Hôm nay,  

2 video: Kinh Pháp Cú - Kệ số 13 và 14 - Kinh Pháp Cú - Kệ số 15

29/10/202409:23:00(Xem: 2876)

2 video: Kinh Pháp Cú - Kệ số 13 và 14 - Kinh Pháp Cú - Kệ số 15
  

Kinh Pháp Cú - Kệ số 13 và 14
Băng hình này thực hiện để cúng dường Tam Bảo. Nội dung dựa trên nhiều bản dịch khác nhau của Thầy Thích Minh Châu, Daw Mya Tin, Weragoda Sarada Thero, và nhiều Thầy trên Sutta Central và Access to Insight.
.
Kinh Pháp Cú - Kệ số 13 và 14
Câu chuyện về Trưởng Lão Nanda
 

Đức Phật đã đọc các bài Kệ số 13 và số 14 trong Kinh Pháp Cú, liên hệ đến Trưởng lão Nanda, một người anh em họ của Đức Phật.

Một lần nọ, Đức Phật đang trú tại tu viện Veluvana ở Rajagaha khi vua cha của ngài là Vua Suddhodana nhiều lần phái sứ giả đến gặp Đức Phật để thỉnh Phật đến thăm thành phố Kapilavatthu. Do vậy, Đức Phật đã thực hiện chuyến đi cùng với hai mươi ngàn vị A-la-hán. Khi đến Kapilavatthu, Đức Phật đã kể truyện bản sanh Vessantara Jataka cho hội chúng họ hàng của ngài. Vào ngày thứ hai, ngài vào thành phố, nơi ngài đọc bài kệ bắt đầu bằng "Người ta nên đứng dậy và không nên mất chánh niệm..." thì thân phụ của ngài đắc Quả Tu Đà Hòan.
 

Vào ngày thứ ba, có lễ cưới của Hoàng tử Nanda, một người anh em họ của Đức Phật. Đức Phật đã đến đó để khất thực và trao bát khất thực cho Hoàng tử Nanda. Sau đó, Đức Phật rời đi mà không lấy lại bát. Vì vậy, hoàng tử, cầm bát, phải đi theo Đức Phật. Cô dâu, Công chúa Janapadakalyani, nhìn thấy hoàng tử đi theo Đức Phật đã vội vã chạy ra và kêu hoàng tử sớm quay lại. Tại tu viện, hoàng tử được nhận vào Tăng đoàn với tư cách là một nhà sư.

Sau đó, Đức Phật chuyển đến tu viện do ngài Cấp Cô Độc xây dựng, tại Vườn Kỳ Đà ở Savatthi. Khi cư trú ở đó, Nanda không thấy vuivới cuộc sống của một nhà sư. Nanda muốn trở về đời thường vì nhớ lời của Công chúa Janapadakalyani, cầu xin Nanda sớm trở về.
 

Biết được điều này, Đức Phật, bằng năng lực siêu nhiên, đã chỉ cho Nanda thấy các thiên nữ xinh đẹp của cõi trời Tavatimsa, những người đẹp hơn rất nhiều so với Công chúa, và nói Nanda phải tinh tấn tu hành mới có thể gặp các thiên nữ đó. Các nhà sư khác chế giễu Nanda về thói quen ưa thích các phụ nữ đẹp. Nanda cảm thấy xấu hổ. Vì vậy, Nanda đã ẩn dật, nỗ lực thực hành và cuối cùng đã đạt được quả vị A-la-hán. Là một vị A-la-hán, tâm của Nanda đã hoàn toàn thoát khỏi mọi sự ràng buộc.


 

Các nhà sư khác, biết rằng Nanda từng không vui trong cuộc sống tu sĩ, tới gặp Nanda và hỏi thăm. Khi ngài Nanda trả lời rằng ngài không còn dính mắc vào cuộc sống đời thường nữa, họ nghĩ rằng Nanda không nói sự thật. Vì vậy, họ đã thưa với Đức Phật về chuyện này, và bày tỏ sự nghi ngờ của họ. Đức Phật giải thích với họ rằng, trước đây, tâm của Nanda giống như một ngôi nhà lợp mái xấu, nhưng bây giờ, ngôi nhà đã lợp mái kỹ xong rồi.
 

Sau đó, Đức Phật nói:

Bài kệ 13: Cũng như ngôi nhà lợp mái vụng về, mưa liền xâm nhập vào. Cũng vậy, tâm không tu sẽ bị tham dục xâm nhập.

Bài kệ 14: Cũng như ngôi nhà lợp mái kiên cố, mưa không vào được. Cũng vậy, tâm khéo tu sẽ không bị tham dục xâm nhập.

Video dài 3:16 phút:


https://youtu.be/YsLQI04k4Y4 

.... o ....


Kinh Pháp Cú - Kệ số 15
Băng hình này thực hiện để cúng dường Tam Bảo. Nội dung dựa trên nhiều bản dịch khác nhau của Thầy Thích Minh Châu, Daw Mya Tin, Weragoda Sarada Thero, và nhiều Thầy trên Sutta Central và Access to Insight.
.
Kinh Pháp Cú - Kệ số 15
Câu chuyện về Cundasukarika 

Khi cư trú tại tu viện Veluvana ở Rajagaha, Đức Phật đã đọc Bài kệ 15 của Kinh Pháp Cú, liên quan đến Cunda, người đồ tể chuyên giết heo.

Ngày xưa, tại một ngôi làng không xa tu viện Veluvana, có một người đồ tể bán thịt heo rất tàn nhẫn, tên là Cunda. Cunda đã làm nghề bán thịt heo trong hơn 55 năm. Trong suốt thời gian đó, Cunda không làm một việc công đức nào. Trước khi chết, ông đau đớn đến mức rên rỉ và kêu ré lên, và liên tục chuyển động, bò bằng tay và đầu gối như một con heo trong suốt bảy ngày. Trên thực tế, ngay cả trước khi chết, ông đã đau khổ như thể đang ở trong địa ngục Niraya. Vào ngày thứ bảy, người đồ tể chết và tái sinh trong địa ngục As Tỳ. Do đó, kẻ làm điều ác luôn phải chịu đau khổ vì những việc ác mà mình đã làm. Cunda đã đau khổ ở thế giới này cũng như ở thế giới bên kia.
 

Đức Phật nói trong bài kệ như sau:

Bài kệ 15: Kẻ làm điều ác sẽ đau khổ nơi đây và cả ở thế giới đời sau. Kẻ ác đau khổ ở cả hai thế giới. Kẻ ác than khóc và đau khổ, nhớ lại những việc ác đã làm.

Video dài 1:24 phút:


https://youtu.be/25GAOiRns9E
 

.... o ....



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
09/08/202513:21:00
Ngày 8 tháng 8, hạn chót “ngưng chiến hoặc bị chế tài” mà Donald Trump đặt ra cho Vladimir Putin trôi qua trong yên lặng. Đến chiều hôm qua, Bạch Ốc xoay hướng, loan báo hội nghị thượng đỉnh giữa hai người vào 15 tháng 8 tại Alaska – vắng mặt Zelensky. Cú xoay này không lạ với ông Trump: lời lẽ ban đầu lúc nào cũng sắc lạnh như lưỡi dao, nhưng cuối cùng lại yếu đi, để Nga có thêm lợi thế.
09/08/202506:45:00
Trương Hán Siêu là một trong các nhà Nho nổi tiếng chống phá Phật giáo kịch liệt nhất trong lịch sử Việt Nam. Tuy nhiên, ít người biết rằng nhiều năm cuối đời, từ khi còn trong quan trường, cụ Trương Hán Siêu đã trở thành một người sùng mộ Đạo Phật. Lập trường sùng mộ Phật giáo của cụ Trương chưa được ghi rõ ràng vào trang tiểu sử ở Wikipedia
04/08/202508:43:00
Trong cái nhìn này của Thiền Tông, họ không thấy bất kỳ thành trì giáo lý nào để bảo vệ, vì tất cả chỉ là hóa hiện của tâm, vì vô thường chảy xiết trong từng sát na, đây là nơi họ thấy không Phật, không tâm. Trong cái nhìn này, các Thiền sư nói làm sao cũng đúng: Tức tâm tức Phật. Cũng gọi là đúng. Mà nói: Không tâm, không Phật. Cũng gọi là đúng. Tất cả thế giới này chỉ là các hình ảnh hiện lên trong tâm họ, tất cả thành trì giáo lý chỉ là các niệm, các quan điểm được dựng lên. Hễ bám víu vào là rơi vào sanh tử luân hồi. Khi lìa tất cả, không giữ bất kỳ suy tưởng nào, thì đó là ánh sáng giải thoát.
31/07/202506:52:00
Bài này được dịch để bày tỏ lòng biết ơn tới tất cả những thế hệ tứ chúng trong hơn hai thiên niên kỷ qua đã học thuộc lời Đức Phật dạy, đã truyền lại từ đời này sang đời sau, đã lưu giữ kinh điển, và đã dịch kinh sang hàng chục ngôn ngữ cho nhân loại. Và cũng đặc biệt là chủ đề của nhóm ba bài viết trong này từ vị Tam Tạng Pháp Sư Bhikkhu Sujato. Thế giới đang bước vào cuộc cách mạng rất mới của trí tuệ nhân tạo, AI, một công cụ có nhiều ứng dụng hữu dụng cho gần như mọi mặt của đời sống. Chỉ trong vài giây đồng hồ, AI có thể cho chúng ta những hình ảnh đẹp hy hữu như nghệ thuật nhiếp ảnh, có thể soạn ra các ca khúc xuất sắc trong nhiều thể loại, có thể làm các video thần tốc cho các công ty quảng cáo, và nhiều ứng dụng tuyệt vời khác. Tuy nhiên, có một nơi AI bị cấm vào. Đó là Tàng kinh các về Phật học lớn nhất thế giới hiện nay. Để tìm hiểu lập trường này, dịch giả sẽ dịch ba bài viết sau
27/07/202509:06:00
Nên nghe nhạc, hay không nên nghe nhạc? Nên sáng tác nhạc để cúng dường Tam Bảo, hay không nên? Đôi khi chúng ta lại nhầm lẫn rằng chuyện âm nhạc cúng dường Tam Bảo là tiếp biến văn hóa của Phật Giáo khi vào Trung Hoa và Tây Tạng. Không phải như thế. Nếu đặt câu hỏi theo một cách khác, chúng ta sẽ tiếp cận vấn đề rộng hơn. Thí dụ: nên làm thơ cúng dường Chư Phật, hay không nên, bởi vì thơ cũng là một thể loại nghệ thuật có âm vận réo rắt tuy là ít chất nhạc hơn? Thơ trong một nghĩa nào đó, vẫn là một dạng gần với âm nhạc. Thực tế, Đức Phật là một nhà thơ vĩ đại, ứng khẩu thành thơ trong rất nhiều trường hợp, trong đó thi tập nổi tiếng nhất của ngài là Kinh Pháp Cú.
19/07/202520:38:00
Trump và Epstein là bạn bè thân thiết trong nhiều năm, đặc biệt là vào thập niên 1990. Họ đã cùng nhau tham dự các bữa tiệc, với những video cho thấy cả hai cười đùa và khiêu vũ cùng các cô gái trẻ. Trong một cuộc phỏng vấn với Tạp chí New York năm 2002, Trump đã nói về Epstein như sau: “Tôi đã biết Jeff 15 năm. Anh ấy rất vui tính. Thậm chí còn có người nói rằng anh ấy thích phụ nữ đẹp như tôi, và nhiều người trong số họ là những cô gái trẻ.”
18/07/202500:00:00
Chiếc khăn rằn Nam bộ và lá cờ đỏ sao vàng là hai vật thể ở Việt Nam tưởng chừng như không dính líu gì đến nước Mỹ và cộng đồng người Việt tại Mỹ. Vậy mà hôm nay nó lại được tôi đưa vào bài viết này một cách mà chính tác giả cũng không ngờ và chưa bao giờ nghĩ tới. Ban đầu tôi định quên nó đi vì nghĩ rằng không đáng để tôi quan tâm. Nhưng thực tế câu chuyện đã làm tôi ít nhiều khó chịu và suy nghĩ, khi viết ra tôi sẽ được nhẹ lòng. Dầu sao, đây cũng là một khía cạnh trong sinh hoạt rất phức tạp của cộng đồng người Việt ở Mỹ và là kinh nghiệm bản thân, tôi thấy cần và muốn chia sẻ với mọi người. Sự việc xảy ra vào tháng 5 năm 2025 khi tôi về Việt Nam thăm thân nhân, đi du lịch và chụp hình như thông lệ từ nhiều năm nay.
15/07/202509:22:00
Bạn có thể ngưng đọc một phút và tự nhủ rằng "Không biết" thì tất cả trong tâm bạn sẽ sạch trơn, sẽ không có xanh đỏ tím vàng, sẽ không còn buồn vui hờn giận, sẽ không còn dấu vết Nam Tông hay Bắc Tông, sẽ không còn dấu vết biện biệt thiện với ác, sẽ không còn ranh giới đúng với sai nữa, và Tâm Không đó chính là một bước để vào Gương Tâm trong trẻo, không do tạo tác, không hiển lộ từ ba cây lau nào hết. Nếu bạn thường trực sống với tâm không biết, bạn sẽ hiểu các Thiền ngữ để lại trong kinh sách Thiền Tông.
12/07/202515:12:00
Kinh Phật thường nói rằng chúng ta đang sống trong nhà lửa. Nghĩa là, hiểm họa liên tục, không có gì bình an. Và phải lo tìm đường giải thoát. Lời Phật dạy không đơn giản có ý nói rằng hãy rời nơi này để qua nơi khác. Không đơn giản như thế. Bởi vì chuyện dời đổi không gian và thời gian không cứu được chúng ta, khi còn danh sắc này, còn thân tâm này.
11/07/202509:36:00
“Thuật ngữ "gaslighting", mô tả một loại thao túng tâm lý. Nó làm cho những người bị nhắm đến trở nên mất phương hướng đến mức họ bắt đầu nghi ngờ bản thân, trở nên bối rối và đặt câu hỏi về nhận thức của chính mình ở thực tại. Các nhà tâm lý học cho biết khi hiện tượng “gaslighting” xảy đến, nạn nhân không chỉ bắt đầu phủ nhận sự thật mà còn bắt đầu chấp nhận thực tại sai lầm của kẻ đang thao túng họ.”
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.