Hôm nay,  

Can trường trong chiến bại

07/11/202408:37:00(Xem: 5274)

blank

 
Can trường trong chiến bại


Giao Chỉ, San Jose

Các bạn lại hỏi tôi sau kỳ bầu cử vừa qua, bác Giao Chỉ nghĩ sao. Buồn vui lẫn lộn. Trả lời thực sự như thế. Vốn có vài người bạn thân quen lâu năm nên tôi tìm được kết quả từ sớm. Đó là chuyện vui.

Chiều thứ Bảy tuần trước có cơ hội tham dự buổi họp nội bộ với chiến dịch của cô Betty Dương. Khí thế của phe công đoàn ủng hộ Betty thực hào hứng. Tổ chức trong một nhà kho khá rộng, trưng bày lịch công tác rất khoa học. Betty đích thân đi gõ cửa với anh chị em tình nguyện. Trong những ngày cuối, mục tiêu gõ cửa 3.000 gia đình. Tôi cũng có cơ hội lên tiếng ca ngợi nỗ lực của đa số các tình nguyện người Mễ. Mang tâm trạng đầy hy vọng, tôi mở các bản tin tức thấy số phiếu đã qua nửa và Betty dẫn trước vài ngàn phiếu nên rất mừng.

Xem qua kết quả của bà dân biểu Zoe và ông Thượng nghị sĩ Dave của CA đều đạt được trên 60%, chúng tôi rất yên tâm. Các bạn ta tất cả đều yên bề gia thất. Bà giám sát viên Cindy đã tại chức 12 năm, trải qua 3 nhiệm kỳ, sẽ nhận chức vụ mới tại quê NM. Nhưng vì tình nghĩa công vụ nên chính thức yểm trợ cho Betty vào thay thế đã trở thành sức mạnh quan trọng đưa đến thành công. Đó là chuyện vui ngày bầu cử năm nay.

Còn chuyện không vui thì khá quan trọng. Ở tuổi cao niên, tôi đã từng mong nước Mỹ đứng lên làm lịch sử. Mình đã bầu cho bà Clinton vào chức tổng thống 8 năm trước nhưng không thành. Năm nay vẫn bỏ phiếu cho bà phó nhưng lại không thành công. Nước Mỹ xem ra vẫn chưa sẵn sàng chấp nhận phụ nữ lên ngôi, vừa là đàn bà mà lại là đàn bà da không trắng. Lý do chính thức là Kỳ Thị nhưng chẳng ai nói ra. Đề tài phá thai, súng đạn, kinh tế, chiến tranh hay di dân tuy quan trọng nhưng vấn nạn kỳ thị giữa da trắng và da không trắng vẫn là chuyện quan trọng số 1. Thôi đành vậy. Mình thuộc phe ta. Đành đọc lại cuốn sách của ông bạn quá cố Hồ Văn Kỳ Thoại: Can Trường Trong Chiến Bại.


Phen này gồng mình xem phe thắng cuộc ra tay. Bạn thân yêu của chúng tôi ở bên kia chiến tuyến cũng khá nhiều. Không biết các ngài có tìm cách giúp gì được đồng bào thực sự ruột thịt của Việt Nam. Tổng thống mà quyết liệt tổng xuất toàn thể cả triệu dân ở lậu là trong đó có cả anh em ta. Nếu ngài cắt bỏ ngân sách xã hội là cũng chết anh em ta từ tiền bệnh đến tiền già. Các bạn ta yêu Trump bây giờ trở thành bên Thắng Cuộc, xin bớt nóng này mà tìm cách giúp cho đồng bào ta. Kể cả đồng bào dân chủ Mỹ và dân chủ Việt.

Trong chiến tranh hai bên đều chụp Mũ nhau. Cộng hòa nói Dân chủ sẽ đưa Hoa Kỳ vào đường cộng sản. Thực sự chỉ là bệnh chụp Mũ thời đại. Nga và Tàu cũng không còn là cộng sản mà chỉ sống chết với chế độ độc tài. Làm sao Mỹ mà lại thành cộng sản. Cũng như thế, phe ta chụp mũ Trump là phát xít. Còn lâu. Ông không nắm được quân đội và công an. Cả ngày phải cãi nhau với báo chí thì làm sao trở thành phát xít được.

Thôi tạm thời ngưng chiến giữa anh em ta. Hãy ngồi lại mà coi kịch trường chính trị. Hai phe Cộng hòa và Dân chủ đối xử với nhau ra sao. Đón tiếp nhau vào Bạch Cung như thế nào. Lễ đăng quang thu xếp ra sao. Những ai đến dự. Các cuộc chiến bên Âu Châu và Trung Đông sẽ tiếp diễn ra sao? Rồi đến chuyện các vụ án của tổng thống còn chờ đợi. Tương lai gần ai sẽ đưa ai vào tù. Ông chánh án hay ngài tổng thống. Hai ngàn tù sau vụ tấn công quốc hội đang ở tù đã trở thành các chiến sĩ anh hùng của tổng thống sẽ ra sao. Sẽ còn nhiều màn trên sân khấu. Xin bình tĩnh ngồi xem. Đừng mắng mỏ nhau bằng Việt ngữ nữa.

Sử Hoa Kỳ sẽ ghi lại là trong thập niên vừa qua có một nhân vật không giống ai đã từ thế giới kinh doanh nhảy vào chính trường phá nát đảng Cộng hòa và chiến thắng đảng Dân chủ hai màn vô cùng ngoạn mục. Hai màn trình diễn nổi bật là một ngày bán McDonald's và một lần đi đổ rác. Vào tù ra khám như vào chỗ không người. Nhất ông. Đừng bao giờ so sánh ông với Hitler. Chỉ làm cho Hitler buồn.
 

Giao Chi San Jose. [email protected] (408) 316 8393



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
05/11/202518:31:00
Sinh năm 1991 tại Uganda, Châu Phi trong một gia đình trí thức gốc Ấn Độ, cha của Mamdani, giáo sư Mahmood Mamdani là một học giả tốt nghiệp tiến sĩ tại đại học Harvard. Ông trở thành viện trưởng một viện đại học lâu đời tại Uganda, rồi trở thành giáo sư chính trị học từng dạy tại các đại học lớn của Mỹ như University of Michigan, Princeton và Columbia. Còn mẹ của anh, bà Mira Nair, cũng từng nhận học bổng du học tại Harvard, là một nữ đạo diễn có tiếng tăm với các phim từng được giải thưởng Cannes, Venice... và hai lần được đề cử giải Oscar. Vợ của Mamdani là một họa sĩ gốc Syria sinh ra tại Texas, cũng từ một gia đình trí thức với cha là kỹ sư và mẹ là bác sĩ.
03/11/202518:04:00
Với hơn 200 triệu Mỹ kim quảng cáo và những gương mặt từ Obama tới Schwarzenegger, cuộc trưng cầu này là trận đánh lớn nhất trong “cuộc chiến phân khu” giữa hai đảng. Newsom bảo: “Họ đốt nhà ta, ta có quyền đáp lại.”
02/11/202512:27:00
Nói gì thì nói, màu da vẫn là loại “giấy tờ” đầu tiên mà nhân loại cấp cho nhau. Nó quyết định bạn được vào đâu, bị nhìn thế nào, bị xét đoán ra sao. Wole Soyinka từng nói: “Da tôi đen, nhưng trí óc tôi không có màu.” Thế mà biên giới thế giới lại chỉ hiểu được màu trắng. Có người bảo: “Đó là lỗi hệ thống.” Nhưng hệ thống nào lại sợ một ông già bảy mươi mấy tuổi với cây bút và mái tóc bạc như sợi chỉ khói?
25/10/202504:41:00
Chùa Hương Sen tại Miền Nam Cali do Ni sư Trụ trì Thích Nữ Giới Hương cùng quý sư cô sẽ tổ chức từ thiện cho dân làng nghèo, vô gia cư, trẻ em mồ côi và người khuyết tật ở Tanzania, Congo, Uganda… vào tháng 11 và 12 năm 2025.
20/10/202501:01:00
Khi hàng triệu người tham gia với cùng mục đích, cuộc tuần hành cho thấy nhiều người dân đã có cùng một mối quan tâm và bất mãn trước hiện trạng xã hội và họ không đơn độc trong tiếng nói phản kháng của mình. Đó là quyền hiến định được hiến pháp Hoa kỳ bảo vệ, là thông điệp của người dân gởi đến chính phủ và những nhà lập pháp, buộc họ thay đổi chương trình nghị sự phù hợp với ý kiến người dân hơn.
18/10/202523:55:00
Tổng Chưởng Lý Arizona Kris Mayes của Arizona đã đe dọa Chủ Tịch Hạ Viện Mike Johnson của Đảng Cộng Hòa sẽ phải chịu hành động pháp lý nghiêm khắc nếu ông không tuyên thệ nhậm chức cho một đảng viên Dân Chủ mới đắc cử trong một cuộc bầu cử đặc biệt là bà Adelita Grijalva. Johnson từ chối cho phép một ứng cử viên Dân Chủ này tuyên thệ nhậm chức vì ông ta không muốn công bố đầy đủ hồ sơ Epstein để bảo vệ Donald Trump. Với sự thắng cử của bà Grijalva, Hạ Viện có đủ phiếu để buộc Johnson phải công khai hóa hồ sơ Eipstein. Trong chiến dịch tranh cử, Grijalva đã hứa sẽ ký vào một bản kiến nghị lưỡng đảng nhằm thúc đẩy một cuộc bỏ phiếu tại Hạ Viện để công bố hồ sơ Epstein. Bản kiến nghị của bà sẽ đánh dấu chữ ký thứ 218 mang tính quyết định để kích hoạt cuộc bỏ phiếu đó — một nỗ lực do Dân Biểu Thomas Massie (Đảng Cộng Hòa - Kentucky) và Ro Khanna (Đảng Dân Chủ - California) dẫn đầu.
17/10/202500:00:00
Từ cuối Tháng 8/2025 đến nay, những người Cộng Sản tung cuốn phim Mưa Đỏ về cuộc chiến tại Quảng Trị, 1972. Với mục đích tuyên truyền, phim có nhiều phân cảnh và nhiều sự việc nhằm bôi nhọ QLVNCH, đặc biệt là TQLC (trong cảnh đốt tù binh). Có nhiều điều hư cấu mà chúng ta không xem phim nên không nắm vững. Tuy nhiên, chính một "cựu chiến binh Thành Cổ" của Bắc Việt là ông Trịnh Hòa Bình (đi lính năm 17 tuổi, được gửi vào Cổ Thành năm 1972, giải ngũ và theo học y khoa, tốt nghiệp Bác Sĩ và nay đã về hưu) nêu ra trong môt buổi phỏng vấn trên Tạp Chí “Một Thế Giới” rằng,"nhiều điểm hư cấu để bôi nhọ người lính VNCH, (và) cục diện của cuộc chiến.”
16/10/202521:15:00
Hôm nay, giữa những chiếc bàn trống nơi hành lang Lầu Năm Góc, tôi bỗng hiểu sâu hơn thế nào là làm báo. Làm báo không phải chỉ là cái nghề, mà là một lựa chọn, lựa chọn đứng về phía sự thật, ngay cả khi điều đó đồng nghĩa với việc rời bỏ vùng an toàn. Tôi thoáng ước mình được sánh bước cùng những đồng nghiệp đã lặng lẽ ra đi hôm nay, mang theo lòng kiêu hãnh và nỗi cô đơn của người giữ ngọn lửa. Bởi chính trong khoảnh khắc ấy, họ đã nói thay cho tất cả chúng ta, rằng báo chí không sinh ra để cúi đầu, mà để soi rọi.
16/10/202511:58:00
Tổng thống Donald Trump lại đem một đạo luật xưa cũ ra dọa sử dụng — Luật Chống Nổi Loạn (Insurrection Act) — để tự cho phép mình điều quân dẹp loạn trong nước. Nhưng theo giới chuyên gia luật, nước Mỹ bây giờ chưa “loạn” đến mức ấy. Trong những tuần gần đây, Trump gặp phải sự chống đối mạnh từ các thống đốc và thị trưởng trên khắp nước. Từ Chicago đến Los Angeles, nhiều nơi đã kiện để ngăn chính quyền liên bang đưa Vệ Binh Quốc Gia tới. Các tòa án cũng đã hai lần chặn kế hoạch của ông ở Portland.
10/10/202500:00:00
Những hình ảnh lan truyền từ các cơ quan truyền thông lớn cho thấy khoảng 800 vị tướng ngồi thẳng hàng, trang nghiêm dưới ánh đèn trắng lạnh của hội trường căn cứ quân sự ở Quantico. Quân phục của họ sáng bóng. Trên ngực áo dày đặt những huân chương quân sự. Họ là những người từng chỉ huy lữ đoàn ở Iraq, bay qua bầu trời Afghanistan, hay dẫn dắt các nhiệm vụ gìn giữ hòa bình ở những châu lục xa xôi. Họ ngồi ngay ngắn. Dáng ngồi tuân thủ kỷ cương quân đội tuyệt đối. Gương mặt trầm tĩnh. Bầu không khí mang theo trọng lượng của lịch sử. Khán phòng trong căn cứ quân sự nặng trĩu sự im lặng. Họ đến để lắng nghe, không phải để nói.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.