Hôm nay,  

Thơ Thơ

02/06/200300:00:00(Xem: 6110)
Thu

Thu chan mấy giọt ướp men đời
Mau rót hoàng hoa keœo ý vơi...
Trúc bạch Tây Hồ lay ánh biếc
Buồm nâu Đông Hải quyện dòng khơi...
Đón thơ năm cũ về trên ngõ
Nghe mộng ngày xanh trổ khắp nơi
Thu thấm hương thu mờ nét bút
Liễu buông tơ liễu đẹp muôn vời!

Liễu Thuận Khanh

*

Hương Thu

Họa bài “Thu” của nghĩa đệ Liễu Thuận Khanh

Qua giọt thu chan thắm mộng đời!
Tình xưa muôn nhớ chuyện đầy vơi...
Ba Vì - Tam Đảo ngời mây bạc
Bạch Hổ - Đà Giang luyến bể khơi
Thương độ chim trời, tung vạn hướng
Mừng nay trăng nước đẹp đôi nơi
Chắt chiu từng cánh hoa mùa cũ
Đượm chất hương quê ấm tuyệt vời!

Đan Phụng

*

Hồi Tưửng

Mưa dầm tươi tốt mấy mầm dưa
Xưa vào chuyện cũ, nói sao vừa"
Lau dòng lệ tiễn, lòng giao cảm
Vừa mê chợt thoáng, độ về mưa
Sao ứa lệ nhòa, xưa áo tím"
Ngó dại tình si, ngại gió lùa
Môi tình vương vấn, mình tôi mãi
Mưa sang viễn xứ, nỗi mang xưa.

Trương Minh Hòa

*

Chỉ Còn Trái Tim

(Riêng tặng K.V. và các bạn yêu thơ Strathfield)

Trước sau một trái tim này,
Thương em phải chịu đắng cay đủ điều.
....
Song the thấp thoáng dáng Kiều,
Gần xa nô nức dập dìu yến oanh (*)
Từ khi em nói yêu anh,
Đời tôi như thể bức tranh muôn màu.
Có sông, có núi, có cầu,
Dưới trăng hai đứa chụm đầu nhỏ to.
Tình mình đẹp tựa bài thơ,
Như chàng Hậu-Nghệ... giấc mơ chị Hằng.
Ước lên Cung Quảng một lần,
Mơ duyên kỳ ngộ, chẳng cần lợi danh.
Từ khi em nói... xa anh,
Giấc mơ...ác mộng! Bức tranh...không hồn!
Vui chi! Ruột héo gan mòn"
Đời như mất hết, chỉ còn trái tim.

Việt Nhi

(*) Phỏng theo ý thơ trong truyện Kiều của Nguyễn Du

*

Một chuyến Giã Từ

Cảm tác một chiều đông - để tặng cho những ai trong từng chuyến giã từ

Tối hôm nay
Đang ngồi trên máy bay
Động cơ chuyển
Tôi biết mình đã giã từ một chuyến
Đường lên máy bay như lên đò vĩ tuyến
Bóng tối ơi đừng lưu luyến đêm dài
Người phi tiêu đang ra dấu một hai
Nương cánh sắt lăn quay trên sạn đạo
Tôi nhắm mắt nghe gì không diễm ảo!
Tôi mơ màng nhưng có thấy gì đâu!
Bóng tối chìm sâu
Vang động tinh cầu
Cánh sắt vẫn lao mình vun vút tới
Bồng bềnh mây gọi
Lơ lưœng trăng sao
Còn không tay vẫy tay chào
Còn không ai hỡi nao nao dạ sầu
Ngày qua rồi lại qua mau
Nào ai nắm được sắc màu thời gian"
Người về góp nhặt ly tan
Người đi rơi rụng cung đàn biệt ly
Qua cầu xin chận nước đi!
Thâu canh xin chận trăng nhô đỉnh đầu!
Nước ơi đừng vội qua cầu!
Trăng ơi đừng vội đêm thâu chưa tàn!
Trời đất mênh mang
Tôi thu mình trong góc nhỏ
Biển gọi mây ngàn
Tôi cỡi sóng vượt đi
Cung đàn nghe tiếng biệt ly
Tâm tư nghe tiếng lỡ thì thời gian
Tiếc không một tiếng gọi"
Buồn không một lời chào"
Giữa phút giây đang tới
Quay lộn cả trăng sao
Người đi về đến nơi nào
Người quay mạnh bước mà sao khóc thầm
Nghe quay quắt dập dồn hơi thử
Nghe nghẹn ngào khép mử giọt khô
Mà sao sóng vỗ tràn bờ"
Mà sao nặng trĩu hững hờ bước đi
Mỗi ly biệt, biệt ly là thế đó!
Phút biệt ly tìm lại khó muôn vàn
Nếu biết vầy tôi không vội bước ngang
Nhìn lặng lẽ cho tới khi mờ lối
Thời gian đi không đợi
Thời gian đến không chờ
Một khi đà vụt tới
Đành chấp nhận trơ vơ
Nước đi hai ngả còn chờ
Sông đi hai ngả còn mơ cuối dòng
Người đi thôi thế là xong
Người về thôi thế buồn không đêm dài
Đưa tay tìm bắt nhạt phai
Một tan hợp nữa cũng dài tháng năm!

Mặc Giang

*

Mấy Vòng Phù Du

Em đưa anh đến nghĩa trang
Mắt đầy ăm ắp hai hàng lệ rơi
Thôi từ đây nhé, anh ơi!
Thiên thu chôn chặt một đời tài hoa!
Ngoài lần vải liệm này ra
Một quan tài với nhạt nhòa huyệt sâu ...
Anh ơi, còn có gì đâu"
May chăng là đám cỏ sầu mà thôi!
Nắng mưa anh trả lại đời


Dối gian cũng trả lại người thế nhân
Nhưng hồn em với ái ân
Thì anh gom hết ân cần đem đi!!!
Đằm đằm giọt lệ trên mi
Lòng em sóng nổi, vọng đi trăm miền!
Tàn rồi, một cánh hoa duyên
Chìm rồi anh, một chiếc thuyền sang sông!
Đưa tay níu áo quan chồng
Thấy trong đáy huyệt mấy vòng phù du!

Song Châu Diễm Ngọc Nhân

*

NÓI VỚI CÁC NGƯƠI

Ra đây chớ trưng ảnh Hồ
Chớ treo cờ Cộng nhi nhô trêu người
Những người gần hết phận đời
Khóc thân nhân, xác rã rời biển sâu;
Những người tỵ nạn Á, Âu,
Mỹ, Phi, Úc đã nuốt sầu sống thêm
Vết thương lòng vẫn còn rêm
Đừng khơi uất hận để xem... vết thù
Không Thuyền Nhân cũng Cựu Tù
Không Bảy Lăm cũng bao thu thương Nhà
Thương, vì tình người Quốc Gia
Các ngươi thiên Cộng: đứng xa coi chừng!
Đến gần, dù có ăn xin
Cà hôi, trứng thối... chưa nhìn thấy sao"
Mượn áo nghệ sĩ rêu rao
Nếu về, ở lại! Đã vào, chớ ra!
Bày trò "Quốc Cộng một nhà"
Thử về hầu Cộng mà pha đỏ-vàng
"Cam cam, hồng hồng" oang oang
Bẩn tai Người đã, hồn oan, thác VỀ

Ý Nga

*

ĐI ĐÂU"

Người ra đi chưa đúng độ phong trần
Đầu bạc chửa" Tình sâu đầy phiền muộn

Bao người vui có được mấy người buồn
Lòng vẫn ước nửa đời xin làm lại
Về nơi đây mong uống nước trên nguồn
Này phố thị, lạnh lùng thôi để đấy.

Trăng xanh xao co ro đường dốc lạ
Mái nhà ai chìm khuất ánh sương mù
Hơi đá tảng quyện tình đêm buông thả
Một linh hồn chờ nắng gột rong rêu.

Tháng Sáu đưa mưa bụi xám khung trời
Lòng cứ hỏi vì đâu sương tóc điểm
Mảnh hình hài sao lại chóng điêu tàn
Ngày tháng rũ cuộc tình chưa trả hết

Trời bắùt đọa vì yêu không đúng chỗ
Dặm ngàn xa vẫn nhạt đắng cơn sầu
Tay chẳng gặp hơi sương lầm hơi thở
Lá cùng hoa cợt nhã mộng ban đầu.

Em về không" Cho tỏ ánh trăng mờ
Rừng thức dậy xôn xao ngàn cây ngủ
Đừng để tôi đan những nỗi hững hờ
Giăng bắt mãi giòng đời hư hao cũ

Kiến An

*

Vệt Nắng Hoàng Hôn

Xin màn đêm dừng lại
Để vệt nắng hoàng hôn
Không là tay chào cuối
Vĩnh biệt người cô đơn.

Ta nhận là tưœ tội
Bội bạc Tình-Trên-Cao
Vong ân nghĩa em gái
Bản án đã xét trao.

Pháp trường buổi hoàng hôn
Còn đủ nắng chiều hôm
Đốt thiêu hồn vọng động
Soi lối về Cội Nguồn.

Xin màn đêm ngủ quên
Bên lề xa lộ mộng
Để vệt nắng chiều hiền
Chiếm thêm khoảng đời trống.

Xin màn đêm chậm lại
Để vệt nắng hoàng hôn
Không là ân huệ cuối
Của phát súng tình buồn.

Lưu Thái Dzo

*

Sợi Dây Chuyền Tượng Phật

Thuử con mười sáu mười lăm
Mẹ đi lễ Phật nguyện cầu cho con
Bao nhiêu ước nguyện vuông tròn
Mai này thi cưœ điểm son danh đầu
Mưa chiều nắng sớm giãi dầu
Chắt chiu tiện tặn mua quà cho con
Mảnh vườn dưới mái trăng non
Con theo nước lớn, nước ròng mà chơi
Thả bè theo bạn mà bơi
Chuồn chuồn cắn rún cả đời cũng xong
Hành quân lội ruộng băng đồng
Qua bao con rạch bao sông miệt mài
Nhớ lời mẹ dặn con hoài
Dây chuyền tượng Phật tháng ngày con đeo
Dù cho đời lính hiểm nghèo
Lá bùa hộ mạng vẫn theo bên mình
Ngày con làm keœ tù binh
Con giao tượng lại mẹ gìn giữ cho
Chốn rừng khỉ rái cò ho
Tù đày đói khát chẳng no phận mình
Một ngày con được phóng sinh
Mẹ trao con lại tượng hình năm xưa
Niềm vui chưa trọn chia lìa
Xa vòng tay mẹ một khuya lên đường
Lần này con vượt đại dương
Còn hơn ử lại đoạn trường tả tơi
Mẹ ơi, tượng đã mất rồi
Cho lần vượt biển trong đời của con
Thuyền nhân là miếng mồi ngon
Con đành mất tượng cứu con, cứu người
Nhớ về một thuử đôi mươi
Món quà tượng Phật tươi cười mẹ cho
Cháu bà đời mới thơm tho
Tìm dây tượng Phật mà cho con mình
Một vòng nhân nghĩa thâm tình
Thấy con mà nhớ bóng hình mẹ xưa
Lòng ta thương mấy cho vừa.

Vĩnh Hòa Hiệp

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.