Phỏng Vấn BS Trâm Trần Về Bệnh Viêm Gan Siêu Vi B
Phỏng vấn tại văn phòng bác sĩ Trâm Trần.
(Thế Huy-Los Angeles) Được liệt vào căn bệnh "giết người thầm lặng" ở Mỹ, mỗi năm có xấp xỉ 1.25 triệu người mắc phải bệnh viêm gan siêu vi B. Điều đáng ngại chính là việc hơn phân nửa bệnh nhân trong số đó là người gốc Á Châu. Không những thế chỉ có khoảng 45,000 người được điều trị. Để hiểu rõ hơn về căn bệnh mang đầy tiềm ẩn nguy hiểm này, ký giả Việt Báo đã có mặt tại bệnh viện Cedas-Sinai để phỏng vấn bác sĩ Trâm Trần, chuyên khoa về gan về bệnh viêm gan siêu vi B cũng như những ngộ nhận về căn bệnh này hiện đang lưu truyền trong cộng đồng người Mỹ gốc Việt.
Việt Báo: Xin chào Bác sĩ, đầu tiên xin bà có thể cho biết viêm gan siêu vi B là gì và tại sao nó lại nguy hiểm"
Bác sĩ Trâm Trần: Viêm gan siêu vi B là một dạng bệnh lây nhiễm về gan khiến gan bị hư đi và dẫn đến những bệnh hiểm nghèo khác. Viêm gan B có thể hiện diện ở dạng cấp tính hoặc kinh niên. Người bị nhiễm cấp tính có thể bị đến 6 tháng và hệ thống miễn nhiễm trong cơ thể có thể chống chọi được. Những ai bị vi khuẩn này tấn công lâu hơn 6 tháng được liệt vào dạng kinh niên và nếu không chữa trị kịp thời sẽ dẫn đến tàn phế lá gan cùng những hiệu ứng khác đi kèm.
VB: Xin bác sĩ giải đáp một số thắc mắc liên quan đến việc lây nhiễm cũng như những dấu hiệu của bệnh và phương pháp trị liệu"
Bs. Trâm: Trước hết, tôi muốn nhấn mạnh rằng việc lây nhiễm kinh niên thường xảy ra nhất là từ mẹ sang bào thai, dễ trao đổi từ máu và dung dịch cơ thể. Người bị viêm gan hoàn toàn không thể lây lan qua đường hô hấp hay sống chung đụng, ăn uống. Vi trùng sống trong máu và tụ tại gan, khiến nó bị viêm dẫn đến hư hại và có thê phải cắt cả lá gan thay thế.
Kế đến là người bệnh đa số thường không biểu lộ bất kỳ một dấu hiệu nào cho đến khi ở giai đoạn nguy hiểm.Việc chữa trị tương đối dễ dàng, bệnh nhân có thể uống các loại thuốc được công nhận hiệu quả cao hoặc chích thuốc vào cơ thể với rất ít phản ứng phụ. Trên thị trường hiện nay có ít nhất khoảng 5 loại thuốc khác nhau được sản xuất với tỉ lệ hiệu quả cao.
VB: Có một số người nêu thắc mắc về việc kết hợp thuốc thảo mộc. Xin bác sĩ cho biết ý kiến"
Bs. Trâm: Tôi không nói rằng thuốc thảo mộc không có giá trị riêng của nó, song tôi muốn nhấn mạnh rằng nó không phải là thuốc tiên. Đối với thuốc tây, chí ít các nhà nghiên cứu đã bỏ công tìm tòi và in ấn nhiều cuộc khảo sát để đưa ra kết luận, còn ở thuốc bắc thì những thông tin này hầu như rất hiếm. Đôi lúc nếu không cẩn thận, thuốc thảo mộc nếu vô tình kết hợp với một chất nào đó trong thuốc kê toa có thể còn gây ra nguy hiểm cho bệnh nhân. Vì vậy tốt nhất là bệnh nhân nên tham khảo riêng với bác sĩ gia đình của mình trước khi quyết định áp dụng phương pháp này.
VB: Vậy còn những người chưa nhiễm bệnh thì họ nên làm gì thưa bác sĩ"
Bs. Trâm: Phương pháp duy nhất có thể thực hiện được đó là tiêm chủng ngừa (hay vaccine). Chúng ta cần phải hiểu rằng vi trùng luôn luôn biến thể, sinh sôi, và tiến hóa bản thân để thích nghi với môi trường. Việc chủng ngừa sẽ giúp hệ miễn nhiễm phát hiện và kềm nén sự sinh sôi của chúng. Ngoài ra mỗi lần ghé thăm phòng mạch, bệnh nhân nên yêu cầu bác sĩ gia đình chẩn đoán bệnh viêm gan B qua ống thử máu. Giá thử máu cũng khá rẻ, vào khoảng 20 đô cho một lần, từ 6 tháng đến 1 năm.
VB: Nếu dễ chẩn đoán như vậy tại sao số người gốc Á lại nhiễm nhiều hơn những giống dân khác thưa bác sĩ"
Bs. Trâm: Có nhiều yếu tố dẫn đến điều này. Thứ nhất nhiều người không hiểu rõ về căn bệnh. Thứ đến là tâm lý người châu Á thường là họ ngại đi khám sức khỏe, đồng thời đặt quá nhiều tin tưởng vào các bác sĩ. Phải hiểu rằng các bác sĩ cũng là những con người và họ rất bận rộn với nhiều bệnh nhân, đối phó với nhiều căn bệnh khác nhau. Do đó chính bệnh nhân khi đi khám phải đặt yêu cầu đồng thời nêu câu hỏi với bác sĩ. Mặt khác nhiều bác sĩ gia đình cũng ít chú ý đến căn bệnh này. Người gốc Á bị bệnh nhiều hơn cũng dễ hiểu vì đa số di dân từ những quốc gia khác nhau, nơi không có chủng ngừa hàng loạt như tại Mỹ, Đài Loan và một số ít quốc gia tân tiến. Những người này có thể đến Mỹ dưới dạng du học sinh, đoàn tụ gia đình, hôn nhân hoặc lý do khác.
Ngoài ra cũng phải nói thêm rằng người Việt Nam có nguy cơ nhiễm bệnh cao gấp 13 lần so với người gốc da trắng. Tại Cali tỉ lệ người Việt Nam, nhất là đàn ông chết vì căn bệnh cao đứng hàng "top 5." Một nghiên cứu quy mô được thực hiện tại Đài Loan cách đây vài năm cho thấy khi dân số ở đây được tiêm chủng ngừa hàng loạt thì số người mắc bệnh ung thư gan giảm hẳn. Nhiều thế hệ tiếp theo của người Đài Loan không còn phải lo sợ về căn bệnh này nữa. Tại Mỹ, trẻ sơ sinh được chích ngừa 2 mũi với khoảng 95% hiệu quả.
Bs. Trâm: Bác sĩ có thể cho biết một số trường hợp bệnh nhân cấy ghép gan thành công không"
VB: Vâng, tôi có một bệnh nhân sống trong một gia đình 3 anh em. Cả ba đều bị viêm gan ác tính. Một người đã mất và 2 người còn lại tìm đến tôi để chữa trị. Một người trong số đó đã thành công với ca ghép gan của mình và ông ta sống vẫn khỏe mạnh và hiện là diễn giả cho nhiều chương trình sức khỏe trong cộng đồng người Mỹ gốc Á. Người em thì may mắn đang trong tình trạng điều trị chưa đến nỗi nặng.
VB: Xin cám ơn Bác sĩ Trâm.
Nữ bác sĩ Trâm Trần, MD, hiện là giám đốc y khoa thuộc Khoa Cấy Gan tại Trung Tâm Chuyên Khoa Gan và có thâm niên công tác tại đây trên 10 năm. Bác sĩ Trâm chủ yếu nghiên cứu các vấn đề bao gồm bệnh viêm gan B và C, thay gép gan và các phản ứng phụ từ cấy gép gan, nhiễm HIV và bị viêm gan, bứu gan dẫn đến ung thư gan. Bà cũng là tác giả của nhiều bài viết, phê bình và nghiên cứu của lãnh vực này.
Sau khi tốt nghiệp ngành y tại Đại Học New York Medical College, bác sĩ Trâm đã hòan tất chương trình thực tập nội khoa tại Cedars-Sinai Medical Center, để rồi vẫn tiếp tục theo đuổi khoa dạ dày và gan tại đại học UCLA. Hiện bà vừa là giám đốc tại Cedars Sinai cũng như giáo sư giảng dạy tại UCLA School of Medicine. Bà là thành viên của nhiều tổ chức chuyên môn tại Hoa Kỳ và nhận được nhiều giải thưởng danh dự cho lãnh vực thực hành và giảng dạy y khoa.


