Hôm nay,  

Kể Chuyện Gia Đình/Chuyện Tình/Kỷ Niệm/Chia Xẻ: Bà Nội Đã Ra Đi...

23/09/201700:00:00(Xem: 4304)
Bà Nội Đã Ra Đi
Thành Trương
 

Mời Tham Dự Kể Chuyện Tình, Chuyện Gia Đình, hay Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Xẻ

Kể Chuyện tình, Chuyện Gia Đình, Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Xẻ…  là mảnh sân chung dành cho tất cả quí vị độc giả. Các bạn có thể kể chuyện tình, đời sống hôn nhân, hay chuyện gia đình, chuyện nuôi dạy con, kỷ niệm thời đi học, thời tuổi trẻ, tuổi thơ, những hồi ức….  của bạn, hay chia xẻ những bài viết hữu ích nói về tình yêu và đời sống gia đình cho tất cả bạn đọc Việt Báo và Việt Báo Online cùng thưởng thức hay học hỏi từ chuyện tình/chuyện gia đình, bài viết  của bạn.

Có biết bao nhiêu chuyện để kể, tâm sự, chia xẻ, các chuyện vui, truyện ngắn, truyện dài… Mời bạn viết hay sưu tầm và gửi cho Việt Báo, hoặc eMail cho: [email protected] hay [email protected]

Trang Gia Đình/ Chàng&Nàng chờ chuyện tình, chuyện gia đình, hay bài chia xẻ của bạn.

Tuần này là bài viết cảm động của tác giả Thành Trương để tưởng nhớ người dì vừa mới mất ở Việt Nam. Trang Gia Đình Việt Báo xin thành kính phân ưu cùng chú Thành và gia đình.

BÀ NỘI ĐÃ RA ĐI

Thành Trương – để nhớ ngày Dì Tư Vân đã ra đi mãi mãi, thứ Bảy ngày 16 tháng Chín, 2017

Khi mẹ con dẫn con và anh của con về tới thì bà nội đã ra đi.  Trước khi ra đi bà luôn mong hai đứa con về vì chúng con là cháu trai đích tôn của bà.  Bà là người nuôi hai con từ khi mới sinh ra và bà thương con nhứt vì con biết làm vui lòng bà và vì ba mẹ con có chuyện bất hoà.  Năm nay con lên bảy tuổi.  Con thừơng làm trò cho bà vui và biết ‘nịnh’ bà nên bà không tiếc với con thứ gì cả.  Bà chẳng những mua đủ thức ăn cho con kể cả chips và nước ngọt dù ba tôi không đồng ý.  Xem như là con sống với bà từ hồi mới sanh ra.  Con còn nhớ ông nội con thừơng ẵm con và ru con ngủ trên vai ông khi con mới được mấy tháng.

Bà nội con là một người có tấm lòng rộng rãi và đối xử tốt với tất cả mọi người.  Có lẽ vì vậy mà bà có rất nhiều người quen, thân.  Bà luôn đi chợ và mua các thứ con thích kể cả games và bài Pokemon.  Mỗi lần thấy mắt con sáng rỡ lên khi thấy quà là bà vui ra mặt và nói: “Con lại ‘hug’ thank you bà nội đi!”  Bấy nhiêu đó đủ làm cho bà vui cả ngày.  Đến bửa ăn, bà luôn hỏi con và anh con: “Mấy đứa  muốn ăn gì? Bà nội làm cho.” Mỗi khi bà buồn, bà thường bảo con: “Con dance cho bà nội xem đi.”  Khi thấy con nhúng nhẩy, lắc bụng, ngoáy mông,  bà vổ tay, cười ra tiếng, khen lấy khen để.  Có người nói sao bà chìu hai con quá vậy bà chẳng cần để ý mà luôn dành cho hai con tất cả tình thương.


Dạo gần đây, ba con thường chở bà đi bịnh viện để trị bịnh.  Mỗi lần như vậy con thấy bà lo âu và căng thẳng lắm, thật là tội.  Dù vậy, khi về tới nhà là bà luôn có quà bánh cho hai con.  Vì bị bịnh nên bà thường phải uống thuốc nhiều hơn ăn.  Dạo sau này bà yếu sức nên khi nằm không đứng dậy được ngay mà phải chống gượng một hồi lâu.  Dù yếu bịnh như vậy bà vẫn cố gắng đi là thêm “để có tiền gởi về...bà con mình bên đó sau mà nghèo quá!” như bà thường nói như vậy.  Không biết có ai trên đời có được một tấm lòng quí báu như bà hay không.  Bà  luôn đi chợ và đi garage sale để mua đủ thứ vật dụng để đem về cho người trong gia đình bên đó.  Nào là nồi xon, quần áo, kem đáng răng, dầu gió xanh hiệu Con Ó...  đủ thứ lặt vặt lớn nhỏ mà không thấy bà sắm cho mình thứ gì đáng giá cả.  Mỗi lần ông bà về bên đó thăm thì mọi người đều vui mừng vì từ bé cho đến lớn, ai nấy đều có quà.  Có lẽ mọi người không biết sự quan tâm và sự hy sinh của bà ở bên này là đến mức nào.  Bà tốt cho đến nổi có khi bà đem cả đồ trong nhà  tặng cho người đến thăm mình.

Con nghe mẹ con nói là sẽ dẫn hai tôi về thăm bà nội vì bà bịnh nặng lắm.  Ba tôi đã về trước, còn ba mẹ con con sẽ về sau mấy ngày.  Ai cũng khen mẹ của con  làm vậy là phải vì không biết bà ra đi lúc nào.  Con nghe kể lại thì lúc gần chết, bà yếu lắm, không ăn không ngủ được và nói năng khó khăn rồi và trí đã mất dần sự sáng suốt.  Dù vậy lúc nào bà cũng nói là muốn gặp hai con.  Than ôi, bà đã ra đi trước khi chúng con về.  Tại sao Trời không thương bà ở lúc cuối này?  Chỉ còn vài tiếng đồng hồ nữa là máy bay đáp xuống Saìgòn rồi!  Trong nhà đồng ý mở nắp quan tài để hai con  được nhìn mặt bà trước khi bà được tẩn liệm.

Khi hai con bước vào nhà thì mọi người oà lên khóc, dì Tư ôm tôi nói: “Bà nội chết rồi hai đứa ơi!”  Mẹ của con khóc, anh con khóc, ông nội khóc, mọi người đều khóc, con cũng khóc theo.  Con nhìn bà nằm trong hòm gỗ nhắm mắt im lìm một cách dễ sợ.  Mẹ con kêu hai con quỳ lạy trước quan tài bà.  Con làm theo trong sự hoang mang và sợ sệt..

Bà nội ơi, biết bao giờ cháu mới tìm được một người thương hai cháu như bà. Bà nội ơi!  Bà nội của con ơi!

“Dì ra đi để lại cho bao nhiêu người thương nhớ

vì tấm lòng vị tha không bao giờ nghỉ tới riêng mình.”  - TTT

Thành Trương

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Theo văn chương vỉa hè thì “thợ lặn” là từ để ám chỉ những tay tổ nào khôn mánh quá Trời. Mỗi khi có người nào cần mượn hay nhờ vả họ làm cái gì đó là họ né liền, trốn biền biệt hoặc phịa ra đủ thứ lý do để khỏi làm…đúng theo câu “ăn cỗ đi trước, lội nước đi sau”. Hình như số nầy hơi nhiều. Mà cũng ngộ, ngày xưa bên nhà, cái bếp là vùng bất khả xâm phạm, một thứ no man’s land đối với đàn ông con trai. Lỡ rũi có láng cháng xuống đó là bị mấy bà, biểu đi lên nhà trên đi, đi chổ khác chơi. Đây là chổ của đàn bà con gái, xuống đây làm gì.
Kính mời quý độc giả góp vào mục Góc Ảnh Gia Đình mọi loại ảnh gia đình hay ảnh của "chàng và nàng" như ảnh sinh hoạt gia đình, cảnh thiên nhiên, ảnh ông bà & cháu, cha, mẹ & con, ảnh bé bi, ảnh các bé dự thi, đám cưới, trăng mật, sinh nhật, họp mặt, du ngoạn, đủ loại...
Mời Tham Dự Kể Chuyện Tình, Chuyện Gia Đình, hay Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Xẻ Kể Chuyện tình, Chuyện Gia Đình, Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Sẻ … là mảnh sân chung dành cho tất cả quí vị độc giả.
1. Tháng Mười Hai, tháng cuối năm, gợi nhớ đến những cơn gió chiều se lạnh và mùa Noel lại về. Người ta hay bảo “Xuân về nhớ Mẹ”, còn Noel về thì nhớ ai, dạ thưa nhớ bạn (khi chưa có…người yêu).
Đây là cách tính những khoản thu chi và để dành để có được “một lối sống cân bằng” theo như kinh nghiệm sống của tác giả Eker sau khi ông đã tạo được hàng triệu đô la và đi diễn thuyết về cách tổ chức tài chánh trong cuộc sống cá nhân cũng như việc quản trị tài chánh trong các xí nghiệp lớn ở khắp nơi như sau:
Vậy là tôi đã sống ở Mỹ mười năm, kể từ mùa Thanksgiving bão tuyết 2009. Tôi vẫn không quên cô chiêu đãi viên hàng không hãng American Airlines, người Mỹ tử tế đầu tiên tôi gặp trong chuyến du lịch từ Mỹ quốc sang Anh quốc, đã để lại một hình ảnh đẹp của người Mỹ.
Nhà nghiên cứu Phật Học Nguyên Giác Phan Tấn Hải đứng bên này biên giới Nam Hàn nhìn qua bên kia Bắc Hàn. Cảm ơn Cư Sĩ Nguyên Giác đã gửi hình.
Mời Tham Dự Kể Chuyện Tình, Chuyện Gia Đình, hay Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Xẻ Kể Chuyện tình, Chuyện Gia Đình, Kỷ Niệm, Hồi Ức, Chia Sẻ … là mảnh sân chung dành cho tất cả quí vị độc giả.
Bánh bông lan không những được trẻ con đặc biệt yêu thích mà cả người lớn cũng rất thích.
Trên đời này và hiện nay không có gì thiếu thốn bằng Tình yêu. Người đời chèn ép nhau, dẫm đạp nhau, xô lấn không nương tay.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.