Bà con chẳng baœo đưá Nam Man,
Tánh nó hiền như... Phật Tích Lan.
Chúng bạn lỡ hơn, thua chẳng giận,
Anh em dù ức hiếp, không than.
Gần xa rất chịu y hiền hậu,
Lớn nhoœ luôn thương nó dịu dàng.
Chỉ tội nó không ưa Vịt Cộng,
Cho nên nó cứ phaœi gàn gàn...
Đứa Nam Man Sẽ Truy Lùng
Chà, chà, mấy cái tụi nằm vùng,
Dám ló mặt ra để phaœn thùng...
Chẳng sợ em mang hèo tập kích,
Không ghê tớ vác gậy truy lùng.
Mê quyền, mê tước làm trò nhaœm,
Hám lợi, hám danh lý sự cùn.
Đéo mẹ tự biên rồi tự diễn,
Rồi cho... lòng vaœ giống lòng sung.
Em Xé "Mồm Kia"
Phong phanh nghe đâu có buổi đại hội của dân tỵ nạn sắp diễn ra mà ban tổ chức thì hổng biết ăn phải bả của ai, hay bị ai giật dây, cứ nhất định lắc đầu hổng chịu chào cờ, hổng thèm mặc niệm, làm đứa Nam Man nổi sùng, tung hèo đi một đường đả cẩu bổng mà thành bài viết này...
"Lễ hội" gì đâu lạ vậy cà,
Em nghe... em bắt nổi sùng đa.
Không màn mặc niệm không truy điệu,
Chẳng vụ chào cờ, chẳng quốc ca.
Chắc để "vừa lòng" "quan khách" hỉ
Hay cho "đúng cách" "lễ nghi" à.
Em mà biết "mụ" nào đề xướng...
Em xé "mồm kia" nó tét ra.
Con Cháu Hai Bà "Khôn Khéo" Quá
Nhân đọc bài "Vài suy tư về Hội Phụ Nữ Việt Nam Liên Bang Úc Châu" do bác Hữu Nguyên viết (SGT 255, tr.15) nên đứa Nam Man có bài bốc thơm con cháu hai bà...
Nghe đồn "lễ kyœ niệm" Hai Bà,
Được tính đâu từ lúc nẫm a.
Thiệt đáng khen ai người... "liệu trước",
Càng nên nể họ keœ... "lo xa".
Xem chừng "thuận tiện" ghê đi chớ,
Nghĩ cũng "êm xuôi" lắm đấy mà.
Caœ hội... toàn là "dân trí thức"...
Đâu ai dám chẳng "nể nang" cà.
Đâu ai dám chẳng "nể nang" cà,
Bơœi vậy nên em mới "bốc" đa.
Keœo tụi xấu mồm vô chế giễu,
Rồi thằng thối miệng lại gièm pha.
"Công lao" các chị... nên khen thươœng,
"Dụng ý" nhiều cô... phaœi ngợi ca.
Con cháu hai bà "khôn khéo" quá,
Mần gì... cũng "liệu trước", "lo xa".
Nam Man