Hôm nay,  

Lá Thư Từ Chức Của James Miller, Cựu Thứ Trưởng Quốc Phòng Hoa Kỳ

06/06/202016:13:00(Xem: 2617)


Ngày 2, tháng 6, 2020


Gửi ngài Mark T. Esper, Bộ trưởng Bộ Quốc phòng

Lầu Năm Góc ,Washington, D.C., 20301 


Thưa Bộ trưởng Esper,

Tôi từ chức thành viên của Hội đồng Khoa học Quốc phòng hiệu lực từ bây giờ.


Sau khi rời chức vụ Thứ trưởng Quốc phòng phụ trách về Chính sách, tôi đã gia nhập Hội đồng vào đầu năm 2014 và lại tuyên thệ nhậm chức lần nữa. Ông hẳn quen thuộc với lời thề này, bao gồm lời cam kết sẽ “hỗ trợ và bảo vệ Hiến pháp của Hoa Kỳ… và nguyện tin tưởng và trung thành với văn kiện này.”

Chính ông đã tuyên thệ những lời này vào ngày 23 tháng 7 năm 2019, khi nhậm chức Bộ trưởng Quốc phòng. Hôm thứ hai, 1 tháng 6 năm 2020, tôi tin rằng ông đã vi phạm lời thề đó.

Những người biểu tình hợp pháp ngay bên ngoài Nhà Trắng đã bị giải tán bằng hơi cay và đạn cao su - không phải vì lý do an ninh, mà để dẹp đường và dàn cảnh chụp hình cho Tổng thống. Sau đó ông đã bước cùng Tổng thống Trump từ Nhà Trắng đến Nhà thờ St. John Episcopal để chụp tấm hình đó. 


Hành động của Tổng thống Trump tối hôm thứ hai đã vi phạm lời thề của ông ấy sẽ “bảo đảm rằng luật pháp được áp dụng một cách trung thực,” cũng như bảo vệ Tu Chính Án thứ Nhất về “quyền tụ tập bất bạo động của người dân.” Có thể ông không có khả năng ngăn cản Tổng thống Trump khi ông ra lệnh sử dụng vũ lực một cách kinh ngạc như thế, nhưng ông đã có thể phản đối. Đằng này, rõ ràng ông đã ủng hộ.


Bất cứ ai tuyên thệ nhậm chức đều phải quyết định lằn ranh của mình ở đâu: Việc nào là việc mình sẽ từ chối không làm? Bộ trưởng Esper, trong nhiều năm ông đã phục vụ với danh dự  trong quân lực tại ngũ và trừ bị, trong chức vụ Bộ trưởng Lục quân, và nay Bộ trưởng Quốc phòng. Ông hẳn đã suy nghĩ thấu đáo về lằn ranh của ông ở đâu. Tôi xin hỏi ông: Nếu những vi phạm trắng trợn tối hôm qua chưa vượt qua lằn ranh của ông, điều gì với ông mới là quá đà?


Bất hạnh thay, hầu như chẳng có điều gì Tổng thống Trump không dám vi phạm, nên ông có thể sẽ còn phải đối diện với câu hỏi đau đầu này trong những ngày sắp tới. Ông có thể sẽ bị yêu cầu thi hành, hoặc ra lệnh cho những người lính trong quân đội Hoa Kỳ thi hành, những việc đi ngược lại với Hiến pháp và gây nguy hại cho người dân Mỹ.


Là một công dân có liên hệ và một cựu quan chức quốc phòng cao cấp thiết tha quan tâm đến quân đội, tôi mong ông cân nhắc kỹ càng những hành động cũng như phát biểu của ông trong tương lai. Ví dụ, người ta có thể hiểu theo nghĩa đen lời đề nghị của ông hôm thứ hai rằng các thống đốc cần phải “chế ngự trận địa.” Tôi không thể tin rằng ông coi nước Mỹ như một “trận địa”, hay ông quan niệm người dân cần bị “chế ngự”. Phát biểu như thế đưa ra thông điệp cực kỳ nguy hiểm.


Ông đã từng phải quyết định có tính sinh tử trên các chiến trường ở nước ngoài; trong tương lai gần đây, có thể ông sẽ bị yêu cầu làm những quyết định sinh tử về việc sử dụng quân đội ngay trên chính đường phố của nước Mỹ và chống lại chính người dân Mỹ. Ông sẽ vạch giới hạn ở đâu? Lằn ranh của ông ở đâu, và bao giờ ông mới xác định nó?


Tôi hy vọng lá thư từ nhiệm này sẽ thúc đẩy ông suy ngẫm về các cam kết khi ông tuyên thệ nhậm chức, cũng như trách nhiệm của ông đối với những nam và nữ quân nhân của chúng ta, cũng như những người Mỹ khác gặp hiểm nguy. Để chuẩn bị cho trường hợp các quan chức cấp cao khác cũng muốn đặt những câu hỏi tương tự sau khi đọc lá thư này, tôi sẽ công khai hóa nó.


Tôi xin chúc ông may mắn, trong thời điểm rất khó khăn này. Tính thiêng liêng của Hiến pháp Hoa Kỳ, và sinh mạng của người dân Mỹ, có thể tùy thuộc vào các lựa chọn của ông.

Chân thành,


James N. Miller 


James N. Miller đã từng là Thứ trưởng Quốc phòng phụ trách về Chính sách từ năm 2012 đến 2014. Ông cung cấp cho báo Washington Post bản sao của lá thư từ nhiệm ông đã nộp cho Bộ trưởng Bộ Quốc phòng Mark T. Esper tối thứ ba.


***

June 2, 2020

Hon. Mark T. Esper

Secretary of Defense

The Pentagon

Washington, D.C., 20301

Dear Secretary Esper,

I resign from the Defense Science Board, effective immediately.

When I joined the Board in early 2014, after leaving government service as Under Secretary of Defense for Policy, I again swore an oath of office, one familiar to you, that includes the commitment to “support and defend the Constitution of the United States . . . and to bear true faith and allegiance to the same.”

You recited that same oath on July 23, 2019, when you were sworn in as Secretary of Defense. On Monday, June 1, 2020, I believe that you violated that oath. Law-abiding protesters just outside the White House were dispersed using tear gas and rubber bullets — not for the sake of safety, but to clear a path for a presidential photo op. You then accompanied President Trump in walking from the White House to St. John’s Episcopal Church for that photo.

President Trump’s actions Monday night violated his oath to “take care that the laws be faithfully executed,” as well as the First Amendment “right of the people peaceably to assemble.” You may not have been able to stop President Trump from directing this appalling use of force, but you could have chosen to oppose it. Instead, you visibly supported it.

Anyone who takes the oath of office must decide where he or she will draw the line: What are the things that they will refuse to do? Secretary Esper, you have served honorably for many years, in active and reserve military duty, as Secretary of the Army, and now as Secretary of Defense. You must have thought long and hard about where that line should be drawn. I must now ask: If last night’s blatant violations do not cross the line for you, what will?

Unfortunately, it appears there may be few if any lines that President Trump is not willing to cross, so you will probably be faced with this terrible question again in the coming days. You may be asked to take, or to direct the men and women serving in the U.S. military to take, actions that further undermine the Constitution and harm Americans.

As a concerned citizen, and as a former senior defense official who cares deeply about the military, I urge you to consider closely both your future actions and your future words. For example, some could interpret literally your suggestion to the nation’s governors Monday that they need to “dominate the battlespace.” I cannot believe that you see the United States as a “battlespace,” or that you believe our citizens must be “dominated.” Such language sends an extremely dangerous signal.

You have made life-and-death decisions in combat overseas; soon you may be asked to make life-and-death decisions about using the military on American streets and against Americans. Where will you draw the line, and when will you draw it?

I hope this letter of resignation will encourage you to again contemplate the obligations you undertook in your oath of office, as well as your obligations to the men and women in our military and other Americans whose lives may be at stake. In the event that at least some other senior officials may be inclined to ask these questions after reading this letter, I am making it public.

I wish you the best, in very difficult times. The sanctity of the U.S. Constitution, and the lives of Americans, may depend on your choices.

Sincerely,


James N. Miller

James N. Miller served as under secretary of defense for policy from 2012 to 2014. He provided The Post with a copy of his resignation letter, which he submitted to Defense Secretary Mark T. Esper on Tuesday evening.



Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
19/12/202500:00:00
Những diễn biến gần đây trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ dưới thời Tổng thống Donald Trump đã đặt ra nhiều vấn đề về tương lai của mối quan hệ xuyên Đại Tây Dương. Việc công bố Chiến lược An ninh Quốc gia mới (National Security Strategy of the USA, NSS) — một tài liệu chính thức tái xác lập định hướng chiến lược của Washington — cho thấy sự thay đổi đáng kể về cách Hoa Kỳ nhìn nhận vai trò của châu Âu, vốn được xem là đồng minh thân cận trong suốt lịch sử hiện đại.
19/12/202500:00:00
Donald Trump không phải hạng người mê sách vở, nhưng lần này ông lại tìm được một hình ảnh rất “văn vẻ”: ông khoe sẽ mừng 250 năm ngày lập quốc bằng một… trận đấu võ ngay trên bãi cỏ Tòa Bạch Ốc. Năm tới, nước Mỹ dĩ nhiên sẽ có diễn hành, pháo bông, huy chương kỷ niệm. Nhưng cái lồng sắt bát giác dựng ở bãi cỏ phía nam và những tay võ sĩ của giải UFC lăn xả trong ấy mới đúng là tranh vẽ tình trạng xã hội Hoa Kỳ, khi soi qua lăng kính chính trị, trong năm thứ hai nhiệm kỳ hai của ông Trump. Chỉ khác một điều: UFC, trái với chính trường Mỹ, vẫn còn giữ ít nhiều lễ độ, cấm chửi rủa và cấm đánh vào hạ bộ.
19/12/202500:00:00
Thật đáng thương cho lớp trẻ, vì thế giới này lại do những ông già điều khiển. Bên đây Thái Bình Dương, Donald Trump, 79 tuổi, vẫn mặc sức hô hào về trí tuệ nhân tạo, máy rô-bốt, và “thời đại mới”. Nhưng với ông, điều “vĩ đại” nhất vẫn là nước Mỹ của thập niên 1950 – thời ông còn nhỏ, đời thuần một màu da, xã hội chưa đổi khác, và mọi sự dường như đứng yên trong một giấc mơ thành công trưởng giả. Bây giờ, mỗi lần mở miệng về “nước Mỹ vĩ đại”, ông liền nhắc đến việc đóng biên giới, “đình chỉ vĩnh viễn nhập cư từ thế giới thứ ba”, và đổ lỗi cho di dân với mọi tai họa của xã hội – từ trường học quá tải đến tệ nạn đô thị. Dưới mắt ông, tất cả sự sa sút hôm nay đều bắt đầu từ khi nước Mỹ không còn giữ được dáng dấp của những năm hậu chiến.
13/12/202518:59:00
Là một người Việt Nam định cư tại Hoa Kỳ đã hơn năm mươi năm, tôi dần xem đất nước này như quê hương thứ hai. Tôi yêu nước Mỹ gần như yêu quê mẹ, và âm thầm tự hào khi trở thành một công dân của một cường quốc hàng đầu thế giới. Chính vì tình cảm ấy, tôi ngày càng cảm thấy bất an trước những chia rẽ đang trở nên rõ rệt trong xã hội Mỹ những năm gần đây. Bất đồng về chính sách di dân, phúc lợi xã hội, hay quyền tự do ngôn luận—cùng nhiều vấn đề khác—không còn mang dáng dấp của những khác biệt chính trị thông thường. Chúng trở nên khó hòa giải hơn, ăn sâu vào gốc rễ, và mang tính cá nhân hơn. Mỗi khi cảm giác lo lắng ấy lặng lẽ dâng lên, tôi lại tự hỏi: Liệu những người Mỹ khác có cảm nhận như vậy không?
11/12/202511:51:00
LTS: Một bản tin quốc tế hôm nay đề cập việc Donald Trump Jr. âm thầm khâm phục Andrew Tate, nhân vật mang nhiều tai tiếng về hiếp dâm và buôn người. Điều này phản chiếu thực trạng của thời đại: chính trị và danh vọng hiện phụ thuộc vào thanh thế hơn là giá trị đạo đức. Xã hội nào tôn thờ kẻ khinh miệt phụ nữ và xem quyền lực như món hàng trao đổi, xã hội ấy đã bắt đầu lạc hướng. Dưới đây là tóm lược bài viết của Megan Twohey và Isabella Kwai đăng trên tờ New York Times ngày 10 tháng 11, để bạn đọc tự xét đoán.
04/12/202518:14:00
Nội chiến Hoa Kỳ sau bốn năm đã gây ra khoảng 1.5 triệu thương vong, với ước tính số người chết khoảng từ 620,000 đến 750,000. Đây trở thành cuộc xung đột đẫm máu nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Trong khi Thế chiến thứ II (1939-1945) có số quân nhân Hoa Kỳ tử vong cao thứ hai với khoảng 405,000 người, thì số người chết trong Nội Chiến lại cao hơn đáng kể so với Thế Chiến Thứ Nhất (1914-1918), Chiến Tranh Triều Tiên (1950-1953) và Chiến Tranh Việt Nam (1955-1975), với số lính Mỹ chết lần lượt là khoảng 116,500, 54,200 và 58,220.
01/12/202510:15:00
Cho tới nay chính quyền Trump vẫn chưa phổ biến văn bản chính thức nào về việc phân phối lợi tức thu được từ thuế quan. Tất cả những gì báo chí biết là qua những lời tuyên bố bất thường và những rò rỉ của Trump trên mạng Truth Social. Vào ngày 17/11 vừa qua, Tổng Thống Donald Trump một lần nữa lập lại rằng ông đã thu nhập được hàng trăm tỉ từ thuế quan và sẽ chia lợi tức cổ phần (dividend) vào khoảng giữa năm tới.
23/11/202519:22:00
Phúc lợi xã hội không đồng nghĩa với xã hội chủ nghĩa. Các chính sách an sinh là cơ chế tái phân phối mang tính nhân đạo trong một nền kinh tế tư bản-dân chủ, nhằm đảm bảo mức tối thiểu cho đời sống con người mà không xóa bỏ kinh tế thị trường hay chủ nghĩa tư bản.
21/11/202503:53:00
Những người phụ nữ tay cầm tấm ảnh của họ thưở thiếu thời giơ cao trước House Triangle của Capitol vài ngày trước nay bước vào cánh gà, nhường chỗ cho phân đoạn khác, diễn viên khác trong vở diễn chính trị căng thẳng và máu lửa. Lẽ ra, vai diễn của họ không nên có trong chương này, hồi này. Lẽ ra nó đã kết thúc từ vài thập niên trước. Nhưng giờ đây họ chấp nhận quay trở lại sân khấu kịch trường của Điện Capitol, mở lại mức bàn bi kịch của mấy mươi năm trước. Có người trong số họ, chấp nhận sẽ trở thành “điểm tựa” cho dân biểu MAGA Marjorie Taylor Greene nếu bà đứng trước Quốc Hội, đọc to, rõ tất cả cái tên có trong hồ sơ Epstein. Bi kịch trở thành bi hài kịch.
21/11/202500:00:00
Có những ký ức không cần ai nhắc lại; chỉ cần tiếng động giữa đêm là đủ làm người ta giật mình. Người Việt miền Nam sau 1975 không xa lạ gì với tiếng đập cửa khi công an xông vào bắt bớ. Không cần lý do. Không cần giấy tờ. Những người bị lôi đi “làm việc” biệt tăm không ngày về. Cả nước hiểu rằng luật pháp không để bảo vệ ai; mà là công cụ người cộng sản dùng để gán mác những ai “có tội với Đảng và nhân dân”.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.