Hôm nay,  

Phiếm: Nhạc Bất Quần... Giữa Chốn Cờ Huê

7/26/202015:46:00(View: 2737)

Chưa bao giờ bàn chuyện chính trị vào thời điểm nầy nơi xứ Cờ Huê lại sôi động đến thế trong cộng đồng người Việt của chúng ta, không những bàn dân thiên hạ trên mảnh đất nầy mà bên kia bờ Thái Bình Dương và Đại Tây Dương cũng nhảy vào ăn có.

Luận về chính trị hơi khô khan, dành cho các chính trị khoa bảng và cả kiến thức chỉ bằng đầu bút bi… nên theo lời người bạn, đem chuyện võ lâm giang hồ, bắt chước cụ Huỳnh Tịnh Của trong “Chuyện Giải Buồn”.

Trong võ hiệp kỳ tình, nhà văn Kim Dung đã tạo dựng nhiều khuôn mặt độc đáo, sắc thái đặc biệt qua từng nhân vật trong chốn võ lâm với hàng vạn trang sách. Tác phẩm võ hiệp của Kim Dung được ăn sâu trong lòng hàng trăm triệu độc giả trên thế giới. Nói đến Kim Dung, nói đến võ hiệp, chưởng... nó lôi cuốn, hấp dẫn, trở thành thân thuộc từ tiểu thuyết đến phim ảnh.

Mỗi nhân vật trong thế giới võ lâm được Kim Dung xây dựng nó bàng bạc, ẩn tàng, có khi tiêu biểu cho hình ảnh đáng lưu tâm nào đó đang hiện hữu trong cuộc sống. 

Kim Dung không phải là nhà văn tiên phong về võ hiệp kỳ tình - tiểu thuyết kiếm hiệp, chưởng - nhưng ông là người đã đưa bộ môn nầy lên đỉnh vinh quang. 

Kim Dung có sức viết mạnh mẽ, liên tục từ ngày nầy sang ngày khác trên trang báo của mình để cho ra đời hàng chục tác phẩm vô cùng hấp dẫn làm mê hoặc độc giả khắp nơi khi đón nhận võ hiệp kỳ tình. Tên ông đã chễm chệ trở thành bộ môn tiểu thuyết kiếm hiệp, Bernard Carpentier đã luyện chưởng và giới thiệu nhà văn Kim Dung qua những thập niên cầm bút với độc giả Âu Châu.

Theo lời giáo sư Viện Đại Học Quốc Gia Úc John Minford, tổng số khán giả ái mộ tác phẩm của Kim Dung theo thống kê tính ra đã đến một phần ba con số dân cư trên thế giới. Tiểu thuyết của Kim Dung có sức lôi cuốn, hấp dẫn làm người đọc say mê nên thu hút số độc giả lớn lao. Ảnh hưởng đó tác động đến các nhà nghiên cứu văn học tổ chức nhiều cuộc Hội Thảo Quốc Tế vể tiểu thuyết Kim Dung. 

Không phải chỉ nơi chốn giang hồ hắc bạch mà trong cuộc sống luôn luôn bắt gặp hình ảnh Nhạc Bất Quần lúc ẩn lúc hiện, nếu chịu khó điểm danh, vô vàn quái thai thời đại.

Thời điểm của Tiếu Ngạo Giang Hồ với “ngũ nhạc kiếm phái” lấy 5 ngọn núi nổi danh: Thái Sơn, Tung Sơn, Hành Sơn, Hằng Sơn, Hoa Sơn.

Hằng Sơn ở Bắc nhạc với chưởng môn Định Nhàn.

Hoa Sơn ở Tây Nhạc với chưởng môn Nhạc Bất Quần. 

Thái Sơn ở Đông nhạc với chưởng môn Thiên Môn chân nhân.

Hành Sơn ở Nam nhạc với chưởng môn Mạc Đại tiên sinh .

Tung Sơn ở Trung nhạc với chưởng môn Tả Lãnh Thiền. 

Trong 5 chưởng môn của ngũ nhạc kiếm phái đó, Định Nhàn là bậc tu hành, Mạc Đại tiên sinh thuộc bậc chính nhân quân tử. Với 3 nhân vật “tâm xà khẩu Phật” còn lại, Thiên Môn thuộc loại võ công kém cõi, 2 tay cao thủ võ lâm cáo già Nhạc Bất Quần và Tả Lãnh Thiền “ngoài thì hiệp ước trong thì dao găm” nói ra thì nhân nghĩa nhưng bụng dạ thì “lòng lang dạ sói”.

Nhạc Bất Quần (không chơi với ai) chưởng môn phái Hoa Sơn, nơi có ngọn Ngọc Nữ thơ mộng. NBQ được anh hùng võ lâm tôn xưng danh hiệu Quân Tử Kiếm. Con người tướng mạo thanh tao, mặt đẹp như ngọc, chính khí hiên ngang, ăn nói nhã nhặn, không tranh cãi thị phi, không xuất chiêu lén lút. Tuy tuổi đã lục tuần với năm chòm râu dài, nhờ luyện nội công thâm hậu, khai sáng khí tông, sống cuộc sống điều độ nên trông còn trẻ. 

Về nội công nổi danh hắc bạch giang hồ khiếp vía với Hỗn Nguyên Thần Công và Tử Hà Thần Công. Về kiếm pháp với Tiêu Sử Thừa Long, Xung Linh Kiếm Pháp, Lộng Ngọc Xuy Tiêu, Lãng Tử Hồi Đầu... làm rạng danh phái Hoa Sơn.

Bên trong, Nhạc Bất Quần là kẻ ngụy quân tử, con người gian manh thủ đoạn, khôn ngoan đáo để, ham danh tột cùng. Tả Lãnh Thiền cài đệ tử thân tín của mình là Lao Đức Nặc vào làm nội tuyến trong phái Hoa Sơn. NBQ biết được nhưng làm ngơ và giả vờ tín nhiệm giao phó công việc truy tìm Tịch Tà Kiếm Phổ, với 72 đường Tịch Tà kiếm pháp, đệ nhất kiếm pháp thế gian do Độ Nguyện thiền sư, tục danh là Lâm Viễn Đồ, thân phụ của Lâm Chấn Nam, tu luyện sau khi có con, lưu danh hậu thế. Lâm Viễn Đồ học lại võ công tuyệt thế biến thiên như Quỳ Hoa Bảo Điễn, trong đó phải “muốn luyện chân kinh phải tự thiến mình” nếu không, khi đến mức thượng thừa, lửa dục thiêu đốt ruột gan. Và, Tịch Tà Kiếm Phổ cũng vậy.

Lợi dụng thời cơ phái Thanh Thành tàn sát Phước Oai tiêu cục của Lâm Chấn Nam, NBQ cho đệ tử hạ san để truy lùng cho được Tịch Tà Kiếm Phổ. Con trai duy nhất dòng họ nhà Lâm còn sống sót là Lâm Bình Chi, trên đường tìm kiếm cha mẹ. NBQ âm thầm theo dõi và đợi cho lúc lâm nguy, ra tay cứu vớt, nhận làm đệ tử. Cướp được Tịch Tà Kiếm Phổ trong tay, NBQ vu oan cho đại đệ tử của mình là Lệnh Hồ Xung, vu cáo đệ tử giao kết với phường tà đạo và đuổi ra khỏi Hoa Sơn. 

Biết được Lao Đức Nặc nằm vùng, NBQ chép bản Tịch Tà Kiếm Phổ giả rồi tạo dựng cơ hội cho Lao Đức Nặc đánh cắp đem về hiến dâng cho Tả Lãnh Thiền tu luyện. Điều nguy hiểm trong Tịch Tà Kiếm Phổ, muốn tu luyện đến mức vi diệu phải “dẫn đao tự cung”, tự thiến bộ phận sinh dục. Trở thành “hoạn quan” nhưng kiếm pháp vào bậc nhất võ lâm để thống lĩnh quần hùng. Bản giả của NBQ bớt đi cái uyên thâm của phần cuối và không ghi “dĩ đao tự cung” nơi đầu kiếm phổ để chuẩn bị tư thế luyện kiếm.

NBQ luyện TTKP, lơ là chăn gối với vợ là Ninh Trưng Tắc, mệnh danh Hoa Sơn Ngọc Nữ Ninh, kiếm pháp tuyệt vời, NBQ trở thành ái nam ái nữ, râu dần dà rơi rụng, tiếng nói lại cái, dáng điệu yểu lả... nhưng cố gắng hóa trang trông bề ngoài như cũ. Nghe lời vợ năn nỉ khuyên nhủ, NBQ tạm thời vứt TTKP xuống thung lũng ngọn Thiên Thanh, chẳng may Lâm Bình Chi phục kích theo dõi, nhặt được bí kiếp, vì muốn báo thù Lâm Bình Chi tự thiến để luyện. Không thấy dấu vết tấm áo cà sa mang bí kiếp TTKP, NBQ nghi ngờ đệ tử Lâm Bình Chi nên đem con gái là Nhạc Linh San vừa ngoan vừa đẹp, võ công cao cường, gả cho chàng họ Lâm thổ tả. Tuy không hưởng được giây phút ái ân, tình nghĩa vợ chồng nhưng khi bị NBQ tra hỏi dọ ý, Nhạc Linh San nói dối có hạnh phúc. Tưởng đâu con gái bị Lâm Bình Chi “xơ múi” rồi nên yên tâm chàng rể không luyện TTKP, nếu biết được, NBQ sẽ thủ tiêu chàng rể của mình. 

Sau nầy, Lâm Bình Chi bị mù mắt vì khi cận chiến giết chết cao thủ Mộc Cao Phong, lưng gù của MCP là túi chất độc cực kỳ liền bắn vào mắt, vô phương cứu chửa. Lâm Bình Chi nổi điên, giết vợ là Nhạc Linh San, đầu quân Tả Lãnh Thiền rồi cũng vào vòng nghiệt ngã.

Luyện được kiếm phổ, Tả Lãnh Thiền hí hửng mở cuộc tranh hùng. Trong lần tranh hùng ở Phong Thiên Đài trên ngọn Tung Sơn vào ngày rằm tháng 3 theo ý đồ của Tả Lãnh Thiền để chọn minh chủ của ngũ nhạc kiếm phái. Tả Lãnh Thiền đã bỏ ra mấy chục năm tu luyện bí kiếp của phái Tung Sơn nhưng trong lần giao đấu một mất một còn để “tranh bá đồ vương”, hai tên cáo già đều xử dụng TTKP. Nhạc Bất Quần dùng TTKP chính hiệu đâm đui mắt đối thủ Tả Lãnh Thiền đang xử dụng TTKP giả mạo... NBQ trở thành minh chủ ngũ nhạc.

Theo những thăng trầm, đắng cay, oan nghiệt của dòng đời, đại đệ tử Lệnh Hồ Xung của Hoa Sơn nhận diện được khuôn mặt ngụy quân tử của sư phụ năm xưa, những biến loạn đau thương trong chốn võ lâm do sư phụ dàn dựng gieo tai họa cho võ lâm bá tánh. Thời gian thọ hình phạt của sư phụ NBQ, Lệnh Hồ Xung học được chân truyền của thái thúc sư tổ Phong Thanh Dương, tiêu biểu cho kiếm tông, với 9 thế kiếm trong Độc Cô Cửu Kiếm của Độc Cô Cầu Bại “kiếm khí miên man bất tận như nước chảy mây trôi” trong hang động trên ngọn Hoa Sơn. Lòng tham lam thống lĩnh đệ nhất võ lâm làm NBQ trở thành kẻ mất nhân tính. 

Khi bộ mặt thật bị lột, NBQ cũng bất kể thị phi vẫn theo đuổi mộng bá quyền võ lâm nhưng rốt cuộc, kẻ gian tà phải đền tội ác. Cùng với người tình Lệnh Hồ Xung, Nhậm Doanh Doanh đem độc dược khống chế NBQ và ni sư Nghi Lâm kết thúc cuộc đời quân tử kiếm với đường kiếm nhẹ nhàng.

Vì mưu đồ cho bản thân, Nhạc Bất Quần bất chấp vợ con, người thân tín nhất trên đời còn bị lừa và lợi dụng thì đối với tha nhân, lão ta không chừa bất cứ thủ đoạn nào.

Đó, hình ảnh của Nhạc Bất Quần. Ông bà ta thường nói, tên giữ chữ đọc, cây ngay không sợ chết đứng, thế nhưng khi có chính khứa mồm loa mép giải nghe thoảng thoảng tên NBQ, nộ khí xung thiên, kéo bè kéo nhóm đào bới lung tung.

Nhân vật Nhạc Bất Quần của ông trở thành hình ảnh quen thuộc trong chính giới, trong đời sống xã hội để bày tỏ khuôn mặt nào đó mang diện mạo quân tử mà bụng dạ tiểu nhân, nhẹ nhàng nhưng vô cùng thấm thía.

Trong đời sống chúng ta, không ít thì nhiều cũng gặp phải khuôn mặt Nhạc Bất Quần đưa đường dẫn lối với bao ngỏ ngách, lúc thịnh lúc suy nhưng chung cuộc trong màn đêm bao phủ.

Nhân vật điển hình gian trá, “xạo hết chỗ nói” như xã hội chủ nghĩa - XHCH - mà ngày nay trên chính trường xứ Cờ Huê trở thành đệ tử của Nhạc Bất Quần, nào “thương vay khóc mướn”, nào là “quỳ gối tiếc thương” bên quan tài kẻ đạo chích. Những nhân vật lẫy lừng nầy thâm niên trong chính trường xứ Cờ Huê cũng đoan mưu toan thống trị đất nước trở thành trò hề kịch cỡm.

Không thể nào ngờ siêu cường số một trên thế giới lại xảy ra nhan nhản những khuôn mặt thời đại mà Kim Dung mô tả trong thế giới hư cấu chốn võ lâm.

Nhắc đến Nhạc Bất Quần mà thương cho Lệnh Hồ Xung, cây ngay không sợ chết đứng, chịu bao oan khiên, chống chọi bao với hiểm nguy do bọn “ngụy quân tử” phao tin đồn nhảm để chánh tà tưởng thiệt.

“Ác giả ác báo, thiện giả thiện lai”, kẻ gian xảo ác độc chỉ tồn tại nhất thời, chỉ nổi đình nổi đám lừa bịp thời gian nào đó sẽ lộ nguyên hình loài khỉ đột trước công chúng.

Thiện tai!

Little Saigon, 26/7/2020

Vương Trùng Dương

 

Send comment
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu.Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Your Name
Your email address
)
12/19/202500:00:00
Những diễn biến gần đây trong chính sách đối ngoại của Hoa Kỳ dưới thời Tổng thống Donald Trump đã đặt ra nhiều vấn đề về tương lai của mối quan hệ xuyên Đại Tây Dương. Việc công bố Chiến lược An ninh Quốc gia mới (National Security Strategy of the USA, NSS) — một tài liệu chính thức tái xác lập định hướng chiến lược của Washington — cho thấy sự thay đổi đáng kể về cách Hoa Kỳ nhìn nhận vai trò của châu Âu, vốn được xem là đồng minh thân cận trong suốt lịch sử hiện đại.
12/19/202500:00:00
Donald Trump không phải hạng người mê sách vở, nhưng lần này ông lại tìm được một hình ảnh rất “văn vẻ”: ông khoe sẽ mừng 250 năm ngày lập quốc bằng một… trận đấu võ ngay trên bãi cỏ Tòa Bạch Ốc. Năm tới, nước Mỹ dĩ nhiên sẽ có diễn hành, pháo bông, huy chương kỷ niệm. Nhưng cái lồng sắt bát giác dựng ở bãi cỏ phía nam và những tay võ sĩ của giải UFC lăn xả trong ấy mới đúng là tranh vẽ tình trạng xã hội Hoa Kỳ, khi soi qua lăng kính chính trị, trong năm thứ hai nhiệm kỳ hai của ông Trump. Chỉ khác một điều: UFC, trái với chính trường Mỹ, vẫn còn giữ ít nhiều lễ độ, cấm chửi rủa và cấm đánh vào hạ bộ.
12/19/202500:00:00
Thật đáng thương cho lớp trẻ, vì thế giới này lại do những ông già điều khiển. Bên đây Thái Bình Dương, Donald Trump, 79 tuổi, vẫn mặc sức hô hào về trí tuệ nhân tạo, máy rô-bốt, và “thời đại mới”. Nhưng với ông, điều “vĩ đại” nhất vẫn là nước Mỹ của thập niên 1950 – thời ông còn nhỏ, đời thuần một màu da, xã hội chưa đổi khác, và mọi sự dường như đứng yên trong một giấc mơ thành công trưởng giả. Bây giờ, mỗi lần mở miệng về “nước Mỹ vĩ đại”, ông liền nhắc đến việc đóng biên giới, “đình chỉ vĩnh viễn nhập cư từ thế giới thứ ba”, và đổ lỗi cho di dân với mọi tai họa của xã hội – từ trường học quá tải đến tệ nạn đô thị. Dưới mắt ông, tất cả sự sa sút hôm nay đều bắt đầu từ khi nước Mỹ không còn giữ được dáng dấp của những năm hậu chiến.
12/13/202518:59:00
Là một người Việt Nam định cư tại Hoa Kỳ đã hơn năm mươi năm, tôi dần xem đất nước này như quê hương thứ hai. Tôi yêu nước Mỹ gần như yêu quê mẹ, và âm thầm tự hào khi trở thành một công dân của một cường quốc hàng đầu thế giới. Chính vì tình cảm ấy, tôi ngày càng cảm thấy bất an trước những chia rẽ đang trở nên rõ rệt trong xã hội Mỹ những năm gần đây. Bất đồng về chính sách di dân, phúc lợi xã hội, hay quyền tự do ngôn luận—cùng nhiều vấn đề khác—không còn mang dáng dấp của những khác biệt chính trị thông thường. Chúng trở nên khó hòa giải hơn, ăn sâu vào gốc rễ, và mang tính cá nhân hơn. Mỗi khi cảm giác lo lắng ấy lặng lẽ dâng lên, tôi lại tự hỏi: Liệu những người Mỹ khác có cảm nhận như vậy không?
12/11/202511:51:00
LTS: Một bản tin quốc tế hôm nay đề cập việc Donald Trump Jr. âm thầm khâm phục Andrew Tate, nhân vật mang nhiều tai tiếng về hiếp dâm và buôn người. Điều này phản chiếu thực trạng của thời đại: chính trị và danh vọng hiện phụ thuộc vào thanh thế hơn là giá trị đạo đức. Xã hội nào tôn thờ kẻ khinh miệt phụ nữ và xem quyền lực như món hàng trao đổi, xã hội ấy đã bắt đầu lạc hướng. Dưới đây là tóm lược bài viết của Megan Twohey và Isabella Kwai đăng trên tờ New York Times ngày 10 tháng 11, để bạn đọc tự xét đoán.
12/4/202518:14:00
Nội chiến Hoa Kỳ sau bốn năm đã gây ra khoảng 1.5 triệu thương vong, với ước tính số người chết khoảng từ 620,000 đến 750,000. Đây trở thành cuộc xung đột đẫm máu nhất trong lịch sử Hoa Kỳ. Trong khi Thế chiến thứ II (1939-1945) có số quân nhân Hoa Kỳ tử vong cao thứ hai với khoảng 405,000 người, thì số người chết trong Nội Chiến lại cao hơn đáng kể so với Thế Chiến Thứ Nhất (1914-1918), Chiến Tranh Triều Tiên (1950-1953) và Chiến Tranh Việt Nam (1955-1975), với số lính Mỹ chết lần lượt là khoảng 116,500, 54,200 và 58,220.
12/1/202510:15:00
Cho tới nay chính quyền Trump vẫn chưa phổ biến văn bản chính thức nào về việc phân phối lợi tức thu được từ thuế quan. Tất cả những gì báo chí biết là qua những lời tuyên bố bất thường và những rò rỉ của Trump trên mạng Truth Social. Vào ngày 17/11 vừa qua, Tổng Thống Donald Trump một lần nữa lập lại rằng ông đã thu nhập được hàng trăm tỉ từ thuế quan và sẽ chia lợi tức cổ phần (dividend) vào khoảng giữa năm tới.
11/23/202519:22:00
Phúc lợi xã hội không đồng nghĩa với xã hội chủ nghĩa. Các chính sách an sinh là cơ chế tái phân phối mang tính nhân đạo trong một nền kinh tế tư bản-dân chủ, nhằm đảm bảo mức tối thiểu cho đời sống con người mà không xóa bỏ kinh tế thị trường hay chủ nghĩa tư bản.
11/21/202503:53:00
Những người phụ nữ tay cầm tấm ảnh của họ thưở thiếu thời giơ cao trước House Triangle của Capitol vài ngày trước nay bước vào cánh gà, nhường chỗ cho phân đoạn khác, diễn viên khác trong vở diễn chính trị căng thẳng và máu lửa. Lẽ ra, vai diễn của họ không nên có trong chương này, hồi này. Lẽ ra nó đã kết thúc từ vài thập niên trước. Nhưng giờ đây họ chấp nhận quay trở lại sân khấu kịch trường của Điện Capitol, mở lại mức bàn bi kịch của mấy mươi năm trước. Có người trong số họ, chấp nhận sẽ trở thành “điểm tựa” cho dân biểu MAGA Marjorie Taylor Greene nếu bà đứng trước Quốc Hội, đọc to, rõ tất cả cái tên có trong hồ sơ Epstein. Bi kịch trở thành bi hài kịch.
11/21/202500:00:00
Có những ký ức không cần ai nhắc lại; chỉ cần tiếng động giữa đêm là đủ làm người ta giật mình. Người Việt miền Nam sau 1975 không xa lạ gì với tiếng đập cửa khi công an xông vào bắt bớ. Không cần lý do. Không cần giấy tờ. Những người bị lôi đi “làm việc” biệt tăm không ngày về. Cả nước hiểu rằng luật pháp không để bảo vệ ai; mà là công cụ người cộng sản dùng để gán mác những ai “có tội với Đảng và nhân dân”.
“Đây là quan điểm của người viết, không nhất thiết là quan điểm của Việt Báo.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.