Hôm nay,  

New York

04/03/201100:00:00(Xem: 14147)
New York

new_york_bai_ms_phan_phuoc_lanh-large-contentHình ảnh New York.

Mục sư Tiến sĩ Christian Phan Phước Lành
(Trong loạt bài: Những Thành Phố Lớn Của Hoa Kỳ Tôi Đã Đi Qua.)
Khi còn thơ ấu, tôi hằng mơ ước được một lần đến thăm New York, thành phố lớn nhất Hoa Kỳ. New York không chỉ là thành phố hàng đầu của Hoa Kỳ, nhưng cũng là một trong những thành phố hàng đầu của thế giới. Chỉ riêng GDP, năm 2008, thành phố này đã đạt đến con số khoảng 1.466 tỷ đô-la, hơn gấp đôi tổng GDP cùng năm của năm thành phố lớn vùng Đông Nam Á (Singapore, Manila, Bangkok, Jakarta và Saigon) cộng lại, ngang bằng với một nước công nghiệp phát triển như Nam Hàn hay Canada.
Niềm mơ ước đó đã trở thành sự thật sau khi tôi tốt nghiệp Đại Chủng Viện và được đến vùng Washington D.C để quản nhiệm Nhà Thờ. New York nằm phía bắc của Thủ đô Hoa-Thịnh-Đốn độ chừng 204 dặm (328 km). Được cơ hội hiếm có này, tôi đã vài lần lái xe từ D.C đi thăm thành phố có những ngôi nhà cao ngất trời này.
VỊ THẾ
Nếu bạn thích những tòa nhà cao ngất trời thì New York là thành phố mà bạn phải đến thăm. New York còn là trung tâm thương mại, tài chánh, văn hóa, nghệ thuật, thời trang, nghiên cứu, giáo dục và nhiều lãnh vực khác. Tại thành phố này cũng có trụ sở của Liên Hiệp Quốc.
Thành phố New York có khoảng 8.4 triệu dân, chia sẻ với nhau trên một mảnh đất thật nhỏ khoảng 305 dặm vuông (790 km2). Vùng Đô Thị (New York Metropolitan) có dân số đông nhất Hoa Kỳ, trên 19 triệu (theo thống kê 2010). Bị chia cắt bởi những con sông, New York Metropolitan được phân ra làm năm địa hạt (boroughs) theo trật tự từ Bắc xuống Nam: Bronx, Manhattan, Queens, Brooklyn và Staten Island.
- Bronx. Nằm phía Bắc New York, trực thuộc quận Bronx, có dân số 1.364.566 người. Đây là chiếc nôi của nhạc Rap và Hip hop. Tại đây cũng có Vận Động Trường Yankee.
- Manhattan. Nằm ngay trong quận New York, có dân số 1.606.275 người. Đa phần các trung tâm thương mại nằm tại đây. Manhattan cũng được chia ra làm ba phần: hạ phố (downtown), trung phố (midtown) và thượng phố (uptown).
- Queens. Nằm trong quận Queens, có dân số là 2.256.576 người, là quận có đa văn hóa nhất Hoa Kỳ. Tại đây giải U.S Tennis Open cũng được tổ chức hằng năm.
- Brooklyn. Nằm trong quận Kings, có dân số là 2.511.408 người. Tại đây có lối kiến trúc rất đặc thù.
- Staten Island. Nằm trong quận Richmond, có 475.014 dân. Hòn đảo này nối kết với Brooklyn bằng chiếc cầu Verrazano-Narrows và Manhattan qua những chiếc phà Staten Island Ferry.
LỊCH SỬ HÌNH THÀNH
Năm 1524, Giovanni da Verrazzano, nhà thám hiểm Người Ý, khám phá ra vùng đất New York. Lúc bấy giờ nơi đây có khoảng 5.000 thổ dân Lenape, nghĩa là “một dân tộc,” sinh sống. Năm 1625, dân cư tại đây, đa phần là người Hà-lan, thành hình và phát triển vùng này thành thị xã New Amsterdam. Đến năm 1664, thị xã New Amsterdam thuộc dưới quyền của Người Anh và được đổi tên là New York. Tên gọi New York được đặt sau khi vua Charles Đệ Nhị của Vương Quốc Anh tặng vùng đất này cho người em của mình tên là Duck of York. Từ năm 1785 đến 1790, New York là thủ đô của Hoa Kỳ và thành phố này trở nên thành phố lớn nhất kể từ năm 1790.
new_york_bai_ms_phan_phuoc_lanh__1_-large-contentDU LỊCH
New York có phong cảnh Trời ban rất đẹp, ngập tràn sông nước. Những quan cảnh mà khách du lịch thường hay đến thăm như:
- Những Ngôi Thánh Đường nổi tiếng ở New York. St. Patrick’s Cathedral nằm trên Đại lộ 5th giữa đường 50th & 51st, Saint John the Divine tọa lạc tại 1047 Amsterdam Avenue góc đường 112th, Saint Paul Chapel tọa lạc tại 209 Broadway giữa đường Fulton và Vesey đối diện hướng đông của World Trade Center, Trinity Church tọa lạc tại 74 Trinity Place, gần Broadway và Wall Street.

- Đảo Ellis (Ellis Island). Đây là nơi có trại tạm cư chính dành cho các Di dân. Cơ sở này được sử dụng từ ngày 1/1/1892 đến ngày 12/11/1954. Có hơn 12 triệu Di dân đã tạm cư tại trại này để làm thủ tục di trú trước khi được định cư tại Hoa Kỳ.
- Tượng Tự Do (Statue of Liberty). Đây chỉ là biểu tượng tự do chớ không phải là thần tự do, vì khi nói đến thần người Việt thường thờ lạy hay van vái. Biểu tượng này được khánh thành vào ngày 28/10/1886 là nơi đã chào đón hàng triệu Di dân vượt Đại Tây Dương trên những con tàu đến Hoa Kỳ vào cuối thế kỷ 19 cho đến giữa thế kỷ 20.
- Quảng Trường Thời Đại (Times Square). Đây là một giao lộ chính ở Manhattan nối Đại lộ Broadway và Đại lộ Số bảy. Quảng trường này được đặt theo tên của báo New York Times từ năm 1904, khi tòa soạn của tờ báo này dọn về khu vực này, trước đó quảng trường có tên là Longacre Square.
- Trung Tâm Chứng Khoán & Tài Chánh Wall Street. Trung tâm tài chánh lớn nhất thế giới này nằm trên đường Wall Street bắt đầu từ Đại lộ Broadway đến Đường South.
- Đại học Columbia, Đại học New York và Đại học Rockefeller là các trường Đại học được xếp hạng 100 Trường Đại Học Đứng Đầu của thế giới
- The Empire State Building. Cao óc này cao 102 tầng, tọa lạc tại 305 Fifth Ave (góc 5th Avenue và West 34 Street).
- Rockefeller Center. Nằm trong khu midtown Manhattan, được xây dựng bởi gia đình nhà tỉ phí Rockefeller và được xếp vào di tích lịch sử quốc gia vào năm 1987.
- Vườn Hoa (New York Botanical Garden). Rộng 250 mẫu Mỹ (100 ha), có rất nhiều loại hoa quanh năm và hằng năm có gần 1 triệu du khách đến thăm.
NGƯỜI VIỆT Ở NEW YORK
Theo thống kê 2008, Cộng đồng người Việt tại New York khoảng 20.000 người, nhưng theo lãnh đạo cộng đồng cho rằng con số phải cao hơn. Thương mại chính của người Việt tại New York thường là các dịch vụ như: nhà hàng, tiệm tóc, tiệm nails, thẩm mỹ… Tại khu Brooklyn, thực khách có thể ghé tiệm bánh mì “Nhà Tôi” để thưởng thức những loại bánh mì có khẩu vị rất đặc biệt. Nếu ở Bronx thì phải đến ăn cả hai nhà hàng Cơm Tấm Ninh Kiều và Phở Sài Gòn nằm đối diện nhau trên cùng một đại lộ Jerome. Trường Việt Ngữ tại New York: NY Viet School, website: http://www.nyvietschool.org/home.
new_york_bai_ms_phan_phuoc_lanh__2_-large-contentBUỔI SÁNG KINH HOÀNG
Từ bên kia đại dương
Vô số chiếc thuyền
Đưa những người yêu chuộng tự do
Đến bến bờ New York.
Tiếng Mẹ mừng vui
Giọng Cha vang vọng
Liên tiếp la to
New York đây rồi…
Mở rộng
Vòng tay yêu thương
Ôm chầm đồng loại
Từ Tây Âu, Đông Âu
Và khắp cùng trái đất.
Người yêu người, nắm tay nhau
Xây dựng những ước mơ…
*
Nhưng sáng nay có ai ngờ,
New York
Trãi qua nỗi kinh hoàng.
Manhattan rúng động.
Ngút trời đầy tro bụi mịt mù.
Tòa nhà cao tầng
Bỗng chốc
Đổ xuống giữa thành đô.
Rạng bình minh hóa nên đêm tăm tối.
Tiếng thét, tiếng gào
Vang dội cả tâm linh.
Tiếng mẹ gọi con
Tiếng chồng gọi vợ
Quyện chặt vào nhau triệu tiếng khóc nghẹn ngào…
Phan Phước Lành - Sept 11/2001
TÀI LIỆU THAM KHẢO
Eisenstadt, Peter (2005). The Encyclopedia of New York State. Syracuse University Press. p. 1619.
Global City GDP Rankings 2008. Pricewaterhouse Coopers.
Phan, Christian (2010). Vietnamese American: Understanding Vietnamese People In The United State (1975-2010). Longwood, Fl: Xulon Press.
The U.S. Census 2010: Resident Population Data. Truy cập này 2/3/2011 tại http://2010.census.gov/2010census/data/apportionment-pop-text.php.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Biển Đông hiện như một thùng thuốc súng và, liệu nếu xung đột bùng ra, chúng ta có phải đối phó với một quân đội Trung Quốc man rợ mà, so với quân đội Thiên hoàng Nhật trong Thế chiến thứ hai, chỉ có thể hơn chứ khó mà bằng, đừng nói chuyện thua? Như có thể thấy từ tin tức thời sự, cảnh lính Trung Quốc vác mã tấu xông lên tàu tiếp tế của Philippines chém phá trông man rợ có khác nào quân cướp biển từ tận hai, ba thế kỷ trước? [1] Rồi cảnh chúng – từ chính quy đến dân quân biển, thậm chí cả ngư dân – trấn lột, cướp phá, hành hung và bắt cóc các ngư phủ Việt Nam từ hơn ba thập niên qua cũng thế, cũng chính hiệu là nòi cướp biển.
Hội nghị Trung ương 10/khóa đảng XIII kết thúc sau 3 ngày họp (18-20/09/2024) tại Hà Nội nhưng không có đột phá nào, mọi chuyện vẫn “tròn như hòn bi” dù đây là hành động đầu tiên của tân Tổng Bí thư Tô Lâm...
Việc nhà hoạt động dân chủ Trần Huỳnh Duy Thức được nhà cầm quyền Việt Nam trả tự do trước thời hạn có lẽ là một trong những vấn đề đã được nội các chính quyền Biden-Harris quan tâm và vận động từ năm 2021.
Đối với triết gia Immanuel Kant, lời nói dối là “cái ác bẩm sinh sâu xa trong bản chất con người” và cần phải tránh xa ngay cả khi đó là vấn đề sống còn1. Trong tác phẩm “Deciphering Lies”, Bettina Stangneth, 2017, viết rằng: “Trong số những lý do khiến người ta nói dối vì điều đó có thể giúp họ che giấu bản thân, ẩn náu và tránh xa những người xâm phạm vùng an toàn của họ.” Stangneth cho biết thêm, “cũng không khôn ngoan khi thả trẻ em ra thế giới mà không biết rằng người khác có thể nói dối chúng.” The Wasghington Post, ban kiểm tra sự thật, cho biết: Trong bốn năm làm tổng thống thứ 45, từ 2017-2021, đến cuối nhiệm kỳ, Trump đã tích lũy 30.573 lời nói dối trong suốt nhiệm kỳ tổng thống - trung bình khoảng 21 lời tuyên bố sai lầm mỗi ngày. Từ khi thua cuộc tái ứng cử vào tay tổng thống Joe Biden cho đến giờ này, tranh cử với bà Harris, ông Trump càng gia tăng khẩu phần nói dối, phong phú đến mức độ không thể đếm cho chính xác.
Câu chuyện hoang tưởng “di dân ăn thịt chó, mèo” của Donald Trump và JD Vance gây ra nỗi sợ hãi, tạo ra nhiều kích động tiêu cực, vì nó được nói ra trước 81 triệu dân Mỹ, từ một cựu tổng thống. Những lời vô căn cứ tràn đầy định kiến và thù hận đó như một bệ phóng cho con tàu “Kỳ Thị” bay vút vào không gian của thế kỷ 21, thả ra những làn khói độc. Nó như một căn bệnh trầm kha tiềm ẩn lâu ngày, nay đúng thời đúng khắc nên phát tán và lan xa. Nói như thế có nghĩa, con tàu “Kỳ Thị” này, căn bệnh này, vốn đã có từ rất lâu đời. Nó âm ỉ, tích tụ, dồn nén theo thời gian, chực chờ đến ngày bùng nổ. Một tuần qua, người Haiti, là nạn nhân của cơn bùng phát này. Gần nửa thế kỷ trước, và cho đến tận nay, là cộng đồng người gốc Việt.
Sự trỗi dậy của những nhóm cực hữu đang làm sống lại làn sóng kỳ thị chủng tộc, một căn bệnh trầm kha chưa bao giờ thực sự chấm dứt ở Hoa Kỳ. Để thực hiện những chương trình nghị sự của mình, những người theo chủ nghĩa thượng tôn da trắng đã thực hiện nhiều chiến lược, chiến thuật khác nhau. Trong những năm gần đây, nhiều nhà hoạt động đã cảnh báo các nhóm cực hữu đang cố sử dụng nền tảng giáo dục làm công cụ để bảo vệ chủ nghĩa phân biệt chủng tộc. Một bài viết trên trang mạng lithub.com của tác giả Jason Stanley đã phân tích sâu sắc về đề tài này.
Nhìn ở bề ngoài thì ông Benjamin Netanyahu, Thủ tướng Do Thái, đang làm cái việc của Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) Nguyễn Văn Thiệu từng làm với cuộc bầu cử Tổng thống Mỹ 1968. Năm đó ông Thiệu bị cáo buộc là hành động để đảng Dân Chủ thua đảng Cộng Hòa còn bây giờ thì, xem ra, ông Netanyahu lại đang tháu cáy với nước cờ tương tự tuy nhiên bản chất hai vấn đề hoàn toàn khác nhau.
Khi còn tại chức, không ít lần, T.T Nguyễn Xuân Phúc đã khiến cho dân tình hoang mang hay bối rối khi nghe những câu chữ rất lạ kỳ: “Quảng Ninh là đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Vĩnh Phúc sẽ vươn lên trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Long An phải trở thành đầu tàu kinh tế của cả nước’, ‘Hải Phòng là đầu tàu quan trọng của cả nước’, ‘Bình Dương phải là đầu tàu phát triển kinh tế mạnh nhất của cả nước …”
Nhưng 64 năm sau (1960-2024), đảng đã thoái hóa, biến chất. Đảng viên thì tham nhũng, suy thoái đạo đức, lối sống tự diễn biến và tự chuyển hóa, bài bác Chủ nghĩa Mác-Lênin và cả “tư tưởng Hồ Chí Minh” nữa...
Một tuần sau, sau khi dư luận nổi sóng về phát biểu của thiếu niên Chu Ngọc Quang Vinh (“tôi coi đảng như một thế lực xấu chỉ biết lừa gạt dân”) tạm lắng – hôm 7 tháng 9 vừa qua – nhà văn Phạm Đình Trọng kết luận: “Sự việc cho thấy người dân, nhất là thế hệ trẻ đã có nhận thức sâu sắc về pháp luật, có ý thức về sự có mặt của cá nhân trong cuộc đời, trong xã hội”.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.