Hôm nay,  

Thư Chúc Tết

05/02/200800:00:00(Xem: 9308)

- Nguyễn Thị Trung - ĐDCND, www.ddcnd.org

 Xin kính chúc đồng bào trong và ngoài nước một năm mới an khang thịnh vượng. Là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam hơn mười năm nay, bản thân tôi cũng như biết bao đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam khác, từng tin tưởng vào đường lối của Đảng vì nghĩ rằng Đảng nào cũng chỉ nhằm phục vụ cho quyền lợi dân tộc và đất nước.

Tuy nhiên, những sự kiện gần đây đã cho tôi nhận ra sự thực. Đảng CSVN đã càng lúc càng phạm sai lầm. Đảng độc tôn cai trị, đảng bất chấp nguyện vọng của nhân dân, đảng đã trở thành tập thể “gia đình trị” và liên tục sai này nối tiếp cái sai khác.

 Ngày xưa khi Nguyễn Ánh đánh thắng Nguyễn Huệ, ông đã thể hiện tư tưởng độc quyền của mình bằng cách tiêu diệt tận gốc rể nhà Tây Sơn Nguyễn Huệ. Đảng CSVN cũng vậy, sau 1975, đảng CS đã bắt chước chính sách Nguyễn Ánh, thẳng tay đàn áp bắt bớ, trả thù những người lính Việt Nam Cộng Hoà.

Bên cạnh đó, đảng cũng đã phạm biết bao sai lầm khi quay ra đàn áp chính nhân dân mình bằng cách tịch thu tài sản nhân dân, thực hiện chính sách đánh tư bản mại sản, kinh tế mới, tập trung cải tạo v.v…làm bao người phải chạy ra nước ngoài, kẻ sống lây lất ở trong nước. Ngày xưa đảng dạy đảng viên các cấp chúng tôi là thành phần bỏ nước là phản quốc, ngày nay chính Đảng lại muối mặt kêu gọi họ là kiều bào, là khúc ruột ngàn dặm.

Đảng giải thích với chúng tôi ra sao khi mà hàng trăm đảng viên lãnh đạo đã đưa con cháu họ ra nước ngoài, tìm cách chuyển tiền, tài sản tham nhũng ra ngân hàng ngoại quốc. Thật xấu hổ và nhục nhả, phải chăng bây giờ lãnh đạo đảng đang tìm cách chuẩn bị để chạy trốn khi đất nước có biến động. Đảng giải thích với chúng tôi thế nào khi Đảng đã nhường đất và hải đảo cho Trung Quốc với lý do nội bộ là vì tình hữu nghị và hợp tác kinh tế, quân sự để chống khủng bố và khai thác tiềm năng kinh tế. Đảng đã từng phạm sai lầm khi nhường bản đảo Cam Ranh cho  Liên Xô.  Trong 20 năm qua, Liên Xô đã liên tục khai thác các mỏ đá cranic, mỏ chì làm tài nguyên chúng ta kiệt quê. Nhiều vụ án Liên Xô hiếp dâm phụ nữ Việt đã xảy ra nhưng Đảng đã im lặng. Giờ đây, vừa chấm dứt với Liên Xô thì Đảng lại thực hiện với Trung Quốc, biến đất nước Việt Nam thành sân xau của Liên Xô và Trung Quốc.

Nhân dân ta còn nghèo, có người cơm không đủ ăn, áo không đủ mặc. Lương nhân công bám mồ hôi, nước mắt vẫn không đủ nuôi thân. Đau lòng cho một nước  tự nhận là dân chủ gấp triệu lần tư bản mà nhân dân không nói lên được tiếng nói oan khiên của mình. Những đảng viên nào dám lên tiếng thì bị sách nhiễu, khai trừ. Những thành phần ưu tú của dân tộc đòi tự do dân chủ thì bị cầm tù.  Công an là gì" Để bảo vệ nhân dân hay bảo vệ cho kẻ có tiền có thế" Vụ Hai Chi ở Bình Thuận đã minh chứng công an để bảo vệ kẻ có tiền, ăn trên ngồi tróc còn nhân dân luôn là những người bị thua thiệt.

Khi những ngày Đại Hội Đảng hay Kỷ niệm thành tích, chúng ta chỉ nhắc đến cái vẻ vang, cái chiến thắng mà không dám nhắc đến nỗi mất mát, nỗi đau lòng và những khiếm khuyết Đảng đã phạm. Đảng đã ngủ mê trong quá khứ không dám nhìn thẳng vào hiện tại là Đảng đã làm được gì cho nước cho dân. Thực tế là, Đảng càng lúc càng thoái hóa, trí tuệ ngày một cùn, kẻ tham nhũng trong Đảng, bọn có thế lực, con ông cháu cha càng ngày càng lộng hành. Nào là học lực giả, bằng cấp giả để chia chác quyền lực trong khi đó con cháu nhân dân nghèo cho dù có học hành giỏi đến đâu cũng bị thua thiệt.

Một năm trôi qua với nhiều biến động đảng đã không sửa sai. Bản thân tôi, là đảng viên của Đảng CSVN đã mất tin tưởng nơi đảng. Nhiều đảng viên bất mãn, đau xót cho tình hình đất nước nhưng không dám lên tiếng vì sợ trù dập, nhiều người xin ra khỏi Đảng hoặc xin phục viên, nghỉ việc.  Còn lại, đại đa số đảng viên vẫn giữ im lặng để yên thân. Tôi cũng vừa họp Đại Hội Đảng về, và từ lâu đã cãm nhận được vai trò của mình. Ý thức được trách nhiệm của mình đối với dân tộc, đất nước. Tôi đã tự nguyện đứng vào hàng ngũ những người đấu tranh cho một Việt Nam tự do, dân chủ. Mặc dù vẫn còn là đảng viên Đảng Cộng sản Việt Nam nhưng đó chỉ là hình thức vì tâm hồn tôi đã tách ra khỏi Đảng CSVN và là một bộ phận của Đảng Dân chủ Nhân dân.

Nhân dịp Xuân về tôi gửi đến mọi người lời tâm sự thật lòng. Tôi chua xót khi nhân ra sự thực và từ bỏ Đảng CSVN. Tôi đau lòng khi nghĩ đến một ngày không xa, sự đổ máu giết chóc có thể xảy ra khi mà lòng căm ghét hận thù càng lúc càng chồng chất. Tôi cầu mong cho dân tộc chúng ta dù có thay đổi thế nào thì cũng lấy lòng nhân và vị tha mà đối xử với nhau. Ai cũng là con người và ai cũng cần được sống hạnh phúc. Tôi tin tưởng rằng trong bối cảnh đa nguyên, đa đảng. Càng nhiều tiếng nói đối lập chúng ta càng thuận lợi để kiểm soát nhau, xây dựng nhau và cùng đưa đất nước  ngày một phát triển. Ở Mỹ, vừa có Đảng Dân chủ, vừa có Đảng Cộng Hoà. Dù cả hai có tranh chấp, nhưng đảng nào khi được nhân dân chọn lựa thì cũng phải đi theo đường lối chính sách hợp lòng dân.

Điều gì tốt ta nên học. Đảng nào cũng có ưu và khuyết điểm.  Đảng CS cũng vậy, nhưng Đảng CS cũng không phải là tất cả để thâu tóm quyền lực, độc quyền, độc đảng quyết định mọi thứ mà không thể thay thế. Tôi mong năm Mậu Tý có những đột biến để đất nước và nhân dân sớm thấy được Tư Do, Dân chủ và Nhân Quyền.

Tôi cũng thiết tha kêu gọi những đảng viên đảng CSVN khác, nên can đảm và nhìn ra sự thực, hãy đặt quyền lơi dân tộc, đất nước lên trên quyền lợi của đảng mình. Hãy trở về với nhân dân, hãy can đảm đứng vào hàng ngũ những người đấu tranh vì tương lai đất nước và dân tộc.

Kính chúc quí vị an khang và thịnh vượng.

Việt Nam ngày 3 tháng 2 năm 2008

Nguyễn Thị Trung - ĐDCND

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
✱ SCMP-HK: Các công ty bất động sản Trung Quốc chấp nhận dưa hấu, tỏi, đào coi như một phần thanh toán... ✱ SinoInsider: Phần nổi của tảng băng chìm về những rủi ro tài chính và hệ thống nghiêm trọng đối với các ngân hàng vừa và nhỏ ở Trung Quốc. ✱ Asia Markets: Tầng lớp trung lưu của Trung Quốc đang thể hiện một mức độ thách thức chưa từng có trong lịch sử hiện đại của đất nước - ngày càng trở nên hiếu chiến hơn -các cuộc biểu tình phản đối đã diễn ra vì họ không thể rút tiền trong ngân hàng ✱ Australia & NZ Banking Group Ltd: Nếu nhiều người mua nhà ngừng thanh toán, xu hướng lan rộng sẽ không chỉ đe dọa sức khỏe của hệ thống tài chính mà còn tạo ra các vấn đề xã hội trong bối cảnh kinh tế suy thoái hiện nay ✱ Times of India: Khi quốc gia đông dân nhất thế giới bán các căn hộ nhưng nhận về nông sản như tỏi và dưa hấu, bạn biết có điều gì đó không ổn... ✱ Al Jazeera: Nếu các ngân hàng Trung Quốc cuối cùng không thể nuốt trôi cú sốc này và các khoản nợ xấu của họ lại tăng...
Ba mươi năm sau khi Liên bang Xô Viết tan rã, việc xác định ngày cụ thể của sự sụp đổ vẫn là đề tài tranh luận của các sử gia. Trên mạng xã hội ngày nay, và trong các sách lịch sử từ 30 năm qua, ngày Liên Xô chính thức giải thể vẫn được ghi là 25, hoặc 26 tháng 12 năm 1991...
Phong trào nhân quyền hiện đại từ lâu đã tự thể hiện mình là một cuộc trường chinh thập tự đầy lý tưởng. Trong một thế giới tràn ngập các nền chính trị dựa vào quyền lực thô bạo và tước đoạt nơi kẻ yếu, phong trào muốn phục vụ như một ngọn hải đăng của sự minh quang về đạo đức dựa trên các nguyên tắc phổ quát. Các nhà hoạt động cho nhân quyền giải thích những chiến thắng mang tính biểu tượng của phong trào của họ như là chiến thắng của sự chính trực kiên cường đặt nền móng cho các chính nghĩa tiến bộ trong tương lai.
Tôi tự xét mình cũng không khác chi (nhiều) với cái số đông “phú quí năng dâm” này, và cũng chả phải là kẻ có thể sống bất khuất trước cường quyền nên hoàn toàn chia sẻ với sự thương cảm của Đinh Quang Anh Thái với người bạn cùng tù: “Thương Tường. Thương mình… Khốn nạn cái chế độ không có bộ mặt người đày đọa con người!”
Tầm quan trọng của diaspora hay cộng đồng người gốc Việt sống ngoài Việt Nam càng ngày càng gia tăng. Để có một cái nhìn tổng quát, có tính cách học thuật và khách quan hơn về tình hình chung của diaspora Việt cũng như các diaspora khác trên thế giới, tôi xin giới thiệu và dịch bài viết năm 2005 của Steven Vertovec, một giáo sư đại học Đức chuyên về Xã hội học và Dân tộc học. Sau đây là phần 2, tiếp theo phần 1 (kỳ trước) bàn về các ý niệm và định nghĩa của diaspora. Các điểm liên quan tới Việt Nam sẽ được người dịch ghi chú, bàn luận thêm trong phần chú thích ở cuối bài.
✱ BK Ins.: Cựu TT liên lạc với thống đốc, tổng chưởng lý và viên chức của Bộ Nội vụ - giúp ông chuyển các phiếu đại cử tri của tiểu bang cho ông ta - yêu cầu Thống đốc Kemp tổ chức một "cuộc bầu cử đặc biệt" lần thứ hai ✱ Brooking Ins.:Hành vi sau bầu cử của ông Trump ở Georgia có nguy cơ cao bị cáo buộc vi phạm các tội danh: xúi giục tội phạm để thực hiện hành vi gian lận bầu cử; cố ý can thiệp vào việc thực hiện nhiệm vụ bầu cử; âm mưu gian lận bầu cử; tìm cách lôi kéo người khác phạm tội ✱ CNBC: “Tất cả những gì tôi muốn là: Tôi chỉ muốn tìm 11.780 phiếu bầu,” Trump nói với Raffensperger trong cuộc gọi - Biện lý Willis viết rằng “một số lượng đáng kể nhân chứng đã từ chối hợp tác” với cuộc điều tra của cô nếu không có trát đòi của bồi thẩm đoàn buộc họ phải lấy lời khai. ✱ PS: Đại bồi thẩm đoàn là "tiếng nói của cộng đồng" hay "hội đồng nhân dân" và là một đặc điểm nổi bật của luật thuộc địa Mỹ. Nó đã được ghi vào Tu chính án Hiến pháp thứ năm...
✱ National File: TIN ĐỘC QUYỀN -Chi tiết Nhật ký của con gái Biden về những trận mưa rào ‘Không thích hợp’ với Joe khi còn nhỏ. ✱ NYTimes: Khi cuộc điều tra hình sự về Project Veritas được công khai một luật sư của Đảng Cộng hòa vận động một nhóm các nghị sĩ Cộng hòa để thuyết phục Bộ Tư pháp ngừng cuộc điều tra. ✱ S.NY Court: Họ đã thừa nhận tội trạng đánh cắp tài sản cá nhân sau đó họ đã bán cho bên thứ ba và giao hàng xuyên bang-mỗi người phạm tội với mức án tối đa là 5 năm tù. ✱ S.NY Court: Bị cáo đã tham dự một buổi gây quỹ chính trị ở Florida - mang lại lợi ích cho chiến dịch của một cá nhân ("Ứng viên-2") người đang tranh cử chức vụ chống lại Ứng viên-1...
... nếu không có ngày 19/8/1945 thì chắc chắn đất nước đã rẽ sang một khúc quanh mới xán lạn hơn...
✱ Đại sứ Lodge và Tướng Westmoreland đã rời Việt Nam đi tham dự hội nghị tại Honolulu, trong khi lực lượng chính phủ,do Viên chỉ huy, chiếm Đà Nẵng vào sáng sớm Chủ nhật 15.5.1966 ✱ Đính bỏ chạy chạy đến Huế, cùng với Thi, Nhuận, một số tỉnh trưởng bất đồng chính kiến, và các Phật tử công khai tố cáo sự trở lại của quân đội chính phủ. ✱ Tướng Cao, không tha thiết đến việc chỉ huy quân đoàn, HĐTL đã ép buộc ông ta nhận nhiệm vụ - từ chối ra lệnh tấn công vào các chùa ở Đà Nẵng ✱ Cố vấn Mỹ đề xuất việc không tiếp tế cho lực lượng bất đồng chính kiến, một bước mà sau đó Tướng Viên nhiệt tình tán đồng ✱ Người Mỹ cố gắng thuyết phục Thi và Đính bằng cách đổ lỗi cho các phần tử cực đoan Phật giáo trong Phong trào Đấu tranh, đặc biệt là Trí Quang ✱ CIA: Trí Quang đã thừa nhận khi lánh nạn tại Đại sứ quán Mỹ việc lập kế hoạch ... nhưng phủ nhận việc cố tình xúi giục vụ bạo động xảy ra vào ngày 8 tháng 5, 1963 dẫn đến cái chết của 8 người...
Ông Quý Hải (nói riêng) và những người CSVN (nói chung) xem chừng khó mà hiểu được điều giản dị này: “Chỉ cần làm chết một người khi người ấy không vũ khí phòng thân cũng đủ để trở thành tội ác.”


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.