Hôm nay,  

Thư Chúc Tết

05/02/200800:00:00(Xem: 9353)

- Nguyễn Thị Trung - ĐDCND, www.ddcnd.org

 Xin kính chúc đồng bào trong và ngoài nước một năm mới an khang thịnh vượng. Là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hơn mười năm nay, bản thân tôi cũng như biết bao đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam khác, từng tin tưởng vào đường lối của Đảng vì nghĩ rằng Đảng nào cũng chỉ nhằm phục vụ cho quyền lợi dân tộc và đất nước.

Tuy nhiên, những sự kiện gần đây đã cho tôi nhận ra sự thực. Đảng CSVN đã càng lúc càng phạm sai lầm. Đảng độc tôn cai trị, đảng bất chấp nguyện vọng của nhân dân, đảng đã trở thành tập thể “gia đình trị” và liên tục sai này nối tiếp cái sai khác.

 Ngày xưa khi Nguyễn Ánh đánh thắng Nguyễn Huệ, ông đã thể hiện tư tưởng độc quyền của mình bằng cách tiêu diệt tận gốc rể nhà Tây Sơn Nguyễn Huệ. Đảng CSVN cũng vậy, sau 1975, đảng CS đã bắt chước chính sách Nguyễn Ánh, thẳng tay đàn áp bắt bớ, trả thù những người lính Việt Nam Cộng Hoà.

Bên cạnh đó, đảng cũng đã phạm biết bao sai lầm khi quay ra đàn áp chính nhân dân mình bằng cách tịch thu tài sản nhân dân, thực hiện chính sách đánh tư bản mại sản, kinh tế mới, tập trung cải tạo v.v…làm bao người phải chạy ra nước ngoài, kẻ sống lây lất ở trong nước. Ngày xưa đảng dạy đảng viên các cấp chúng tôi là thành phần bỏ nước là phản quốc, ngày nay chính Đảng lại muối mặt kêu gọi họ là kiều bào, là khúc ruột ngàn dặm.

Đảng giải thích với chúng tôi ra sao khi mà hàng trăm đảng viên lãnh đạo đã đưa con cháu họ ra nước ngoài, tìm cách chuyển tiền, tài sản tham nhũng ra ngân hàng ngoại quốc. Thật xấu hổ và nhục nhả, phải chăng bây giờ lãnh đạo đảng đang tìm cách chuẩn bị để chạy trốn khi đất nước có biến động. Đảng giải thích với chúng tôi thế nào khi Đảng đã nhường đất và hải đảo cho Trung Quốc với lý do nội bộ là vì tình hữu nghị và hợp tác kinh tế, quân sự để chống khủng bố và khai thác tiềm năng kinh tế. Đảng đã từng phạm sai lầm khi nhường bản đảo Cam Ranh cho  Liên Xô.  Trong 20 năm qua, Liên Xô đã liên tục khai thác các mỏ đá cranic, mỏ chì làm tài nguyên chúng ta kiệt quê. Nhiều vụ án Liên Xô hiếp dâm phụ nữ Việt đã xảy ra nhưng Đảng đã im lặng. Giờ đây, vừa chấm dứt với Liên Xô thì Đảng lại thực hiện với Trung Quốc, biến đất nước Việt Nam thành sân xau của Liên Xô và Trung Quốc.

Nhân dân ta còn nghèo, có người cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Lương nhân công bám mồ hôi, nước mắt vẫn không đủ nuôi thân. Đau lòng cho một nước  tự nhận là dân chủ gấp triệu lần tư bản mà nhân dân không nói lên được tiếng nói oan khiên của mình. Những đảng viên nào dám lên tiếng thì bị sách nhiễu, khai trừ. Những thành phần ưu tú của dân tộc đòi tự do dân chủ thì bị cầm tù.  Công an là gì" Để bảo vệ nhân dân hay bảo vệ cho kẻ có tiền có thế" Vụ Hai Chi ở Bình Thuận đã minh chứng công an để bảo vệ kẻ có tiền, ăn trên ngồi tróc còn nhân dân luôn là những người bị thua thiệt.

Khi những ngày Đại Hội Đảng hay Kỷ niệm thành tích, chúng ta chỉ nhắc đến cái vẻ vang, cái chiến thắng mà không dám nhắc đến nỗi mất mát, nỗi đau lòng và những khiếm khuyết Đảng đã phạm. Đảng đã ngủ mê trong quá khứ không dám nhìn thẳng vào hiện tại là Đảng đã làm được gì cho nước cho dân. Thực tế là, Đảng càng lúc càng thoái hóa, trí tuệ ngày một cùn, kẻ tham nhũng trong Đảng, bọn có thế lực, con ông cháu cha càng ngày càng lộng hành. Nào là học lực giả, bằng cấp giả để chia chác quyền lực trong khi đó con cháu nhân dân nghèo cho dù có học hành giỏi đến đâu cũng bị thua thiệt.

Một năm trôi qua với nhiều biến động đảng đã không sửa sai. Bản thân tôi, là đảng viên của Đảng CSVN đã mất tin tưởng nơi đảng. Nhiều đảng viên bất mãn, đau xót cho tình hình đất nước nhưng không dám lên tiếng vì sợ trù dập, nhiều người xin ra khỏi Đảng hoặc xin phục viên, nghỉ việc.  Còn lại, đại đa số đảng viên vẫn giữ im lặng để yên thân. Tôi cũng vừa họp Đại Hội Đảng về, và từ lâu đã cãm nhận được vai trò của mình. Ý thức được trách nhiệm của mình đối với dân tộc, đất nước. Tôi đã tự nguyện đứng vào hàng ngũ những người đấu tranh cho một Việt Nam tự do, dân chủ. Mặc dù vẫn còn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng đó chỉ là hình thức vì tâm hồn tôi đã tách ra khỏi Đảng CSVN và là một bộ phận của Đảng Dân chủ Nhân dân.

Nhân dịp Xuân về tôi gửi đến mọi người lời tâm sự thật lòng. Tôi chua xót khi nhân ra sự thực và từ bỏ Đảng CSVN. Tôi đau lòng khi nghĩ đến một ngày không xa, sự đổ máu giết chóc có thể xảy ra khi mà lòng căm ghét hận thù càng lúc càng chồng chất. Tôi cầu mong cho dân tộc chúng ta dù có thay đổi thế nào thì cũng lấy lòng nhân và vị tha mà đối xử với nhau. Ai cũng là con người và ai cũng cần được sống hạnh phúc. Tôi tin tưởng rằng trong bối cảnh đa nguyên, đa đảng. Càng nhiều tiếng nói đối lập chúng ta càng thuận lợi để kiểm soát nhau, xây dựng nhau và cùng đưa đất nước  ngày một phát triển. Ở Mỹ, vừa có Đảng Dân chủ, vừa có Đảng Cộng Hoà. Dù cả hai có tranh chấp, nhưng đảng nào khi được nhân dân chọn lựa thì cũng phải đi theo đường lối chính sách hợp lòng dân.

Điều gì tốt ta nên học. Đảng nào cũng có ưu và khuyết điểm.  Đảng CS cũng vậy, nhưng Đảng CS cũng không phải là tất cả để thâu tóm quyền lực, độc quyền, độc đảng quyết định mọi thứ mà không thể thay thế. Tôi mong năm Mậu Tý có những đột biến để đất nước và nhân dân sớm thấy được Tư Do, Dân chủ và Nhân Quyền.

Tôi cũng thiết tha kêu gọi những đảng viên đảng CSVN khác, nên can đảm và nhìn ra sự thực, hãy đặt quyền lơi dân tộc, đất nước lên trên quyền lợi của đảng mình. Hãy trở về với nhân dân, hãy can đảm đứng vào hàng ngũ những người đấu tranh vì tương lai đất nước và dân tộc.

Kính chúc quí vị an khang và thịnh vượng.

Việt Nam ngày 3 tháng 2 năm 2008

Nguyễn Thị Trung - ĐDCND

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
✱ James Comer, Chủ tịch Ủy ban Giám sát Hạ viện: Chúng tôi nợ người đóng thuế ở Mỹ trách nhiệm giải thích cách chi tiêu tiền của họ. ✱ Colin H. Kahl, Thứ Trưởng Quốc phòng: ... bổ sung kho dự trữ của Hoa Kỳ, chia sẻ thông tin tình báo, kiểm tra các vũ khí, thiết bị, cách bảo trì chúng,... và huấn luyện lực lượng vũ trang Ukraine, ✱ TNS McConnell: Các báo cáo về việc Đảng Cộng hòa không còn tha thiết ủng hộ vai trò lãnh đạo mạnh mẽ của Mỹ trên thế giới đã bị phóng đại quá mức. Các nhà lãnh đạo đảng của tôi hoàn toàn ủng hộ một nước Mỹ hùng mạnh, can dự vào một liên minh xuyên Đại Tây Dương mạnh mẽ . Đừng nhìn vào Twitter, hãy nhìn ... – Vì lợi ích cốt lõi quốc gia của chính nước Mỹ đang bị đe dọa.
Cách nay 6 năm, khi còn giữ chức Trưởng ban Tuyên giáo Trung ương, ông Võ Văn Thưởng đã đề xướng “tổ chức đối thoại với những cá nhân có ý kiến và quan điểm khác với đường lối, chủ trương, quan điểm của Đảng và pháp luật của Nhà nước”.
Mối đe dọa chiến tranh hạt nhân thật phù hợp với lối suy nghĩ đen tối của cựu tổng thống. Những kẻ sợ hãi sẽ bỏ phiếu cho một nhà lãnh đạo độc tài. Nước Mỹ của Trump không phải là ánh bình minh với niềm tin cho tương lai, mà là đêm đen như mực.
Một năm sau cuộc « hành quân đặc biệt » của Putin ngày 24/02/2022, cuộc chiến Ukraine nay đã trở thành thứ chiến tranh toàn diện, có mục đích nhằm làm tiêu hao lực lượng của đối phương. Nga quyết chiến và kéo dài dựa vào số đông quân, tuy tử trận và bị thương nặng đã lên đến 200.000 người. Phía Ukraine vẫn giữ đất, tấn công giành đất nhờ viện trợ của Hoa Kỳ và Âu châu. Kết thúc cuộc chiến khó thấy ở bàn hội nghị hơn là ở khả năng chỉ huy cuộc chiến...
Tôi có cái thói hễ thấy người sang là bắt quàng làm họ. Nhưng riêng chuyện tôi cũng (muốn) là bạn của ông Dương Tường thì không hẳn thế. Ông ấy (rõ ràng) trông dáng bộ cũng bệ rạc y như tôi thôi, chứ có sang trọng quái gì đâu...
Ngày 24 tháng 2 năm 2022, nổ ra cuộc xung đột Nga-Ukraine, cuộc chiến tàn khốc ở Châu Âu, Tổng thống Phần Lan Sauli Niinisto từng tuyên bố: “Giờ đây khi những chiếc mặt nạ đã tháo xuống, sẽ chỉ còn lại bộ mặt lạnh lùng của chiến tranh.” Nguyên thủ quốc gia Phần Lan, tại vị hơn một thập niên, đã gặp gỡ Tổng thống Vladimir V. Putin nhiều lần theo chính sách của Phần Lan trong việc tiếp cận với Nga, quốc gia có chung đường biên giới dài gần 835 dặm. Tuy nhiên, chính sách đó, cùng với ảo tưởng của Châu Âu về việc ‘làm ăn bình thường’ với ông Putin, đột nhiên tan thành mây khói.
Trong tuần qua, Ngoại trưởng Mỹ Antony Blinken khi họp báo nhân chuyến thăm Kazakhstan đã nói rằng nếu Trung Quốc cung cấp vũ khí sát thương cho Nga, sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến quan hệ TQ với Mỹ và phần còn lại của thế giới: Ông nói: "Trung Quốc không thể hai mặt khi nói đến sự xâm lược của Nga ở Ukraine."
Tính đến ngày 24-2-2023, cuộc tấn công của Tổng Thống Nga Putin vào thủ đô Kiev của Ukraine tròn đúng một năm. Nhìn dưới bất cứ góc độ nào, đây là cuôc tấn công trên một qui mô lớn, mỗi mũi nhọn của cuộc tấn công phải được Moskova nghiên cứu tường tận...
Đất nước “được” dẫn dắt bởi một đám người nông nổi, tiểu tâm, ngu tối, và thiển cận nên vấn đề (tất nhiên) không chỉ giới hạn vào ngôn ngữ. Họ còn tạo ra một “cái nền dân trí luôn là mảnh đất cho hận thù, ngờ vực và chia rẽ” nữa...
Sau 20 năm thi hành Nghị quyết về “phát huy sức mạnh đại đoàn kết toàn dân tộc vì dân giàu, nước mạnh, xã hội công bằng, dân chủ, văn minh”, tình hình đoàn kết trong nước và giữa người Việt Nam ở nước ngoài với đảng Cộng sản cầm quyền vẫn mờ nhạt hơn bao giờ hết...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.