Hôm nay,  

Dân Hà Đông Biểu Tình Ngồi, Ngày Thứ 11

31/01/200700:00:00(Xem: 4752)

Dân Hà Đông Vây Cửa Quốc Hội, Biểu Tình Ngồi, Ngày Thứ 11

Hình ảnh biểu tình ngồi ở Hà Nội, liên tục ngày thứ 11. Thủ Tướng Nguyễn Tấn Dũng không chịu gặp dân, nhưng sẽ đối thoại trực tuyến qua Internet để chiêu dụ Việt Kiều.

Hôm nay ngày 29/01/2007 trước trụ sở văn phòng của ủy ban thường vụ quốc hội nhà nước CSVN đặt tại số 35 phố Ngô Quyền thuộc quận Hoàn Kiếm – Hà Nội, nhân dân xã Vạn Phúc - thị xã Hà Đông - tỉnh Hà Tây đã tiếp tục ngồi bao vây biểu tình bước sang ngày thứ 11. Mặc dù sống trong cảnh “màn trời chiếu đất”, cơm đường, nước bụi bà con vẫn không giảm sút ý chí đấu tranh chống cường quyền, áp bức, thậm chí sẵn sàng chấp nhận cả ăn Tết nguyên đán cổ truyền sắp tới ngoài cổng văn phòng ủy ban thường vụ quốc hội của CSVN.

Đoàn biểu tình cho biết: họ kiên quyết yêu cầu chủ tịch quốc hội CS Nguyễn Phú Trọng phải trả lời về những việc làm sai trái của chính quyền CS với nhân dân địa phương về việc cướp đoạt đất đai của nhân dân. Thế nhưng, ông chủ tịch quốc hội này vốn được các cơ quan tuyên truyền CS trong nước vẫn gọi là “người đầy tớ của dân” vẫn trốn biệt không dám ra gặp những người dân, những người dân đã đang đóng thuế góp phần nuôi ông và nuôi cả bộ máy cai trị của CS, mà họ đang vây hãm cái trụ sở đó và ông là người cầm đầu.

Lúc 15 giờ chiều nay ngày 29/1/2007 Phóng viên Công đoàn độc lập Việt nam chúng tôi có mặt tại cổng toà nhà của ủy ban thường vụ quốc hội tại số nhà 35 Ngô Quyền Hà nội để tìm hiểu sự việc. Thì được biết là, không hiểu nhân dân đang bao vây biểu tình ở đây vì lý do gì mà khinh bỉ và khiếp sợ công an CSVN đến vậy. Phóng viên chúng tôi đã lân la đến hỏi hơn chục người dân họ đều nghi ngờ là công an và xua đuổi chúng tôi đi.

Có một ông già dũng cảm hơn mới dám nói chuyện, qua hỏi han được biết ông tên là Đức 63 tuổi người làng Vạn phúc ông nói:

“Không hiểu anh là “chìm hay nổi”, thời trai trẻ tôi đã từng vào Nam ra Bắc chiến đấu quên mình vì tổ quốc mà vẫn không chết, nhưng nói hớ với anh một câu thì cuối đời lại bị chết vì đứa con nít như anh. Tôi không dại đâu”.

Chúng tôi đáp lại với ông rằng:

“Công an là một tổ chức ghê gớm và nham hiểm thế cơ ạ.”

Ông già nói tiếp:

“Thì bao nhiêu gia đình đã tan nát vì nó còn gì. Cách đây hơn tuần lễ có mấy người đàn bà phần lớn là già cả, có người trên 70 tuổi, ở vườn hoa Mai Xuân Thưởng ngồi tập trung để đưa đơn như chúng tôi mà công an họ vây bắt dữ lắm ngay trước mắt chúng tôi. Công an họ lôi xềnh xệch mấy bà già đó lên ô tô chở đi đâu mất. Mấy hôm sau tôi được biết họ bị công an bắt vào đồn hàng Bài và đánh họ ghê lắm nên chúng tôi phải cảnh giác không công an lại vu vạ bắt và giam chúng tôi”.

Nói đến đây ông vội bỏ đi chỗ khác vì hình như ông đã không cảnh giác với tôi và đã nhận ra mình chót nói hớ hênh quá nguy hiểm với tôi.

Tôi lại lân la ra chỗ khác hỏi một bác tên Nguyễn Văn Thái, ông nói:

“Chính quyền trả chúng tôi với giá 100 nghìn VNĐ/1 mét vuông để rồi họ bán lại với giá 12 triệuVND/1mét vuông xây chung cư. Họ lợi dụng mình là quan cộng sản nên họ cướp ngày công khai và bọn lưu manh này tự bàn bạc với nhau buộc chúng tôi phải lấy giá đền bù như vậy đó. Vậy tôi hỏi các chú rơi vào hoàn cảnh như vậy, gia đình nhà các chú có chịu được không" Thế mà họ cứ nói “dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”. Đến tự tay mình không được bán đất của mình, thì giá cả bao nhiêu cũng có được biết đâu mà bàn, kiểm tra.”

 Ông nói tiếp:

“Cả đời tôi xông pha bom đạn, xẻ dọc Trường sơn đi cứu nước, dinh Độc lập trong Sài gòn cũng đã vào. Đến cuối đời lại phải chống giặc tham nhũng còn tàn bạo và gian khổ hơn nhiều các cuộc kháng chiến. Thế mà miệng chúng cứ xoen xoét bảo là đại diện cho nhân dân lao động, cướp bóc và đàn áp nhân dân lao động đấy chứ.”

Ông Hoàng Văn Tài nói tiếp: “Đấy anh đếm xem ở đây có bao nhiêu người, phải có đến 400-500 người chứ lại. Thế mà báo cáo gửi Phó thủ tướng Trương Vĩnh Trọng lại bảo là chỉ có 50-70 người, có ba bước chân từ đây vào trong đấy thôi mà cũng trí trá như cộng sản vậy. Còn ông Trọng ngày nào đi làm ô tô đến đây chả nhìn thấy dân chúng tôi ngồi, họ chỉ giỏi điêu ngoa, vu khống và xuyên tạc thôi.”

Nói xong rồi ông lấy đưa cho tôi xem cái quyết định ấy. Ông còn chỉ cho tôi xem cái bảng hiệu rất to trước toà nhà: “Đại diện của nhân dân” mà 11 ngày rồi không thấy thằng nào ló đầu ra tiếp chúng tôi  anh ạ.”

Vụ án cướp đất này cũng như trăm nghìn các vụ án cướp đất khác sinh ra từ bệnh độc tài đảng trị cộng sản thôi. Nếu bây giờ chống lại nó thì nó vu cho ngay là chống phá chế độ XHCN tươi đẹp, chống lại con đường mà toàn dân tộc và bác Hồ đã lựa chọn,  khác nào chống lại chính quyền cộng sản. Tôi lại nhớ đến một người bạn của tôi hiện đang làm việc ở toà án tối cao nói: “Chống tham nhũng, chống lại đảng à.”

 Thiết nghĩ chống ở chỗ này nó mọc chỗ khác, chống cả đời cũng chẳng hết và cuối cùng vẫn dính dáng đến trung ương cùng cơ chế phản dân hại nước này cả thôi. Chỉ có một cuộc cách mạng mới thay thế cái chế độ CSVN phản dân chủ, phản dân tộc làm tàn hại đất nước này thì mới có thể giải quyết được tận gốc rễ của mọi áp bức bất công.

Cũng nhân bài báo ngắn này chúng tôi còn được tin dân oan khiếu kiện từ Thành phố Mỹ Tho tỉnh Tiền Giang hôm qua điện ra cho 2 chị  Lê Thị Kim Thu và Vũ Thanh Phương là các chiến sĩ dân chủ của khối 8406 cho biết như sau:

Sáng hôm qua 28/01/2007 vào hồi 10 giờ 55 phút, hơn 100 đồng bào các huyện trong tỉnh Tiền Giang và thành phố Mỹ Tho đã tập trung biểu tình đòi gặp Nông Đức Mạnh TBT CSVN khi y vào thăm tỉnh này rất quyết liệt. Công an CSVN Mỹ Tho đã phải điều hàng trăm cảnh sát đến để bảo vệ Nông Đức Mạnh và đoàn của y từ Hà nội vào công cán. Đồng thời lực lượng công an hùng hậu trên cũng là để giải tán và đàn áp đoàn biểu tình của nhân dân.

Cảnh sát cơ động 113 chống bạo loạn lật đổ đã xông vào bắt ông Huỳnh Văn Bé quê ở huyện Cái Bè và bà Cao Quế Hoa quê ở huyện Cai Lậy tỉnh Tiền Giang đưa lên xe chở về giam nhốt tại đồn công an trong thành phố Mỹ Tho. Riêng cụ Đinh Văn Trúc 70 tuổi đã bị  công an CS xô ngã làm cụ bất tỉnh buộc nhân dân  phải đưa đi bệnh viện cấp cứu. Những đơn vị công an CSVN tại Mỹ Tho tham gia đàn áp nhân dân sáng qua tại thành phố thuộc vùng Nam bộ này, là công an phường 1 và 2. Tên công an chỉ đạo cuộc đàn áp khốc liệt người dân tích cực nhất là Huỳnh Bá Thuận phó công an thành phố Mỹ Tho. Cho đến 23 giờ đêm qua công an đã tạm thời thả 2 công dân dũng cảm cầm đầu đoàn biểu tình nói trên ra khỏi đồn, nhưng cả hai đã bị công an huyện nơi 2 dân oan này đang cư trú áp giải ngay về địa phương. Riêng ông Huỳnh Văn Bé đã bị công an quản thúc ngay từ đêm qua, còn bà Cao Quế Hoa thì sáng nay công an huyện đã đến tận nhà cưỡng chế đi thẩm vấn.

Khi chúng tôi viết bài báo này thì vẫn chưa có tin tức họ được thả tự do. Chúng tôi đòi nhà cầm quyền CSVN phải trả tự do ngay cho họ và giải quyết hợp tình, hợp lý đúng pháp luật mọi yêu sách chính đáng hợp pháp của họ và nhân dân trong khắp cả nước nói chung đang bị tước đoạt tài sản, đất đai, cũng như phải chịu mọi cay đắng bất công do chính chế độ độc tài đảng trị CS gây ra.

(Ngày 29/01/2007 tường trình tại Thủ Đô Hà nội hồi 23 giờ 30 phút ngày 29/01/2007.)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.