Hôm nay,  

Trang Thơ Thơ

17/02/200100:00:00(Xem: 5071)
Xuân tha hương (ở TAS)

Quê hương giờ đã đầu xuân.
Tôi ngồi tưởng nhớ, bao lần ngày qua...
Bây giờ tôi ở xứ xa
Quê người chẳng có vàng hoa nở đầy!

Uống chung trà cúc lệ tuôn
Lấy thơ mà để chia buồn đắng cay
Một mình ngồi giữa xuân này...
Trông ra bốn phía sương bay lạnh lùng.

Sydney cũng nhớ lòng trông
Bạn ơi...tôi cứ hoài mong an lành!
Rưng rưng thơ thảo dưới dưới tay...
Đôi hàng để t', xuân này tình tôi!

Thanh Tương - TAS

*

Hình hài tình xuân

Đầu xuân tặng bạn đôi vần;
Vần thơ xuân mới một lần tặng ai.
Tặng ai một chút u hoài!
Ghi dấu hình hài... Tình xuân mai nở!

Josehp Duy Tâm

*

Ngôi sao cô đơn

Đi trong ánh chớp ngàn sao
Giấc mơ nào vừa len tới
Cơn gió mùa Đông thầm nói
Vui buồn chỉ một mình anh

Tình yêu - tình yêu mong manh
Trái tim đong đầy nỗi nhớ
Em là ngôi sao bé nh'
Để anh cứ mãi đi tìm

Khoảng cách là bầu trời đêm
Xa xăm muôn nghìn ánh chớp
Anh ngồi lặng trong cô đơn
Gọi thầm tên em...bất chợt

Hà Huy Thanh

*

Phai màu áo lụa

Áo lụa em bay chiều phố nh'
Cho điếng hồn anh nỗi đợi chờ
Nhịp trống trường tan khua guốc mộc
Bên đường cây lá cũng xôn xao
Phượng đ' sân trường hè đã đến
Cho lũ ve sầu vang tiếng kêu
Buồn nghe não nuột giờ ly biệt
Em sắp qua rồi tuổi mộng mơ
Mất nước em cũng phai màu áo
Nhà tan anh đành mất quê hương
Trong cơn lốc đời bao nghiệt ngã
Cuốn tà áo lụa ở bên đời
Áo lụa em giờ bay hương sắc
Mấy chục năm trời với gió sương
Lắng nghe trong đáy hồn năm cũ
Một thuở xuân thì áo trắng bay
Áo lụa em đã phai màu nhớ
Phong trần anh mấy độ tang thương
Chuỗi ngày em má hồng phận bạc
Tháng năm anh cũng trắng mái đầu
Bán thân, bán mạng lo tìm sống
Cơm áo, nhà xe giết nụ cười
Chợt hôm nhớ lại màu áo lụa
Thương quá người xưa ở bên trời
Em có về qua góc phố xưa
Để nhớ ngày xưa tuổi học trò
Trong anh vẫn nhớ chiều phố cũ
Nhớ áo em bay buổi học về
Nơi đây một góc trời xứ lạ
Đâu phải quê nhà buổi chiều mưa
Mơ thấy em về con phố nh'
Còn chút hương thừa áo lụa xưa
Thương em áo lụa thời hoa mộng
Còn mãi trong hồn theo tháng năm
Em ơi xứ lạ tìm đâu nữa
Cho gã ly hương một nỗi sầu.

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Một chút nhớ về

Hôm qua bỗng chợt nhớ về
Trường xưa, bạn cũ, cũng tê tái lòng
Ngày xưa sách vở long đong
Những cành phượng nở, những chồng thư xanh
Ngô nghê tìm ng' đường tình
Chút trong thoáng nhớ, bỗng mình ngẩn ngơ
Từ em, nẻo đợi, nẻo chờ
Nẻo thao thức nhớ, nẻo bờ quạnh hiu
Nẻo nào" Đời để có nhau...

Hôm qua bỗng chợt nhớ về
Ta mùa chinh chiến sơn khê dặm dài
Nợ sông núi, phủ đời trai
Quê hương súng nổ miệt mài từng đêm
Ở đây máu đổ luân phiên
Mồ hôi cũng đọng như miền muối pha
Ngày Quang Trung, tay dựng cờ
Đêm lên Thủ Đức nhớ bờ lũy cao
ALPHA trên chiếc chiến bào
Nhớ ngày quỳ gối, nhớ hào tuyến xưa
Về Dục Mỹ tập làm thơ
Đời anh pháo thủ - tương tư núi rừng.

Hôm qua bỗng chợt rưng rưng
Nhớ người nằm xuống, chưa lần ghé thăm
Cồn Tiên, Ái Tử âm thầm
Núi đồi s'i đá tập trồng niềm đau
Tháng năm bụng mãi cồn cào
Áo trăm mảnh vá, nơi nào lạnh hơn"
Mưa tầm tã, đất Đô Lương
Niềm đau sâu thẳm, nỗi buồn dài thêm
Như Xuân, sông Mực ngả nghiêng
Rừng Thanh - chân bước, rừng miên man rừng
Hồn ma, từng lớp chập chùng
B' quên thân xác lưng chừng phố mây
Bình Điền cũng vẫn ngàn cây
Ngày xưa chiến tích bủa vây quân thù
Bastone đồi núi trầm tư
Thuở ta tái chiếm, em thư thiệp hồng

Hôm qua bỗng chợt nhớ về
Lưu dân ta đến ngô nghê, nhớ nhà
Trông hình có phải là ta
Bên em rồi cũng nhạt nhòa tên em

Thy2000

* Quang Trung, Thủ Đức, Dục Mỹ: trung tâm huấn luyện Cồn Tiên, Ái Tử, Bình Điền:
trại cải tạo Đô Lương (Nghệ An), Như Xuân, Sông Mực (Thanh Hóa): địa danh tù
cải tạo phải vắt đất ra nước, phá rừng làm đập thủy điện

*

Tết và cha tôi

Mỗi năm cứ vào tháng Chạp
Cha tôi thường sửa, sơn nhà
Non bộ, vườn cây: vén khéo
Tuốt lá Mai chờ...nở hoa...

Rồi cũng mực tàu giấy đ'
Cha tôi bày trước hàng hiên
Còng lưng, cha tôi múa bút
Tặng đời đôi nét hoa tiên...

...Và rồi, cha không còn nữa.
Lịch Tàu, bút, sách còn đây!
Phong thủy, bán buôn, cưới gả:
Bạn bè, lối xóm h'i ai"

Ngôi nhà cha tôi vẫn đấy,
Tết về, thiên hạ ngang qua
H'i đâu: Ông Đồ xưa ấy"
Thời gian rồi cũng phai nhòa...

Mỗi năm cứ vào tháng Chạp,
Ai người: tuốt lá, chờ...hoa"
Ai người: khoa tay múa bút"
Tết về, tết lại...đi qua!

Kỳ Nguyễn (tết Tân Tỵ 2001)

*

Nhớ nắng

Ai về qua phố Hội An
Nhặt giùm sợi nắng tơ vàng quê tôi
Đã đi lưu lạc khắp nơi
Vẫn không quên được khung trời nắng xưa
Đay vàng giăng giữa ban trưa
Tiếng quay xe chỉ nhặt thưa trong làng
Mẹ tôi sớm nắng chiều sương
Đêm về chắp bả dệt thương khó đời
Tôi con tiếng nhịp con lơi
Ưa nghe mùi nhợ, nhớ lời ru êm
Rồi thương hoa nắng bên thềm
Có tôi cô gái làm duyên hay cười
Rồi yêu bến đợi rộn lời
Con đò ẻo lả mình phơi lụa vàng
Xứ người màu nắng mới sang
Bồi hồi với nắng, bàng hoàng nỗi xưa
Ở đây dặm khách đò thưa
Tìm đâu được chút nắng trưa quê nhà.

Lê Văn Bá - Tempa

*

Một thời hoa mộng

Anh về trường cũ mùa hoa phượng
Nhớ em theo nhịp trống tan trường
Lắng nghe guốc mộc bên thềm cũ
Trời đã sang hè anh đâu hay
Nhớ trống trường tan lúc em về
Bên đường vang tiếng ve não nề
Có anh lủi thủi theo chân nh'
Làm gã si tình anh bám đuôi
Bao lần hò hẹn bao lần dỗi
Mưa nắng, nắng mưa trọn cuộc tình
Cuộc đời chinh chiến anh ngần ngại
Mơ ước cùng nhau một mái nhà
Chiều nào trở lại qua nhà cũ
Ng' vắng im lìm chẳng thấy em
Em đã ra đi từ độ ấy
Trôi dạt phương trời tựa cánh chim
Bao năm anh sống đời tù tội
Về lại quê nhà rách tả tơi
Người xưa cảnh cũ, đời dâu bể
Trắng cả một trời mơ tương lai
Mất tuổi thanh xuân đời cải tạo
Phí thời hoa mộng chốn nông trường
Quê hương chìm đắm trong đau khổ


Ta mất cho nhau mộng đầu đời
Lê lết chợ đời tìm cơm áo
Toan tính gào lên giết nụ cười
Bỗng trong tiềm thức thời hoa mộng
Qua tuổi xuân rồi anh mới hay

Vĩnh Hòa Hiệp

*

Tuyết giữa mùa xuân

Xuân về gieo tuyết lạ thay
N'n nà, trong trắng tung bay khắp trời
Lần đầu xao xuyến lòng người
Đêm trăng lóng lánh nụ cười trẻ trung
Rừng cây khoác áo em buông
Vi vu nhạc khúc bạch dương đón chào
Đón em chiêm ngưỡng biết bao
Lạ lùng, bỡ ngỡ dâng trào lòng ta
Tuyết bay tựa triệu cánh hoa
Mịt mờ bao phủ muôn nhà châu Âu

Tha hương tim nh' giọt châu
Bỗng đưa lòng nhớ nhịp cầu nước non
Việt Nam xuân đến đẹp hơn
Dân ca hòa điệu cung đờn ngâm nga
Nắng hồng sưởi ấm bao la
Chỉ xuân quê mẹ mới là mùa xuân
Châu Âu giá lạnh tấm thân
Xuân về gieo tuyết muôn phần lạ xa.

Tâm Nguyên


*

Sờ mông bị cùm

Sàigòn Times số 197 ngày 9-2-01 có bản tin: "Tư pháp Hồng Kông điều tra cáo buộc Tổng lãnh sự CSVN tội sờ mông". SGT dựa theo tin tờ South China Morning Post cho biết: Tổng lãnh sự CSVN đã bị cảnh sát Hồng Kông bắt giữ hôm 18.01.2001 vì bị tố cáo là sờ mông một phụ nữ trên quãng đường ở khu vực Causeway Bay, và bản phúc trình của Cảnh sát về lời tố cáo viên tổng lãnh sự CSVN tại Hồng Kông về tội sờ mông đã được chuyển đến sở tư pháp HK. Vào tối thứ năm, một phát ngôn viên của sở Nghi Lễ Hồng Kông đã tuyên bố: "Đối phó với các viên chức ngoại giao, nhà cầm quyền tự trị HK phải tuân theo các luật lệ và công ước quốc tế. Đọc bản tin này, Cô Gia viết bài này:

Ngoại giao theo cái kiểu sờ mông,
Lãnh sự Hùng, ông nhứt phải không(*)"
Chỉ một lần này là thất bại,
Còn nhiều bận trước đã thành công"
Phiền là thím xẩm không vì nể,
Trách tại cô tàu chẳng cảm thông!
"La quảng la tiều", la chói lói,
Làm cho cảnh sát nó cùm ông.

Cô Gia

*

Về thăm lại cố hương

Chiều mưa, xuống phi trường
Về thăm lại cố hương,
Gặp người thân mừng tủi,
Chân bước đi bối rối,
Mắt lệ hòa tình thương.

Là du khách viễn phương,
Trình hộ chiếu khóm phường,
Kinh qua điều phải quấy,
Người ta sao mình vậy,
Trong xã hội nhiễu nhương.
Vì nặng nợ cố hương,
Vì cuộc cờ điên đảo,
Chị chạy đôn chạy đáo,
Vì bát cơm manh áo,
Em bán phấn buôn hương.

Về thăm lại phố phường,
Ghé ăn phở Hiền Vương,
Trẻ em xúm một bày,
Bụng đói da bọc xương!
H'i thăm lão ăn mày,
Được bữa ăn no đầy,
Mừng thấp tha thấp th'm,
Nhoẻn miệng cười dí d'm:
"Trúng mánh rồi tụi bay"

Vào thăm chợ An Đông,
Thấy mấy chị hàng rong,
Bày bán trên đường phố,
Kiếm ba cọc ba đồng,
Gặp công an lùng bố,
Tới hăm he dọa còng.
Làm sao quên cố hương"
Bên kia bến Chương Dương,
Dưới hình thù tượng bác,
Trẻ con ngồi bới rác,
Tìm miếng ăn vệ đường.
Người ốm o xơ xác.

Chiều mưa lên phi trường,
Ngoảnh lại nhìn cố hương
Nhìn người thân buồn tủi
Chân bước đi bối rối,
Nghe trong lòng xót thương.

Việt Nhi

*

Hoan hô Lý Tống

Gan dạ nào hơn, bất khuất hơn!
Ngang nhiên về lượn giữa Sàigòn.
Truyền đơn thả xuống ngay thành phố,
Kêu gọi vùng lên cứu nước non.
Trở lại bình yên nơi đất Thái,
Làm cho thế giới nể nang hơn.
Người Hùng Lý Tống không đơn độc,
Lịch sử khuyên tròn một điểm son!

Kỳ Nguyễn

Mừng ông nuôi heo

Mừng ông đổi phận được nuôi heo
Lon lá quăng đi giữ phận nghèo,
Rau cám quen tay ngày mấy bận,
Cũi, chuồng thu dọn bữa vài keo.
Khi vui ông ngắm hoa heo nở,
Lúc giận ông làm thơ trách mèo.
Đảng, Bác gán chi đời có tội,
Vỗ heo, heo béo ruột ông teo.

Lê Văn Bá - Tempa

*

Đùa giai ông Tổng Lãnh Sự

(SGT số 197 ngày 9.2.2001 có bản tin "Tư pháp HK điều tra cáo buộc tổng lãnh sự CSVN "sờ mông" và bài thơ "Lãnh cái sự sờ mông" của Cô Gia. Để lỡm ông Nguyễn Viết Hưng đứa Nam Man xin họa vận bài thơ của Cô Gia như sau:

Ông mần "Lãnh sự" vậy, chưa hay,
Từng "ngoại giao" hoài... chửa nhuyễn tay"
Nếu bốp êm vầy, ai nỡ tố,
Vì sờ bậy quá, nó đâm cay.
Sao ông chẳng liệu...co giò chạy,
Tại tớ còn chờ...mọc cánh bay.
Đâu kịp đưa tay lên mũi ngửi,
Mà còn bị nhốt hết nguyên ngày.

Nam Man

*

Nỗi khao khát của khúc ruột dư

Lợi dụng ngày Tết, đứa Nam Man đi lang thang, nhậu nhẹt luông tuồng, sau đó lại sanh sứa đi kéo máy. Vì thế bị vợ cấm cửa, không cho ra kh'i nhà. Buồn chán vì cả ngày nằm phè nên đứa Nam Man táy máy tay chân, vào "Nét", bỗng thấy có bài của Việt Cộng ca ngợi một mụ Việt Nam ở Úc mà trước đây nhờ vào danh nghĩa "tỵ nạn Cộng Sản" mụ mới được cho định cư ở Úc. Nhưng nay vì mụ đã hóa thân thành "Khúc ruột thừa ngoài ngàn dặm" của Việt Cộng. Mụ ta được VC khen: nào là "sự nghiệp to tổ bố", nào là "tâm sự sâu hoắm", nào là "nghị lực bền bỉ, dẻo dai"....và có nỗi khao khát muốn về VN để "làm đủ thứ". Đọc xong bài này trong Internet, đứa Nam Man ngứa ngáy tay chân nên viết loạt bài "Nỗi khao khát của khúc ruột dư". Và sau đây là:

4. Nghị lực hiếm có

Chèn ơi! Cái "nghị lực" con mòng,
"Hiếm có" vô cùng chớ chẳng không.
Lớn quá! Cho nên đâu phải...nhét,
To chưa" Bởi vậy kh'i cần nong
Vừa bền bỉ khiếp, khi lâm trận,
Lại dẻo dai ghê, lúc xúc nòng.
"Nghị lực" như vầy là "hiếm có"...
Nên thằng ký giả mới nằm lòng"

5. Nó đâu sài

Nghe bà lại giở giọng dông dài,
Chỉ tổ mần em điếc lỗ tai!
Mụ tưởng mụ thơm như múi mít,
Bà cho bà chắc cớ gào dai"
Nên mang "cái ấy" ra mời họ,
Định xách "đồ kia" để nhử ai"
Mấy thứ "cử nhân" hay "điện toán",
Cho không vịt cộng nó đâu sài.

6. Tái cử hồi nào

Chẳng lẽ em coi lộn thiệt sao,
Ừ, bà "tái cử" nữa, hồi nào"
Hay thằng ký nọ quen bơm ẩu,
Chắc cái đài kia khéo nói khào"
"Lờ" ngựa, "lờ" lừa nghe giông giống,
"Đít" trâu, "đít" nghé thấy hao hao.
Cần em phôn xuống "meo bần" h'i...
Mụ được ai "bầu" lúc...nảo...nao(")

Nam Man

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.