Hôm nay,  

Ông Hồ Đi Mỹ

24/04/200600:00:00(Xem: 2500)

O. Hồ cẩm Đào đến Mỹ. Có người mang thẻ báo chí của tờ Kỷ Nguyên Mới (của Pháp Luân Công ở Mỹ) tức quá chưởi mắng người lãnh đạo Đảng, Nhà Nước TC ngay tại hành lang Phủ Tống Thống Mỹ. Tổng Thống Bush không dè, phải xin lỗi Ô. Hồ về điều đáng tiếc đã xảy ra. Người lãnh đạo cao nhứt của TC vẫn tỉnh bơ, tỏ thái độ "không hề chi" như bao nhà lãnh đạo Đảng, Nhà nước TC từng bị Mỹ chống đối. Nhiều dấu chỉ cho thấy kiểu cách ngoại giao, giao thương đu dây của Mỹ và Trung Cộng sẽ còn dài dài. Thái độ bằng măt không bàng lòng của Mỹ đối với TC còn lâu mới biến thành xung đột. Vì TC đã cấy sinh tử phù vào nền kinh tế tài chánh Mỹ rồi.<"xml:namespace prefix = o ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:office" />

 

Thực vậy, Ong Hồ cẫm Đào đến Mỹ hiện thân cho một người khổng lồ, đầy tham vọng, độc tài toàn trị. Lối sống tự do, dân chủ của Xã hội Mỹ  là khắc tinh, là kháng thể lẽ cố nhiên phải phản ứng. Nhiều lời phê bình, chỉ trích, nhiều thái độ và hành động chống đối Ô. Hồ. Kể cả những lời lời xỉ vả, mắng chưởi như đã thấy tại hành lang Tòa Bạch Oc, trước mặt tổng thống, trong một dịp tiếp kiến long trọng có 21 phát súng đồng chào đón, thảm đỏ tiếp rước, quốc kỳ và quốc huy của hai nước. Từ những người đấu tranh cho nhân quyền, từ những người chống sự bành trướng của TC, từ những nhà kinh doanh Mỹ tố cáo đủ loại mánh lới lừa đảo trong sản xuất kinh doanh của TC, và từ  nhiều nghị sĩ dân biểu đại diện dân cử của người Mỹ.

 

Nhưng Ong Hồ cẩm Đào đối phó theo kiểu chinoiserie. Rất khó hiểu đối với Tây Phương nhưng có giá trị cao đối với Đông Phương. Theo truyền thống của người Trung Hoa, ai chửi rủa thì cứ hề hà cho qua chuyện, nói không hề chi, rồi lì xì cho yên chuyện để tiếp tục làm ăn lợi cho mình. Ô. Hồ hóa giải coi như chuyện không hề chi, nói TC có nhiều vấn đề nội bộ phải lo,  đâu có muốn tranh giành ngôi vị gì với Mỹ. Ong mở hầu bao lấy cuốn ngân phiếu dày cộm, giá trị hàng tỷ Đô, ra mua hàng chục máy bay Boeing. Ong ăn tiệc với người giàu nhứt nước Mỹ, là Ô Bill Gates, hứa tôn trọng bản quyền, tôn trọng nhân quyền, đủ chuyện miễn sao giữ được mối hàng, phụ tùng của tất cả máy computers Mỹ toàn "made in China".

 

Sau đó Ong Hồ hóa giải mọi chống đối của Mỹ, một cách hề hà nói quan điểm của hai nước có khác nhau, nhưng mà "không hề chi". Mặc thị hàm xúc ý nghĩa  hai bên cần tôn trọng cái khác biệt của nhau trong niềm tương kính. TC chỉ muốn được yên để làm ăn thôi. Còn Mỹ thì đúng ý quá, đẹp lòng vì  là thái độ chánh trị mẩu mực phải có của người Mỹ là chấp nhận sự khác biệt trong niềm tương kính. Thế là  cái bong bóng chống đối ở Mỹ xì như bị kim đâm - lời nói nhỏ xíu, xuôi rí, hề hà, không hề chi của Ong Hồ TC.

 

Và chính cái chính sách chẳng hề chi đó của TC đã giúp TC nhiều việc. Sống chung hòa bình với Mỹ để phát triễn, từ đối tác trở thành đối thủ của Mỹ. Và chính do đường lối chánh trị thực dung của chánh trị Mỹ, ngoại giao bóng bàn của Nixon, kinh tế toàn cầu thời Clinton đã giúp TC từ tọa hổ, tàng long thành con cọp muốn làm chúa sơn lâm và con rồng bay lương làm ưa, làm gió trên thế giới. Các các chiến lược gia quốc tế, các chánh khách hai đảng Cộng Hòa, Dân Chủ Mỹ ở Quốc Hội không sai lầm khi tiên đoán thế kỷ 21 này là thế kỷ đụng độ giữa con Ó  Mỹ và con Cọp TC-- một cuộc đụng độ khó tránh. Một rừng không hai cọp; một nước không hai vua theo truyền thống Trung Hoa.

 

Mà Mỹ có muốn cản trở cũng không được. Một tỷ ba trăm ngàn người đi vào thị trường thế giới tự do. Trời có cản đi nữa, thế thăng bằng thế giới cũng mất. Cán cân có lợi nghiêng về phía TC.

 

TC thu hút việc làm. TC hạ giá lao động, TC đốt xăng đầu, xài nguyên liệu. TC xuất cảng. TC tích lũy chỉ tệ mạnh. TC mua hảng xưởng của Tây Phương. TC đẩy Nhựt - đồng minh mạnh nhứt của Mỹ ở Á Châu -- ra rìa. TC trở thành người không lồ kinh tế, chánh tri, quân sự ở Á Châu; các nước Á châu đều bị che mất bóng. TC trở thành chúa biển Á châu Thái bình Dương, từ sau Thế Chiến 2 là cái  hồ của Mỹ, bên kia bờ là nước Mỹ. TC trở thành kho hàng và hãng xưởng của thế giới. Hàng hóa made in <"xml:namespace prefix = st1 ns = "urn:schemas-microsoft-com:office:smarttags" />Chinatràn ngập thị trường thế giới, nhứt là Mỹ. Giá cả  hàng hóa trên thế giới bị cạnh tranh khóc liệt, lợi về TC và  tùy thuộc sự xuất cảng của TC. Ban đầu từ hàng hóa thứ cấp rẻ tiền, TC tiến lên hàng hóa cao cấp tinh vi, quí mắc.

 

Tĩnh mộng sống chung hòa bình, kinh tế toàn cầu cùng phát triễn, Mỹ bật ngửa trong trận chiến kinh tế với TC. Cán cân ngoại thương luôn nghiêng có lợi về phía TC. Mỹ mang công mắc nợ lớn; ngân sách thâm hụt trầm trọng, mà chủ nợ lớn nhứt là TC. TC cũng nói " hà không hề chi", mua nợ cho Mỹ, mua công khố phiếu do Ngân khố Mỹ phat hành. Tài trợ tài chánh như thế, TC thực hiện  "ý đồ nuôi dưỡng lòng tham tiêu thụ của xã hội Mỹ tiếp tục mua và xài đồ TC. TC vỗ béo cho Mỹ béo phì, ăn xài quá độ, tăng chất mỡ, đường TC làm kinh tế Mỹ liệt lục phủ ngũ tạng và bán thân bất toại. Bất cừ giờ phút nào TC rút tiền, hệ thống tài chánh của đồng Đô la phá sản, xã hội Mỹ đột quị.

 

Làm thế TC cũng giết nền sản xuất vừa và nhỏ là nền tảng kinh tế của Mỹ đã thu hút nhiều nhân cộng, giảm thất nghiệp, thỏa mãn những nhu cầu đa dạng của Mỹ. Hàng hóa TC bán rẻ như cho vì TC trợ giá khi sản xuất bàng giá nhân công rẻ, bằng thuế xuất cảng thấp thì hàng Mỹ coi như chết vì giá thành cao do gia nhơn công Mỹ cao, thuế suất Mỹ cao, giá Đô la cao so với tiền TC.

 

Quốc Hội trái tim và bộ óc của Mỹ lo sợ, thấy Mỹ đã nuôi ong tay áo, nuôi khỉ dòm nhà, TC đã dùng gậy Mỹ đập lưng Mỹ. Viện trợ, cho vay phát triễn lãi suất ưu đãi, bỏ vốn đầu tư, chuyển nhượng kỷ thuật của Mỹ lâu nay dành cho TC-- TC là nước được Mỹ chiếu cố hơn tất cả các nước CS còn sót lại.

 

Các nhà sản xuất kinh doanh lo sơ, tố cáo TC giết nền sản xuất Mỹ. Quốc Hội Mỹ phản ứng. Tiêu biểu TNS Schumer tố cáo TC làm ăn không theo tiêu chuẩn thị trường tự do, đem qua Mỹ bán phá giá, đòi đánh thuế phạt TC 27,5 %, giới kỹ nghệ đòi  40 %. Và đặt ra hạn ngạch cho một số hàng hóa TC làm liệt bại nền sản xuất Mỹ. Mỹ đòi hỏi trèo trẹo TC hạ giá đồng tiền, tức là một cách giảm nơ cho Mỹ, cản bớt hàng TC vào Mỹ vì giá thành cao.

 

TC nói không hề chi, nhưng chỉ hạ giá đồng nhân dân tệ một chút xíu để chánh quyền Mỹ bót cương, cái bong bóng bất mãn củ angười Mỹ xẹp bớt. TC dưa vào luật của Tổ chức Thương Mại Thế WTO mà Mỹ là nước ủng hộ mạnh cho TC gia nhập, khiếu kiện  Mỹ phải ngưng bảo vệ mậu dịch để hàng TC tiếp tục qua Mỹ tràn ngập.

 

Và cứ thế kinh tế TC giết kinh tế Mỹ dài dài. Mãi đến khi Mỹ giật mình hô hoán lên khi thấy TC tăng gia ngân sách quốc phòng đáng sợ. Thì Ô Hồ đi Mỹ vẫn nói không hề chi, TC không có đụng chạm gì Mỹ và mở hầu bao mua một số hàng hóa của Mỹ. Và Ô Hồ bỏ thì giờ đi Mỹ hóa giải chuyến này.

 

Chắc chắn chánh quyền TT Bush cũng như Ô Hồ TC tìm cách khỏa lấp để xung đột không xảy ra. Vì hơn ai hết TT Bush hiểu rõ nền kinh tế Mỹ đã bị TC cấy sinh tủ phù. Mọi bế tắc là một tai họa cho Mỹ./.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sky River Casino vô cùng vui mừng hào hứng tổ chức chương trình Ăn Tết Nguyên Đán với những giải thưởng thật lớn cho các hội viên Sky River Rewards. Chúng tôi cũng xin kính chúc tất cả Quý Vị được nhiều may mắn và một Năm Giáp Thìn thịnh vượng! Trong dịp đón mừng Năm Mới Âm Lịch năm nay, 'Đội Múa Rồng và Lân Bạch Hạc Leung's White Crane Dragon and Lion Dance Association' đã thực hiện một buổi biểu diễn Múa Lân hào hứng tuyệt vời ở Sky River Casino vào lúc 11:00 AM ngày 11 Tháng Hai. Mọi người tin tưởng rằng những ai tới xem múa lân sẽ được hưởng hạnh vận.
Theo một nghiên cứu mới, có hơn một nửa số hồ lớn trên thế giới đã bị thu hẹp kể từ đầu những năm 1990, chủ yếu là do biến đổi khí hậu, làm gia tăng mối lo ngại về nước cho nông nghiệp, thủy điện và nhu cầu của con người, theo trang Reuters đưa tin vào 8 tháng 5 năm 2023.
(Tin VOA) - Tổ chức Phóng viên Không Biên giới (RSF) vào ngày 13/9 ra thông cáo lên án Việt Nam tiếp tục lạm dụng hệ thống tư pháp để áp đặt những án tù nặng nề với mục tiêu loại trừ mọi tiếng nói chỉ trích của giới ký giả. Trường hợp nhà báo tự do mới nhất bị kết án là ông Lê Anh Hùng với bản án năm năm tù. RSF bày tỏ nỗi kinh sợ về bản án đưa ra trong một phiên tòa thầm lặng xét xử ông Lê Anh Hùng hồi ngày 30 tháng 8 vừa qua. Ông này bị kết án với cáo buộc ‘lợi dụng các quyền tự do dân chủ xâm phạm lợi ích của Nhà nước’ theo Điều 331 Bộ Luật Hình sự Việt Nam
Từ đầu tuần đến nay, cuộc tấn công thần tốc của Ukraine ở phía đông bắc đã khiến quân Nga phải rút lui trong hỗn loạn và mở rộng chiến trường thêm hàng trăm dặm, lấy lại một phần lãnh thổ khu vực đông bắc Kharkiv, quân đội Ukraine giờ đây đã có được vị thế để thực hiện tấn công vào Donbas, lãnh phổ phía đông gồm các vùng công nghiệp mà tổng thống Nga Putin coi là trọng tâm trong cuộc chiến của mình.
Tuần qua, Nước Mỹ chính thức đưa giới tính thứ ba vào thẻ thông hành. Công dân Hoa Kỳ giờ đây có thể chọn đánh dấu giới tính trên sổ thông hành là M (nam), F (nữ) hay X (giới tính khác).
Sau hành động phản đối quả cảm của cô trên truyền hình Nga, nữ phóng viên (nhà báo) Marina Ovsyannikova đã kêu gọi đồng hương của cô hãy đứng lên chống lại cuộc xâm lược Ukraine. Ovsyannikova cho biết trong một cuộc phỏng vấn với "kênh truyền hình Mỹ ABC" hôm Chủ nhật: “Đây là những thời điểm rất đen tối và rất khó khăn và bất kỳ ai có lập trường công dân và muốn lập trường đó được lắng nghe cần phải nói lên tiếng nói của họ”.
Mạng Lưới Nhân Quyền Việt Nam cử hành Ngày Quốc tế Nhân Quyền Lần Thứ 73 và Lễ Trao Giải Nhân Quyền Việt Nam lần thứ 20.
Sau hơn 30 năm Liên bang Xô Viết sụp đổ, nhân dân Nga và khối các nước Đông Âu đã được hưởng những chế độ dân chủ, tự do. Ngược lại, bằng chính sách cai trị độc tài và độc đảng, Đảng CSVN đã dùng bạo lực và súng đạn của Quân đội và Công an để bao vây dân chủ và đàn áp tự do ở Việt Nam. Trích dẫn chính những phát biểu của giới lãnh đạo Việt Nam, tác giả Phạm Trần đưa ra những nhận định rất bi quan về tương lai đất nước, mà hiểm họa lớn nhất có lẽ là càng ngày càng nằm gọn trong tay Trung quốc. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Tác giả Bảo Giang ghi nhận: “Giai đoạn trước di cư. Nơi nào có dăm ba cái Cờ Đỏ phất phơ là y như có sự chết rình rập." Tại sao vậy? Để có câu trả lời, mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của nhà văn Tưởng Năng Tiến.
Người cộng sản là những “kịch sĩ” rất “tài”, nhưng những “tài năng kịch nghệ” đó lại vô phúc nhận những “vai kịch” vụng về từ những “đạo diễn chính trị” yếu kém. – Nguyễn Ngọc Già (RFA).. Mời bạn đọc vào đọc bài viết dưới đây của phó thường dân/ nhà văn Tưởng Năng Tiến để nhìn thấy thêm chân diện của người cộng sản.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.