Hôm nay,  

Du Học

29/12/200700:00:00(Xem: 10439)

 * Thân tặng anh chị em Du học sinh, tương lai của đất nước Việt Nam

Trước tiên phải xác định mục đích đi DU HỌC là gì. Có mục tiêu đúng đắn thì mới có phương hướng đúng đắn, có phương hướng đúng thì làm việc mới đúng.

Thường thì du học chỉ theo một hướng, người ta ra nước ngoài là để học tập, tiếp thu những tri thức tiến bộ của các nước tiên tiến văn minh, nghĩa là hướng từ nơi lạc hậu đến nơi văn minh. Vì vậy những nước lạc hậu mà sớm biết mở cửa giao lưu với thế giới, tạo điều kiện thuận lợi cho người dân ra nước ngoài học tập và làm ăn, cũng như tạo điều kiện tốt cho người nước ngoài vào nước đầu tư mở rộng thị trường, thì các nước đó sẽ vươn lên phát triển theo kịp các nước tiên tiến. Lịch sử đã biết đến nước Nhật với cuộc cải cách Minh Trị duy tân ở giữa thế kỷ 19, Hàn Quốc với cuộc phát triển kinh tế ngoạn mục từ đầu thập niên 60 thời kì sau chiến tranh, gần đây nhất là việc nước Trung Quốc đã nổi lên như một thế lực mới của thế giới kể từ sau cuộc cải cách mở cửa do ông Đặng Tiểu Bình khởi xướng năm 1979.

Còn ở Việt Nam thì sao" Đất  nước đã trải qua hơn 20 năm đổi mới, người dân có thể cảm nhận được những biến đổi lớn lao trong đời sống của họ, tuy nhiên những thành tựu đó không thể che dấu được những yếu kém của đất nước. Sau hơn 30 năm đất nước hoà bình thống nhất và tiến hành công cuộc xây dựng CNXH, thu nhập bình quân đầu người của Việt Nam vẫn chưa đạt được mức 1000 USD, trong khi Trung Quốc đã đạt con số này từ năm 2003. Hiện nay thu nhập bình quân đầu người của Việt Nam là 680 USD, trong khi của Mỹ là trên 47.000 USD, của Đức là 34.700 USD, của Pháp là 35.200 USD, của Nhật là 35.800 USD, của Hàn Quốc là 17.200 USD, của Thái Lan là 2.920 USD và của Phi Lip Pin là 1.340 USD.

Trong 50 quốc gia có GDP (tổng sản phẩm quốc nội) đứng đầu thế giới, Việt Nam không có tên. GDP của Việt Nam chỉ bằng 1/2 GDP của Phi Lip Pin, là quốc gia cuối bảng xếp hạng Top 50, với tốc độ tăng trưởng trung bình 8% như hiện nay thì sau 10 năm chúng ta mới tăng gấp đôi. Nếu so sánh với Mỹ, quốc gia đầu bảng xếp hạng, thì chúng ta chỉ bằng 1/237 GDP của Mỹ, tức là phải có 237 nước Việt Nam Xã hội Chủ nghĩa cộng lại thì mới bằng 1 nước Mỹ. Như vậy mục tiêu dân giàu nước mạnh quả thực khó thực hiện được, đặc biệt trong hoàn cảnh hiện nay, khi mà các nước lớn đang có xu hướng liên minh lại trong trào lưu toàn cầu hoá, còn các nước nhỏ thì khó tìm được tiếng nói chung khi không có một cuộc cải cách xã hội lớn lao để thay đổi cục diện.

 Vì những nguyên nhân chủ quan và khách quan, nước ta chưa có được cuộc cải cách xã hội lớn lao như các nước châu Á anh em, so với khu vực nước ta vẫn là một nước lạc hậu, còn so với thế giới thì nước ta đã tụt hậu rất xa. Thế giới đã bước vào kỷ nguyên tri thức, một thời đại mà thắng lợi được quyết định bởi trí tuệ con người. Vậy, chúng ta đang ở đâu trong nền văn minh tri thức. Các chính trị gia, nhà quản lý và các nhà trí thức của ta đã làm gì để rút ngắn thời gian và khoảng cách từ lý luận đến thực tiễn. Điểm bắt đầu của chúng ta thấp, điểm đến còn rất xa. Tương lai của đất nước sẽ ra sao…" Bill Gate, một nhà khoa học thiên tài và cũng là một bậc thầy về kinh doanh, quản lý, người tạo ra cuộc cách mạng công nghệ thông tin, những phát minh phần mềm máy tính của ông góp phần đưa công nghệ số trở thành một ngành công nghiệp thịnh vượng, làm thay đổi thế giới, ông chính là người tiên phong trong kỷ nguyên tri thức, bằng trí tuệ siêu việt của mình ông đã chứng minh với thế giới rằng: “DDể chiến thắng trong kỷ nguyên tri thức không phải chỉ ở sức mạnh của vật chất.”  Thật vậy, đã qua rồi thời kỳ cả xã hội là một công trường sản xuất khổng lồ, các ngành công nghiêp nặng đã dần mất vị trí thống soái, thay vào đó là các ngành công nghiệp trí tuệ và công nghệ cao.

Tuy nhiên, những thành tựu tri thức trên không tự nhiên mà có, nền văn minh tri thức chỉ có thể được xây dựng trên nền tảng khoa học và vật chất thịnh vượng của văn minh phương Tây. Vì vậy, du học chính là để học tập những thành tựu khoa học của phương Tây, rồi mang những lý luận khoa học đó về nước để góp phần xây dựng đất nước giàu mạnh văn minh. Đi du học để học “cái hay” của văn hoá các nước tiên tiến, hiểu rõ văn hoá và tính cách của họ để có thể chủ động trong việc hội nhập, giao lưu với người mà không đánh mất chính mình. Đi du học cũng là để chúng ta tự hoàn thiện chính mình, nếu có một giải pháp giúp thoát khỏi bế tắc, khủng hoẳng về phương hướng lập nghiệp của các bạn trẻ trong lúc này, có thể khẳng định, đó chính là học ngoại ngữ để đi du học.

Khi mục tiêu đã được xác định rõ ràng, vấn đề còn lại chỉ là thực hiện, dân ta vốn có truyền thống hiếu học, điều này đã được thế giới ghi nhận và khâm phục, cần phát huy tất cả khả năng của mỗi cá nhân, trau dồi kiến thức đã học được, biến nó thành kiến thức của mình, rồi đem các kiến thức ấy áp dụng vào công việc cụ thể và hiện thực của cuộc sống. Du học, có kiến thức và kinh nghiệm thực tiễn, ta sẽ biết sàng lọc những gì mắt thấy tai nghe qua tấm lưới của chân lý, để chỉ tiếp thu những tri thức đúng đắn khoa học. Điều này trái ngược với việc ta “giam mình” vào cuộc sống tẻ nhạt trong nước để rồi chỉ biết tiếp nhận các thông tin phiến diện, mà đa phần là giả dối và tô hồng sự thật.

Việt Nam, ngày 27 – 12 – 07

Quốc Hương – ĐDCND, www.ddcnd.org

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vào ngày 8 tháng 11 năm 2022 tới đây, các cử tri Mỹ sẽ đi bầu quốc hội vào giữa nhiệm kỳ của Tổng thống Joe Biden và được gọi chung là Midterm Elections. Kết quả bầu cử này sẽ là thước đo về thành quả trong hai năm vừa qua và tiên đoán về triển vọng trong hai năm sắp tới của Tổng thống Joe Biden...
Lạm phát tăng vọt là vấn đề hàng đầu của nhiều cử tri đang bước vào kỳ giữa nhiệm kỳ, với hầu hết các ý kiến cho rằng đảng Cộng hòa sẽ xử lý vấn đề này tốt hơn. Trên thực tế, các ứng cử viên Đảng Cộng hòa đang tận dụng tối đa mối quan tâm của cử tri về lạm phát bằng cách bắt dán búa vào các đảng viên Đảng Dân chủ và nhấn mạnh các ý tưởng của riêng họ để chống lạm phát, chẳng hạn như cắt giảm cả chi tiêu chính phủ và thuế. Là một chuyên gia tài chính và kinh tế, William Chittenden, giáo sư tài chánh của trường Đại Học Texas, người đã nghiên cứu chuyên về lạm phát, nguyên nhân gây ra lạm phát và điều gì có thể làm giảm bớt lạm phát. Ông đặt nghi vấn về giả thuyết một Quốc hội Đảng Cộng Hòa sẽ có nhiều tác động hơn, nếu có, đối với lạm phát.
✱ Declassified Uk.: Các hồ sơ giải mật cho thấy, Vương quốc Anh đã dự đoán về một "cuộc đối đầu nghiêm trọng giữa Nga và Ukraine" từ năm 1992. ✱ The Grayzone: Bài thuyết trình vào tháng 4 năm 2022 dành cho các sĩ quan tình báo cao cấp của Anh, vạch ra một kế hoạch phức tạp để làm nổ tung Cầu Kerch ở Crimea. ✱ TASS Ru.: Các nhân viên thuộc các cơ quan tình báo của Mỹ và Anh trực tiếp tham gia vào các hoạt động bí mật với Cơ quan An ninh Ukraine (SBU) và đào tạo nhân viên để thực hiện công tác ✱ Yahoo News: CIA đã bí mật đào tạo các lực lượng Ukraine tại vùng tiền tuyến phía đông của Ukraine - CIA huấn luyện các đối tác Ukraine về các kỹ thuật bắn tỉa, cách vận hành tên lửa chống tăng Javelin và các thiết bị khác...
Tuổi trẻ Việt Nam sống dưới chế độ Cộng sản thì phải “vừa hồng, vừa chuyên”, ai không đạt tiêu chuẩn sẽ bị loại khỏi hàng ngũ “hạt giống đỏ”. Nhưng tình trạng “khô đoàn, nhạt đảng” và “phai nhạt lý tưởng Mác-Lênin, Tư tưởng Hồ Chí Minh” lại đang đe dọa sự tồn vong của chế độ. Về tổng thể, điều này không mới, nhưng tính “đại trà” (tràn lan) của tình hình này đã khiến đảng Cộng sản Việt Nam lo sốt vó. Vì vậy, đảng đã chỉ thị phải khẩn trương chống đỡ.
May mắn là những trường hợp “đáng tiếc” như thế không nhiều. Dù hết sức nỗ lực từ nhiều năm qua, Ủy Ban Nhà Nước Về Người Việt Ở Nước Ngoài (NVNONN) cũng chỉ thu dụng được chừng năm bẩy tên vô loại loanh quanh ở phố Bolsa, thôi: Nguyễn Phương Hùng, Hoàng Duy Hùng, Vũ Hoàng Lân, Nguyễn Ngọc Lập, Nguyễn Trường…
Đặng Tiểu Bình hiểu rằng một hệ thống dựa trên quy tắc là quan trọng để tránh lặp lại sự khủng bố cuồng tín đã được gây ra dưới thời Mao Trạch Đông. Nhưng niềm tin của ông không thể vượt qua lợi ích vị kỷ, và như Chủ tịch Tập Cận Bình đã chỉ ra, cơ ngơi thể chế mà ông Đặng xây dựng vào những năm 1980 hóa ra trống rỗng...
Trên nóc chợ có dựng tượng Nguyễn Trung Trực bằng đồng. Pho tượng nhỏ, kích thước chỉ bằng một người thường, và không có đường nét nào đặc biệt, ngoại trừ đôi mắt. Ngó buồn thảm thiết!
Từ hôm chủ nhựt 16/10/22, đảng cộng sản Bắc Kinh tổ chức Đại hội đảng lần thứ XX để đưa vào lịch sử Tàu một nhơn vật cực kỳ quan trọng: Xi sẽ trở thành lãnh tụ Tàu đầu tiên liên tiếp ba nhiệm kỳ 5 năm kể từ thời Mao tới nay. Thành tích của Xi vô cùng vĩ đại. Mao dựng nước cộng sản với hơn 80 triệu dân Tàu bỏ mạng. Đặng Tiểu Bình mở cửa kinh tế để dân Tàu ăn « cơm cháy », khỏi ăn cháo muôn năm, với hơn mười ngàn sinh viên thanh niên nát xương dưới bánh xe tăng. Xi biến nước Tàu thành cường quốc thứ hai thế giới, với hơn triệu rưỡi người bị thanh trừng trong 2 nhiệm kỳ qua. Và đại lễ này cũng sẽ là dịp để đo lường khả năng của Xi nắm đảng...
Cộng sản Việt Nam nhìn đâu cũng thấy kẻ thù và các “thế lực thù địch, phản động”, nhưng chúng là ai mà làm điện đầu nhà nước? Hỏi cho vui vậy thôi chứ Công an biết hết. Không dám bắt vì chúng nói đúng những việc đảng và nhà nước ngồi lên Hiến pháp và Pháp luật...
Vài hôm trước, trước khi “toàn dân nô nức” kỷ niệm Ngày Giải Phóng Thủ Đô (lần thứ 68) nhà thơ Hoàng Hưng đã viết một câu ngăn ngắn (và hơi khó hiểu) trên trang FB của ông: “Sắp đến ngày 10/10 ! Biết bao người con tinh hoa của Hà Nội vui mừng đón ngày ấy rồi tan nát cả đời sau ngày ấy huhu…”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.