tưởng đã bắt đầu tập thơ mới "Đêm vang hình tiếng chuông" của mình bằng một bài thơ lục bát phá cách rất hàm súc.
Người đàn ông / đứng trên balcon hút thuốc / anh ta thả những cái vòng tròn khói
Cứ chia hai phe tàn hại, nguyền rủa nhau, chém thương tích vào hồn dân tộc. Yêu nước nào sao không yêu nước mình?
Còn chút lương tâm nào không, sao nhởn nhơ, hưởng thụ, bỏ thí dân tộc? Học nhiều làm gì, chỉ phát huy ganh tị, muốn hơn người, sắc diện âm u, chải lóc, mang gương, thắt cà vạt, gọi là nhân phẩm?