Hôm nay,  

Thực Tế Tranh Cử Đối Với ỨCV Gốc Việt

04/11/200600:00:00(Xem: 6841)

Thực Tế Tranh Cử Đối Với Ứng Cử Viên Gốc Việt

(Uỷ Viên Hội Đồng Giáo Dục Học Khu Garden Grove)

Từ trái: LS Nguyễn Quốc Lân, DB Trần Thái Văn, nghị viên Andy Quách.

Trong thời gian gần đây, có nhiều tranh luận chung quanh vấn đề người Việt có nên bầu cho người Việt hay không" Đây là một vấn đề mà tất cả người Việt nam nên cân nhắc cẩn thận khi tham gia bầu cử hay vận động tranh cử cho bất cứ ứng cử viên nào. Bài viết này không có ý tham dự vào cuộc tranh luật đó, nhưng chỉ muốn trình bày một vài khía cạnh của những thực tế mà các ứng cử viên gốc Việt phải đối đầu trong các cuộc vận động tranh cử chính trị trong suốt thời gian qua. Hy vọng rằng mỗi người Việt Nam có thể có thêm nhiều dữ kiện để quyết định cho chính mình là có thể hỗ trợ cho các ứng cử viên gốc Việt hay không.

Một cuộc nghiên cứu về các cuộc tranh cử có các ứng cử viên Người Mỹ gốc Việt tại Orange County do Tiến Sĩ Christian Collet, một Giáo Sư Chính Trị Học tại Đại Học University of California, Irvine, cho thấy các ƯCV gốc Việt phải chi phí và nỗ lực gấp nhiều lần so với các ƯCV người Mỹ thì mới có hy vọng thành công. Thêm vào đó, các cử tri người Mỹ nói chung vẫn chưa hỗ trợ rộng rãi đối với các ƯCV gốc Việt. Bài phân tích này đã được đăng trên tạp chí The Journal of Politics vào năm ngoái dưới tựa đề “Bloc Voting, Pollarization and the Panethnic Hypothesis: The Case of Little Saigon.”

Kết quả này có nghĩa là chỉ có Cộng Đồng Việt Nam mới hỗ trợ cho ƯCV gốc Việt và ƯCV gốc Việt chỉ có thể trông nhờ vào sự hỗ trợ của cử tri gốc Việt. Do đó, chỉ có người Việt Nam hăng hái và tích cực hơn trong việc ghi danh đi bầu, tham gia đi bầu và hỗ trợ các ƯCV gốc Việt thì mới giảm thiểu được sự bất công này trong tiến trình tranh cử tại Hoa Kỳ.

“Đầu Tiên” hết là “Tiền Đâu”

Nghiên cứu các bản báo cáo tài chánh tranh cử của các ứng cử viên gốc Việt cho thấy các ƯCV này đã phải chi phí rất nhiều so với các ƯCV người Mỹ trong hầu hết các cuộc tranh cử. Trong cuộc tái tranh cử của Nghị Viên Tony Lâm vào năm 1998, Nghị Viên Lâm Quang đã chi phí $63,522 nhưng chỉ xuýt soát về nhì so với Bà Margie Rice trong khi bà ta chỉ chi phí có $8,245 mà cũng đủ để về nhất.

Trong cuộc tranh cử của Ông Nguyễn Văn Chuyên vào chức vụ Thị Trưởng Thành Phố Westminster năm 1998, ông Chuyên cũng đã bỏ ra khoảng $18,500 cũng bằng ông Frank Fry nhưng ông Chuyên đã về sau cùng trong số 4 ƯCV trong khi ông Frank Fry đã về nhất và đắc cử chức Thị Trưởng.

Trong cuộc tranh cử của Nghị Viên Andy Quách năm 2000, ông ta cũng đã chi phí khoảng $23,500 tương đương với một ƯCV khác là ông Kermit Marsh, nhưng Nghị Viên Andy Quách đã đứng hạng thứ 4 và thất cử trong khi ông Kermit Marsh  đã về nhất và đắc cử. Hai năm sau đó, vào năm 2002, Nghị Viên Andy Quách, mặc dầu đắc cử với số phiếu cao nhất, đã phải chi phí gấp hai lần chi phí của ƯCV kế tiếp là ông Russel Paris, người đã về nhì và cũng đắc cử vào cùng chức vụ. Trong cuộc tranh cử đó, Nghị Viên Andy Quách đã tốn $51,964 trong khi ông Russel Paris chỉ tốn có $25,660.

Trong cuộc tranh cử năm 2000 của Nghị Viên Trần Thái Văn vào chức vụ Nghị Viên Thành Phố Garden Grove, mặc dầu được số phiếu cao nhất trong lịch sử Garden Grove, Nghị Viên Trần Thái Văn đã phải chi phí gần $100,000 so với ƯCV về nhì là Nghị Viên Mark Rosen chỉ chi phí khoảng $70,000.

Cuộc tranh cử tốn kém và suýt soát nhất là cuộc tranh cử của tôi vào chức vụ Ủy Viên Hội Đồng Giáo Dục Học Khu Garden Grove năm 2002. Trong cuộc tranh cử đó, tôi đã phải tốn đến gần $60,000 trong khi hai ƯCV đối thủ chỉ chi phí có khoảng $8,000 nhưng một người thắng nhất và người khi thua tôi chỉ có 99 phiếu và bị loại.

Tôi cũng muốn nói thêm ở đây là cả một nỗ lực tranh cử của cá nhân tôi, của cả một cộng đồng với bao nhiêu thành phần và cá nhân hỗ trợ và một số tiền lớn đến $60,000 suýt nữa tan theo mây khói vì trong số 27,000 cử tri gốc Việt có đến 13,000 người không đi bầu. Trong số những người không đi bầu có cả gần 500 người đã nhận được phiếu bầu khiếm diện nhưng không gởi trở lại cho Phòng Ghi Danh Bầu Cử để được kiểm phiếu.

Song song với sự cách biệt về mức độ chi phí này, tính đến năm 2004 các ƯCV gốc Việt chưa bao giờ được sự hỗ trợ về phiếu bầu của người Mỹ quá tỉ lệ 18%. Trung bình, các ƯCV gốc Việt chỉ nhận được khoảng từ 11 đến 13% từ phía cử tri người Mỹ mà thôi. Trong một vài trường hợp, sự hỗ trợ này chỉ ở mức độ trong vòng 5% mà thôi. Trong hầu hết các cuộc tranh cử này, các ƯCV gốc Việt hầu như lúc nào cũng bị sắp vào hạng chót bởi các cử tri người Mỹ.

Các dữ kiện này nếu đúng sẽ cho thấy rằng cho dù các ứng cử viên gốc Việt có xuất sắc hay xứng đáng đến bao nhiều đi nữa cũng vẫn không được sự hỗ trợ thích đáng từ các cử tri không phải người Việt. Nếu người Việt Nam cũng xử dụng một lập luận cho rằng cần phải cứu xét đến kinh nghiệm, thành tích hay uy tín thì chưa chắc ứng cử viên gốc Việt nào đã có đủ những yếu tố này từ trước đến nay trước khi họ ra tranh cử trong các chức vụ mà họ đã đắc cử. Và do đó, lập luận đó chỉ có tác dụng tiếp tục ngăn chặn bước  tiến trong quá trình đòi hỏi những quyền lợi chính trị cho cộng đồng người Mỹ gốc Việt mà thôi.

Tiền Chi Phí Vào Đâu"

Khi bước vào chính trường Hoa Kỳ, “đầu tiên” hết là “tiền đâu"” Trong bất cứ cuộc tranh cử nào nếu thực sự muốn thắng thì vấn đề kiếm đủ tiền để tranh cư luôn luôn là vấn đề khó khăn nhất. Tôi xin được đơn cử một vài khoản tiền căn bản sau đây:

• Gửi văn thư qua bưu điện. Chi phí cho mỗi tờ bươm bướm gởi ra là khoảng từ 50 cents đến 70 cents, bao gồm chi phí in ấn và tiền bưu phí. Nếu nhân với số cử tri trong đơn vị tranh cử, ví dụ như 200,000 trong khu Dân Biểu Tiểu Bang 68th, 72,000 trong Thành Phố Garden Grove, 45,000 trong Thành Phố Westminster, 120,000 trong Học Khu Garden Grove hay 45,000 trong Học Khu Westminster, chỉ cần chia đôi những con số này là biết ngay con số “ngàn” dollars mà phải chi phí cho mỗi lần gởi thư ra.

Muốn tiết kiệm tiền, các ƯCV cần phải co bớt lại là gởi cho mỗi gia đình một lá thư thôi, hay gởi cho thành phần này mà không gởi cho thành phần kia, ví dụ như sắc dân, đảng chính trị, tuổi tác, hay khuynh hướng tham gia đi bầu. Dẫu sao đi nữa, mỗi lần gởi thư ra là mỗi lần mất đi một số tiền đáng kể.

• In bảng hiệu tranh cử. Các bảng hiệu phân phối ra trong có vẻ là của cho không, nhưng thật ra rất tốn kém. Mỗi tấm bảng hiệu nhỏ có cả chân cấm xuống sân cỏ có thể tốn từ $3 đến $5 mỗi cái. Các bảng hiệu lớn như tấm ván có thể tốn từ $10 đến $15 mỗi tấm. Đó là chưa kể đến chi phí thuê người đi cấm hay thay thế những bảng hiệu đã bị phá hoại hay hư hỏng.

• Quảng Cáo. Chi phí quảng cáo trung bình có thể là khoảng $35 cho mỗi thông cáo cộng đồng, $25 cho mỗi quảng cáo 30 giây, $350 cho mỗi talkshow 15 hay 25 phút, $150 cho mỗi quảng cáo ¼ trang nhật báo. Chi phí quảng cáo trên các phương tiện truyền thông của người Mỹ thường tốn kém hơn nhiều. Nếu cứ phải quảng cáo từ ngày này qua ngày khác thì chi phí này cứ giống như nước chảy qua cầu.

• Văn Phòng Tranh Cử. Một văn phòng tranh cử cho hữu hiệu cần phải có đủ các phương tiện như một văn phòng thương mại thông thường, ví dụ như tiền thuê nhà, điện thoại, máy điện toán, máy fax, máy copy, nhân viên trực văn phòng, vật liệu văn phòng, v..v..

Trên đây chỉ là vài chi phí căn bản mà thôi. Một cuộc tranh cử thông thường có biết bao nhiêu món chi phí khác, ví dụ như tiền lệ phí ghi danh, tiền thuê mướn thiện nguyện viên, hay cả tiền mất lương bổng hay lợi tức thâu nhập thông thường.

Ý Nghĩa Của Sự Chênh Lệch Này

Bài nghiên cứu của Tiến sĩ Christian Collet nhằm đưa đến kết luận rằng nếu các ƯCV gốc Việt liên tiếp thất cử, các dữ kiện tranh cử này có thể được dùng để kiện các cấp chính quyền địa phương tại tòa án để đòi hỏi có một đơn vị tranh cử nhỏ hơn hay công bình hơn để Cộng Đồng Người Mỹ Gốc Việt có được một tiếng nói chính trị một cách công bình theo Đạo Luật Quyền Bỏ Phiếu (Voting Rights Act). Nhưng trên thực tế cho tới nay, các ƯCV vẫn có thể thắng cử, nhưng với một cái giá quá đắc và trong một hoàn cảnh vô cùng khó khăn 

Trong các cuộc tranh cử của các ƯCV gốc Việt, chỉ có người Việt Nam mới hỗ trợ người Việt Nam mà thôi. Các ƯCV Việt Nam không nên trông mong vào sự hỗ trợ của các cử tri người Mỹ. Mặc dầu tất cả các ƯCV gốc Việt đều phải vận động thêm cử tri người Mỹ. Tuy nhiên, sự hỗ trợ chính vẫn đến từ Cộng Đồng Việt Nam và khối cử tri gốc Việt.

Nếu chúng ta cứ tiếp tục lập luận rằng chúng ta phải chọn người tốt nhất mà không cần phân biệt gốc Việt hay không, chúng ta chỉ tiếp tay vào một thực tế bất công mà vẫn còn đè nặng lên trên cộng đồng của chúng ta cho tới ngày hôm nay. Đương nhiên, chúng ta vẫn phải chọn người có đủ tiêu chuẩn và có đủ khả năng vào các chức vụ tiến cử. Phần còn lại ai cũng có quyền thiên vị theo quyền riêng tư của mình.

Nếu mỗi người chúng ta hiểu được tầm quan trọng của việc có tiếng nói của cộng động qua các vị dân cử gốc Việt, tất cả mỗi chúng ta cần phải thực sự ra tay tiếp sức với các ƯCV gốc Việt bằng cách đóng góp vào quỹ tranh cử, phân phối tài liệu tranh cư, tiếp tay cắm bảng tại khắp nơi, khuyến khích và nhắc nhở mọi người  quen biết bầu cho ƯCV của mình, hay vận động tất cả mọi người tham gia ghi danh bầu cử hay thực sự tham gia bầu cử.

Việc tích cực ghi danh đi bầu và hăng hái tham gia đi bầu một cách đông đủ sẽ giảm thiểu rất nhiều về chi phí tranh cử của các ƯCV gốc Việt. Nếu đỗ đồng số tiền chi phí cho mỗi lá phiếu đạt được hay mỗi lái phiếu thắng cử thì người ta sẽ thấy ngay giá trị của mỗi lá phiếu tính theo đơn vị tiền bạc.

Theo kinh nghiệm riêng của tôi, chỉ nói rằng “tôi ủng hộ anh em hết mình” rồi ngồi ở nhà đợi đến lúc có tiệc mừng chiến thắng rồi đến tham dự để chia vui thì không có giá trị thực tiễn gì hết.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Trường trung tiểu học tư thục mang tên Thích Nhất Hạnh School of Interbeing sắp mở cửa tại vùng Escondido Nam California. Mục đích của trường là không chỉ giảng dạy kiến thức phổ thông, mà còn chú ý hướng dẫn đời sống tinh thần; để các em học sinh sau này có thể vừa thành công trong nghề nghiệp, vừa có khả năng chế tác hạnh phúc cho chính mình, cho gia đình và cho cộng đồng xã hội.
Tại văn phòng Dân Biểu Trí Tạ Địa Hạt 70 số 14361 Beach Blvd, Westminster CA 92683 vào lúc 5 giờ chiều Thứ Năm ngày 11 tháng 12 năm 2025, Dân Biểu Trí Tạ đã tổ chức buổi tiệc Mừng Giáng Sinh 2025. Tham dự buổi tiệc ngoài một số quý vị dân cử, đại diện dân cử trong các Thành Phố thuộc địa hạt 70 và vùng Orange County, một số đại diện các hội đoàn, đoàn thể, các cơ quan truyền thông và rất đông cư dân và đồng hương cự ngụ trong Địa Hạt 70.
Tại nhà hàng Diamond Seafood Palace 3 vào lúc 11 giờ trưa Chủ Nhật 14 tháng 12 năm 2025, Liên Nhóm Nhân Văn Nghệ Thuật và Tiếng Thời Gian do nhà văn Việt Hải đồng sáng lập và điều hành đã tổ chức tiệc mừng Giáng Sinh, đây là một sinh hoạt truyền thống của nhóm liên tục trong 10 năm qua cứ mỗi mùa Giáng Sinh về Liên nhóm đều tổ chức họp mặt để cùng nhau mừng Lễ Giáng Sinh đồng thời cũng là dịp để cùng nhau ôn lại những kỷ niệm vui, buồn trong một năm qua.
Tại Chánh Điện Tu Viện Đại Bi, Thành Phố Westminster, Hội Đuốc Tuệ đã tổ chức buổi hướng dẫn về đề tài: "Giáo Dục Trong Gia Đình và Giao Tiếp - Ứng Xử Chánh Niệm” do Tiến Sĩ Bạch Xuân Phẻ hướng dẫn. Một buổi chiều Chủ Nhật an lành, Tu Viện Đại Bi đón chào rất đông hành giả, phụ huynh, anh chị em Gia Đình Phật Tử, và những người quan tâm đến nghệ thuật giáo dục chánh niệm trong gia đình. Bầu không khí trang nghiêm nhưng gần gũi mở ra ngay từ khoảnh khắc bước vào chánh điện: ba pho tượng Phật vàng tỏa sáng, hoa sen hồng tươi thắm, và nụ cười hiền hòa của đại chúng khiến tâm người dự tự nhiên được lắng dịu. Tất cả tạo nên một nhân duyên tuyệt đẹp cho buổi pháp thoại “Giáo dục trong gia đình & Giao tiếp – Ứng xử Chánh niệm” do Tiến sĩ Bạch Xuân Phẻ (Tâm Thường Định) hướng dẫn.
Cựu Đại tá Vũ Văn Lộc vừa qua đời hôm 29/11/2025 tại San Jose ở tuổi 92. Ông là một cựu sĩ quan của Quân lực Việt Nam Cộng hòa với gần nửa thế kỷ hoạt động cộng đồng ở California, lâu hơn bất cứ ai mà tôi được biết. Ông Vũ Văn Lộc, cùng với các ông Hồ Quang Nhật, Lại Đức Hùng, Nguyễn Đức Lâm là thành phần nòng cốt của Liên hội Người Việt Quốc gia miền Bắc California từ cuối thập niên 1980, phối hợp tổ chức Hội Tết Fairgrounds, là sinh hoạt văn hóa truyền thống lớn nhất của miền Bắc California, mỗi năm thu hút vài vạn lượt người tham dự.
Một buổi Lễ Vinh Danh và Tri Ân các Hội Đoàn, các Tổ Chức, các Tập Thể đã góp phần xây dựng cộng đồng Việt Nam vùng Hoa Thịnh Đốn trong 50 năm qua vừa được tổ chức bởi Cộng Đồng Việt Nam vùng Washington D.C, Maryland, Virginia (CĐVN DMV) vào ngày Chủ Nhật 7/12/2025, tại hội trường của Hội Thánh Tin Lành Giám Lý Việt Mỹ, Arlington, VA.
Hội viên đủ điều kiện có thể lấy hẹn để được chụp nhũ ảnh miễn phí tại Trung Tâm Cộng Đồng Monterey Park vào ngày 16 tháng 12, hoặc Trung Tâm Cộng Đồng Westminster vào ngày 17 tháng 12, bằng cách liên lạc với phòng Dịch Vụ Hội Viên của chúng tôi. Ngoài ra, tầm soát ung thư vú cũng là một trong những dịch vụ đủ điều kiện nhận thưởng trong chương trình Phần Thưởng Khuyến Khích Chăm Sóc Phòng Ngừa của Clever Care. Do đó, hội viên tham gia các sự kiện chụp nhũ ảnh kể trên cũng sẽ được thưởng $25 vào thẻ quyền lợi linh hoạt của họ để sử dụng cho các sản phẩm và dịch vụ sức khỏe. Đến tham gia chụp nhũ ảnh tại các trung tâm cộng đồng này, hội viên cũng có thể hòa mình vào không khí ấm cúng mùa lễ với các hoạt động vui nhộn như làm thủ công, đàn hát, chụp ảnh, và thưởng thức đồ ăn uống nhẹ tại đây.
Mấy ai đã quen biết nhà văn/nhà thơ Trịnh Y Thư mà không đồng ý một điều: anh luôn hết lòng với chữ nghĩa, với văn hữu và với nghệ thuật. Vì vậy chẳng ai ngạc nhiên khi đến với chương trình ra mắt sách “Theo Dấu Thư Hương-II” chiều thứ Bảy vừa qua đúng giờ, mà Coffee Factory đã chật không còn ghế ngồi. Và buổi chiều thứ Bảy bận rộn ngoài kia như không ảnh hưởng gì đến không khí sinh hoạt bên trong, khi trên tay mỗi người đến tham dự đều thấy cầm cuốn sách mới được tác giả ký, cùng những cuộc trò chuyện rôm rả thân tình.
Tu Viện Huyền Không (Chùa A Di Đà cũ), hiện do Thầy Thích Tánh Tuệ làm Viện Chủ và Thầy Thích Tuệ Giác trụ trì, cùng Hội Từ Thiện Trái Tim Bồ Đề Đạo Tràng (Bodhgaya Heart Foundation), đã liên tục tổ chức nhiều đợt cứu trợ đồng bào miền Trung chịu nạn bão lụt. Để tiếp tục công cuộc từ thiện, một tâm thư kêu gọi được gửi đến quý đồng hương và Phật tử như sau: Như quý vị đã biết, trong những ngày qua, các cơn bão và mưa lũ nối tiếp nhau, gây thiệt hại nặng nề: nhiều người chết, mất tích, bị thương; nhà cửa, cơ sở sinh sống bị tàn phá; đời sống đồng bào miền núi phía Bắc và miền Trung bị đảo lộn, khốn đốn vì nước lũ và giông lốc.
Westminster chủ yếu là một thành phố của người di dân. Người dân tin rằng việc vinh danh một nhân vật chính trị tầm quốc gia vốn tai tiếng với những phát biểu mạnh mẽ chống lại các chính sách nhập cư sẽ gửi đi một thông điệp sai lệch về việc ai mới thực sự thuộc về nơi này. Khó hiểu hơn nữa là bốn nghị viên bỏ phiếu cho quyết định này đều là những người sanh ra ở nước ngoài, di cư từ Việt Nam tới Mỹ sau khi Sài Gòn thất thủ.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.