Trí tưởng hiện hành

21/12/202321:11:00(Xem: 2089)
Emily_Johnson
Tranh Emily Johnson.



Trí tưởng hiện hành


Ký ức nhành nhành và trơn tuột
Sương đọng trên gai lá mắc võng
Khúc đời người rạn vỡ chuông ngân
Chuỗi mây bay cùng tình phơi phóng

In hình tôi với
chân
tay
Ngồi hôm nay đã đọa đày
mai sau

Khi nằm ngủ vẫn hé cười
Mi. Và làn mắt cong vút
Thi thoảng vùng dậy xinh tươi
Hát ru mơ nhịp đời hun hút

Khi tôi viết
Thời gian lóa mắt chữ
Thơ khỏa thân
Sâu nhiệm ý

Đâu phải năm này mùa đông lạ mặt
Đè ngực sâu cồm cộm thở nông
Chiếc nút phéng ghè hoài chưa dẹt mặt
Bia bọt cứ lềnh bềnh

Cơn ho níu áo hoàng thổ
Đất bệt. Lầy
Vũng áng quê nghèo không thuốc chữa
Mùa dằm ký ức

Cứ nằm và vùng dậy
Chuỗi di động nàng có khi nhân đôi thỏa thuận đàm phán
Màn hình im
Và khô
[Nâu]

Hiện hành không vin vào khế ước
Sự thao túng của những công án viêm xoang
Phục chế bắt đầu
Run tay vẽ

Hãy pha màu cho những luống tình trắc trở
Ần náu
Và di hành


*

 

Half


Hơ háp mặt nóng
Lãnh trơ mặt nguội
Con người ở đâu
Biên giới biên giới

Những thanh tà vẹt
Bắt đầu lu câm
Con tàu vấp ngã
Không một vết bầm

Rong chơi tứ tán
Củi than tanh tách
Vồ vập mùa đông
Hai tờ phổi mỏng

Một nửa ô kìa
Một nửa kia đâu
Ai đi che mặt
Màu xanh địa cầu

Nhốt hương còng gió
Khóa trái cửa tình
Chỉ còn thoi thóp
Một vài yêu tinh

Một nửa nửa một
Cong thêm bảy vòng
Thả cho nhật nguyệt
Mặc tình thong dong

Tóc đâu mà xuống
Búi trọ hương nguyền
Hãy bền tổ kén
Dâu tằm quen tên

Người quen hơi thở
Sinh khúc tương phùng
Hãy yêu chết bỏ
Đất trời vô chung

Mùa đông ập đến
Lạnh xoáy phương nhà
Một nửa ráp lại
Đạc điền xương da

 

*

 

Giáng Sinh hậu điện


[Ho... Ho… Ho…]

Thì cũng cho nghỉ với chơ
Ho chi liên tục thuyền đò ngả nghiêng
Ho muốn vãi cả đồng tiền
Mà em cứ giú thuyền quyên một mình

 

– hoàng xuân sơn

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền