Hôm nay,  

Hiệp Sĩ Không Chơi Đòn Thù Như Thế

24/08/201200:00:00(Xem: 14064)
Vladimir Putin, tổng thống lần thứ 3 của liên bang Nga từng tự nhận mình là một hiệp sĩ, có tinh thần hiệp sĩ, dấn thân cho sự nghiệp cao quý là cứu nhân độ thế, hy sinh cho nước mình và cho cộng đồng nhân loại.

Vào năm 2000, sau khi được bầu là Tổng thống Liên bang Nga ở tuổi 48, ông Putin sang thăm chính thức nước Pháp, được giới thiệu là một con người Hùng của nước Nga, còn được giới truyền thông Pháp nhận định là mang tinh thần thượng võ của một hiệp sĩ đa năng – multi chevaleresque - cực kỳ quý hiếm.

Trong tiểu sử của ông Putin, có ghi rõ ông từng là sỹ quan, đại tá ở trong quân đội Xô viết và ngành An Ninh KGB, lập nhiều thành tích trong các ngành thể thao mũi nhọn, mang đai 6 trong các môn võ Sambo, Judo và Karate, đánh box, đua ngựa, trượt tuyết, đua xe đạp đều cừ, còn tham gia đua xe gắn máy phân khối lớn tốc độ cao, có chân trong đội hockey trứ danh của Leningrad.

Vẫn chưa hết, nhà hiệp sĩ Putin còn lặn xuống dưới đáy đại dương, còn trưng ra bức ảnh ngồi trong buồng lái của chiếc máy bay ném bom chiến lược Tupolev TU-160, chứng tỏ ông là một nhà lãnh đạo văn võ toàn tài, xứng đáng làm tổng thống lần thứ 3 và còn có thể là tổng thống lần thứ tư nữa, khi hiện ông chưa đến 60 tuổi.

Vậy mà đã có 3 cô gái Nga cả gan chống lại tham vọng của ông. Đó là các cô sinh viên Nadejda Tolokonnikova 22 tuổi, Ekaterina Samoutsevitch 30 tuổi, và Maria Alekhina 24 tuổi, họ tự đặt ra một bài hát rất ngắn chỉ có một câu là «cầu nguyện Thượng đế không để Putin làm tổng thống nữa», và rủ nhau vào Nhà thờ Chúa Cứu thế giữa thủ đô Moscow để hát và cầu nguyện theo bài hát ấy.

Thế là 3 cô bị bắt tại chỗ, bị xích tay, bị truy tố và đưa ra xét sử trước tòa án Moscow ngày 17/8/2012 vừa qua, và trước tòa, bà chánh án Marina Syrova tuyên án 2 năm tù ở trại cải tạo cho 3 cô gái Nga nói trên, với tội trạng vu vơ: «xúc phạm tình cảm của những người tín ngưỡng có mặt trong nhà thờ».


Lập tức cả một phong trào phản đổi nổ ra khắp thế giới, từ các tổ chức bảo vệ nhân quyền, bảo vệ quyền tự do phát ngôn, quyền tự do báo chí truyền thông,từ các nguyên thủ quốc gia, các bộ ngoại giao, các đoàn thể phụ nữ, tôn giáo, sinh viên, giáo dục…lên tiếng cho rằng nước Nga đã trở lại thời cộng sản kiểu Stalin, với các trại cải tạo Kulag rùng rợn, rằng bản án là vô cùng nặng nề, quá đáng, không cân đối với sự vi phạm. Huống gì bài hát ngắn không hề nói xấu, kể tội gì đương sự là ông Putin, chỉ nói lên một ước vọng là ông ta thôi chức tổng thống đã vào khóa thứ ba.

Luật sư Nga bảo vệ 3 cô sinh viên cho rằng tòa án đã tuyên án không phải theo luật hiện hành và tập quán tố tụng quốc tế, mà là theo lệnh trên, ông cho là do đích thân tổng thống Putin ra lệnh, nhằm ra oai, trả thù 3 cô gái yếu ớt tay không, không có quyền hành gì, đã dám dùng quyền công dân nói lên một cách độc đáo và thông minh ước vọng yêu nước của mình.

Dư luận nước Nga và gia đình 3 cô gái đang nỗ lực vận động công luận toàn liên bang Nga yêu cầu tổng thống Putin xử dụng quyền ân xá đặc biệt của tổng thống để hủy bỏ bản án không công bằng, càng không sạch sẽ này. Để xem ông Putin cuối cùng nghĩ lại và sẽ động tĩnh ra sao. Nếu không đây sẽ là một vết nhơ bám chặt suốt nhiệm kỳ này của ông Putin.

Dư luận báo chí Pháp bàn tán rất sôi nổi về bản án không cân đối, mang tính phục thù thấp kém này.

Ông Putin từng hãnh diện mình là một nhà hiệp sĩ, ắt phải là một «hiệp sĩ không sợ ai, cũng không bao giờ phạm sai lầm» – un Chevalier sans peur et sans reproche.

Một hiệp sĩ chân chính dấn thân cho nghĩa lớn trên đời không bao giờ chơi đòn trả thù hiểm ác và thấp hèn đối với bất cứ ai. Huống chi đây lại là 3 cô gái chỉ có sáng tác một câu hát, còn ít tuổi hơn 2 cô con gái Aline và Anna của nhà hiệp sĩ đa năng Putin.

BÙI TÍN, VOA's Blog

Ý kiến bạn đọc
26/08/201208:46:32
Khách
ông putin là một cựu nhân viên tình báo KGB những tay ở trong cơ quan này đâu phải là vừa ,nước nga hiện nay là một nước nga tự do cuội . hoa kỳ mà không đề phòng [ nga ] thì coi chừng sẽ mệt với tay putin này .
việc làm của ba cô gái này ,nếu ở nước tự do thì chỉ bị phạt tiền hoặc bị phạt đi làm việc cho cộng đồng . cho
nên tôi gọi nga là một nước tự do cuội là kg sai .tôi còn nhớ khi cộng sàn bắc việt chiếm miền nam .có một anh chàng tuổi 20 .đang ngồi nhậu tại một quán nhậu bên lề đường .rượu vào thì lời ra ,tôi nghe anh ta hát một câu hát .như có bác hồ trong nhà thương chợ quán .vừa hát xong có mấy người công an đang ngồi nhậu ở gần đó đứng lên thộp cổ .anh chàng bị đi cải tạo đâu cũng gần 2 năm mới được thả .nghe đâu gia đình anh bạn trẻ này phải mất hết gần 8 cây vàng thì mới được thả sớm .sao này tôi gập anh bạn trẻ này tại mỹ tôi mới
hỏi khi bị bắt vào trại cải tạo tụi nó đối xử như thế nào .anh ta nói là mổi ngày cán bộ quản giáo bắt anh ta học
và độc những sách nói về việt cộng hồ mổi ngày. và còn phải làm bài và thi nữa .anh ta nói từ khi đến mỹ được
một thời gian dày .vậy mà đêm ngủ vẩn còn nằm mộng thấy đan độc sách nói về già hồ .anh ta nói mổi lần nghĩ đến là bị nổi da gà rợn tóc rái .
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hơn 1 tháng nay, mạng Quan Làm Báo đã trở thành một hiện tượng thông tin chấn động dữ dội công luận. Mạng này xuất hiện bất ngờ, không báo trước. Chẳng có tuyên ngôn, khẩu hiệu, phương châm. Chẳng có địa chỉ, tên tuổi người hay nhóm chủ trương, như một số mạng, blogger khác, trong hay ngoài nước.
Hoa kỳ một quốc gia giàu mạnh nhất của nhân loại hôm nay, được dựng lên từ những cuộc đấu tranh vũ trang, chống đế quốc Anh, giành độc lập. Sau ngày lập quốc, lịch sử Hoa Kỳ được tiếp tục thêu dệt bằng những trang sử chiến tranh vẻ vang. Chiến tranh thống nhất người Mỹ và nước Mỹ.
Tôi không sinh ra tại Hội An, nhưng Hội An là nơi tôi lớn lên và trưởng thành ở đó.
...các diễn giả đều mạnh mẽ nhấn mạnh thất bại của TT Obama...
Thị trường không phải chỉ là vấn đề kinh tế
Phan Rang thất thủ ngày 16.4.1975. Lúc bấy giờ chiến hạm tôi đang hoạt động trong khu vực chiến đấu cùng với nhiều tàu chiến khác ở vùng biển thuộc vịnh Cà Ná Mũi Dinh, Phan Rang trong nhiều tuần lễ qua để cứu vớt quân cán chính và đồng bào đang đổ xô ra biển bằng ghe chạy tị nạn cọng sản.
LTS: Là một cựu nữ sinh Trưng Vương, tác giả đã về hưu ở Houston. Cuối năm ngoái, qua email Bà nghe đến tình cảnh của đồng bào đang lánh nạn ở Thái Lan nên quyết định lên đường tình nguyện và nhập toán BPSOS đang làm việc tại Văn Phòng Trợ Giúp Pháp Lý đặt ở Bangkok.
Tuần qua tôi có việc phải đến DMV (Department of Motor Vehicles). Đây là cơ quan nhà nước của tiểu bang California lo việc cấp bằng lái, từ lái xe máy, xe ô-tô cho đến xe tải. Đó cũng là nơi những ai mua bán xe, thuyền bè phải đến để lo thủ tục giấy tờ sang nhượng chủ quyền. Người dân đến DMV làm thẻ căn cước nếu chưa có bằng lái xe.
1) Đương kim Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhân danh Trưởng ban chống tham nhũng, một Ủy ban sắp được chuyển giao về Bộ Chính Trị theo đại hội Đảng vừa qua, vội vã họp báo “khen” Bộ Công an đã bắt Bầu Kiên, tức Nguyễn Đức Kiên,


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.