Hôm nay,  

Phật Đản Sinh

17/05/200800:00:00(Xem: 7027)

Với Phật Pháp thì không có sinh không có diệt, không có cái bắt đầu nên không có cái cuối cùng! Bởi vậy không có thời gian, cũng không có không gian.

Vì không có không gian, nên không có chỗ để chỉ.

Vì không có thời gian, nên không hề bị gián đoạn.

Nếu còn có chỗ chỉ định được thì còn có giới hạn và gián đoạn là không hợp với chân lý Phật Pháp.

Để đúng với tinh thần Đạo Pháp, chúng ta chỉ có thể tạm gọi là: "Mừng Phật Thị Hiện Đản Sinh".

Tuy hiểu như vậy, nhưng chúng ta vẫn phải kính trọng từ ngữ thế gian và truyền thống thế gian, nên vẫn cần làm "Lễ Mừng Phật Đản Sinh", mục đích để kỷ niệm, để tán thán, để noi gương và để ghi ân công đức của Đấng Đại Giác Thích Ca Mâu Ni đã thị hiện "Đản Sinh"; Đã thiên biến vạn hóa, để lại biết bao đường lối, không ngoài mục đích thức tỉnh toàn thể chúng sinh ra khỏi Cơn Trường Mộng Vô Minh! Và vì Vô Minh, chúng ta đắm chìm, trôi lăn, sinh tử mãi mà vẫn không hay biết gì cả! Do lẽ đó ngày Đại Lễ Mừng Phật Đản Sinh rất cần thiết, vì ngoài việc tri ân còn để chúng ta nhắc nhở nhau, noi gương Đức Phật mà suy tư.

Vâng, nếu chịu suy tư một chút, chúng ta sẽ thấy ngày Đại Lễ Mừng Phật Đản Sinh thật vô cùng tuyệt vời về cả hai mặt Đời và Đạo.

- Về mặt Đời: Xin được nhấn mạnh và nhắc lại: Để kỹ niệm, để tán dương, để ghi ân Đấng Cha Lành Thích Ca Mâu Ni đã thị hiện Đản Sinh và đem Giáo Pháp truyền bá, để giáo hóa và cứu vớt chúng sinh ra khỏi mê mờ, trần lao, sinh tử.

- Về mặt Đạo: Hỏi có ai lại không ngạc nhiên rằng: "Là chúng sinh thì chúng ta đều là những kẻ phàm phu!" Nhưng trong Kinh lại dạy rằng:

"Phàm Phu tức Phật, Phiền Não tức Bồ Đề"

Vậy là sao" Làm thế nào để mà thành Phật cho được" Khi mà chúng ta đặc Vô Minh, đầy dẫy phiền não bởi mọi Tập Khí Ô Nhiễm, thói hư và tật xấu! Đó là cả một vấn đề nan giải, và vô cùng trọng đại cần được giải quyết.

Theo Lục Tổ Huệ Năng thì:

- Niệm trước Mê, tức Phàm Phu; Niệm sau Ngộ, tức Phật

- Niệm trước Chấp Cảnh, tức Phiền Não; Niệm sau Lìa Cảnh, tức Bồ Đề

Bởi thế, khi một Niệm suy lường là Niệm Nhị Biên Chấp Thật, tức cái Niệm Phàm Phu Mê Muội, ngoài Chấp Tướng, trong Chấp Không!

Khi không nguyên do gì cả! Vọng Niệm này tự khởi cái Giác: Kiến, Văn, Giác, Tri, là Cái Giác của Nhãn, Nhĩ, Tỷ, Thiệt...( tức Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi...). Rồi từ cái Vọng Giác này đi xa hơn, nó lại tự chia thành Năng, thành Sở, tức là chia có Ta, có Người, có Cảnh Vật! Và đương nhiên nó chấp là "Có Thật" tất cả những thứ ấy!

Bởi những chấp chước mọi sự vật là "Có Thật" nên mới tư túi đủ thứ: Nào danh vọng, nào tiền tài, nào ái dục, càng nhiều càng tốt cho bản thân, cho gia đình, cứ như vậy càng ngày càng tham lam, càng ích kỷ, để rồi có sự hơn thua, tranh đấu, đố kỵ, ghét ghen, thủ đoạn, chiến tranh và chết chóc! Tất cả cũng chỉ vì quyền lợi riêng tư! Với Vô Minh, chúng ta vô tình không biết là mình đang bị khốn khổ phiền não trói buộc, ngày lại ngày càng thêm trầm trọng hơn!

Thật là phúc đức thay cho những ai sớm nhận ra sự việc ấy để chán chường cái trò chơi phiền não Vô Minh này nên muốn được giải thoát!

Thì vẫn theo Lục Tổ Huệ Năng: Khi chúng ta đã hiểu sơ và nhận ra được rằng: "Chân Như Tự Tính có khởi Niệm, nhưng cái Niệm của Chân Như Tính không có Năng, không có Sở vì Chân Như khởi Niệm là Niệm Vô Tướng, Niệm Vô Trụ, Niệm Vô Niệm, đấy là Niệm Trí Tuệ, Niệm Ngộ ", mà đã là Niệm Ngộ thì là "Phật Đản Sinh". Xin nhắc lại ở trên: - Trong Kinh nói: "Phàm Phu tức Phật"

- Kinh Lăng Nghiêm nói:  - Tính không rời Tướng- Tướng không rời Tính, - Tính Tướng y Một"

- Vẫn trong Kinh: Phật Pháp Không Rời Thế Gian Pháp Mà chúng ta là "Pháp", và hiện đang mang Thân con người có Sáu Căn: Nhãn, Nhỉ, Tỷ, Thiệt, Thân, Ý (Mắt, Tai, Mũi, Lưỡi, Thân, Ý); Sáu Căn này chúng có Kiến, Văn, Giác, Tri tức là: Thấy, Nghe, Hay, Biết. Xin nhấn mạnh lại: " Do Một Niệm Suy Lường của Vọng Tưởng Vô Minh khởi dậy, là có chuyển, mà có chuyển là có Thức, và có Thức thì tự nó chia Một Tâm Trí Tuệ thành Sáu cái Vọng Thức của Sáu Căn: Nhãn, Nhỉ, Tỷ, Thiệt, Thân, Ý! Nên mới có Năng, có Sở, có phân biệt!

Hiểu như thế thì chúng ta chỉ việc chuyển xoay lại những Vọng Tâm Thức ấy về Tâm Trí Bát Nhã thường hằng khi xưa, vì "Tâm Trí" vẫn đó! Tức là: "Chuyển lại Thức thành Trí". Do đó Lục Tổ nói: "Lục Căn dù có Kiến, Văn, Giác, Tri chăng nữa, cũng chẳng bị Ô Nhiễm bởi muôn cảnh, và cũng không bị ảnh hưởng bởi bất cứ cái gì...

Vì Chân Như Tính vẫn đó, vẫn thường tự tại, vẫn thanh tịnh, và không có Năng cũng chẳng có Sở cho nên Lục Thức cứ việc tự động ra cửa Lục Căn, cứ tự động tiếp xúc với Lục Trần, nhưng Chân Tính ấy vẫn tự tại, an nhiên vô ngại, không nhiễm, cũng chẳng trước" thì ngay đó là "Phật Đản Sinh".Thế cho nên chúng ta Tu làm sao" Học thế nào" Để hiểu và nhận ra Bản Lai sẵn có của mình, là cái cùng khắp không gian, cùng khắp thời gian như đã nói ở trên! Cái ấy nó không hề bị giới hạn, cũng không hề bị gián đoạn, nên nó phải là cùng khắp! Đã là cùng khắp thì quả đúng là:" Phật Pháp Không Rời Thế Gian Pháp!", nghĩa là Phật Pháp không rời Vũ Trụ Vạn Vật, cũng là không rời Chúng Sinh! Vì vậy mà không có chúng sinh, thì làm sao có Phật Pháp" Phật Pháp chẳng ngoài chúng sinh, chúng sinh chẳng ngoài Phật Pháp! Do lẽ đó ai Tu Hành nghiêm chỉnh cũng sẽ thành Phật.

Cái giây phút nhận ra Tự Tính ấy thật đúng ý nghĩa: " Mừng Phật Đản Sinh", Nó vừa thể hiện Phật Đản Sinh của chính mình, vừa báo hiếu được Cha Mẹ đời này, cả Cha Mẹ bao đời trước, cũng là đền ơn Chư Phật Tổ, các Thiện Tri Thức và toàn thể muôn loài muôn vật.

Mừng Phật Đản Sinh

Nhẹ nhàng én lượn với mây bay

Thoang thoảng trầm hương, vi diệu thay!

Muôn loài hớn hơ, phô nguồn sống

Chào đón Đản Sinh, Đức Phật đây.

Chim hót ca, suối đàn hòa tấu

Thác reo vui, hoa nở ngập trời…

Tràn mầu sắc, tung tăng cá lội

Mừng Đản Sinh, Thế Tôn người ơi!

Hào quang chói, mười phương, ba cõi

Tối tăm nào chẳng được chiếu soi

Trường mộng mơ, giật mình tỉnh giấc

Chúng sinh thôi ngụp lặn luân hồi

Toàn vũ trụ nhiệm mầu, vi diệu

Muôn loài chung sức sống đáng yêu

Chưa từng đi, làm sao có đến"

Năng lực này siêu việt, việt siêu!

Đản sinh, ngày ghi ân, kỷ niệm

Đấng đại bi, trí tuệ vô biên

Hướng dạy em: "Vượt Mê, về Giác"

Giác xong thôi, ơn Phật em đền

Thật nghĩa thâm sâu Phật Đản Sinh

Là nhận ra mình, hết điêu linh

Vượt vòng ràng buộc, siêu ba cõi

Là Phật ngay đây, Phật Đản Sinh

Mừng Phật ra đời, Phật Thích Ca

Phật vẫn nơi đây với chúng ta

Không trước, không sau, năm với tháng

Không bao Thế Kỷ, vẫn đây mà

Phật thật là đây, Phật Thích Ca

Không chi là gần, cũng không xa

Ân Phật thâm sâu hằng ngày trả

Phật, "tiếng cười vui" khắp mọi nhà...

Lễ Mộc Dục

Tắm Phật đây không có nghĩa thật là Tắm Phật, vì Phật đây là Phật Tính, mà đã là Phật Tính thì tự nó Thanh Tịnh, Trong Sạch Tuyệt Đối rồi, chúng ta là những kẻ phàm phu, đầy ô nhiễm, làm sao lại có thể Tắm cho Phật được"

Nhưng để noi gương Đức Phật, Ngài đã Tu Hành vô cùng gian lao, khổ cực, Ngài cũng đã từng hướng ngoại tìm cầu, tầm sư học Đạo mãi mà không đạt được kết quả gì! Cho đến một ngày, Ngài phải tọa Thiền và tự hướng vào Nội Tâm mình, mới Giác Ngộ! Tức là nhận ra Phật Tính sẵn có nơi Ngài, và Phật Tính ấy cũng sẵn có ở muôn loài chúng sinh!

Như vậy là chúng ta cũng có Phật Tính! Chỉ vì Vô Minh: Tham, Sân, Si che lấp mà thôi; Nhưng nếu chịu Tu Hành, không cầu Phật bên ngoài mà tự hướng vào Nội Tâm, là theo chân và theo đúng Y Chỉ, "Phương Pháp Tu" của Đức Phật, để rồi một ngày nào đó Phật tự hiện toàn Thân Tâm chúng ta. Thì đó là một cách Tu đứng đắn nhất, đúng nghĩa nhất! Để phù hợp với Chân Tâm Phật Tính thì dĩ nhiên chúng ta tự động buông xã tận cùng mọi Tập Khí là những thói hư tật xấu như : Ích Kỷ, Ghét Ghen, Tranh Giành, Ngạo Mạn, Ác Độc...

Như thế mới thật đúng nghĩa "Tắm Phật"!  Tức là chúng ta đang Tự Thanh Tịnh Thân Tâm mình.  Còn về Lễ Mộc Dục đây, chỉ là một Lễ noi gương, tán dương và tri ân Đức Từ Phụ Thích Ca Mâu Ni mà thôi!

Tắm Phật

Tôi tắm ai đây, Hay tôi tắm tôi"

Phật tuyệt thanh tịnh, tôi toàn tội thôi!

Ôi! tham, sân, si, mạn nghi đầy đủ

Vậy tôi tắm ai đây" Tôi tắm tôi

Tôi tắm Phật, hay là tôi tắm tôi"

Phật thường tịch quang, tội tôi ngập trời!

Gạn sao cho Tập Khí tận, Vô Minh hết

Bật tiếng ai cười "Ồ! Phật hay tôi""

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bản đồ thứ ba về thế giới thời hậu Chiến tranh Lạnh bắt nguồn từ cái thường được gọi là “Lý thuyết Hiện thực” (Realist Theory) về quan hệ quốc tế. Theo lý thuyết này, các quốc gia thực sự là chủ thể quan trọng duy nhất trong các vấn đề thế giới, mối quan hệ giữa các quốc gia là một mối quan hệ hỗn loạn (anarchy), và do đó để đảm bảo sự tồn tại và an ninh của họ, các quốc gia luôn cố gắng tối đa hóa quyền lực của mình... Một cái nhìn viễn kiến về mối hiểm họa xung đột giữa các quốc gia trên thế giới, của nhà Chính trị học lừng danh Samuel P. Huntington, do Bác sĩ Hồ Văn Hiền chuyển ngữ và chú thích. Việt Báo trân trọng giới thiệu.
Nhà nước CSVN vẫn tiếp tục đàn áp Tôn giáo dưới nhiều hình thức, gây khó khăn cho người hành đạo và theo đạo, đặc biệt đồng bào dân tộc ở miền núi và vùng cao. Đồng thời, “Luật Tín ngưỡng, tôn giáo vẫn duy trì một quy trình đăng ký và công nhận các nhóm tôn giáo gồm nhiều bước.”
✱ MI5: ĐCSTQ áp dụng cách tiếp cận cấp nhà nước, trong đó các doanh nghiệp và cá nhân bị pháp luật TQ buộc phải hợp tác với Đảng ✱ SHU Yenjoon, sĩ quan tình báo Trung Quốc đã bị kết án về tội đánh cắp bí mật thương mại trong lĩnh vực hàng không Hoa Kỳ ✱ MI5: Để ngăn chặn, năm 2020, Hoa Kỳ ngừng cấp thị thực mới cho các nhà nghiên cứu từ các trường đại học Quân đội PLA ✱ ALJ: Giám đốc FBI Cảnh báo các công ty phương Tây rằng Bắc Kinh quyết tâm đánh cắp công nghệ của họ để đạt được lợi ích cạnh tranh. ✱ ĐS Trung Quốc tại London đã bác bỏ các cáo buộc của McCallum (MI5) và Wray (FBI), là "hoàn toàn vô căn cứ”. ✱ AFP: TMT Liên Quân Mỹ cáo buộc ông Tập Cận Bình thất hứa...
SPIEGEL phỏng vấn Ngoại trưởng Mỹ huyền thoại về nỗi ám ảnh và lệnh ngừng bắn của Putin...
Tất cả những thứ nhố nhăng nêu trên đã cho thấy, chừng nào đảng CSVN còn tai điếc, mắt mờ để cai trị dựa trên chủ nghĩa thoái trào “Mác-Lênin và Chủ nghĩa Xã hội Hồ Chí Minh” thì chừng đó nhân dân còn tụt hậu và đất nước chưa thể ngóc đầu lên được...
Báo cáo năm 2021của Welthungerhilfe, một tổ chức cứu đói quốc tế được thành lập tại Đức từ năm 1992, vừa được phổ biến gần đây, cho thấy thực tế đã đánh tan bao hy vọng. Bảng chỉ số về nạn đói của báo cáo đã báo động về các nguy cơ dinh dưỡng của dân số thế giới và nguồn cung ứng lương thực trong toàn cầu...
Năm 2014 xuất hiện một bảng xếp hạng các nước gây nhiều chú ý trong cộng đồng người Việt...
✱ NYT/CIA: Ông Nixon được cho biết rằng không ai dự liệu việc Bắc Việt tăng viện nhanh chóng, chúng đã đưa vào chiến trường 150 xe tăng và các thiết bị hạng nặng khác. ✱ NYT/CIA: Tình báo Mỹ đã không ước tính chính xác lực lượng mà Hà Nội tập trung tại Lào chống lại cuộc hành quân Lam Sơn 719 ✱ CIA 21.1.1971: Hà Nội dự kiến sẽ đối đầu với cuộc đột kích vào Tchepone bằng bất cứ nguồn lực nào mà chúng sở hữu. ✱ CIA: Bản dự báo ngày 21 tháng 1 (1971) về phản ứng của phía Bắc Việt - cho thấy đã không có "thất bại tình báo" xảy ra trong dự đoán của Cơ quan CIA. Thay vào đó,việc dự đoán đã trùng khớp với các sự việc xảy ra trong cuộc hành quân. ✱ ĐS Bunker: Trong thực tế, người ta đã hài lòng về cuộc giao tranh đã diễn ra bên ngoài biên giới miền Nam Việt Nam, tuy QLVNCH đã bị tổn thất nặng nhưng đã gây ra thương vong lớn lao hơn cho đối phương...
Quốc hội CSVN dự kiến sẽ thông qua Luật “thực hiện dân chủ ở cơ sở”, nhưng dân lại không được quyền xem xét bản kê khai tài sản của cán bộ, đảng viên...
Gần đây trong nước Việt Nam có nguồn tin là các bia mộ liệt sĩ còn ghi là Vô Danh đều phải khắc lại là “Liệt Sĩ Chưa Xác Định Được Thông Tin”. Thực chất đây chỉ là một trong muôn vàn những lệnh ngu xuẩn của một nhà nước không vì nhân dân ban xuống, nhưng đối với nhà phản biện Phạm Đình Trọng thì đấy chính là biểu hiện của một “Quyền hạn lớn, năng lực nhỏ, làm việc nhỏ cũng gây hại lớn.” Cái hại lớn mà ông Phạm muốn nói đến chính là cái hại văn hóa để lại muôn đời sau. Việt Báo trân trọng giới thiệu...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.