Hôm nay,  

Gây Quỹ Giúp Thương Phế Binh VNCH Tại Virginia

23/01/200700:00:00(Xem: 6483)

Gây Quỹ Giúp Thương Phế Binh VNCH Tại Virginia

Mỹ Giúp 33 Triệu Đô Cho Thương Phế Binh VN 2 Miền...

Hai quân nhân Mỹ gốc Việt từ Iraq về dự họp mặt vì thương phế binh VNCH: từ trái, Bùi Thanh Thảo và Đoàn Cảnh.

(LTS: Tướng Nicholson , Tổng Trưởng Cựu Chiến Binh HK   cho biết tính đến năm 2006 Hoa Kỳ đã tài trợ  33 triệu mỹ kim để trợ giúp TPB VN, không phân biệt Nam hay Bắc. Có bao nhiêu tiền trong 33 triệu đô này tới tay thương phế binh VNCH" Đó là điều mà dân Việt hải ngoại cần đòi hỏi minh bạch sổ sách, và công bằng. Bản tin sau của nhà báo Tuyết Mai ghi như sau.)

Virginia.- Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh, hiện là Cố Vấn Khoa Học cho  Phó Đề Đốc John Morgan về Kế Hoạch, Chiến Luợc cũng như về  Thông Tin, ông là Phụ Tá của Bộ Trưởng Hải Quân HK; Cô Nguyệt Ánh phát biểu cảm tưởng trong ngày  gây quỹ giúp Thương Phế Binh VNCH ở quê nhà như sau: “ Khi mà chúng ta giúp trẻ con  mồ côi  hay  giúp phụ nữ bị bán ra nước ngoài hay giúp nạn nhân bị bão lụt chẳng hạn, thì đó là những công tác từ thiện, những công tác nhân đạo . Nhưng chúng ta đóng góp vào Cây Mùa Xuân Thương Phế Binh thì đó là một bổn phận , vì những chiến sĩ VNCH ngày trước là những ân nhân  của chúng ta. Họ đã hy sinh xương máu , rất nhiều người đã hy sinh một phần thân thể của họ , hạnh phúc riêng tư, hạnh phúc gia đình họ, hy sinh cả tuổi xuân , cả cuộc đời của họ để chiến đấu bảo vệ cho chúng ta đuợc sống yên vui tự  do ở Miền Nam bao nhiêu năm .

Rồi đến 1975 cũng  chính họ đã ở lại để chiến đấu cho đến giây phút sau cùng để cho chúng ta có đủ thì giờ tháo chạy ra nước ngoài”. Nói tới đây  Cô Dương Ngyệt Ánh đã xúc động mạnh,  nghẹn ngào nói tiếp "Ngày  hôm nay ở lại quê hương, họ là thành phần bị bạc đãi , bị bỏ rơi, bị gạt ra bên lề  vì đối với chính quyền mới,  họ là kẻ thù cũ . Đối với thế hệ con em lớn lên sau này TPB  chỉ là một phần của quá khứ đã rất mờ nhạt , họ đã bị bôi xóa và bôi nhọ bởi chính quyền . Một quá khứ không còn được nhắc đến nữa, trong gia đình, ngoài xã hội, trong trường học hay trong sách vỡ . Vậy thì còn có ai nghĩ đến họ, có ai   mang ơn họ, có ai làm gì được cho họ ngoài những người Việt Nam đang may mắn  sống tự do ở khắp nơi trên thế giới , ngoài những người VN như chúng ta, những người đã ngồi trong phòng này.

Nếu Miền Nam  chiến thắng thì các chiến sĩ và TPB được coi là những anh hùng, ngày hôm nay họ bị đổ tội làm cho mất nước và bị nhục mạ là những kẻ hèn nhát, không dám chiến đấu trong khi tất cả chúng ta, những người trong phòng này đều biết rõ lịch sử là Quân Đội Việt Nam CH đã bị bức tử ,  bị bắt buộc phải buông súng, vì họ không còn súng đạn để chiến đấu nữa. Họ chưa bao giờ hèn nhát và chưa bao giờ thua trận, thành ra đôi khi Ánh nghĩ, mình vô tình dùng những chữ như  “lạc quyên”, thì Ánh thấy xấu xa , cảm thấy áy náy trong lòng tại, vì những chiến sĩ VNCH không phải là những kẻ khốn cùng , những kẻ  không may đang trông chờ vào lòng bố thí của chúng ta . Họ là những ân nhân của chúng ta cơ mà! Họ là anh hùng của chúng ta cơ mà!

 Họ đã từng kiêu dũng chiến đấu cho tất cả  chúng ta. Cứ nghĩ về họ là chúng ta nghĩ đến những ân nhân , những anh hùng, chúng ta quý mến họ , quý trọng họ và biết ơn họ . Thành ra dùng  chữ “đóng góp” thì chính xác hơn , vì chữ đóng góp nó bao hàm  bổn phận  , trách nhiệm thay vì dùng chữ lạc quyên giống như là mình bố thí cho ngừơi nghèo vậy (khán giả vỗ tay vang dội tán đồng ý kiến của  Cô Dương Nguyệt Ánh).

Cô Dương Nguyệt Ánh nói tiếp “ Thưa quý vị chúng ta đang là công dân HK và con em chúng ta cũng là công dân  HK, chúng ta đã và đang góp phần duy trì nền dân chủ tự do  và quan tâm đến phúc lợi của HK mà nay đã là quê hương của chúng ta. Nhưng trong lòng mỗi chúng ta đều còn cái gốc của mình, chúng ta không bao giờ  quên  mình là người Việt Nam, chúng ta không quên mình là người Việt Nam tự do và xin không bao giờ quên ơn chiến sĩ.”  Có nhiều đoạn Cô Dương Nguyệt Ánh phát biểu  với giọng đầy xúc cảm, làm cho không khí vô cùng cảm động với nhiều đợt vỗ tay.

Không khí càng cảm  động hơn khi  Ông Lê Minh Thiệp, Phó Chủ Tịch Liên Hội  CCSVNCH/HTĐ phụ trách Khối Thương Phế Binh đọc thư cảm ơn của một vài thân nhân TPB nhận được tiền trợ giúp của đồng bào ở hải ngoài.

 Bà Bùi Thị Mỹ Nhân ở An Giang  gởi thư qua: ”Ngày nay tôi có nhận được số tiền  một trăm đô, tôi mừng quá! Trong cuộc đời của tôi quá nghèo, làm mướn sống qua ngày. Trong đời tôi chưa một lần được cầm trong tay một số tiền lớn như thế này. Trời ơi! một triệu sáu trăm ngàn đồng!!!  Tôi mừng quá hai tay run và nước mắt dâng trào.. Cám ơn, cám ơn, ngàn lần cám ơn!”

Thư của Lăng Tích Hương , Phú Giáo Bình Dương viết : ”Thật rất đổi vui mừng khi viết những dòng báo tin là tôi đã nhận được một trăm đô của các anh chị và bà con đồng hương gởi cho. Đây  đúng là sự cứu tinh, một niềm an ủi lớn lao, một tăng trợ cho sức sống của tôi và cả gia đình tôi. Tôi đang đếm tiền  đã lãnh mà cảm nhận  như đang đếm từng giọt mồ hôi, từng công sức khó nhọc của quý ân nhân, quý bà con ta đã vì tình thương mà gởi về cho chúng tôi . Tôi sẽ có thêm thuốc để điều trị, có thức ăn để bồi dưỡng, gia đình có gạo được đày lu, có chút tiền để dằn túi phòng thân.. Thực tình tôi chẵng sợ chết vì làm người rồi ai cũng phải chết, nhưng tôi chỉ sợ và tiếc một điều nếu  chết mà không kịp cho mình nhìn thấy SAU CƠN MƯA TRỜI TỰ DO LẠI SÁNG TRÊN QUÊ HƯƠNG, SAU  HƠN 31 NĂM DÀI LÊ THÊ. Tôi luôn thiết tha mong được sống đến ngày đó”. 

Thư của Lê Sự, Quảng Nam: ”Với cuộc sống khó khăn của tuổi già, quý vị đã cho tôi  một trăm đô,  Tôi mừng đến nỗi ăn không được, nước mắt chảy hoài! Thật tình từ mấy chục năm nay tôi không hề có một số tiền lớn như vậy! Kính gởi đến quý anh chị, quý hội, quý mạnh thường quân lòng biết ơn chân thành.”

Còn rất nhiều thư vô cùng cảm động như vậy.

Để tỏ tình “Huynh Đệ Chi Binh” , “Lá lành đùm lá rách” mặc dầu  tối Chủ Nhật trời đổ  tuyết và mưa đá,  cũng có hơn bốn trăm cựu quân nhân các quân binh chủng và đồng hương đến tham dự buổi gây  quỹ “Cây Mùa Xuân Thuơng Phế Binh VNCH” do Liên Hội Cựu Chiến Sĩ QG /HTĐ tổ chức vào lúc 8 giờ tối ngày  21 tháng 1, 2007 tại Nhà Hàng Thần Tài, Falls Church, VA.

Đặc biệt tham dự trong buổi gây quỹ này có Khoa Học Gia Dương Nguyệt Ánh, Hạ Sĩ Bùi Thanh Thảo (người cấm cờ vàng VNCH ở chiến trường Iraq),  Quân nhân gốc Việt  Đoàn Cảnh , đã phục vụ trong lực lượng An Ninh, yểm trợ các đoàn tiếp vận ở Iraq cùng rất nhiều quan khách Hoa K ỳ như Dân Biểu  Ha Viện  Quốc Hội VA Bob Hull, Dr. James Reckner.

Trong phần mở đầu, Niên Trưởng Trần Thiện Hiệu , Chủ Tịch Liên Hội Cựu Chiến Sĩ QG/HTĐ nhắc lại một vài hình ảnh của các anh em thương phế binh ở VN, có người mặc chiếc áo nhà binh cũ chống nạng gỗ đi bán vé số, có người đi hát rong ở bến phà, cửa chợ,  có người cụt cả hai chân ngồi trên tấm ván có bánh xe, vá xe đạp  ở vĩa hè. Những người khốn khổ này sẽ vắng dần đi, họ đã chết hoặc đã già yếu không còn sức khỏe để mưu sinh, họ sống lây lất nhờ con cái và lòng từ thiện của bà con  trong xóm.

Ông Hiệu cho biết,  trong năm qua  nhờ sự trợ giúp của quý đồng hương và chiến hữu LHCCSQG đã gởi về  34,500 mỹ kim, giúp cho bốn trăm TPB.  Hiện còn  500 hồ sơ đang trông chờ trợ giúp.

Cuối cùng Niên Trưởng Hiệu kêu gọi mọi người mở rộng vòng tay ân tình, hoan hỉ đóng góp để giúp đỡ những anh em, đã hy sinh một phần thân thể của họ cho Tổ Quốc. Họ đang sống trong cảnh nghèo khổ, đang trông chờ sự giúp đỡ của chúng ta để có niềm vui nho nhỏ trong dịp Tết đến Xuân về.

Trong dịp này Ông Lê Minh Thiệp Khối TPB của LHCCSQG/HTĐ có tường trình trong năm 2006 nhận được 1,374 hồ sơ xin trợ giúp. Hội đã giúp 433 hồ sơ trong đó có  257 hồ sơ bị thương tích 100%, 176 bị thương 50%. Hội chuyển đến Hội H.O. Cứu Trợ Thương Phế Binh và Quả Phụ VNCH ở California 420 hồ sơ. Còn lại 521 hồ sơ phải giúp đỡ trong năm 2007. Ước tính thành tiền là khoảng 40,000  mỹ kim. Ông Cò Ly cho biết hằng tháng sạp báo của ông trước tiệm Phở Xe Lửa, trong Trung Tâm Eden,  giúp 800 mỹ kim gởi về cho  TPB, và riêng tiền lẻ đồng hương cho, gom góp được 1,500 mỹ kim.

Ban tổ chức đã bán đấu giá khuôn hình  có nhiều tem thơ “Tượng thần dân chủ”,  sẽ được khánh thành vào tháng 6/2007.  Bùi Thanh Thảo và Đoàn Cảnh đã mua với giá năm trăm mỹ kim, cùng với một ân nhân ẩn danh cho  năm trăm mỹ kim nên khuôn  hình được bán với giá một ngàn mỹ kim . Kết quả tiền gây  quỹ thu được trên mười ngàn mỹ kim.

Quân nhân gốc Việt Đoàn  Minh Cảnh, đã phục vụ ở chiến trường Iraq được mời lên nói chuyện về chiến truờng Iraq. Anh  Cảnh cho biết ở Iraq anh phục vụ  trong lực lượng an ninh, yểm trợ cho những đoàn xe tiếp vận, nếu không có yểm trợ thì quân  khủng bố sẽ cướp nhiều xe hàng. Thời tiết bên Iraq rất  nóng, ban ngày nhiệt độ cao nhất là 152 F, đem một cái chảo để ngoài trời  mười phút thì nóng đủ để chiên  một cái trứng. Chiến tranh tàn phá rất nhiều, hầu hết nhà cửa bị sụp đỗ, cần ít nhất năm mười năm mới có thể xây dựng lại  quốc gia này.

 Anh Đoàn Cảnh ở Iraq  bảy tháng rưởi, sau đó  một đội  khác qua  thay thế. Trong đội  anh có ba bốn người Việt , và khi đi chổ này, chổ nọ anh có gặp nhiều chiến binh người Mỹ gốc Việt  trong Quân Đội HK; họ làm việc rất hăng say và sẳn sàng  hy sinh mạng sống của mình để mang  lại sự bình yên  cho đất nước Hoa Kỳ , cho người Hoa Kỳ  cũng như cho đồng bào Iraq, thì đây là điều rất tốt.

Cô Lữ Anh Thư nhắc lại,  trong lúc TPB của VNCH vô cùng vui mừng nhận được một trăm đô là từ đồng hương đóng góp thì Tướng Nicholson , Tổng Trưởng Cựu Chiến Binh HK   cho biết đến năm 2006 Hoa Kỳ đã tài trợ  33 triệu mỹ kim để trợ giúp TPB VN, không phân biệt Nam hay Bắc.  Vấn đề được đặt ra là bao nhiêu trong số tiền đó được dành cho những thương phế binh của VNCH" Chắc chắn là không có một xu nào đến tay TPB/VNCH vì họ bị chính phủ hiện tại kỳ thị, cho họ là kẻ thù của nhà nước.

Ba mươi ba triệu mỹ kim là một số tiền lớn,  tiền trợ giúp này là tiền đóng thuế của chúng ta,  vì vậy là công dân HK chúng ta phải đòi hỏi Chính Quyền HK phải công minh, và đòi hỏi bằng chứng là số tiền đó được chia đồng đều cho những người cần giúp đỡ, nghĩa là có cả TPB/VNCH. Nếu không thì  chúng ta phải yêu cầu Chính Phủ HK ngưng ngày tiền trợ   giúp đó. Sau đó Cô Lữ Anh Thư đọc thư của Thượng Nghị Sĩ Quốc Hội HK(VA) James Webb  cảm tạ sự hỗ trợ của LHCCSHTĐ trong cuộc tranh cử vừa qua.

Cũng trong dịp gây  quỹ này Tiến Sĩ James Reckner , một Cựu Sĩ Quan Hải Quân HK từng tham chiến ở VN,  phục vụ tại Vùng 4,  đồng bằng sông Cữu Long,  đã cùng một nhóm học giả thành lập Trung Tâm Văn Khố Vietnam Center tại Đại Học Texas để lưu trữ lại tất cả những hồ sơ về cuộc chiến VN. Trung Tâm này  không những chỉ có tài  liệu lịch sử mà còn ghi lại những tâm tình, cảm tưởng, quan điểm của những nhân chứng sống, những người  đã từng chiến đấu,  lớn lên,  là nạn nhân của cuộc chiến.

Ông  nói, ông không thể thực hiện chương trình một mình được mà cần sự hợp tác của người Việt tỵ nạn và của cựu quân nhân QLVNCH . Ông kêu gọi sự hợp tác của đồng  bào VN với Trung Tâm để lưu lại tài liệu lịch sử  cuộc chiến VN  cho con cháu mình mai sau.

Theo sau là chương trình văn nghệ với hợp ca của Gia Đình Quốc Gia Nghĩa Tử,  nhạc phẩm “Hải Ngoại Thương Ca” , Kiều Nga  “Xuân và Tuổi Trẻ”, Tuyết Mai trình diễn thi nhạc giao duyên,  bài thơ “Anh Hùng Vô Danh” và bản nhạc  “Chiều Qua Phà Hậu Giang”(người TPB ăn xin , hát rong ở Bến Phà, song ca “Đính Hùng – Ái Kim  trong liên khúc “Nhớ Ơn Anh Người Chiến Sĩ Cộng Hòa”, Sĩ Tuấn – Hoàng Anh “ Mùa Xuân Đầu Tiên”…Chương trình được chấm  dứt vào lúc 11 giờ đêm.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trường trung tiểu học tư thục mang tên Thích Nhất Hạnh School of Interbeing sắp mở cửa tại vùng Escondido Nam California. Mục đích của trường là không chỉ giảng dạy kiến thức phổ thông, mà còn chú ý hướng dẫn đời sống tinh thần; để các em học sinh sau này có thể vừa thành công trong nghề nghiệp, vừa có khả năng chế tác hạnh phúc cho chính mình, cho gia đình và cho cộng đồng xã hội.
Tại văn phòng Dân Biểu Trí Tạ Địa Hạt 70 số 14361 Beach Blvd, Westminster CA 92683 vào lúc 5 giờ chiều Thứ Năm ngày 11 tháng 12 năm 2025, Dân Biểu Trí Tạ đã tổ chức buổi tiệc Mừng Giáng Sinh 2025. Tham dự buổi tiệc ngoài một số quý vị dân cử, đại diện dân cử trong các Thành Phố thuộc địa hạt 70 và vùng Orange County, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể, các cơ quan truyền thông và rất đông cư dân và đồng hương cự ngụ trong Địa Hạt 70.
Tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 3 vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật 14 tháng 12 năm 2025, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian do nhà văn Việt Hải đồng sáng lập và điều hành đã tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh, đây là một sinh hoạt truyền thống của nhóm liên tục trong 10 năm qua cứ mỗi mùa Giáng Sinh về Liên nhóm đều tổ chức họp mặt để cùng nhau mừng Lễ Giáng Sinh đồng thời cũng là dịp để cùng nhau ôn lại những kỷ niệm vui, buồn trong một năm qua.
Tại Chánh Điện Tu Viện Đại Bi, Thành Phố Westminster, Hội Đuốc Tuệ đã tổ chức buổi hướng dẫn về đề tài: "Giáo Dục Trong Gia Đình và Giao Tiếp - Ứng Xử Chánh Niệm” do Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ hướng dẫn. Một buổi chiều Chủ Nhật an lành, Tu Viện Đại Bi đón chào rất đông hành giả, phụ huynh, anh chị em Gia Đình Phật Tử, và những người quan tâm đến nghệ thuật giáo dục chánh niệm trong gia đình. Bầu không khí trang nghiêm nhưng gần gũi mở ra ngay từ khoảnh khắc bước vào chánh điện: ba pho tượng Phật vàng tỏa sáng, hoa sen hồng tươi thắm, và nụ cười hiền hòa của đại chúng khiến tâm người dự tự nhiên được lắng dịu. Tất cả tạo nên một nhân duyên tuyệt đẹp cho buổi pháp thoại “Giáo dục trong gia đình & Giao tiếp – Ứng xử Chánh niệm” do Tiến sĩ Bạch Xuân Phẻ (Tâm Thường Định) hướng dẫn.
Cựu Đại tá Vũ Văn Lộc vừa qua đời hôm 29/11/2025 tại San Jose ở tuổi 92. Ông là một cựu sĩ quan của Quân lực Việt Nam Cộng hòa với gần nửa thế kỷ hoạt động cộng đồng ở California, lâu hơn bất cứ ai mà tôi được biết. Ông Vũ Văn Lộc, cùng với các ông Hồ Quang Nhật, Lại Đức Hùng, Nguyễn Đức Lâm là thành phần nòng cốt của Liên hội Người Việt Quốc gia miền Bắc California từ cuối thập niên 1980, phối hợp tổ chức Hội Tết Fairgrounds, là sinh hoạt văn hóa truyền thống lớn nhất của miền Bắc California, mỗi năm thu hút vài vạn lượt người tham dự.
Một buổi Lễ Vinh Danh và Tri Ân các Hội Đoàn, các Tổ Chức, các Tập Thể đã góp phần xây dựng cộng đồng Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn trong 50 năm qua vừa được tổ chức bởi Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington D.C, Maryland, Virginia (CĐVN DMV) vào ngày Chủ Nhật 7/12/2025, tại hội trường của Hội Thánh Tin Lành Giám Lý Việt Mỹ, Arlington, VA.
Hội viên đủ điều kiện có thể lấy hẹn để được chụp nhũ ảnh miễn phí tại Trung Tâm Cộng Đồng Monterey Park vào ngày 16 tháng 12, hoặc Trung Tâm Cộng Đồng Westminster vào ngày 17 tháng 12, bằng cách liên lạc với phòng Dịch Vụ Hội Viên của chúng tôi. Ngoài ra, tầm soát ung thư vú cũng là một trong những dịch vụ đủ điều kiện nhận thưởng trong chương trình Phần Thưởng Khuyến Khích Chăm Sóc Phòng Ngừa của Clever Care. Do đó, hội viên tham gia các sự kiện chụp nhũ ảnh kể trên cũng sẽ được thưởng $25 vào thẻ quyền lợi linh hoạt của họ để sử dụng cho các sản phẩm và dịch vụ sức khỏe. Đến tham gia chụp nhũ ảnh tại các trung tâm cộng đồng này, hội viên cũng có thể hòa mình vào không khí ấm cúng mùa lễ với các hoạt động vui nhộn như làm thủ công, đàn hát, chụp ảnh, và thưởng thức đồ ăn uống nhẹ tại đây.
Mấy ai đã quen biết nhà văn/nhà thơ Trịnh Y Thư mà không đồng ý một điều: anh luôn hết lòng với chữ nghĩa, với văn hữu và với nghệ thuật. Vì vậy chẳng ai ngạc nhiên khi đến với chương trình ra mắt sách “Theo Dấu Thư Hương-II” chiều thứ Bảy vừa qua đúng giờ, mà Coffee Factory đã chật không còn ghế ngồi. Và buổi chiều thứ Bảy bận rộn ngoài kia như không ảnh hưởng gì đến không khí sinh hoạt bên trong, khi trên tay mỗi người đến tham dự đều thấy cầm cuốn sách mới được tác giả ký, cùng những cuộc trò chuyện rôm rả thân tình.
Tu Viện Huyền Không (Chùa A Di Đà cũ), hiện do Thầy Thích Tánh Tuệ làm Viện Chủ và Thầy Thích Tuệ Giác trụ trì, cùng Hội Từ Thiện Trái Tim Bồ Đề Đạo Tràng (Bodhgaya Heart Foundation), đã liên tục tổ chức nhiều đợt cứu trợ đồng bào miền Trung chịu nạn bão lụt. Để tiếp tục công cuộc từ thiện, một tâm thư kêu gọi được gửi đến quý đồng hương và Phật tử như sau: Như quý vị đã biết, trong những ngày qua, các cơn bão và mưa lũ nối tiếp nhau, gây thiệt hại nặng nề: nhiều người chết, mất tích, bị thương; nhà cửa, cơ sở sinh sống bị tàn phá; đời sống đồng bào miền núi phía Bắc và miền Trung bị đảo lộn, khốn đốn vì nước lũ và giông lốc.
Westminster chủ yếu là một thành phố của người di dân. Người dân tin rằng việc vinh danh một nhân vật chính trị tầm quốc gia vốn tai tiếng với những phát biểu mạnh mẽ chống lại các chính sách nhập cư sẽ gửi đi một thông điệp sai lệch về việc ai mới thực sự thuộc về nơi này. Khó hiểu hơn nữa là bốn nghị viên bỏ phiếu cho quyết định này đều là những người sanh ra ở nước ngoài, di cư từ Việt Nam tới Mỹ sau khi Sài Gòn thất thủ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.