Ăn 5 trái trứng luộc và một cơn mưa chiều
mưa chiều khó nuốt hơn trứng luộc
uống một ly, rồi một ly, rồi…
thế là hết một chai hết luôn buổi tối
một chai và một tôi
cùng trống rỗng cùng vô dụng
uống một viên an thần, rồi một viên nữa
vẫn không ngủ,
tôi sẽ tự bắn vào thơ.
THÁNG 5 MƯA ĐẾN MUỘN
Cây cột đèn hờn dỗi
đứng một mình
khóc nhẹ dưới mưa.
SÓNG
Về Saigon gần 2 tháng
tôi lao ra Vũng Tàu
nghe lại tiếng sóng hôm chia tay ở California.
Có tiếng sóng giống
có tiếng không
sóng đông sóng tây sóng đời sóng biển
không sóng nào day dứt bằng sóng trong thơ.
MUÔN NĂM KHỔ SAI
Vỉa hè này bị khổ sai
nằm ôm mãi một tên đường
mọi người đều đạp xuống.
HÔN NHÂN
Trăng sao có thể là một hôn nhân không giấy tờ
thành phố cũng là một hôn nhân
nhà cửa cũng là một hôn nhân
ngôn ngữ cũng là một hôn nhân
thân thể cũng là một hôn nhân
tình yêu cũng là một hôn nhân (không giá thú)
không thoát được
càng ở
càng day dứt
ĐÁM TANG
từ dấu chân bày dã tràng
và hòn đá của Sisyphus
tôi sẽ tổ chức đám tang của trời
trên mây trắng.
NHƯ
Như một chỗ trọ
giữa chữ và bóng tối
thân thể là thuyền
đêm là thuyền
ngày là thuyền
tình yêu cũng là thuyền
tôi bám vào chữ
trôi giữa tháng 5 vô định
như một chỗ trọ
2 giờ sáng
bóng tối cũng đã thay chủ
50 năm sau
em cứ lơ lửng
như cái bóng của con bướm
ngủ quên trên trang sách cũ.
GIẢ THIẾT VỀ 2 GIỜ SÁNG
2 giờ sáng có thể không ở lại lâu
với tôi và bóng tối
đêm có thể là một giả thiết
sẽ qua
như một con thuyền lơ lửng giữa trời
như một cầu thang lơ lửng giữa tròi
như một bài thơ lơ lửng giữa trời
như một bản nhạc lơ lửng giữa trời
tôi hay ngồi phía nam của thành phố này
bám vào bóng tối
tháng 5 đã xoay về hướng khác
tôi ra sông Saigon
nghe lại những dấu chân 50 năm trước
và ném tro than còn lại
ra biển
SỰ SỤP ĐỔ CỦA KHOẢNG TRỐNG
Như bóng tối dán vào cửa sổ
không cho thoát
ngôn ngữ cũng xiết dần
không cho thoát
thời gian không cho thoát
tình yêu cũng không cho thoát
không cho thoát
sức nặng những khoảng trống
trong thân thể
đang từ từ sụp xuống.
XOAY RA BIỂN
Tình yêu có thể đang lan rộng
kéo tôi
ra khỏi một trang giấy
tôi cầm trang giấy đó
qua biển
khi đọc lại
bây giờ là 2 giờ sáng
trên tấm bản đồ 2 giờ sáng
tôi và ngôn ngữ cùng xoay
về hướng biển.
ĐẬU TẠM
Bầy chim đậu ở phương nam
nhờ tôi vẽ lại
tấm bản đồ trên mây trắng
bầy chim và những người di dân
đậu tạm
Tôi khắc điều đó vào tháng 5
như những ngụ ngôn
làm hàng triệu con ve mất ngủ.
BƯU THIẾP GỞI TỪ 48 NĂM TRƯỚC
Tấm bưu thiếp cũ từ San Francisco
theo chữ ký của em
biển ùa ra
bây giờ chỉ là những mặt mộc của thời gian
cầu Golden Gate cũng phủ đầy bụi
nơi Dự đã nhảy xuống biển
cách đây gần 50 năm
không để lại lý do
và cái xác.
CÁCH THOÁT
Một cách thoát
là gối đầu vào
một chai rượu
đang trống rỗng như tôi.
ĐẺ TRỨNG
Một cách thoát khác
là với tay lên những vì sao
rồi mơ
tôi đẻ trứng
PHẦN MẶN
Sự đau đớn
bắt đầu ngay từ ánh sáng
cả bóng tối cũng thay phiên giả tạo
tôi ném nửa người qua trang giấy
chỉ giữ lại
phần mặn trong thơ.
BÂY GIỜ
Bây giờ Việt Nam 8 giờ tối Việt Nam tháng 5
bây giờ Saigon chó sủa Saigon còi xe
bây giờ tiếng sấm tiếng bầy ve
bây giờ thành phố loa kèn thành phố cờ quạt
bây giờ 8 giờ tối
tôi quên mất
ở đây trời sao đổi chủ từ lúc nào.
THIẾU
Thiếu
luôn thiếu điều gì trong thân thể
thiếu
ngay cả cái tên
thiếu
trong trí nhớ
thiếu
khi thơ tôi
là mặt nổi của một tảng băng chìm.
THƠ DÀI
Có những bài thơ dài hơi tôi tưởng
một đêm
nhiều ngày
nhiều năm thậm chí cả đời
năm đó tôi quay lại
đoạn cuối cùng lại nằm trong sóng biển.
-- Lê An Thế
5-2025