Một Bài Thơ của Nhà Thơ Lâm Chương

22/03/202014:47:00(Xem: 4369)

                                                                             


Bây giờ là cuối tháng 3. Chúng ta đang đứng trước ngưỡng cửa tháng Tư đen, tháng Tư gẫy súng, tháng Tư năm 1975. Những trường học tại miền Nam biến thành nơi tâp trung, tù đày cải tạo của hàng triệu quân, cán chính của chính phủ Viêt Nam Công Hòa. Hàng triệu người phía Nam vĩ tuyến 17, vươt biên tìm đến vùng đất tự do. Có người thành công, có người rớt lại. Kẻ đi người ở có cùng chung tâm tư, lý tưởng. Kẻ được may mắn đến được bến bờ tự do luôn thao thức thân phận người kẹt lại. Họ chia sẻ cho nhau một tấm lòng. Đó là nội dung của một bài thơ của Lâm Chương khi nhà thơ đọc thư người bạn cũ gửi từ trong nước, từ một quê hương nghèo khó. 

Có lẽ tôi găp đươc bài thơ này đăng trên báo VĂN xưa lắm vào những năm 80- 90?. Tôi xin cố găng trình bày lại nơi đây nguyên hình thức như bài thơ đã được trình bày trên báo…Nếu có điều gì sơ sót xin nhà thơ Lâm Chương và độc giả niệm tình tha thứ.     Xin Tri ân- Đào Như


Đọc thư người bạn cũ

LÂM CHƯƠNG


Thư anh viết từ quê hương nghèo khó 

Nét chữ gầy nghiêng đổ

Tôi hình dung anh như đang còng lưng

Trên những luống cày mới vỡ

Bao nhọc nhằn đè xuống vai anh

Đè xuống đời anh nghiêt ngã


Đêm khuya khoắt

Ngọn đèn chong thức

Bóng anh nhòe trên vách cô đơn

Điếu thuốc rê quấn giấy học trò khét lẹt

Ngậm đắng lòng anh

Cõi riêng niềm u uất


Mười năm xô dạt anh vào cơn mộng dữ

Dông bão thổi suốt dài theo anh cuộc đời

Không phải tình cờ chợt nắng chợt mưa

Rơi rớt lại những tan hoang ngậm ngùi chuyện cũ


Mười năm tên võ sĩ thấm đòn thua cuộc

Đời đóng khung anh

Mây trắng thời gian bay ngoài song sắt

Nghe sương muối bóng chiều đổ xuống những tàn phai trên tóc


Mười năm anh về giữa mất mát hư hao

Giữa xa lạ tình người đổi khác

Sợi thừng cũ căng lâu ngày vụt đứt

Chiếc lá khô, ân nghĩa đoạn bay vèo

Cây sầu đông đứng giữa trời dông bão

Che phía nào ngăn được nỗi thương đau!


Thư anh viết trải lòng bi thiết

Những chua cay, những vấp ngã sau cơn đổi đời dị biệt

Cố gượng đứng lên

Anh dìu anh qua những ngày tháng buồn

Anh dìu anh đi giữa loài cây cỏ độc.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền