Hôm nay,  

Bên Bờ Yêu Thương

09/02/201100:00:00(Xem: 3824)
Bên Bờ Yêu Thương

Xuân An
Giặc Pháp xâm chiếm nước ta đã từ lâu, nhưng gặp sức phản kháng của toàn dân rất mãnh liệt. Mùa xuân 1946 quân pháp đổ bộ tái chiếm Bắc Việt, Hồ Chí Minh vội vã ký với Pháp thỏa ước sơ bộ, cho phép Quân Pháp tái chiếm Việt Nam với mười lăm ngàn quân .Đổi lại Việt Minh được phép thành lập Quân đội riêng với mười ngàn quân . Trận thử lửa đầu tiên của Việt Minh do Võ nguyên Giáp chỉ huy đánh vào Hải Phòng ngày 20 thánh 11- 1946 làm phía Việt Minh tổn thất sáu ngàn quân. Ngày 19 tháng 12, Việt Minh lại tấn công nhà máy điện Hà nội và các điểm trọng yếu khác trong thành phố . Quân Pháp phản công lại mãnh liệt, Việt Minh phải rút về HàĐông và Hồ Chí Minh đại diện cho Việt Minh kêu gọi “Toàn quốc kháng chiến“. Quân Pháp lập các đồn bót trên cả nước, mở các cuộc bố ráp bắt bớ dân lành vô tội vạ, gây nên làn sóng công phẩn mãnh liệt lên tầng lớp thanh niên yêu nước. Tỉnh Bình Thuận trong những năm “Toàn dân kháng chiến,” hầu hết Thanh niên bỏ dỡ việc học hành tham gia các phong trào yêu nước chống Pháp. Thời kỳ này tổ chức Việt Minh lớn mạnh, đây là một tổ chức tập hợp hầu hết các đảng phái yêu nước đứng lên chống Pháp. Đảng Cộng sản chưa dám công khai lộ mặt là một Đảng Phát xít, độc tài, tay sai của Đệ tam Quốc tế Cộng sản nên cũng có nhiều người ngộ nhận tham gia .
Tại Làng Bình Lâm, nằm trên Tỉnh lộ 8, con đường nối Phan Thiết đi Ma Lâm lên tới Di Linh . Làng quê này thanh bình yên vui, nhưng từ khi Quân Pháp lập căn cứ chính tại Ma Lâm, Những đồn bót chân rít nằm từ Ma Lâm đến Mương Mán, trong đó co ùĐồn Tân Nông là cứ điểm quan trọng dùng để khống chế vùng Tam Giác Sắt . Chúng thường xuyên hành quân khủng bố đốt phá xóm làng, hầu hết vùng thôn quê trở nên điêu tàn . Người ta bỏ làng lên rừng ở không hợp tác với giặc, ngoài Bắc Bình Thuận hàng chuỗi Cứ điểm Quân sự được dựng nên từ Cà Ná, Long Hương, Duồn, Phan Rí Cửa, Hòa Đa, Cầu Xóm Lụa Chợ Lầu, Lương Sơn, tạo thành thế hổ trợ liên hoàn cho nhau . Hùng chàng thanh niên con nhà Phú nông, Làng Bình Lâm được gia đình cho vào Sài Gòn học, sau khi học lớp chín, Hùng xin vào học trường Y tá, hy vọng nhỏ nhoi là trở về quê giúp đỡ những người dân nghèo quê anh . Sau khi tốt nghiệp, không chịu nỗi trước cảnh nước mất nhà tan nên bỏ về quê tham gia đoàn quân kháng chiến
Trước khi vào rừng chiến đấu chống Pháp, Hùng nghe lời gia đình cưới vợ để có kẻ nối giòng sau này vì Hùng là con trai độc nhất . Vợ Hùng là cô gái quê cùng làng hiền hậu đảm đang, săn sóc cho gia đình chồng rất tốt . Hùng manh dạn ra đi trao gánh nặng cho người Vợ hiền mới cưới .
Trong thời gian này dân chúng vùng quê sống trong cảnh dầu sôi lửa bỏng, một cổ hai tròng, sưu cao thuế nặng . Một số đã bỏ lên rừng lập làng mới, không hợp tác với chính quyền do Pháp bảo trợ . Chiến khu là núi rừng bạt ngàn từ Hàm Tân cho đến Cà Lon, Đồng Trên, Đồng Bò, Minh Mỵ, Vĩnh Hảo, Cà Ná . Về Hướng đông một dải động cát hoang vu nằm sát biển, từ La Gàn đến Mũi Né với các Địa danh Hòn Rơm , Bàu Bà, Bàu Ông, Nhơn Thiện, Cây Găng, Bầu Thiêu trở thành những chiến khu bất tử . Mật khu Lê Hồng Phong là đây .
Hùng được giao cho nhiệm vụ thành lập các Trạm xá để chữa trị thương binh phục vụ cho chiến trường đang sôi động . Lúc này những trận đánh khốc liệt giữa Việt Minh và quân Pháp diễn ra thường xuyên như các trận tấn công Đồn Duồn, Thiện Giáo, Mương Mán, táo bạo hơn VM còn dám phục kích đánh Pháp vào ban ngày tại Chợ Lầu gây thiệt hại nặng cho quân Pháp . Nhưng sau khi Việt Minh rút lui, quân Pháp tăng viện tràn đến đốt nhà, bắn giết nhiều người vô tội chỉ vì trước nhà có vết máu, hoặc có xác chết của giặc Pháp . Trong thời kỳ này dân chúng toàn Tỉnh, ngoại trừ những thành phố lớn là còn sinh khí phồn thịnh, còn lại bỏ làng bỏ xóm vào rừng ẩn náu, sau ngày hòa bình lập lại sau 1954 mới trở về làng xưa .
Hùng di chuyển từ nơi này đến nơi khác vì công vụ, cũng có đôi lần anh lén lút về nhà thăm Cha mẹ già và người vợ trẻ . Tâm hồn người thanh niên ôm trọn lý tưởng cao cả thật đáng quý, nhưng anh không hiểu hết mặt trái của trò chơi Chính trị . Hùng không biết rằng Đảng Cộng sản Việt Nam đã lợi dụng lòng yêu nước của toàn dân để tiến hành một cuộc chiến tranh không cần thiết cho sự sống còn của dân tộc, mục đích của Cộng sản Việt Nam là thay mặt Đệ Tam Quốc tế Cộng sản thực thi Cách mạng vô sản trên toàn Đông Dương . Như ta đã thấy, lúc này là thời điểm chín mùi để giành lai độc lập cho nước nhà từ tay Thực dân Pháp mà không cần đổ xương máu . Ấn Độ, Phi luật Tân độc lập năm 1946, Miến Điện 1947, rồi lần lượt Nam Dương, Mã lai, Libia, Sudan, Ghana, Tân Gia Ba . . . Cuộc chiến tranh vô bổ do Cộng sản phát động đã làm suy yếu nội lực của nước nhà đến tận cùng . Một bằng chứng hiển nhiên cho thấy Việt Minh sau tháng 4 – 1945 là tay sai của Nga Hoa . Võ Nguyên Giáp theo lệnh của Hồ Chí Minh đưa hai Sư đoàn đầu tiên sang Trung quốc để trang bị vũ khí, rèn cán chỉnh quân, khi trở về không còn là bộ đội Việt Minh nữa mà trở thành Quân đội Nhân Dân Việt Nam . Như vậy chứng tỏ huyền thoại Việt Minh chỉ là cái bung sung cho Cộng sản lợi dụng, Cộng sản muốn độc chiếm quyền cai trị, nên đã bán đứng, triệt hạ các đảng phái yêu nước khác, hoạc chỉ điểm cho Pháp bắt một cách tàn bạo, như trường hợp cụ Phan Bội Châu,và.Nguyễn Thái Hoc cùng các anh em trong Việt Nam Quốc dân đảng .
Trong thời gian xa nhà, Hùng quen với môt cô Y tá xinh đẹp cùng tham gia cho Việt Minh . Hai người yêu nhau, tình yêu này mới thật sự với Hùng, người vợ trước đến với Hùng chẳng qua là làm vừa lòng Cha mẹ . Hương cô gái miền Biển mặn Phan Rí Cửa, gia đình cũng thuộc loại khá giả, vì nghe theo tiếng gọi của đất nước, nên lên chiến khu tham gia kháng chiến . Cũng nên nói thêm, Thanh niên nam nữ thời đó ở vùng quê hết đường chọn lựa, không ai muốn bỏ nhà to cửa lớn, cuộc sống sung túc của một gia đình giàu có mà lên sống nơi rừng sâu núi thẩm, thiếu thốn tiện nghi, mạng sống lại không bảo đảm vì các trận càn quét của Quân Pháp, nhưng nếu không theo Việt Minh là lập tức được dán cho cái nhản theo Tây, coi như bản án tử hình treo lơ lửng trên đầu, nhiều người đã bị chết oan vì không chịu hợp tác với Việt Minh .
Ta cũng đã thấy nhân dân ta cũng đã dành được độc lập từ tay Pháp . Ngày 11 tháng 3 – 45 sau hai ngày Nhật đảo chánh Pháp HoàngĐế BảoĐại đã đại diện toàn dân đọc bản Tuyên NgônĐộc Lập .Đây mới chính là bản tuyên ngôn độc lập đầu tiên của Dân tộc Việt Nam, không như Cộng sản trâng tráo cho Hồ Chí Minh đọc bản Tuyên ngôn Độc lập lần thứ hai ngày 2-9-45 tại Ba Đình nhằm dành công kháng chiến cho Đảng Cộng sản .
Pháp bại trận tại Điện Biên Phủ, phải ký Hiệp định Geneve tháng 7 - 54 . Trong thực tâm người Pháp chỉ muốn giao lại Việt Nam cho Chính Quyền Quốc Gia vì có như vậy tài sản của kiều dân Pháp tại Việt Nam mới bảo đảm . Tuy nhiên vì để trao đổi hai chục ngàn tù binh mà Pháp phải đồng ý chia hai đất nước Việt Nam theo lời đề nghị của Hồ Chí Minh . Như vậy chuyện chia đôi đất nước là do Cộng sản gây ra chứ không phải do chính quyền Quốc gia hoặc do ai khác. Chiến thắngĐiện Biên Phủ là chiến Công của toàn dân Việt Nam, một mìnhĐảng Cộng sản không làm được chiến công này .
Hùng phải tập kết ra Bắc theo lệnhĐảng bỏ lại cha mẹ và người vợ quê mùa chưa có con ở Bình Lâm,Thiện Giáo . Ngày ra đi chỉ có người vợ sau là cô Y tá Hương và đứa con trai lên bốn tuổi tiễn đưa . Hương trở về nhà xưa làm ăn nuôi còn chờ chồng trở lại như lời đã hứa, dầu thế nào cũng vẫn thủy chung không thay đổi .
Hòa bình lập lại trên quê hương, Miền Nam điêu tàn vì chiến tranh . Chính phủ Miền Nam dưới sự lãnh đạo của Tổng thống NgôĐình Diệm đã đưa Miền Nam đến Phú cường chỉ trong thời gian ngắn . Trái lại Miền Bắc tiến lên Xã Hội Chủ Nghĩa không tưởng, đưa Miền Bắc về thời kỳ lạc hậu qua cái gọi là Cải cách ruộng đất, nhân dân Miền Bắc sống dưới tầng của đáy địa ngục. Đất nước hòa bình chưa bao lâu Bác và Đảng lại lên kế hoạch tiến hành chiến tranh xâm lược Miền Nam trù phú, năm 1960 chúng cho ra đời cái gọi là Mặt trận Giải phóng Miền nam lừa bip, ai cũng biết đó là tay sai của Cộng sản nằm vùng nổi lên, và là con chủ bài của Cộng sản Bắc Việt .

Chiến tranh leo thang ngày một mãnh liệt, người Mỹ vàĐồng Minh nhảy vào rồi ra đi bỏ lại cho Quân đội Miền nam chiến đấu đơn độc với bầy lang sói, Tham vọng của Bác vàĐảng là quyết lấy trọn Miền Mam dâng cho Quốc tế Cộng sản . Tiến đứa con trai lên bốn đưa tiễn cha ngày nào giờ đã khôn lớn, được mẹ cho ăn học, nay đã trở thành một Thiếu úy Sĩ quan QLVNCH. Tiến chiến đấu tại quê hương anh lớn lên, vì sự sống còn của quốc gia dân tộc, anh đã thấy được cái bộ mặt của Cộng sản gian trá mặc dù trong đó có người cha yêu dấu của anh Trái lại mẹ Th/úy Tiến cô Y tá Việt Minh năm nào vẫn còn mù mờ về quốc cộng và tiếp tục bị lừa đảo, tin tưởng vào Cộng Sản chỉ vì bà ta có người chồng tập kết, bị đám nằm vùng móc nối nên cũng lén lút tiếp tế tiền của cho Việt cộng . Bà ta hy vọng một ngày kia người chồng cũ sẽ trởvề đem lại nguồn hạnh phúc dù muộn màng .Nhiều lần mẹ anh đã dùng tình cảm mẹ con lôi kéo anh làm nội tuyến cho VC, nhưng anh cương quyết chối từ .
Hai mẹ con đã vì chuyện này mà cãi vã với nhau nhiều lần . Trong những ngày tháng 3/75 khi Vùng I và Vung II lọt vào tay Cộng Sản, một lần nữa bà ta lại thúc giục anh bỏ ngũ, bà sẽ đưa anh vào rừng với Cách mạng để lập công . Nhưng một lần nữa anh chối từ, Thiếu úy Tiến đã cùng đồng đội chiến đấu đến giây phút cuối cùng, ngày trở về Phan Rí Cửa anh bị đưa đi vào giam tại Lao xá và sau đó là Cà Tót . Mặc dù mẹ của Tiến đã dùng chút ảnh hưởng của bà là người có công với Cách mạng để xin cho thằng con khỏi vào tù, nhưng một khi Cách mạng đã thắng lợi rồi thì cái công trạng nhỏ nhoi của bà có coi ra gì, tất cả đều quay lưng với người mẹ của thằng Sĩ quan ngụy . 
Niềm hối hận vì đã tin theo lời chúng, bất chấp hiểm nguy tiếp tế gạo tiền thuốc men, nếu không có cái bia hộ mạng là thằng con Thiếu úy của bà có lẽ bà đã bầm giập trong nhà tù nào đó . Niềm hy vọng duy nhất của bà là chờ cha của Tiến chồng bà trở về trong đoàn quân chiến thắng sẽ đưa con trai bà thoát khỏi cản tù đầy . Nhưng .....
Một tháng sau ngày tháng tư đen, một Cán bộ Cộng Sản vào tiếp thu Bệnh Viện Phan Thiết, với cương vị giám đốc Bệnh Viện . Ông ta chính là người Y tá năm xưa tên Hùng, sau khi ra Bắc được ơn mưa móc củaĐảng cho tu nghiêp lấy cái bằng Bác Sĩ, nay đã là vị Giám đốc một Bệnh viện lớn oai phong lẫm liệt, tháp tùng cùng ông Giám đốc là một bà vợ trẻ với hai thằng con trai còn nhỏ . Trên đường vào Phan Thiết ông không buồn ghé lại Phan Rí Cửa để ghé thăm người vợ xưa với thằng con trai . Lâu lắm ông mới lên Bình Lâm nhà cũ của ông coi cha mẹ và người vợ cũ còn hay mất, cha mẹ thì đã mất lâu rồi và người vợ cũ nay đã già xấu xí nhưng vẫn sắt son đợi chờ dù biết rằng ông đã một lần bội phản . Ngài Bác sĩ Giám đốc không muốn nhìn lại người vợ cũ vì sợ mất mặt với cấp dưới và làm mất lòng cô vợ trẻ, ông Bác sĩ của cách mạng cũng đã quên đi vĩnh viễn người vợ xưa đã một thời là bạn đồng chí và đứa con trai .
Nghe những người tập kết về cho biết chồng bà đã vào Nam và đang là ông Giám đốc của Bệnh Viên Tỉnh nhà, mẹ của Tiến mới biết cha nó đã về Phan Thiết nhưng không một lần về tìm về thăm mẹ con bà . Thật bàng hoàng đau xót và hận kẻ bạc tình, bà cũng không muốn nhìn người chồng phụ bạc đó, nhưng bà cần tìm ông để lãnh thằng con ra khỏi tù, vì thế bà tìm vào Bệnh Viện Phan Thiết để tìm người xưa, bà không mong chấp nối lại tình xưa, vì biêt người chồng bội bạc đã có vợ trẻ khác .
Tại Bệnh viện Phan Thiết, trong một phòng lớn có máy lạnh, ông Giám đốc đang ngồi chễm chệ trên chiếc ghế bọc nhung sau chiếc bàn gỗ trắc bóng loáng, bất giác giật mình vì một người đàn bà không có hẹn gặp bước vào nhìn ông chầm chập . Bà ta không muốn lên tiếng trước để coi nguời đàn ông đó có còn nhận ra mình không " Ông Giám đốc nheo mắt hách dịch nhìn người đàn bà và hỏi
_ Bà là ai, vào đây có việc gì "
Người đàn bà chính là bà Hương vợ cũ ông giám đốc, bà cảm thấy đất trời như đảo lộn, cả người vợ đã từng có với ông ta một đứa con thế mà ông không nhận ra được thế thì Tình yêu mà bà đã giành cho ông ta hơn hai mươi năm nay uổng phí quá .Đôi mắt người đàn bà thâm quần sau nhiều đêm thức trắng nghĩ đến chồng , con, đến những đồng chí ăn cháo đá bát chảy dài hai hàng nước mắt, Bà ta đưa hai bàn tay nhăn nheo lên bụm lấy mặt nức nở nói .
_Ông không nhận ra tôi sao"
Giám đốc Hùng một thoáng bối rối, ngỡ ngàng nhìn kỹ vào gương mặt người đàn bà và ký ức chợt hiện đến và nhớ lại dù mơ hồ và hỏi nhỏ .
_ Bà có phải là Hương má thằng Tiến "
Người đàn bà gật đầu và tiếp tục thổn thức . Ông giám đốc đứng dậy rời khỏi ghế đi đến gần người đàn bà nói .
_ Tha lỗi cho tôi Hương, Tôi đã có gia đình khác và vợ tôi không muốn tôi có quan hệ với những mối tình xưa, Hương ! tôi không muốn phụ bạc bà và con nhưng tôi không thể . Ngừng một giây ông Giám đốc nói tiếp .Con mình thằng Tiến nó thế nào " nó đã có gia đình chưa "
_Tôi vào đây tìm ông là để ông lãnh nó ra khỏi tù, nó là một Sĩ quan của Miền Nam, Thiếu úyĐại đội Phó, con mình nó còn độc thân . Nó đang bị người của các ông nhốt tại trại tù Cà Tót, vì chút tình cha con ông lãnh nó về để lâu e rằng nó chết mất .
Người cha Giám đốc trù trừ, không có ý kiến dứt khoát nói .
_ Thì bà cứ để nó học tập tiến bộ một thời gian rồi tôi sẽ đến thăm nó và bảo lãnh nó về .
Mẹ của Tiến quắc mắt nhìn người đàn ông như xa lạ, bà biết chắc những Cán bộ Cộng sản rất sợ giây giưa tới thành phần Sĩ quan ngụy, măc dù có là con ruột của mình đi nữa vì sợ cản trở bước đường thăng tiến của mình . Trong phần lý lịch có một vết nhơ, có thằng con là Sĩ quan ngụy thì không còn tương lai .Bà Hương nói tiếp .
_ Nhưng mà tôi nghe nói ở Cà tót rất độc, có tin đồn là có nhiều người chết vì sốt rét và bị bỏ đói, bị hành hạ . Tôi van xin ông hãy cứu con mình, tôi hứa là sẽ không làm phiền ông sau này nữa, tôi sợ nếu ông không lãnh nó về ngay bây giờ có thể ông không thấy mặt con, nó chết mất
Nét mặt ông giám đốc trở nên đăm chiêu, và cuối cùng ông nói .
_ Thôi được bà hãy về đi, khi nào tôi về Ủy ban Tỉnh họp tôi sẽ nhờ các đồng chi có thẩm quyền can thiệp, có gì về thằng Tiến thì cho tôi biết .
Người mẹ lí nhí cám ơn và quay ra cửa với một tâm trạng não nề, bà ta không hình dung ra được phải chăng những người Cộng sản đều có trái tim sắt đá hay vì một tham vọng say mê quyền lực nào mà biến đổi con người trở thành vô cảm .
Bà Hương cũng muốn một lần lên Trại tù thăm thằng con, nhưng khó khăn quá, bà không đủ sức để đi lên . Qua hai ngày đi bộ giữa rừng núi muôn trùng, đầy cạm bẫy, muỗi mòng . Những người trẻ vợ Lính đi thăm chồng tháng trước về ngã bệnh sốt rét nằm liệt giường, bà sợ quá nên bỏ ý định thăm con mặc dù bà rất muốn .
Trong thâm tâm bà nghĩ, cái lũ quái vật Cộng sản này trả thù hèn hạ quá . Học tập gì mà đưa lên chốn rừng núi không thấy bóng mặt trời, đầy muỗi mòng sốt rét . Trong linh cảm của người mẹ bà không an tâm về con mình .
Ngày được tin những người tù trại Cà Tót được chuyển về Tổng trại 8 tại Sông Mao, bà Hương hối hả lên đứng ngoài vòng rào hy vọng để nhìn thấy con mình cho vơi niềm thương nhớ nhưng không thấy đâu cả . Một người bạn của con bà nhận ra bà và nói cho bà biết qua hàng rào kẽm gai ngăn cách, Thiếu úy Tiến con của bà đã chết bỏ xác tại Cà tót vì sốt rét . Người mẹ khi biết con mình bỏ xác tại trại tù liền quỵ xuống tại chỗ . Thôi rôi còn đâu nữa, ngày Việt cộng về bà vui mừng bao nhiêu thì nay chính bà nuốt những đắng cay đau khổ của cuộc đời . Bà không hình dung được ông Giám đốc Bác sĩ sẽ ra sao khi biết tin con mình chết, hay là vẫn dửng dưng như không có gì. Nghiệt ngã thay cha là Bác sĩ Giám đốc một bệnh viện bề thế mà con mình lại bị chết vì căn bệnh sốt rét trong nhà tù, và suốt cuộc đời còn lại ông ta có chút ân hận gì không " khi không nhìn thấy mặt thằng con một lần mặc dù ông ta có thể .
Biết đâu câu chuyện trên đây lại không xảy ra nơi nào đó trên dải đất Miền Nam sau ngày tháng tư oan nghiệt . Trang sử đã khép lại nhắc tới chỉ thêm xót xa, không phải nhắc lại chuyện này để gây thêm căm thù oán hận, mà để cho người đời thấy mặt thật của những người Cộng sản .
Xuân An
Từ Tây Bắc Hoa Kỳ
Tháng 2/2011

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trường trung tiểu học tư thục mang tên Thích Nhất Hạnh School of Interbeing sắp mở cửa tại vùng Escondido Nam California. Mục đích của trường là không chỉ giảng dạy kiến thức phổ thông, mà còn chú ý hướng dẫn đời sống tinh thần; để các em học sinh sau này có thể vừa thành công trong nghề nghiệp, vừa có khả năng chế tác hạnh phúc cho chính mình, cho gia đình và cho cộng đồng xã hội.
Tại văn phòng Dân Biểu Trí Tạ Địa Hạt 70 số 14361 Beach Blvd, Westminster CA 92683 vào lúc 5 giờ chiều Thứ Năm ngày 11 tháng 12 năm 2025, Dân Biểu Trí Tạ đã tổ chức buổi tiệc Mừng Giáng Sinh 2025. Tham dự buổi tiệc ngoài một số quý vị dân cử, đại diện dân cử trong các Thành Phố thuộc địa hạt 70 và vùng Orange County, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể, các cơ quan truyền thông và rất đông cư dân và đồng hương cự ngụ trong Địa Hạt 70.
Tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 3 vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật 14 tháng 12 năm 2025, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian do nhà văn Việt Hải đồng sáng lập và điều hành đã tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh, đây là một sinh hoạt truyền thống của nhóm liên tục trong 10 năm qua cứ mỗi mùa Giáng Sinh về Liên nhóm đều tổ chức họp mặt để cùng nhau mừng Lễ Giáng Sinh đồng thời cũng là dịp để cùng nhau ôn lại những kỷ niệm vui, buồn trong một năm qua.
Tại Chánh Điện Tu Viện Đại Bi, Thành Phố Westminster, Hội Đuốc Tuệ đã tổ chức buổi hướng dẫn về đề tài: "Giáo Dục Trong Gia Đình và Giao Tiếp - Ứng Xử Chánh Niệm” do Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ hướng dẫn. Một buổi chiều Chủ Nhật an lành, Tu Viện Đại Bi đón chào rất đông hành giả, phụ huynh, anh chị em Gia Đình Phật Tử, và những người quan tâm đến nghệ thuật giáo dục chánh niệm trong gia đình. Bầu không khí trang nghiêm nhưng gần gũi mở ra ngay từ khoảnh khắc bước vào chánh điện: ba pho tượng Phật vàng tỏa sáng, hoa sen hồng tươi thắm, và nụ cười hiền hòa của đại chúng khiến tâm người dự tự nhiên được lắng dịu. Tất cả tạo nên một nhân duyên tuyệt đẹp cho buổi pháp thoại “Giáo dục trong gia đình & Giao tiếp – Ứng xử Chánh niệm” do Tiến sĩ Bạch Xuân Phẻ (Tâm Thường Định) hướng dẫn.
Cựu Đại tá Vũ Văn Lộc vừa qua đời hôm 29/11/2025 tại San Jose ở tuổi 92. Ông là một cựu sĩ quan của Quân lực Việt Nam Cộng hòa với gần nửa thế kỷ hoạt động cộng đồng ở California, lâu hơn bất cứ ai mà tôi được biết. Ông Vũ Văn Lộc, cùng với các ông Hồ Quang Nhật, Lại Đức Hùng, Nguyễn Đức Lâm là thành phần nòng cốt của Liên hội Người Việt Quốc gia miền Bắc California từ cuối thập niên 1980, phối hợp tổ chức Hội Tết Fairgrounds, là sinh hoạt văn hóa truyền thống lớn nhất của miền Bắc California, mỗi năm thu hút vài vạn lượt người tham dự.
Một buổi Lễ Vinh Danh và Tri Ân các Hội Đoàn, các Tổ Chức, các Tập Thể đã góp phần xây dựng cộng đồng Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn trong 50 năm qua vừa được tổ chức bởi Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington D.C, Maryland, Virginia (CĐVN DMV) vào ngày Chủ Nhật 7/12/2025, tại hội trường của Hội Thánh Tin Lành Giám Lý Việt Mỹ, Arlington, VA.
Hội viên đủ điều kiện có thể lấy hẹn để được chụp nhũ ảnh miễn phí tại Trung Tâm Cộng Đồng Monterey Park vào ngày 16 tháng 12, hoặc Trung Tâm Cộng Đồng Westminster vào ngày 17 tháng 12, bằng cách liên lạc với phòng Dịch Vụ Hội Viên của chúng tôi. Ngoài ra, tầm soát ung thư vú cũng là một trong những dịch vụ đủ điều kiện nhận thưởng trong chương trình Phần Thưởng Khuyến Khích Chăm Sóc Phòng Ngừa của Clever Care. Do đó, hội viên tham gia các sự kiện chụp nhũ ảnh kể trên cũng sẽ được thưởng $25 vào thẻ quyền lợi linh hoạt của họ để sử dụng cho các sản phẩm và dịch vụ sức khỏe. Đến tham gia chụp nhũ ảnh tại các trung tâm cộng đồng này, hội viên cũng có thể hòa mình vào không khí ấm cúng mùa lễ với các hoạt động vui nhộn như làm thủ công, đàn hát, chụp ảnh, và thưởng thức đồ ăn uống nhẹ tại đây.
Mấy ai đã quen biết nhà văn/nhà thơ Trịnh Y Thư mà không đồng ý một điều: anh luôn hết lòng với chữ nghĩa, với văn hữu và với nghệ thuật. Vì vậy chẳng ai ngạc nhiên khi đến với chương trình ra mắt sách “Theo Dấu Thư Hương-II” chiều thứ Bảy vừa qua đúng giờ, mà Coffee Factory đã chật không còn ghế ngồi. Và buổi chiều thứ Bảy bận rộn ngoài kia như không ảnh hưởng gì đến không khí sinh hoạt bên trong, khi trên tay mỗi người đến tham dự đều thấy cầm cuốn sách mới được tác giả ký, cùng những cuộc trò chuyện rôm rả thân tình.
Tu Viện Huyền Không (Chùa A Di Đà cũ), hiện do Thầy Thích Tánh Tuệ làm Viện Chủ và Thầy Thích Tuệ Giác trụ trì, cùng Hội Từ Thiện Trái Tim Bồ Đề Đạo Tràng (Bodhgaya Heart Foundation), đã liên tục tổ chức nhiều đợt cứu trợ đồng bào miền Trung chịu nạn bão lụt. Để tiếp tục công cuộc từ thiện, một tâm thư kêu gọi được gửi đến quý đồng hương và Phật tử như sau: Như quý vị đã biết, trong những ngày qua, các cơn bão và mưa lũ nối tiếp nhau, gây thiệt hại nặng nề: nhiều người chết, mất tích, bị thương; nhà cửa, cơ sở sinh sống bị tàn phá; đời sống đồng bào miền núi phía Bắc và miền Trung bị đảo lộn, khốn đốn vì nước lũ và giông lốc.
Westminster chủ yếu là một thành phố của người di dân. Người dân tin rằng việc vinh danh một nhân vật chính trị tầm quốc gia vốn tai tiếng với những phát biểu mạnh mẽ chống lại các chính sách nhập cư sẽ gửi đi một thông điệp sai lệch về việc ai mới thực sự thuộc về nơi này. Khó hiểu hơn nữa là bốn nghị viên bỏ phiếu cho quyết định này đều là những người sanh ra ở nước ngoài, di cư từ Việt Nam tới Mỹ sau khi Sài Gòn thất thủ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.