Hôm nay,  

Thổn thức

31/12/201100:00:00(Xem: 11987)

Thổn thức

BS Mai Băng Thanh

Mấy hôm nằm trên giường bệnh, lòng đã dặn lòng không được suy nghĩ mông lung, nhưng nhìn qua khe cửa, thấy ánh nắng mặt trời rạng rỡ thì lòng tự hỏi lòng, mình còn có bao nhiêu ngày để nhìn thấy ánh sáng mặt trời nữa .

Một trận mưa chiều , bầu trời u ám, những hạt mưa tí tách rơi, tôi lại buột miệng sao mưa buồn quá , rồi lại chạnh lòng tự hỏi , đến một ngày nào thì sẽ không thấy mưa buồn nữa ????

Từ khi tôi ngã bệnh , chồng tôi không rời xa tôi nửa bước. Anh dịu dàng dành tất cả phần chăm sóc tôi , cương quyết không mướn người giúp việc . Nhìn anh tự tay chăm sóc cả những phần dơ bẩn nhất , rồi đến cả những phần tế nhị nhất , nhiều lần tôi đã không kềm được cảm xúc . Tôi òa lên khóc như một đứa trẻ lên ba , nức nở : Em không muốn sống thêm nữa... Anh đã nhẹ nhàng an ủi tôi , vì anh biết tôi đang rất mong manh .

Tôi là một người đàn bà nhiều nghị lực . Việc đổ một giọt nước mắt đối với tôi rất khó khăn . Nhiều khi đối diện với nhiều trái ngang của cuộc sống , tôi đã muốn khóc cho lòng nhẹ nhàng bớt , nhưng vẫn không thể nào khóc được.

Vậy mà giờ đây tôi trở nên mong manh như hạt sương mai . Tôi dễ khóc , không phải vì buồn hay hối tiếc cho số phận mình ngắn ngủi , mà vì tình yêu thương của những người chung quanh tôi.

Tôi đã sẵn sàng đón nhận điều xấu nhất xảy ra cho cuộc đời tôi . Bởi vì tôi vẫn hiểu rằng , cuộc sống là quy luật Sanh , Lão , Bệnh , Tử của tạo hóa. Bây giờ tôi đang ở trong quy luật thứ ba , rồi sẽ đến dấu chấm tận cùng của sự lạnh lùng . Cát bụi sẽ trả về cát bụi . Từ lâu tôi vẫn quan niệm rằng : Hãy sống như thế nào mà lúc tôi sinh ra mọi người cười khi tôi cất tiếng khóc chào đời , và khi tôi ra đi , tôi sẽ mỉm cười thì những người chung quanh tôi đều khóc . Tôi không phải là một thánh nhân , mà là một người đàn bà bình thường trong cuộc sống . Tôi chỉ đem tấm chân tình đối đãi với tất cả mọi người . Tôi chỉ biết phải làm người con hiếu thảo với cả tứ thân phụ mẫu , làm người vợ đúng nghĩa đối với chồng , làm người mẹ hiền đối với con cái .

Tôi sống chan hòa với tất cả mọi người . Lúc nào tôi cũng muốn đem niềm vui đến cho bạn bè chung quanh mình . Tất cả đắng cay , mặn chát của cuộc đời , tôi thường nuốt ngược vào trong . Tôi muốn mọi người xung quanh tôi được vui . Ở nhà chỉ có hai vợ chồng , tôi thường tíu ta tíu tít kể cho anh nghe nhiều chuyện trên trời dưới đất . Lúc nào anh cũng lắng nghe tôi nói . Có khi tôi lại nghêu ngao hát, những bài hát không đầu , không đuôi . Tôi muốn cuộc sống vui vẻ, không tham vọng nhiều tiền tài hay danh lợi , chỉ cần một cuộc sống bình dị , không xa hoa phù phiếm . Với tôi như vậy đã là quá đủ cho một đời người .

Vậy mà nay tạo hóa trêu ngươi . Người muốn thử thách tôi , hay muốn trừng phạt tôi, vì tôi thường tỏ ra rất bình thản khi đón nhận căn bệnh nan y của thế kỷ . Tôi vẫn thường nói với chồng tôi một cách rất tự nhiên rằng , nếu tôi mắc bệnh , hãy để tôi tự xử . Nhưng nay, tôi đâu có quyền làm theo ước nguyện của mình . Chồng tôi níu kéo tôi hằng giây, hằng phút. Anh luôn lo sợ cái ngày mà tôi không còn hiện hữu . Anh sợ mất tôi. Ôi, cái nghĩa tào khang sao mà nó thiêng liêng đến như vậy? Bên anh đâu còn hình ảnh người phụ nữ trong ngọc trắng ngà, vui tươi, sinh động . Bây giờ là một cơ thể bệnh hoạn rã rời , với vết mổ chằng chịt . Tôi xót xa nhìn lại chính mình , nghẹn ngào cho sự thay đổi đột ngột. Rã rời thân xác , trí tuệ của tôi có còn chăng sự minh mẫn của ngày nào ??

Ước nguyện tự AN TỬ không thành, tôi phải chấp nhận sự hành xác . Ngay phút giây được đưa ra khỏi phòng mổ, tôi đã cảm nhận được cơn đau muốn xé nát cả con người mình . Tôi không khóc, không đổ một giọt nước mắt cho cơn đau thể xác , nhưng tâm hồn tôi gào thét đớn đau như sóng thần cuồn cuộn. Tôi cắn chặt răng, cố mỉm cười với gương mặt của chồng tôi đang cúi sát nhìn tôi vì lo lắng . Anh không thể tự mình đi xe được . Dắt xe ra khỏi nhà, anh vấp té mấy lần . Quá nguy hiểm nên con tôi bắt anh phải đi xe taxi để lên Bệnh Viện thăm tôi . Tôi cố nói với anh rằng tôi khỏe , tôi không sao , nhưng nhìn trong ánh mắt của anh , tôi biết rằng anh không thể tin rằng tôi nói thật . Hình ảnh tôi sinh động , ham công tiếc việc vẫn còn nguyên vẹn trong anh mà . Tất cả đều xảy ra quá đột ngột , nên làm sao anh có thể tin rằng người đang nằm trên giường bệnh là tôi , người đang níu kéo cuộc sống vì anh là tôi ???

Những gương mặt thân yêu lần lượt cúi xuống nhìn tôi với nhiều thương cảm . Những giọt nước mắt của các em từ Huế bay vào , và từ trên Dalat đi xuống rơi trên gương mặt tôi . Những giọt nước mắt của tình anh chị em , nồng nàn , nhưng mặn chát . Rồi những gương mặt bạn bè thân quen , nhạt nhòa những giọt lệ ân tình . Các bạn khóc cho tôi , cho cuộc đời ngắn ngủi của tôi .Những gương mặt thân tình yêu thương nhiều quá!!! Tôi đếm sao hết được , kể sao hết được khi trang giấy thì ngắn mà tình cảm bạn bè thì quá dài . Đằng sau xa xa , hình ảnh những cô bạn thân thương đang khóc ngất . Tôi cảm thấy hạnh phúc trào dâng , nhưng trong lòng thì nước mắt tràn lên như những cơn sóng trong những ngày biển động mạnh , cuốn phăng tất cả chút tàn hơi còn sót lại trong cơ thể bệnh hoạn rã rời của tôi . Nhìn xuống thấy Mỹ Hạnh đang chăm chút cho thân thể của tôi , tôi cảm động không thốt được nên một lời nào . Hình ảnh người phụ nữ mạnh mẽ, năng động nay đâu rồi???? Tôi muốn gào thét lên thật to, cho tiếng gào vang đến tận Trời cao , tại sao? tại sao? nhưng tôi đành bất lực .

Rồi các bạn ở khắp nơi : Huế , Dalat , cả nửa vòng trái đất và nhiều nhiều nữa , gọi điện thoại về từ rất nhiều nơi . Các bạn cũng khóc ngất cho số phận của tôi. Tôi không còn chút hơi tàn để trả lời điện thoại . Con gái tôi thay mặt gia đình cám ơn sự quan tâm của các bạn . Nhiều lúc tôi nghe tiếng sụt sùi của con khi đang tiếp chuyện điện thoại . Tôi quay mặt vào trong , cố che dấu những giọt nước mắt đang chực trào thành dòng suối trên khóe mắt .

Những viên thuốc mang nặng ân tình được các bạn gửi trao cho tôi chống chọi với căn bệnh ác tính . Những chén cháo ly sữa .. gói gọn yêu thương được các bạn thay nhau mang đến cho tôi . Tôi uống từng viên thuốc , ăn từng muỗng cháo , uống từng ngụm sữa…mà như nuốt trọn tình cảm yêu thương của các bạn dành cho tôi .

Như vậy đó , cuộc sống vô thường nhưng tràn ngập yêu thương . Tôi không biết tôi sẽ kéo dài cuộc sống như thế nào , khi chỉ thị của thần chết đã xem mặt , đặt tên? một tháng , một năm hay vài năm nữa? Điều tôi không thể nào biết được . Tôi chỉ biết những ngày tháng sắp tới , tôi phải chiến đấu với bệnh tật bằng những đợt thuốc hóa trị tàn phá tế bào ung thư nhưng đồng thời cũng sẽ tàn phá cơ thể tôi . Cầm trên tay cái đầu tóc giả do bạn bè trao tặng , tôi cảm thấy thật ngậm ngùi .

Tứ thân phụ mẫu đều đã quy tiên . Đó là hạnh phúc của tôi , khi tôi đã làm tròn chữ hiếu , lo cho cha mẹ hai bên mồ yên mả đẹp . Nếu cha mẹ tôi còn sống , ông bà sẽ rất đau đớn và vật vã khi đứa con yêu thương mắc vào căn bệnh ác tính này . Vì vậy, ơn Trời, tôi không phải chứng kiến những giọt nước mắt của cha mẹ , vì chắc chắn rằng điều đó sẽ làm tôi đau khổ nhất .

Tôi chỉ muốn nói với người bạn đời yêu thương rằng : Em xin lỗi , em đã không thể theo anh đến tận ngày răng long đầu bạc để cùng nhau chia xẻ vui buồn trong cuộc sống mà em phải ra đi trước . Chỉ mong anh đón nhận nghịch cảnh , chấp nhận hoàn cảnh không thể nào thay đổi được . Chỉ ước mong anh sống thật bình yên trong những ngày không có em . Tôi muốn nhắn nhủ với con cái rằng : Hãy yêu thương nhau khi còn có thể . Hãy xây dựng hạnh phúc gia đình bền chặt , dạy dỗ con cái thành người hữu dụng cho gia đình và cho xã hội.

Tôi muốn nhắn nhủ với các em tôi rằng : Chị được chào đời trước thì ra đi trước là chuyện đương nhiên . Hãy sống thật tốt và bảo vệ gia tộc từ đường như truyền thống của gia đình được cha mẹ hun đúc từ khi chúng ta còn trẻ dại.

Lời cuối cùng , tôi muốn nói với bạn bè và những người quen biết hay không quen biết , nhưng đã quan tâm , chia xẻ nỗi đau của tôi bằng email , điện thoại , hay lời thăm hỏi từ khắp nơi : Tôi xin tri ân tất cả những gì các bạn đã gửi trao cho tôi . Tôi sẽ chiến đấu như mong ước của gia đình và bạn bè , nhưng nếu lực bất tòng tâm thì xin các bạn nghĩ cho rằng : Tôi luôn luôn hiện hữu trong lòng của các bạn . Khi lật những hình ảnh trong album , các bạn sẽ vẫn thấy tràn ngập hình ảnh của tôi với nụ cười rạng rỡ . Khi mở blog Tiengsonghuong ra , các bạn cũng vẫn nhìn thấy tôi sống động với nhiều bài viết từ tâm tư trong cuộc sống đời thường của tôi . Chiếc thuyền nhỏ chở cuộc đời tôi đã vượt qua nhiều thác ghềnh , bão táp , vượt qua nhiều sóng gió, phong ba , nay sắp đưa tôi đến một bến bờ bình yên vĩnh cữu .

Đừng khóc vì thương tiếc tôi , mà hãy vui mừng cho tôi, vì tôi đã sống một cuộc sống có ý nghĩa .

Và tôi sẽ bất tử trong lòng những người yêu thương tôi .

BS MAI BĂNG THANH

Tháng 12 năm 2011

Ý kiến bạn đọc
26/07/202515:22:57
Khách
Khó mà có được một người chồng như vậy , đó là một niềm an ủi lớn lao cho người bệnh.
31/12/201119:22:25
Khách
Bài viết rất hay, xin cho một tí góp ý tiếu lâm, sở dĩ ông xã đã chăm sóc cho cô rất kỷ, bởi vì, nếu không, cô sẽ gọi luật sư vào tận gường bệnh để thay đổi tên người thừa hưởng bảo hiểm nhân thọ. Vui.
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Đất nước Haiti ngày càng điêu tàn, tài nguyên bị phá sạch, đất đai bạc màu dần. Những người lãnh đạo vơ vét tất cả những gì có thể vơ vét được còn nhân dân Haiti thì rơi xuống tận cùng của khốn khó...
Một năm có 365 ngày, nhưng ngày nào đảng CSVN cũng phải đối phó với các chứng suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống và tham nhũng, tiêu cực. Những vi trùng này không chỉ có trong nội bộ đảng mà đã lan qua “lực lượng võ trang nhân dân”, đặc biệt là Quân đội và Công an, và trong toàn xã hội...
Sau 18 tháng điều tra, Ủy Ban Đặc Biệt Hạ Viện J6, điều tra vụ bạo loạn Điện Capitol vào ngày 6 tháng 1 năm 2021, đã có cuộc họp công khai cuối cùng vào ngày 19 tháng 12 năm 2022. Trong đó, Ủy Ban 6 Tháng 1 đã đề nghị Bộ Tư Pháp Hoa Kỳ truy tố hình sự cựu Tổng thống Donald Trump vì những âm mưu lật ngược kết quả bầu cử tổng thống năm 2020. Ủy ban đề nghị Bộ Tư Pháp truy tố Trump với bốn cáo buộc chính, bao gồm tội cản trở công việc của Quốc Hội, âm mưu lừa gạt chính quyền liên bang, âm mưu đưa ra tuyên bố sai sự thật và kích động hoặc hỗ trợ bạo loạn. Ủy ban cũng đề nghị Ủy Ban Đạo Đức (Ethics Committee) Hạ Viện xử phạt bốn thành viên Quốc Hội thuộc Đảng Cộng Hòa vì đã không tuân theo trát đòi của Ủy ban, yêu cầu họ cung cấp thông tin về các sự kiện ngày 6 tháng 1.
Đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam nên từ nhiệm để bảo vệ danh dự sau 15 năm không chống nổi “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” trong cán bộ, đảng viên...
Xi học ai để lãnh đạo đảng cộng sản và Nhà nước Tàu? Dĩ nhiên đã hoạt động từ lúc thiếu nhi và đoàn, Xi phải tắm mình trong kinh điển Mác-Lê nhưng không phải thứ Mác-Lê nguyên chất...
Khó mà phủ nhận được rằng Hun Sen là một tay bản lĩnh (có thừa) nhưng bản lĩnh của ông, tiếc thay, đã không giúp được cho dân tộc Khmer có đủ áo cơm, dù đã phải cầm cố gần nửa phần (45%) đất đai của Cambodia!
Ngày 2/12/2022, Hoa Kỳ đặt Việt Nam vào Danh sách “theo dõi đặc biệt” (Special Watch List) vì tiếp tục vi phạm quyền tự do Tín ngưỡng, Tôn giáo, nhưng Việt Nam phủ nhận và cho rằng Mỹ đã xuyên tạc tình hình để chống phá Việt Nam...
hiện tại dân số Trung Cộng đã lên tới 1/5 tổng số nhân loại rồi, gieo trồng 1,418,804,794 trái quýt chua (lè) như vậy bộ chưa đủ sao mà còn muốn ấn thêm vô làm chi nữa, cha nội? Bộ không thấy hằng triệu người dân Hồng Kông đang xuống đường biểu tình phản đối và cả loài người đang nhăn mặt hay sao?
Mão là mèo, quý là phú quý. Quý Mão là mèo có phước được hưởng lộc ăn ngon, mặc ấm, được chăm sóc như thú cưng của gia đình. Theo các nhà tướng số nói vì mèo nhanh nhẹn, trung thành, chung thủy, tình cảm và dễ thích nghi, nên người tuổi Mão sẽ thông minh, kiên trì, tháo vát, may mắn, thành công, giàu sang, sống có tình, có lý…
Lúc còn nhỏ thì không để ý. Nay lúc tuổi già, hồi tưởng lại tâm linh dân tộc, suy nghĩ lại câu niệm “Nam Mô A Di Đà Phật” hoặc “A Di Đà Phật” của dân mình mới thấy nó có một ý nghĩa linh thiêng và đẹp tuyệt vời. Nó không phải chỉ nằm trong phạm vi tôn giáo mà còn hòa nhập thành truyền thống văn hóa dân tộc. Nó trở thành phong cách sống hài hòa giữa đạo và đời. Khi đi chùa gặp nhau, hoặc trong các lễ hội Phật, chúng ta cất tiếng “A Di Đà Phật !” thì tiếng “A Di Đà Phật” trở thành một câu chào hỏi, một lời thân thiện, một lời mừng rỡ rằng ta còn có nhau, một lời chúc tụng, một sự kính trọng, một ước vọng sau này (khi vãng sinh) sẽ lại gặp nhau trên Quốc Độ Thanh Tịnh của Phật A Di Đà.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.