Hôm nay,  

Mẹ Chồng Tôi

22/08/201200:00:00(Xem: 17718)
Mẹ chồng tôi có 12 người con, cộng thêm mấy người đã mất và hư thai mấy lần. Nghĩa là Bà vừa giầu của mà cũng giầu con nữa.

Vì sanh nhiều lần nên Bà uống nhiều thuốc bắc, sâm, nhung, yến, cao hổ cốt; nhờ vậy mà Bà ăn thấy ngon miệng. Tay chân Bà láng bóng, mầu mỡ, chứng tỏ trong người Bà khỏe mạnh.

Bà luôn luôn sát cánh với Bố chồng tôi, lúc nào Ông Bà cũng như hình với bóng. Ở ngoài Bắc cũng như ở trong Nam Ông Bà đã có xe hơi riêng để đi rồi.

Bố chồng tôi thì rất tài giỏi, Ông làm việc không ngưng nghỉ. Ông là một doanh gia tài ba lỗi lạc và rất thành công. Nếu nói tới Ông Tư Thiêm thì ai ở Hà Đông đều biết. Trong ngành Cinema, người ta gọi Ông là ông vua Cinema, vì ông khai thác nhiều rạp hát lắm! Ông rất giầu có, nhưng lại rất ư là bình dân và nhã nhặn, Những người thợ mộc, thợ nề gọi ông bằng ông, thì ông cũng gọi họ bằng ông lại và ngồi dưới đất bàn bạc với họ. Họ làm việc với ông hết năm này qua năm khác, xây hết rạp này đến rạp khác.

Họ rất quý mến ông. Giầu có như vậy mà ông ăn uống rất là đạm bạc, dù có dư thừa tiền bạc để ăn những món cao lương mỹ vị, nhưng những món mà Ông thích là rau muống tương cà, đậu hủ chiên tẩm nước mắm hành lá. Ông ăn mặc rất là giản dị, tự lái xe lấy…Không rượu chè thuốc lá. Ông tạo dựng cho các con một gia tài to lớn. Vậy mà ông chưa kịp hưởng nhàn thi ông đã mất khi ông mới ngoài năm mươi, chắc vì ông mãi mê làm việc mà đã quên đi sức khỏe của mình.

Mẹ chồng tôi lúc nào cũng ở bên cạnh ông. Bà là tay hòm chìa khóa của ông. Bố Mẹ chồng tôi có tám người con dâu. Tôi là con dâu thứ tư.

Không có cô con dâu nào nấu nướng giỏi như Bà. Tài nấu nướng thì Bà là nhất.

Bà là người Bắc nhưng lại rất dễ chịu chứ không như mọi người nghĩ. Cụ thương hết tất cả những người con dâu. Nhưng với tôi thì Cụ thương lắm, có lẽ vì tôi về làm dâu Cụ lúc tôi mới 16 tuổi nên Cụ thường chỉ dạy cho tôi đủ mọi thứ, kể cả việc nấu ăn…

Tuy có người giúp việc và con cháu đầy đàn, nhưng khi có giỗ Tết hay tiệc tùng thì Bà tự đảm trách, mọi người chỉ phụ thôi.


Mẹ chồng tôi mất đã hơn hai chục năm rồi.

Bà có cô dâu trưởng rất là đảm đang, tính tình khởi lỡi, ai gần gũi bà đều mến mộ, chả vậy mà khi Bà mất ở tuổi 57, rất nhiều người ở tỉnh xa cũng về để đưa tiễn Bà.

Mẹ chồng tôi lại có thêm cô con dâu Út rất ư là tháo vát và hoạt bát, không thua gì bà chị dâu trưởng. Cô là Nha Sĩ mà không nề hà công việc, những ngày giỗ Tết, một tay cô quán xuyến mọi thứ. Phải chi Mẹ chồng tôi còn thì Cụ mừng biết chừng nào, vì có thêm một cô dâu quý nữa. Còn mấy người dâu khác cũng đều giỏi cả. Chỉ riêng tôi là đoảng thôi. Tôi về làm dâu cho Ông Bà khi tôi chưa đầy 16 tuổi. Ông Bà đã chọn và thương tôi, chả là Ông Bà là chỗ quen biết với Bố Mẹ tôi.

Khi tôi có đứa con thứ hai thì Ông Bà hỏi cưới chị tôi cho người anh của chồng tôi, nhưng vì không có duyên nợ với nhau, nên đã không nên duyên vợ chồng. Sau đó chị tôi đã lấy một người đàn ông khác và vẫn ở với nhau đến bây giờ. Khi ông anh chồng tôi mất vào năm ngoái thì anh chị tôi cũng đến thăm viếng và phúng điếu ông.

Đến khi cô em tôi đã đến tuổi trưởng thành thỉ Cụ tôi lại hỏi cưới cô cho người em của ông nhà tôi (tôi có ba chị em gái)

Hai em đã có với nhau hai người con, một trai và một gái, nhưng vì chú em vắn số nên chú đã mất khi trên đường vượt biển. Số phần cả, biết sao!!!

Gia đình chúng tôi có được như ngày hôm nay là nhờ công ơn của Bố Mẹ chồng tôi.

Vì vậy mà tôi viết lên những giòng chữ này là để dâng lên Cha Mẹ chồng tôi lời tri ân và ngưỡng mộ.

Nay thì người đã về hầu Đức Phật Tổ cả rồi.

Phải chi hai cụ còn ở trên cõi đời này, thì các con, cháu, chắt, chit có dịp được phụng dưỡng các Cụ. Nhưng rất tiếc là điều này không bao giờ thực hiện được. Tiếc thay!!!

Tôi nghĩ các Cụ đã chuyển sang kiếp khác lâu rồi. Chắc chắn là kiếp này sẽ tốt đẹp hơn nhiều. Nếu có thể được, tôi rất mong lại được làm dâu hai Cụ trong những kiếp luân hồi khác.

Mùa Vu Lan 2011.

Nguyễn Thị Nhung

Ý kiến bạn đọc
22/08/201220:52:25
Khách
Ong ba lam an the nao ma de co the nuoi mot luc 12 dua con. Xin viet mot quyen sach de chi dan cho moi nguoi.
Cam on
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Sự ra đi của nhà tư tưởng và thực hành xuất sắc về chính sách đối ngoại của Mỹ đánh dấu một kỷ nguyên kết thúc. Trong suốt sự nghiệp lâu dài và có ảnh hưởng phi thường của mình, Henry Kissinger đã xây dựng một di sản mà người Mỹ sẽ khôn ngoan chú ý trong kỷ nguyên mới của nền chính trị cường quốc và sự xáo trộn trong toàn cầu. Thật khó để tưởng tượng rằng thế giới mà không có Henry Kissinger, không chỉ đơn giản vì ông sống đến 100 tuổi, mà vì ông chiếm một vị trí có ảnh hưởng và đôi khi chế ngự trong chính sách đối ngoại và quan hệ quốc tế của Mỹ trong hơn nửa thế kỷ.
“Tham nhũng kinh tế” ở Việt Nam đã trở thành “quốc nạn”, nhưng “tham nhũng quyền lực” do chính đảng viên gây ra để thu tóm quyền cai trị mới khiến Đảng lo sợ. Đó là nội dung đang được phổ biến học tập để đề phòng và bảo vệ chế độ do Ban Nội chính Trung ương công bố...
“Trong năm 2023 còn nhiều vấn đề đáng lo ngại, gây bất an cho xã hội. Các tội phạm trên các lĩnh vực tiếp tục gia tăng toàn quốc xảy ra 48.100 vụ phạm tội và trật tự xã hội tăng 18%.”
Việt Nam đang thương lượng mua chiến đấu cơ F-16 của Mỹ để tăng cường bảo vệ an ninh trước đe dọa ngày một lên cao của Trung Quốc ở Biển Đông. Tin này được truyền miệng ở Hoa Thịnh Đốn, tiếp theo sau chuyến thăm Việt Nam 2 ngày 10-11 tháng 9/2023 của Tổng thống Joe Biden. Tuy nhiên, các viên chức thẩm quyền của đôi bên không tiết lộ số lượng F-16 mà Việt Nam có thể mua với giá 30 triệu dollars một chiếc...
Số năm tháng tôi nằm trong tù chắc ít hơn thời gian mà nhà thơ Nguyễn Chí Thiện ngồi trong nhà mét (W.C) và có lẽ cũng chỉ bằng thời gian ngủ trưa của nhà văn Vũ Thư Hiên, ở trại Bất Bạt, Sơn Tây. Bởi vậy, sau khi đọc tác phẩm Hỏa Lò và Đêm Giữa Ban Ngày của hai ông (rồi đọc thêm Chuyện Kể Năm 2000 của Bùi Ngọc Tấn, Thung Lũng Tử Thần của Vũ Ánh, và Trại Kiên Giam của Nguyễn Chí Thiệp) thì tôi tự hứa là không bao giờ viết lách gì vể chuyện nhà tù, trại tù hay người tù nào cả.
Càng gần đến Đại hội đảng toàn quốc khóa XIV (2026-2031), đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) càng ra sức kiên định 4 nguyên tắc được coi là “có ý nghĩa sống còn đối với chế độ.”
Trời mưa thì buồn. Trời nắng thì vui. Mưa nhiều quá gây lụt lội, trở thành thảm cảnh. Nắng quá độ gây khô hạn, cháy mùa màng, gây đói khổ. Gọi là thiên tai. Có nghĩa thảm họa do trời gây ra. Hoặc chữ “thiên” đại diện cho thiên nhiên. Nhưng gần đây, vấn nạn khí hậu biến đổi, gây ra nhiều “thiên tai” có thể gọi lại là “thiên nhân tai,” vì con người góp phần lớn tạo ra khốn khổ cho nhau. “Thiên nhân tai,” nghe lạ mà có đúng không? Nguyên nhân chính gây ra biến đổi khí hậu là hiệu ứng nhà kính. Một số loại khí trong bầu khí quyển bao quanh trái đất hoạt động hơi giống như gương kính trong nhà kính, giữ nhiệt của mặt trời và ngăn nó trở lại không gian, gây ra hiện tượng nóng lên cho toàn cầu. Nhiều loại khí nhà kính này xuất hiện một cách tự nhiên, nhưng các hoạt động của con người đang làm tăng nồng độ của một số loại khí này trong khí quyển, cụ thể là: Cacbon dioxit (CO2), khí mê-tan, nitơ oxit, khí florua
Tuy lịch sử không nói đến, nhưng nếu chịu khó lục lọi đây đó, người ta sẽ tìm ra một giai thoại khá thú vị về việc bản Tuyên ngôn Độc lập của Việt Nam được Hồ Chí Minh soạn thảo và đọc trong buổi lễ trước công chúng tại vườn hoa Ba Đình (nay là Quảng trường Ba Đình) ngày 2 tháng 9 năm 1945. Theo tường thuật của nhà báo Hồng Hà trên báo Cứu Quốc của Việt Minh, ông Nguyễn Hữu Đang là người đọc chương trình buổi lễ và giới thiệu Chính phủ Lâm thời cùng chủ tịch Chính phủ đọc Tuyên ngôn Độc lập. Ông Nguyễn Hữu Đang là Trưởng ban Tổ chức Lễ đài, ông chính là người đứng trước micro giới thiệu: “Thưa đồng bào... Đây là Chủ tịch Chính phủ Lâm thời Hồ Chí Minh.” Nói xong, ông lùi lại, nhường micro cho Hồ Chí Minh.
Quán bún bò 199 là chỗ dựa tài chính vững chắc giúp ông Lâm Kim Hùng (66 tuổi, Đồng Nai) nuôi hàng chục sinh viên nghèo hiếu học. Quán của ông vừa là nơi ăn ở miễn phí vừa là nơi tạo công ăn việc làm cho các bạn kiếm thêm thu nhập…May mắn trong việc kinh doanh, quán bún bò mang lại nguồn thu nhập ổn định. Thế nhưng, vì sống một mình, nên khoảng lợi nhuận ấy quá dư giả so với cuộc sống bình thường của ông. Nhận thấy cứ để dành tiền mãi cũng chẳng được gì nên ông quyết định giúp đỡ cho những người có hoàn cảnh khó khăn.
Đảng CSVN đang rối beng lên về tình trạng cán bộ tham nhũng quyền lực, nhưng lại đùn đẩy trách nhiệm cho nhau khiến dân te tua. Tình trạng này được báo của Trung ương đảng “vạch áo cho người xem lưng” cả trong hai lĩnh vực...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.