Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ - Phần Ii

24/03/200100:00:00(Xem: 4969)
Thơ Nam Man

Hoài công giảng dạy

Thân tặng lão Ngoan Đồng (Tivi Tuần San)

(Trong mục "Ngồi buồn gãi rốn" của Tivi Tuần San số 781, gãi sĩ Lão Ngoan Đồng đã theo bản tin bằng tiếng Anh của cơ sở Lửa Tự Do (Liberty Flame) cho biết về một kẻ ăn cắp đồ trong một cửa tiệm ở Thụy Sĩ và bị bắt mà kẻ 'hành nghề' là cô Vũ Kiều Trinh, nữ phóng viên hàng đầu của đài truyền hình Việt cộng. Bài viết của Lão Ngoan Đồng có tựa là "Hú hồn, Trinh chứ không phải Chinh". Theo nội dung bài này thì vào trung tuần tháng 2/2001, cô Vũ Kiều Trinh cùng một số cán vẹm khác được VC đưa đi dự một "khóa hội thảo quốc tế" ở Thụy Sĩ để tuyên truyền cho "đảng Việt Cộng quang vinh". Theo chương trình thì ngày 19/2/ cô Vũ Kiều Trinh sẽ hướng dẫn phái đoàn quốc tế về Việt Nam "làm việc". Trước khi về, Vũ Kiều Trinh nữ phóng viên hàng đầu của đài truyền hình VC vào cửa tiệm lớn (department store) ở Thụy Sĩ để mua đồ. Trong dịp này cô Vũ Kiều Trinh "hành nghề" ăn cắp một số mỹ phẩm và đồ lót phụ nữ trị giá khoảng 400 Mỹ kim. Kẻ chôm chĩa bị bắt quả tang và bị đưa ra tòa ngày 19/2/2001. Không thấy bản tin cho biết kết quả của phiên tòa là kẻ ăn cắp bị phạt tiền hay bị ở tù! Nhưng dù sao việc chôm chỉa của cô Vũ Kiều Trinh cũng khiến cho "đảng quang vinh" được "mát mặt". Đọc bài của Lão Ngoan Đồng nêu trên, Cô Gia viết bài này)

Phen này cái mụ Vũ Kiều Trinh,
Đã khiến "đảng ta" phải tức mình.
Bởi lẽ hành nghề chôm chẳng thạo,
Vì chưng luyện ngón chĩa chưa tinh!
Hoài công đảng dạy toàn chiêu xịn,
Phí sức đoàn rèn rặt mánh dzin!
Xì líp, xú chiêng không chọt được(*)
Lấy gì chùi mặt "đảng quang vinh""

Cô Gia

Gởi bác Việt Lão ở Victoria

Trong mục "thơ thẩn mà chơi" trên SGT số 202, Việt Lão đại gia (VIC) có bài "Đoán bệnh bác Nam Man". Đọc bài này, đứa Nam Man cảm khái mà "Gởi bác Việt Lão ở Victoria" mấy dòng tâm sự sau đây:)

Ông vừa xủ quẻ giúp Nam Man,
Đoán trúng bịnh em khá... rõ ràng.
Đã rước, đã mời nhiều bác sĩ,
Đang cầu, đang thỉnh mấy thầy lang.
Vì "dồn khí" quá hư phèo phổi,
Bởi "nén hơi" hoài phá ruột gan.
Nếu bác không ra tay xủ quẻ,
Thì đời em chắc kể như tàn

Nói nhỏ với Trường Xuân Lão

Đứa Nam Man xin "nói nhỏ với Trường Xuân Lão" đại gia để họa vận bài "bệnh chiêm bao" của đại gia trong mục "Thơ thẩn mà chơi" trên SGT số 202 (cùng bộ vần với bài "hỏi bệnh Nam Man" của Cô Gia (SGT số 200) và bài "Tường trình ủy khúc" của đứa Nam Man (SGT 201)

Từ ngày... mắc phải bịnh "chiêm bao",
Bác biết em đây khổ cỡ nào!"
Lúc tỉnh thì nghe thèm rượu thịt,
Khi mê cứ thấy khoái tương chao.
Nên chay lạt riết người đâm yếu,
Ngặt cữ kiêng hoài sức cũng hao.
À, chuyện em... "cù nèo" mỗi tối...
Mệt gần nát thở giỡn chơi sao.

Nam Man

(*)Slip: quần lót, soutien: bra, áo lót phụ nữ

Ông nên cuốn gói

Nhân đọc bài thời sự nước Úc của Lê Thảo Minh "Một nước cờ tồi của J.Howard" trên Saigon Times số 201, Trường Xuân Lão xin có lời khuyên ông Thủ tướng Úc:

Dân chán nghe ông nói lắm rồi,
Thôi đừng hứa hẹn nữa ông ơi.
Thay đen đổi trắng qua nhiều vụ,
Biến có thành không chẳng mấy hồi.
Biện pháp mị dân làm quá trễ
Trò hề câu phiếu diễn hơi tồi.
Ông nên cuốn gói đi cho sớm,
Ở lại, gà nhà cũng đá thôi.

Xách nhiễu tình dục

(Theo tin trên Saigon Times số 202, một người đẹp làm việc trong phòng dành cho khách xộp thuộc sòng bạc Star City, đã kiện chủ sòng vì bị đám khách này xách nhiễu tình dục bằng tay và miệng. Cô khai bị đau cổ, lưng, tay chân và bị chấn thương tâm lý. Chủ sòng phải dàn xếp ngoài tòa án, bồi thường cho cô $35,000 đô để được bãi nại):

Khách xộp nhiều lần xách nhiễu cô,
Cô đau, sao lại chẳng tri hô"
Kêu anh cảnh sát làm biên bản,
Gọi gã an ninh đến cứu bồ.
Chắc tại cô chơi trò bắt địa"
Hay vì em có ý moi đô"
Tiền trao cháo múc còn thưa kiện,
Bắt cá hai tay, rõ ý đồ.

Trừơng Xuân Lão

Buồn quê hương

Có dịp tao ghé lại qua nhà
Tìm mày má nói đã đi xa
Mừng cho bạn thoát đời tù tội
Chốn quê người dựng lại tương lai
Đám bạn mình mỗi thằng một ngả
Thằng chung thân thằng sống chợ trời
Nơi quê nhà bao điều tủi nhục


Đắng cay nhiều thân phận hàng binh
Đêm giấc ngủ bao điều sợ hãi
Nhịp cửa khuya mấy độ kinh hoàng
Mang bản án muôn đời lính ngụy
Coi như xong đi đứt cuộc đời
Tội lũ nhỏ cùng chung cảnh ngộ
Cả một đời lãnh án oan khiên
Đường công sanh mịt mù bít lối
Tài cán gì" Cần đỏ hơn chuyên
Mấy chục năm thay đổi gì đâu
Có chăng cán bộ đã sang giàu
Đất nước mình vẫn nghèo số một
Dân tình thì khổ sở lầm than
Đảng không nhận đổ thừa Mỹ ngụy
Tại tay sai, diễn tiến hòa bình
Miệng thì la tay thì chụp giựt
Bỏ đời cha củng cố đời con
Vẫn rêu rao nên hòa với hợp
Quên hận thù giờ đã anh em
Nói như vậy nhưng làm lại khác
Ai ngây thơ cứ ráng mà chờ
Độc lập, sao không quyền quyết định"
Mà phải chờ anh cả bằng lòng
Tự do gì không quyền ký ước
Đợi đàn anh một cú gật đầu
Tủi nhục thay phận mình nhược tiểu
Biết bao giờ đất nước hóa long,
Nguyên nhân đó vẫn còn Cộng Sản
Dẹp cho xong đất nước thành rồng.

Vĩnh Hòa Hiệp

Ở quê

Về ở quê nhà mấy tháng nay
Dạo chơi bè bạn đến tối ngày
Nước trà óc ách đầy trong bụng
Cũng có nhiều khi rượu uống say

Mượn chén máu sôi tớ chửi tràn
Chửi bày bán nước chửi thằng gian
Chửi quân tham nhũng bày phản động
Chửi đứa hoạt đầu đứa Việt gian

Rảnh rỗi làm thơ vịnh xóm làng
Xóm làng trù phú ngồi khang trang
Dòng kênh trong vắt in trời thẳm
Tường vôi thay thế lũy tre vàng

Ở lại quê nhà ăn tết xong
Đường mây rộng mở tớ thong dong
Tự do hạnh phúc ung dung hưởng
Trái đất ta đi cả nửa vòng.

Anh Mười

Bệnh "chiêm bao"

Kính họa bài thơ "hỏi bệnh Nam Man" của Cô Gia trên SGT số 202

Hỏi ông sao có bệnh... "chiêm bao"
Trước khi muốn hỏi phải kính chào
Ông ơi! Đang mơ thấy gì đó"
Trắng, đỏ, xanh, vàng... có đủ màu
Màu gì cũng thích, không màu đỏ
Nó hãi thì thôi: hỡi đồng bào!
Vác cái "cù nèo" ra phố thị
Bão nổi lên rồi ông tính sao"

Đoán bệnh Nam Man

(Liên tiếp mấy số báo SGT vừa qua, mà bệnh tình của anh vẫn chưa dứt, vì chỗ cùng phái cho nên mạo muội gieo quẻ cho vui).

Tôi thấy ông bệnh cũng quá lâu
Xin thưa ông chớ có buồn rầu
Ông ra phố thị mua vài két,
Rủ anh em xúm lại một chầu.
Càng uống, càng say, càng thích thú
Uống đã say rồi, ngủ mới lâu
Chiêm bao không có đâu ông ạ!
Giật mình thức giấc bớt u sầu.

Tha Phương - South Lake W.A.


--------------------

Xin nhìn cho kỹ kẻo bị lừa

Trong mục "Diễn đàn độc giả" trên Saigon Times số 202, đại huynh Vũ Thượng Công - Canberra có viết bài "Hãy nhìn kỹ những gì Cộng sản làm". Đọc bài này của đại huynh, đứa Nam Man cũng thấy như đại huynh là TT Thiệu có thể có nhiều cái sai, nhưng câu nói "đừng nghe những gì CS nói, hãy nhìn những gì CS làm" của ông ấy là đúng 100%. Bài của đại huynh đã gợi ý cho đứa Nam Man để tặng đại huynh.

Úi mệt, đàn anh Vũ Thượng Công,
Vừa rồi kể lại chuyện tông tông.
Em nghe, em sướng thầm trong bụng,
Tớ nghĩ, tớ buồn buốt cả hông.
Bác nhắc gương xưa vừa ý nhị,
Ông bàn chuyện cũ khá thong dong.
Hỡi ai chửa chịu "nhìn cho kỹ"...
Sớm muộn gì đây... cũng vướng tròng.

Hiến pháp "Lá Han"

Đọc bài "Hiến pháp Cộng sản là chiếc lá Han" trong mục "Diễn đàn độc giả" trên SGT số 202 của đại huynh Vũ Phong Hỏa - Perth WA, đứa Nam Man thấy đúng quá nên khoái tỉ và viết bài "Hiến pháp Lá Han" để thân tặng đại huynh Vũ Phong Hỏa:

Giống "lá han" kia độc quá nào!
Như vầy mới phải tính mần sao"
Tay sờ láng cháng bàn tay vộp,
Cẳng đạp lơ mơ cái cẳng đau
Bác nghĩ là không còn cách nhổ,
Ông cho đã hết có phương đào.
Đâu, em mí bác... cho mồi lửa
Đốt nó dài dài nó phải... "ao"

Xỏ xiên kiểu "Ma ri sến"

Đại huynh Nguyễn Đức Thắng - Footscray VIC đã viết bài "Từ Lê Khả Phiêu đến Vũ Chí Công" trong mục "Diễn đàn độc giả" của SGT số 202, đứa Nam Man sướng quá vì đại huynh đã nói trúng phóc là bọn VC sở trường về việc xỏ lá, tráo trở, ma le... và hay xỏ xiên kiểu "Ma ri sến". Đọc bài của đại huynh, đứa Nam Man nổi hứng viết bài này thân tặng đại huynh:

Nghe ông kể chuyện xừ Phiêu,
Mí cái thằng Công... rất đủ điều.
Nó tưởng xỏ xiên vầy, nó bảnh,
Y cho ma mãnh thế, y siêu.
Cười thằng mất dạy ưa chơi trội,
Chán đứa vô thần cứ nói điêu.
Ví phỏng, em mà mần tổng nẻo,
Em cho cả lũ nó tiêu diêu...

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.