Sông Hồng Của Tôi Ơi

12/09/202420:52:00(Xem: 2333)

   (Gửi gia đình họ Trần Trung ở Yên Bái)

Group hugs_Ann Phong
Ann Phong - "Group Hugs" Acrylic on canvas.

 

Tôi có những người Anh người Chị

những người cháu gọi tôi bằng Cô bằng Bà

Họ “Trần Trung” nhà tôi từ Nam Định

đã lưu lạc bao năm về Yên Bái

 

Bao nhiêu đứa trẻ đã ra đời

nối dài dòng họ

sống đơn sơ nhưng yên lành bên cạnh sông Hồng

Con sông tôi đã tìm về bao nhiêu lần vào mùa nước rút

vùi bàn chân tha hương của mình

vào sâu trong cát đỏ

nghe chân mình như được đắp tấm chăn hồng

 

Tôi hòa mình

trong tình thương yêu của các anh các chị

của những đứa cháu ngây thơ

nhà Anh tôi mấp mé sông

nhà Chị tôi dựa lưng vào nước

Mùa nước rút

bãi cát sông Hồng sau nhà thành vườn rau xanh ngát

mùa nước lên đôi khi mấp mé thềm nhà

cái chuồng lợn chuồng gà cũng đưa vào trong bếp

 

Tôi đã trở về

rửa mặt mình trong chậu nước sông Hồng

chiếc khăn mặt trắng cũng trở màu hồng trong nước

hình như giọt nước mắt tôi rơi xuống cũng màu hồng

 

Bây giờ những ngôi nhà thân yêu đó

đang bị bão tràn vào

nước sông Hồng dâng lên

những ngôi nhà như thuyền

bập bềnh trong nước

Các anh chị tôi có người đã mất

người còn sống ở tuổi chín mươi

các cháu cũng sắp già rồi

Tất cả dòng họ đang bơi trong lũ

 

Người cháu sống ở Hà Nội nói:

Bà ơi!

Thuyền cứu trợ vào được tới nơi

Thì trên thuyền hết đồ cứu trợ

Chiếc thuyền không vào rồi lại quay ra

 

Cầu xin cho bão đi qua

cho những chiếc thuyền còn đầy đồ cứu trợ

cho tình người còn đầy trong trái tim

 

Tôi ở đây xa dăm ngàn cây số

Trái tim tôi trôi mãi chẳng tới bờ

Trái tim tôi như chiếc thuyền

Với thương yêu đầy ắp

Đã tìm về rồi vẫn phải chia xa

 

Trần Mộng Tú -   tháng 9/12/2024

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Không màu xám nào | buồn hơn | xám Noel.| Hai tay mẹ | chắp | về khuya | xám đậm..
Vui lên, nếu bé sơ sinh vẫn còn bồng | còm cõi đó— một ngày rồi phải lớn— | dù con trai không thể cười không thể hát | dù chồng bà đã mất chân tay
rồi những hạt nhiệm mầu | sẽ sinh ra trái tim thiết tha | đập trên những dơ bẩn và thánh thiện
Bước xuống thềm nhà | Đi vào mùa đông trước mặt | Những hàng cây sẽ rung lên | Chiếc khăn quàng cổ gió
Những hạt nước rơi không nhịp điệu / Trên quê hương mùa bão lũ / Tạo ra âm ba sầu thảm / Như khúc cầu hồn của Mozart / Những bản dự báo là niềm hy vọng run rẩy cùng nỗi âu lo / Dập dìu theo con nước / Và những cư dân vùng trũng / Biết cũng chẳng để làm gì / Khi bốn bề mênh mông màu nước bạc Lạnh ngắt / Cùng bóng đêm bao phủ / Gió rít mưa tuôn xối xả con nước cuồn cuộn / Tràn vào mỗi nhà, mỗi con đường, mỗi xóm nhỏ / May mắn cho con người còn biết nguyện cầu / Để có chút bình tâm trong hoạn nạn / Để còn hoài mong vào sự cứu rỗi ở thời khắc lâm chung
Bài thơ gửi Ôn (Thầy Em) vào ngày 31 tháng 10, năm 2023. Và 6 câu thơ Ôn đáp trả gửi lại vào ngày 01 tháng 11 như một lời chào ly biệt.
Lòng cây mấy thưở ai người biết | Từng khóc từng reo đã mấy lần
nhỏ xuống giọt mưa trên vai áo | câu chữ phía trước phía sau vóc dáng | nghe tiếng buồn thế kỷ ngân vang tâm thức
Gió nồm thổi rát mặt | Đấy cát chảy kinh niên | Nước nước nước tù đọng | Nhà trôi như bóng thuyền