Hôm nay,  

Cuối Đời, Cuối Năm

23/12/201100:00:00(Xem: 9668)
Cuối Đời, Cuối Năm

Nguyễn thị cỏ May
Người ta thường nói ở tuổi cuối đời ai được sống an lành là người có phước. Cựu Tổng thống Jacques Chirac ở tuổi 79, ngày 15 tháng 12, vừa bị Tòa án Paris tuyên án phạt Ông 24 tháng tù treo về tội «lạm dụng tín nhiệm, biển thủ công quỹ, thủ lợi bất hợp pháp» trong vụ án «nhân viên ma» của Tòa Đô chánh Paris trong thời gian Ông làm Đô trưởng . Ông nhận bản án và không chống án . Ông vẫn khẳn định là Ông hoàn toàn vô tội.
Bản án hình sự của Cựu Tổng thống Chirac là một bản án lịch sử và đầu tiên của nền Đệ V Cộng Hòa Pháp . Đúng hơn từ Chánh phủ Vichy !
Phiên Tòa lịch sử
Toà vừa tuyên bố bản án 2 năm tù treo cho Cựu Tổng thống Chirac, nhiều người lấy làm tức giận vì đã không làm gì có thể ngăn chặn trước . Họ không thể chấp nhận một phán quyết như vậy cho Ông Chirac được .
Ông Chirac không tới hầu Tòa . Trong phòng xử, có để sẳn cái ghế bọc nhung đỏ sẩm, trên chổ dựa cày miếng giấy ghi tên Jacques Chirac . Khi Tòa tuyên án, nhìn chiếc ghế đọc bản án .
Trong lúc đó, Ông Chirac theo dỏi phiên Tòa . Tại Văn phòng của Ông ở đường Lille do Chánh phủ cấp, không xa chổ ở của Ông lắm, những người thân của Ông tụ hợp nhau chung quanh Ông: Claude, con gái của Ông, Đổng lý Văn phòng của Ông, Bertrand Landrieu, người bạn thân Maurice Ulrich và một nhóm những người thân cận từng phụ tá Ông trong Chánh quyền .
Vào trưa ngày 15 tháng 12, tại phóng xử, Ông Chánh án Dominique Pauthe tuyên phạt Ông Chirac 2 năm tù treo về tôi “lạm dụng tín nhiệm”, “biển thủ công quỉ ” và “thủ lợi trái phép”.
Con gái của Ông Chirac phản ứng ngay “Phải kháng cáo mới được” vì “ nếu ta không kháng cáo thì người ta sẽ không hiểu tại sao ”.
Ba vị trạng sư của Ông Chirac thuộc hàng nổi tiếng ở Paris thảo luận với nhau “Nếu kháng cáo, ta hi vọng được gì ? Bao giờ ? Trong một năm ? Trong hai năm ? Với ai xử án ? ” .
Cuộc thảo luận diển ra. Ông Chirc theo dỏi . Đôi khi Ông gật đầu, có lúc Ông cao mày tỏ vẻ thắc mắc . Rồi Ông im lặng. Vẻ mệt mỏi hiện ra .
Cuộc thảo luận dẩn tới ý cụ thể là nên tìm một lối thoát danh dự. Với lập luận “Không kháng cáo, chính là một cách làm chủ lấy số phận của mình ” .
Qua buổi chiều, nhóm thân cận với Ông Chirac họp lại . Có thêm con rể của Ông Chirac, nguyên Tổng thư ký Tổng thống phủ, và vị Giáo sư Trường Luật, trong lúc đó, Ông Chirac vắng mặt . Bà bernadette Chirac đi về Corrèze nơi Bà Đại diện, qua điện thoại, Bà theo ý kiến “ không kháng cáo” .
Tới tối,Văn phòng Cựu Tổng thống Chirac phát hành một thông cáo gởi cho báo chí : “Cựu Tổng thống ghi nhận phán quyết của Tòa án”, không khỏi bị “tổn thương ” và “ buồn ”nhưng“ Ông quyết liệt phản đối nội dung bản án” . Vì thế, Ông không kháng cáo . Ông nói “Tôi, rất tiếc, không còn sức lực cần thiết để theo đuổi với các phiên Tòa để bênh vực sự thật nữa . Sự tôn trọng những cơ chế của chúng ta để cho mọi việc được lắng dịu …Tôi tin tưởng ở đồng bào của tôi biết tôi là ai : một con người lương thiện .”
Cái khó của Tòa án
Theo hồ sơ, Ông Chirac là người có sáng kiến và vai chánh trong vụ “ lạm dụng tín nhiệm, biển thủ công quỉ và thủ lợi trái phép” trong vụ “nhơn viên ma” được Tòa đô chánh trả lương mà làm việc nơi khác, như làm việc cho đảng RPR của Ông . Nói tới “ nhơn viên ma ”, bạn đọc chắc còn nhớ thời Việt nam Cộng hòa ta cũng có đầy “lính kiển”, “lính ma” nhưng không thấy có mấy ai ra Tòa.. Càng không có Tổng thống ra Tòa vì Tổng thống là người bất khả xâm phạm ! Nhưng “ lính kiển ”, “ lính ma ” hoàn toàn khác với “ nhơn viên ma” ở đây vì “lính kiển” là lính có mặt nhưng không làm việc thật sự, “lính ma” là lính có tên, có lảnh lương nhưng không thấy hiện diện ở đơn vị hay nhiệm sở bao giờ . Còn “nhơn viên m ” làm cho Ông Chirc bị 2 năm tù treo là người không làm việc ở cơ quan chủ quản của mình mà đi làm việc cho nơi khác .
Ông Chirac đã chi trả lương cho “nhơn viên ma” do Ông dựng lên làm thâm thụt hết lối 1 400 000 euros của ngân sách Tòa Đô chánh Paris .
Khi luận án, Tòa không thể không cứu xét những yếu tố quan trọng như vụ “ nhơn viên ma ” đã được Tòa Đô chánh Paris, kế nhiệm, không đứng đơn dân sự và chấp nhận Ông Chirac hoàn trả khoảng tiền trên cho Tòa Đô Chánh ( Ông Chirac trả 1/3, đãng UMP, hậu thân của RPR, lảnh trả 2/3 ), thâm niên phục vụ nước Pháp, Ông Chirac không lấy tiền đó bỏ túi, tình trạng sức khỏe của Ông sa sút . Nhưng Ông vi phạm luật khi Ông quản lý công quỉ làm thiệt hại quyền lợi của dân Paris dưới trách nhiệm của Ông . Vì vậy Tòa phải buộc tôi Ông . Trong vụ này, có 7 người liên hệ, 5 bị án tù treo, 2 người được miển tố .
Khi bản án tuyên bố, phe Tả phần lớn đều đón nhận với sự hoan hỉ như “ kẻ chiến thắng ” . Tuy Ông Chirac không còn là đối thủ nhưng vẫn là “ phe địch ” theo biện chứng Ta / Địch muôn thuở !

Vài giai thoại về Ông Chirac
Lúc Ông Chirac đang tại chức, vụ “ nhơn viên ma ” đã bùng nổ nhưng Ông không bị dính miểng vì hưởng quyền miển nhiểm của Tổng thống theo điều 67 của Hiến pháp . Ông Alain Jupé, Thủ tướng và Tổng trưởng của Ông bị 1 năm tù treo và 2 năm mất quyền ứng cử . Mản hạn, Ông Jupé trở lại ứng cử và tái đắc cử Thị trưởng thành phố Bordeaux . Hiện nay, Ông làm Tổng trưởng Ngoại giao và nhơn vật số 2 trong Chánh phủ của Ông Fillon
Lúc đó, nhiều người Pháp nói đùa trong Cà-phê “Khi Ông Chirac thôi làm Tổng thống, Ông phải đi ghi tên xin việc làm ở văn phòng tìm việc của Bộ Lao động (vì suốt đời, Ông chỉ làm Dân biểu, Thị trưởng hoặc Thủ tướng và Tổng thống), Ông lâm cảnh không nhà ở (vì suốt đời Ông ở nhà Chánh phủ cấp ) và ra hầu Tòa . Nay thực tế cho thấy Ông mất việc vì không làm những chức vụ củ nửa, ra hầu Tòa và bị án tù treo 2 năm. Không có nhà cũng đúng vì tới nay, gần 5 năm, Ông vẫn chưa tìm mướn được cho Ông và Bà vợ một nơi ở theo ý muốn . Hiện Ông Bà phải ở tạm căn Appartement của gia đình Hariri,cố Thủ tướng Liban, cho mượn . Thật tình phải nói là quá tội nghiệp cho Ông Chirac . Thân phận của Ông ngày nay rât ứng nghiệm vào lời bông đùa của một số dân chúng trong lúc trà dư tữu hậu . Mới hay miệng đời ăn phó-mác, uống rượu chác nói đâu, có đó !
Nhưng Ông Chirac ở nhờ căn Appartement của bạn cho mượn tạm cũng khá hơn 90 % dân Pháp có nhà . Căn Appartement nằm trên Bến Voltaire, Quận VII Paris, một mặt trông ra sông Seine, mặt kia nhìn qua Bảo tàng viện Louvre. Tuy phía bờ sông Seine có hơi ồn vì nhiều tiếng xe chạy nhưng chiều xuống, ngồi trên bao lơn, nhìn xuống sông Seine êm đềm trôi thì cũng đáng lấy làm nên thơ lắm .
Căn Appartement cho 2 Ông Bà Chirac ở tạm từ gần 5 năm nay rộng 396 m2, gồm 8 phòng, có garage và sân trong cho xe đậu, chớ không phải chỉ có 180 m2 như nhiều người nói .
Căn Appartement này có lịch sử lâu đời vì nó xây cất vào thế kỷ XVII . Nhưng nó không có giá trị lịch sử vì đã một lần sửa chửa gần như xây cất lại mới hoàn toàn . Trong thời gian từ năm 1695 – 1710, Bà Louise Renée de Penancoet de Keroualle, tình nhơn của vua Charles II của Anh, ở tại đây . Bà là người có tiếng tham tiền nên tìm cách thu về cho bà những đồ vật có giá trị như bàn ghế, tủ, giường, tranh ảnh, …
Sau năm 2000, nhà thời trang LVMH (Louis Vuiton, Moet, Hennessy) bán lại cho gia đình cố Thủ tướng Liban bị ám sát tháng 2 năm 2005 với giá 21 triêu quan Pháp (=3 triêu euros) vì nhà thời trang thấy không thích hợp để làm xưởng làm việc . Gia đình Hariri muốn mua chỉ vì nhắm cái sân trong làm chổ đậu được nhiều xe . Khi để cho Ông Bà Chirac ở tạm chờ kiếm nhà, gia đình Hariri làm lại 2 cánh cửa lớn, đúng theo mẫu củ, bằng gổ sồi với mở đóng tự động . Sự thay đổi này làm cho những gia đình ở trong khu đó thấy dể chịu nên họ đều cảm ơn Ông Chirac . Ngoài ra, họ còn được hưởng ké sự bảo vệ an ninh vì luôn luôn ngày đêm đều có 1 xe cảnh sát đậu ngay trước cửa canh gát .
Gia đình Hariri cảm ơn Ông Chirac vì lúc làm Tổng thống, Ông đón nhân gia đình Hariri ở lại Pháp và còn cho bảo vệ an ninh chống lại sự khủng bố của Syrie thường xuyên hăm dọa .
Luật cứng rắn nhưng là luật
T.T Sarkozy đón nhận tin Ông Chirac bị 2 năm tù treo nhưng không có lời bình luận. Ông chỉ nói “ Sự việc này không nên làm cho mọi người quên đi sự dấn thân trường kỳ của Ông Chirac đóng góp phục vụ đất nước, điều đó xứng đáng và còn xứng đáng mải mải để Ông được dân chúng quí trọng .”
Trước sự nghiệp lớn của Ông Chirac, sự quí mến của đại đa số dân Pháp dành cho Ông, Tòa án đã thấy khó phán quyết sự vi phạm luật của Ông . Nhưng luật pháp của chế độ pháp trị không cho phép vượt qua nguyên tắc căn bản của chế độ dân chủ “Mọi người đều bình đẳng trước pháp luật ” .
Phiên Tòa sử Ông Chirac gồm những người “ độc lập ”, tức thành phần không do Chánh phủ bổ nhiệm trước đây .
Ông Chirac bị phạt tù tuy không bị giam giử, và nhứt là không bị quản chế như ở Việt nam, nhưng cũng là một tổn thương lớn của một vị Tổng thống ở cuối đời . Con người ta sống trọn vẹn trong lành cho tới ngày cuối là một điều mà mọi người mơ ước .
Buồn cho Ông Chirac, đã được ở trong Chánh quyền suốt đời, đó cũng là cái phước lớn hơn người, mà còn bất hạnh là không ở trong Chánh quyền Việt nam xã hội chủ nghĩa . Nếu Ông làm Chủ tịch nước Việt nam thì chắc chắn chẳng bao giờ Ông bị Tòa phạt, mặc dầu Ông có lấy làm của riêng hằng tỉ dô-la đi nữa .
Ai không tin, cứ đi hỏi Nông Đức Mạnh, Nguyễn Minh Triết, Nguyễn Tấn Dũng, và các Ủy viên TW đảng…sẽ được trả lời .
Nguyễn thị Cỏ May

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Bất ngờ sáng 30/05/24, TT Biden tuyên bố bỏ giới hạn sử dụng võ khí của Huê Kỳ cung cấp cho Ukraine đánh Nga. Đồng thời, Âu châu đã thỏa thuận một quyết định mới quan trọng là bỏ giới hạn đỏ, gởi huấn luyện viên quân sự qua Ukraine giúp quân đội Ukraine, cho phép Ukraine sử dụng các loại võ khí mạnh và có tầm hoạt động xa tới lãnh thổ Nga nhằm những mục tiêu quân sự. Riêng Anh đã bước tới trước, một số quân đội Anh đang hoạt động tại Ukraine.
“Que Sera Sera,” ca khúc này luôn gắn bó với tâm tư của cậu bé bảy tuổi. Đi xem xi-nê với mẹ, sau này mới biết là phim The Man Who Knew Too Much, về nhà tôi nhớ mãi cái giai điệu vui tươi và đôi môi nhảy múa, khi nữ diễn viên hát đoạn que sera sera. “Chuyện gì đến sẽ đến,” một câu nói đầy thơ mộng đối với cậu bé, rồi dần dần lớn lên biến thành câu nói chấp nhận chuyện ngày mai ‘Life is a crazy ride, and nothing is guaranteed. (Đời là chuyến đi điên rồ, không có gì bảo đảm. ‘Eminem’.) Dường như, có một chút bất cần, không quan tâm chuyện gì sẽ xảy đến. Tưởng chỉ là như vậy, ai ngờ, câu nói bỗng đứng dựng lên, lớn tiếng hỏi: “Chuyện gì đến sẽ đến là sao?” Đúng, “sẽ đến” thuộc về tương lai, thuộc về bí mật, nhưng “chuyện gì đến,” một phần đã bị khám phá, tìm thấy, công bố. Chúng ta, con người hiện tại, thế kỷ 21, may mắn có một khoa học khá trung thực và năng nổ, mở ra cho sự hiểu biết còn kém cỏi, nhiều nơi quá khứ còn tối tăm và nhiều nơi chờ ánh sánh rọi tới.
Người Việt rất hay buồn. Họ buồn đủ chuyện, đủ thứ, đủ cách, đủ kiểu, đủ loại và buồn dài dài: buồn chồng, buồn vợ, buồn con, buồn chuyện gia đình, buồn chuyện nước non, buồn chuyện tình duyên, buồn trong kỷ niệm, buồn tình đời, buồn nhân tình thế thái, buồn thế sự đảo điên, buồn tàn thu, buồn tàn canh gió lạnh … Đó là chưa kể những nỗi buồn buồn lãng xẹt: buồn trông con nhện giăng tơ, buồn trông cửa bể chiều hôm, buồn trông nội cỏ rầu rầu, buồn trông con nước mới sa …
Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm...
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
Những năm gần đây, chúng ta thường thấy trên mạng xã hội, nhiều trường hợp rơi nước mắt trong giới lao động tại Việt Nam, khi những người dân nghèo vướng phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không có bảo hiểm y tế hay tiền bạc để chữa trị, chiến đấu chiếu lệ với tử thần, qua đời trong cảnh thương tâm. Hầu như căn bệnh ung thư lan tỏa khắp nơi, nhất là vây hãm giới lao động trong các xóm nghèo...
30.04.2024 lọt ra tin kêu cứu từ trại giam số 6 tỉnh Nghệ An nên thời gian lúc này phải dành cho việc khẩn cấp là viết thư báo động cho các tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế và các tòa đại sứ tại Hà Nội, nhờ can thiệp về vấn đề một số tù nhân lương tâm đang bị nhốt tại Việt Nam trong những phòng giam chật hẹp...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.