Hôm nay,  

Nửa Lưng Hay Nửa Đầy

02/09/200900:00:00(Xem: 6175)
NỬA LƯNG hay NỬA ĐẦY
Nguyễn Thượng Chánh & Nguyễn Ngọc Lan
Cảm quan đối với một hoàn cảnh, một sự kiện bên ngoài hoặc một tình trạng bên trong cơ thể đều tùy thuộc vào cách nhìn hay thái độ của mỗi người.
Vậy thì tâm trạng sướng hay khổ, buồn hay vui đều là những trạng thái tâm lý rất tương đối, tùy theo cách suy nghĩ cũng như tùy theo tâm tánh lạc quan hay bi quan của mỗi người.
Rượu được rót vào ly, có người thì cho rằng ly rượu chỉ được nửa lưng trong khi người khác thì nói rằng ly rượu được nửa đầy.
Ai cũng có thể chuyển đổi một cảm giác phiền muộn, sầu não thành một trạng thái dễ chịu hơn, một biến cố ngoài ý muốn thành một dịp may, một thất bại thành một sự thành công nếu biết chấp nhận hoàn cảnh và thay đổi tư duy của mình.
*-Cách thứ nhất:
Nên có thái độ biết lùi lại trước một chướng ngại. Lùi lại có nghĩa là chúng ta không để tâm sân hận xâm chiếm dẫn dắt ta, không để sự bực bội, giận dữ lôi kéo ta cũng như không để những tình cảm tiêu cực thí dụ như buồn bực, lo âu, sợ hãi, ghen tức, v.v...chi phối đầu óc chúng ta.
Trong giai đoạn nầy, chúng ta cần phải có một sự phân tách trong sáng về hoàn cảnh, về những nguyên nhân thật sự của vấn đề đã xảy ra" Đâu là những nguyên nhân chánh"
Thông thường thì chúng ta hay phản ứng lại một cách nhanh chóng dưới sự thúc đẩy của tình cảm và của thành kiến. Nên gỡ bỏ miếng da che mắt ngựa ra để có tầm nhìn rộng rãi và bao quát hơn.
Theo Phật giáo thì không có cái gì là thật cả, tất cả đều là giả, là vô thường mà thôi.
Phải biết buông xả!
Cần nên đặt mình vào một vị trí cao hơn những tình cảm nhất thời.
*-Cách thứ nhì:
Nên nhớ rằng trước một vấn đề không phải chỉ có một cách giải quyết duy nhất, mà có thể còn có rất nhiều cách khác nữa.
Tất cả đều tùy thuộc vào lăng kính, vào nhãn quan cũng như vào góc cạnh mà chúng ta đứng nhìn.
Nếu tư tưởng chỉ hướng đơn thuần vào một giải pháp duy nhất và chẳng may nếu giải pháp nầy tỏ ra xa vời thực tế, không thực hiện được thì lúc đó chúng ta sẽ buồn bực và vô cùng thất vọng.
Tinh thần sẽ trở nên căng thẳng tột độ.
Tùy theo cách suy nghĩ mà chúng ta sẽ cảm thấy bớt khổ, sẽ thấy dễ chịu và tâm sẽ trở nên thanh tịnh hơn.
*-Cách thứ ba:
Hãy can đảm tìm cách thay đổi.
Hãy thiết lập cách giải quyết vấn đề dưới dạng một cái thang có nhiều bậc đi từ dễ tới khó.
Chúng ta bắt đầu bằng cách dễ nhất để lần lần đi đến cách khó nhất.
Cần phải xác định những phương pháp, và kế hoạch hành động vào mục tiêu nhằm có thể giúp vào sự thay đổi nhưng không làm tổn hại đến một ai hoặc đến môi sinh.
Muốn điều khiển thiên nhiên thì phải tuân theo những định luật của thiên nhiên, bởi vậy người ta thường hay nói: "Việc tốt nhất có thể làm khi trời đang mưa lớn là cứ để cho nó mưa"
*-Cách thứ tư:
Phải biết chấp nhận những hoàn cảnh không tùy thuộc nơi mình, mình không thể nào thay đổi hay làm gì khác hơn được.

Dù muốn dù không thì chuyện cũng đã vẫn xảy ra rồi. Thí dụ như tình trạng bệnh tật, tuổi tác già nua, sự ra đi của người thân, bị cướp giựt ngoài đường, bị kẹt xe trong giờ cao điểm ngoài xa lộ, vân vân và vân vân.
Có những trường hợp, những hoàn cảnh, hoặc những con người mà chúng ta không thể nào thay đổi được...
Thí dụ có những cây con mà chúng ta có thể can thiệp làm cho nó mọc thẳng đứng lên, nhưng có những cây khác dù cho với tất cả lòng nhẫn nại và đức tin, chúng ta cũng vẫn không bao giờ làm cho nó mọc thẳng đứng lên đuợc mặc dù đó là những cây còn nhỏ.
Mỗi người chúng ta là mỗi cây riêng biệt và không giống nhau.
Nó có thể thay đổi  theo chiều cao, về độ sâu, về bề ngang qua sự bung ra của lá cành xum xê và  không theo một thứ tự có thể tiên đoán trước được.
Chấp nhận không có nghĩa là chúng ta đồng ý một cách miễn cưỡng với sự việc đã xảy ra.
Chấp nhận là nhìn nhận sự kiện trên có thể xảy ra cho tất cả mọi người dù cho chúng ta có đề phòng chu đáo cách nào đi nữa thì nó cũng vẫn xảy ra như thường.
Chân Huyền. Thế giới tâm linh: Lành bệnh dù bị nan y
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp"a=98614&z=122
http://www.nguoi-viet.com/absolutenm/anmviewer.asp"a=98754&z=122
Thay đổi tư duy để cho bớt khổ
Tùy theo cách nhìn, có thể có hai trường hợp sau đây:
1)      Tất cả mọi sự thay đổi trong cuộc sống hoặc trong tình trạng kinh tế xã hội đôi khi sẽ giúp chúng ta bớt bị ràng buộc cũng như giúp chúng ta có được nhiều sự tự do mới.
2)      Tất cả mọi thay đổi có thể sẽ lấy đi mất đi những thói quen và áp đặt chúng ta phải tuân theo một cách sống mới khác hơn xưa. Chúng ta phải biết chấp nhận và cố chịu đựng.
Mỗi người chúng ta đều hoàn toàn có tự do trong cách suy nghĩ và chuộng theo hướng nào mà mình cảm thấy thích hợp cho mình nhất.
Kết luận
 Nếu không thay đổi được hoàn cảnh như ý mình mong muốn, thì chúng ta đành phải chấp nhận nó vậy thôi.
Muốn bớt khổ, chúng ta cần phải thay đổi cách nhìn vấn đề cũng như phải biết thích ứng vào hoàn cảnh hay vào tình thế mới.
Rồi, thời gian sẽ là liều thuốc hay giúp chúng ta quen dần với tình thế mới!
Muốn có được sự thanh tịnh trong tâm hồn thì cần phải nhìn vào bên trong, và cải hóa chính bản thân mình trước tiên.
"Lạy Chúa! Xin ban cho con sự thanh thản, để chấp nhận những điều con không thể thay đổi được. Xin ban cho con lòng can đảm, để thay đổi những điều con có thể thay đổi được, và cần phải thay đổi. Xin ban cho con sự khôn ngoan, để con biết nhận ra sự khác biệt"
"God grant me the Courage to change the things I can change, the Serenity to accept those I cannot change and the Wisdom to know the difference"./.
Tham khảo:
- Thượng Tọa Thích Nhất Chân. Ý nghĩa sướng khổ và Niết Bàn, nhìn theo quan điểm Phật Giáo
http://www.thuvienhoasen.org/ynghiasuongkhovanietban.htm
Montreal, Sept  01, 2009

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.