Hôm nay,  

ICE Tàn Nhẫn Trục Xuất Người Việt Nhập Cư Vào Hoa Kỳ Trước Năm 1995 – Một Hành Động Vô Nhân Đạo

24/03/202509:43:00(Xem: 5556)
blank 

ICE Tàn Nhẫn Trục Xuất Người Việt Nhập Cư Vào Hoa Kỳ Trước Năm 1995 – Một Hành Động Vô Nhân Đạo

Tổ Chức VAO Lên Án Các Nỗ Lực Của ICE Nhằm Trục Xuất Người Tỵ Nạn Gốc Việt
 

San Jose, CA – Tổ chức Vietnamese American Organization (VAO) mạnh mẽ lên án các hành động trục xuất của ICE nhắm vào những người gốc Việt nhập cư trước năm 1995— đây là những người tỵ nạn có tiền án, họ đã hoàn thành bản án của mình và từng bị ICE giam giữ và được thả ra theo thỏa thuận giữa Hoa Kỳ và Việt Nam. Những cá nhân này đã xây dựng lại cuộc sống, lập gia đình và trở thành những thành viên đóng góp cho xã hội. Thế nhưng, ICE lại một lần nữa chia cách họ khỏi cộng đồng và những người thân yêu, hoàn toàn phớt lờ quá trình nỗ lực thay đổi, xây dựng lại cuộc sống, và các nguyên tắc căn bản của công lý.
 

Lời Hứa Bị Phản Bội & Chính Sách Vô Nhân Đạo

Những người nhập cư gốc Việt vào Hoa Kỳ trước năm 1995—phần nhiều là những người tị nạn chạy trốn khỏi bạo lực và sự đàn áp từ chính quyền cộng sản sau Chiến Tranh Việt Nam—từ trước đến nay được bảo vệ khỏi việc trục xuất. Văn bản Thỏa Thuận Hồi Hương giữa Hoa Kỳ - Việt Nam năm 2008 đã quy định rõ ràng rằng Việt Nam sẽ không chấp nhận trục xuất những cá nhân đến Hoa Kỳ trước ngày 12 tháng 7 năm 1995, ngày mà hai quốc gia chính thức thiết lập quan hệ ngoại giao, hai thập kỷ sau khi chiến tranh kết thúc vào năm 1975.

Theo thỏa thuận này, những người đã hoàn thành bản án của mình, từng bị ICE giam giữ, và họ được thả tự do, trở về cộng đồng, nơi họ xây dựng lại cuộc sống, lập gia đình, và đóng góp tích cực cho xã hội.

Tuy nhiên, vào năm 2020, theo một thỏa thuận mới, Hoa Kỳ - Việt Nam đã thiết lập một quy trình để trục xuất những người nhập cư Việt Nam trước năm 1995. Hiện nay, ICE đang ráo riết nhắm vào những cá nhân này, hoàn toàn phớt lờ hàng chục năm nỗ lực thay đổi cuộc sống của họ, sự gắn bó sâu sắc với cộng đồng, và những đóng góp quý giá cho Hoa Kỳ. Các gia đình đang bị chia cắt, và Hoa Kỳ một lần nữa phản bội lời hứa bảo vệ, mang lại sự an toàn và hy vọng cho những người đã từng tuyệt vọng tìm kiếm sự cứu giúp và tái xây dựng cuộc sống tại đây.
 

Nghĩa Vụ Lịch Sử & Đạo Đức Để Bảo Vệ Người Việt Nhập Cư Trước Năm 1995

Phần lớn những người nhập cư gốc Việt vào Hoa Kỳ trước năm 1995 là thành viên, hoặc là con cháu của chính quyền Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) và là đồng minh của Hoa Kỳ trong cuộc Chiến Tranh Việt Nam. Năm 1975, Hoa Kỳ đã bỏ rơi những đồng minh Việt Nam Cộng Hòa khi rút khỏi Việt Nam, để họ phải chịu sự đàn áp, bỏ tù, tra tấn hoặc tử hình bởi chính quyền cộng sản. Những người sống sót đã phải trốn chạy, tìm kiếm sự an toàn và tự do tại Hoa Kỳ, nơi họ xây dựng lại cuộc sống, lập gia đình và đóng góp cho xã hội. Bây giờ, gần 50 năm sau, Hoa Kỳ lại một lần nữa phản bội họ bằng cách trục xuất họ về chính đất nước đã từng đàn áp họ và gia đình họ.
 

Nhiều cá nhân này đã phải đối mặt với vô vàn khó khăn khi đến Hoa Kỳ, bao gồm sự khác biệt ngôn ngữ, khó khăn kinh tế, thiếu thốn tài nguyên và sự hỗ trợ từ chính phủ, phân biệt kỳ thị chủng tộc, và nỗi ám ảnh từ chiến tranh và sự ly tán. Một số người đã phạm sai lầm với nguồn máy pháp lý trong những năm tháng tuổi trẻ của họ, thường không có sự đại diện pháp lý thích hợp và sự hỗ trợ cần thiết.

Tuy nhiên, họ đã hoàn thành đầy đủ các bản án, thay đổi cuộc sống, làm lại cuộc đời, và kể từ đó đã trở thành những thành viên gương mẫu, đóng góp tích cực cho xã hội.

Thay vì công nhận sự thay đổi và những đóng góp của họ, ICE lại trừng phạt họ một lần nữa — chia cắt họ khỏi gia đình, phớt lờ những năm tháng nỗ lực làm lại cuộc đời của họ, và tàn nhẫn chà đạp lên những nguyên tắc căn bản của Hoa Kỳ: sự đoàn tụ gia đình, công lý, và cơ hội làm lại cuộc đời.
 

Chúng Ta Phải Lên Tiếng Chống Lại Các Cuộc Trục Xuất Vô Nhân Đạo Này

Chúng tôi kêu gọi các tổ chức, các viên chức, và công chúng cùng nhau lên tiếng phản đối các nỗ lực trục xuất bất công này. Chúng ta cùng lên tiếng để:
 

. Yêu cầu ICE chấm dứt ngay lập tức các hành động trục xuất nhắm vào người nhập cư gốc Việt vào Hoa Kỳ trước năm 1995.

. Vận động các nhà lập pháp thành lập các biện pháp bảo vệ cho người người nhập cư gốc Việt vào Hoa Kỳ trước năm 1995, thông qua các chính sách và hành động lập pháp.

. Hỗ trợ các cá nhân và gia đình bị ảnh hưởng bằng các nguồn lực, sự hỗ trợ pháp lý và vận động.

. Kêu gọi Thống Đốc tiểu bang nhanh chóng xét duyệt và ưu tiên các đơn xin ân xá cho những người đang đối mặt với việc trục xuất, nhằm cung cấp sự hỗ trợ kịp thời cho những ai đã nỗ lực xây dựng lại cuộc sống và đóng góp tích cực cho xã hội.

. Kêu gọi các văn phòng Biện Lý và Tòa Án xem xét giảm án, công nhận sự thay đổi tích cực, mối quan hệ sâu sắc với cộng đồng, và sự bất công của việc trục xuất những người đã hoàn thành án phạt và xây dựng lại cuộc sống.

 
Chúng tôi kêu gọi các tổ chức cộng đồng, các nhà vận động, và các viên chức hãy nhanh chóng vào cuộc hành động để ngăn chặn ICE đang phá hoại và chia rẽ các gia đình một cách tàn nhẫn.

Năm 1975, Hoa Kỳ đã bỏ rơi những đồng minh Việt Nam Cộng Hòa. Bây giờ, Hoa Kỳ lại một lần nữa quay lưng với họ, với gia đình và con cháu họ. Chúng ta không thể để lịch sử lặp lại. Hãy cùng chúng tôi lên tiếng, hỗ trợ các nỗ lực, hoặc chia sẻ các dịch vụ của quý vị để cùng giúp đỡ những gia đình trong hoàn cảnh này. Mọi tiếng nói và hành động đều quan trọng.
 

###

Về Chúng Tôi

VAO | Vietnamese American Organization là một tổ chức bất vụ lợi với sứ mệnh khuyến khích và truyền cảm hứng cho mọi người chủ động tham gia vào các dự án mang lại lợi ích cho cộng đồng. Chúng tôi tạo cơ hội, hỗ trợ các cá nhân tích cực tham gia, học hỏi, và lãnh đạo trong việc phát triển cộng đồng thông qua các dịch vụ xã hội, giáo dục, chương trình lãnh đạo, và các hoạt động văn hóa.
 

Contact:

VAO | Vietnamese American Organization

Email: [email protected]

www.vaousa.org

Xem bản Tiếng Anh tại đây





Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
07/06/202404:26:00
Thầy Minh Tuệ là một hiện tượng nổi cộm đã gây xôn xao trong xã hội, trong Phật giáo, lan tỏa ra khỏi ranh giới quốc gia, một hiện tượng mà bản chất không xa lạ đối với Phật giáo và những hệ phái khổ hạnh tại Ấn, là hiện tượng cũng không hiếm tại Việt Nam từng có những vị hành cước tam bộ nhất bái, những vị khổ tu trong các am cốc núi rừng.Tóm lại, thầy Minh Tuệ là một hiện tượng đặc biệt, đặc biệt vì có những hành trạng mà ít ai làm được trong “tứ y pháp”, được cộng đồng mạng đề cao.
07/06/202400:00:00
Năm 2010 tôi về Việt Nam trong một hành trình dài từ Hà Nội đến Sài Gòn. Từ bắc đến Nam, từ phi trường đến bến xe, từ hẻm đến đường phố, bất kỳ nơi nào cũng có bầy chim cánh cụt, nhiều màu, đa số màu đen trắng, đứng từng nhóm, miệng há to, kêu lên khao khát: “Hãy cho tôi rác! Hãy cho tôi rác! Hãy cho tôi rác!” Nhìn chung quanh, dọc đường đi, đất nước tôi vẫn còn nhiều rác, nhưng với tiếng kêu thèm muốn, năn nỉ xin rác đồng loạt khắp nơi kia, chắc chắn dân tôi sẽ nghe. Bắt đầu thay đổi một thói quen phải như vậy. Lòng tôi ấm lại. Một niềm vui phập phồng. Ở đâu có sinh vật, ở đó có rác. Rác là bằng chứng có người. Người tiền sử đã biết xả rác. Xả rác là hành vi bẩm sinh. Không xả rác là hành vi tập quán. Từ hành vi bẩm sinh trở thành thói quen cho đến khi có thể thay đổi để trở thành tập quán ngược lại là một hành trình vô cùng khó khăn, vô cùng khốc liệt, không dễ gì làm được.
05/06/202407:57:00
Lúc đó, bước vào giữa ngôi làng của những người gia chủ Bà La Môn, Đức Phật chỉ nói đơn giản là hãy phát nguyện, hãy giữ hạnh nguyện xa lìa lậu hoặc và hãy “chứng ngộ, chứng đạt và an trú ngay trong hiện tại tâm giải thoát, tuệ giải thoát vô lậu!” Đức Phật đã dạy như thế với các gia chủ Bà La Môn, những người chưa từng quy y và chưa biết gì về Chánh pháp.
03/06/202407:56:00
Thực ra, chúng ta không cần tới “một Phật Giáo” nào khác cho thế gian hay cho xuất thế gian, bởi vì Phật Giáo là Phật Giáo, là con đường Bát Chánh Đạo để giải thoát đã được nói rất minh bạch, không mơ hồ. Bởi vì, nếu biến thể Phật Giáo cho phù hợp với một cộng đồng nào đó, đôi khi sức sống sẽ bị nhạt màu, sẽ mất máu, sẽ trở thành một cái gì khác, rất xa lạ với Phật Giáo.
01/06/202416:07:00
Công nghệ cao là thành tựu của loài người nhưng mặt trái của nó cũng không hề nhỏ và cái hậu quả như thế nào con người cũng chưa lường hết được. Các nhà khoa học, các nhà sáng chế phát minh, các nhà hoạch định chính sách, các nhà đạo đức, làm luật, học giả… vẫn cãi cọ bất đồng ý kiến với nhau về vấn đề này. Tất cả tranh luận mà chưa có hồi kết và dĩ nhiên cũng chưa có một tiếng nói chung nào. Duy có một điều là con người không thể thành robot được! Con người là sự kết hợp của thể xác và tâm hồn, nếu con người được cấy chíp vào não để điều khiển tự động hóa, hành xử như người máy thì liệu cái giá trị nhân văn, đạo đức, tư duy, thẩm mỹ… còn là gì?
01/06/202408:42:00
Một trong những lời dạy của Tuệ Trung Thượng Sĩ thường được đời sau nhắc tới là hãy phản quan tự kỷ. Đó là pháp yếu Thiền Tông. Nghĩa là, nhìn lại chính mình. Câu hỏi chúng ta nêu ra nơi đây là, phản quan tự kỷ thế nào?
31/05/202400:00:00
Việc tu đạo và đạo tu trên quê hương ta, từ lâu, vốn dĩ đã bộc lộ khá nhiều khía cạnh không đáng để nể trọng nhưng phản ứng của cái gọi là “Giáo hội Phật giáo Việt Nam” cùng “Ban Tôn Giáo Chính Phủ” với hành giả khất thực xuyên Việt mới là giọt nước tràn ly, khiến tôi nghĩ đến những ẩn dụ tệ hại nhất. Tôi nghĩ đến Xứ Mù, “The Country of Blind”, tối tăm và cố chấp của Herbert George Wells, nơi con người hoàn toàn không biết và, do đó, không hề tin vào sự tồn tại của ánh sáng và sắc màu nhưng, bù lại, rất giỏi việc đánh hơi, rình mò. Tôi nghĩ đến “Sư Bác Chùa Kênh” của Nhất Linh, cái nhà sư đạo hạnh và uyên thâm Phật học nhưng lại đột ngột dứt bỏ đường tu sau khi được của hoạnh tài. Và tôi nghĩ đến Chí Phèo của Nam Cao, cái nhân vật giết người rồi tự sát sau khi nhận ra rằng mình không thể đi lại từ đầu, như một người lương thiện.
25/05/202406:40:00
Một người luật sư trẻ, sanh ra, lớn lên và vẫn đang sống tại Việt Nam, có lần nói với tôi là khi khai trên giấy tờ, anh luôn luôn điền vào là mình không có tôn giáo, mặc dù gia đình anh và chính bản thân anh theo Đạo Phật, tại nhà anh có ban thờ Phật và anh cũng cố gắng giữ năm giới trong cuộc sống hàng ngày.
24/05/202408:03:00
Câu hỏi “Vì Sao Phật Giáo Suy Giảm?” khởi lên trong khi tôi đọc bài viết nhan đề “Why Actor Michael O’Keefe Renounced His Buddhist Vows” (Tại sao diễn viên Michael O'Keefe từ bỏ lời nguyện Phật giáo của mình?) trên tạp chí Tricycle ngày 22/5/2024. Bởi vì, tôi nghĩ, rất hy hữu để có một Phật tử như Michael O'Keefe, một trí thức Hoa Kỳ tài năng, viết tiểu thuyết, soạn kịch, làm thơ, đóng phim cả trên màn ảnh lớn và TV đều xuất sắc. Để nói cho rõ, anh chỉ rời bộ áo Thiền sư, nhưng không thấy anh nói chuyện rời Phật Giáo. Sau khi đọc bản tin trên, tôi tìm đọc bài viết giải thích chi tiết nhan đề “The Lost Robe” (Bộ Y Đánh Mất) trong ấn bản Mùa Xuân 2024 của Tricycle.
24/05/202400:00:00
Kể về mối quan hệ với nhạc sĩ Trịnh Công Sơn, ông Phạm Văn Đỉnh – một nhà vật lý học sống tại Pháp -- nhắc lại một sinh hoạt văn nghệ ở Sài Gòn ở đó nhạc sĩ Phạm Trọng Cầu “quơ tay chỉ một nhóm văn nghệ sĩ lau nhau”: “Mấy thằng Huế tụi bây, cứ làm văn nghệ cho tao, đừng làm chính trị cho dân nó khổ!” Lời bông đùa này, nếu thật sự xét nét, cũng có thể xem là kỳ thị địa phương nhưng chúng ta không nên quá khắt khe với lời vui của một nghệ sĩ, trong một khung cảnh rất là nghệ sĩ. Mà chúng ta cũng không có quyền chộp lấy như một thứ thước đo chính trị, xã hội và, thậm chí, một thước đo… dân số học. Thế nhưng, càng soi rọi lại những trang sử hiện đại, chúng ta sẽ càng tìm ra những bằng chứng rõ ràng, cả người, cả việc, không thể nào chối cãi.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.