Hôm nay,  

Về Bến

12/03/201300:00:00(Xem: 10315)
Hôm nay Thứ năm 7-3-2013.Tại nhà hàng Paracel ở Nam California, có một cuộc gặp mặt thân mật giữa các cựu Hải Quân VNCH nhân cựu Tư Lệnh Hạm Đội, Hải Quân VNCH là HQ Đại Tá Nguyễn Xuân Sơn(1973-1975)từ Florida qua Nam California. Dự buổi gặp mặt ngày hôm nay có sự tham dự của cựu Phó Đề Đốc Vũ Đình Đào và cựu HQ Đại Tá Phạm Mạnh Khuê cùng các cựu Hải Quân từng quen biết và làm việc với NT Sơn.

Đầu tiên chiến hữu Lưu Thanh Vương đến tặng NT Đào, NT Sơn, NT Khuê mỗi người một cuốn ambum ảnh nghệ thuật “My Homelands” do anh thực hiện với nhiều hình ảnh quê hương Việt Nam và quê hương thứ hai Hoa Kỳ.

Xin nhắc lại,Hạm Đội HQ/VNCH gồm 3 Hải Đội. Hải Đội1 Tuần duyên (gồm các loại chiến hạm PGM, LSIL, LSSL), Hải Đội 2 Chuyến vận(gồm các loại chiến hạm LST,LSM LCU, YOG), Hải Đội 3 Tuần dương (gồm các loại chiến hạm PCE, WHEC, DER).Các chiến hạm Hạm Đội được biệt phái hoạt động khắp bốn vùng chiến thuật từ Vĩ tuyến 17 đến Phú Quốc,bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa. Trước NT Sơn làm Tư Lệnh Hạm Đội là Phó Đề Đốc Nguyễn Thanh Châu. Những ngày cuối cùng cuộc chiến HQ Đại Tá Phạm Mạnh Khuê được bổ nhiệm thay thế NT Sơn.Trong cuộc họp mặt nầy có khoảng 40 cựu chiến hữu Hải Quân tham dự trong đó có nhiều cựu Hạm Trưởng của các chiến hạm LSM, LST, PCE, WHEC…

Trước khi dùng cơm trưa, tất cả ra trước nhà hàng Paracel mà nay gọi là nhà hàng Hoàng Sa để chụp một tấm hình lưu niệm.Chụp hình xong vào bàn ăn, NT Tôn Thât Đôn trưởng ban tổ chức cho biết đây là buổi gặp mặt thân mật, tình chiến hữu nay thành tình bạn già cho nên ai muốn hỏi gì NT Sơn cứ hỏi. NT Sơn vui nhộn như ngày nào, ông nhìn quanh mình với bao khuôn mặt quen thân,những cái ôm, những cái bắt tay với bao tiếng cười, nói rộn rã.Trước hết NT Sơn vui cười phát biểu: “Hôm nay tôi vô cùng vui sướng gặp lại các bạn ở đây.Trong thời gian làm việc với tôi, nếu tôi có điều gì làm các bạn không bằng lòng thi đây là dịp cho tôi được xin được nói lời giải thích.”.
ve_ben_hai_quan_hoi_ngo
Hình của nhiếp ảnh gia Lưu Thanh Vương.
Người đầu tiên hỏi NT Sơn là chiến hữu Trương Văn Song, Hội Trưởng Hội Hải Quân Cửu Long hỏi lý do NT Sơn bị cách chức Tư Lệnh Hạm Đội vào những ngày cuối tháng tư năm 1975. Theo lời của NT Sơn thì: “Vào tháng 3 năm 1975, tình hình chiến sự tại Quân khu I rất sôi động. HQVN có rất nhiều chiến hạm hoạt dộng tăng phái cho BTL/HQ V I ZH. NT Sơn thân hành di chuyển ra Đà Nẵng để trực tiếp yểm trợ cho Đô Đốc Thoại, TL/HQVIZH. Trong dịp nầy có một giai thoại đáng ghi nhớ là NT Sơn có đi trực thăng cùng với Thiếu tướng Nguyễn Văn Điềm Tư Lệnh Sư Đoàn 1 Bộ Binh ra vùng biển Thuận An để điều hành cuộc triệt thối của Sư Đoàn I/BB bằng đường biển. Trong lúc bay trong khu vực cửa Thuận, trực thăng bị địch bắn trúng thùng xăng. Xăng chảy ra rất nhiều. Trực thăng buộc phải đáp khẩn cấp xuống bải cát ngoài xa. Cơ may nhờ có một trực thăng khác bay qua tiếp cứu NT Sơn và Thiếu Tướng Điềm cùng phi hành đoàn đưa về Đà Nẵng. NT Sơn nói tiếp:”Trong suốt thời gian yểm trợ triệt thối hai Quân Đoàn I và Quân Đoàn I I vào trong Nam, tôi đã chứng kiến nhửng cảnh hổn độn của các đơn vị bạn trên đường triệt thối mà nhiều tác giả đã mô tả đầy đủ. Cuối tháng 3, 1975 khi về Bộ Tư Lệnh Hạm Đôi, tôi hội họp với các vị Chỉ Huy Trưởng các Hải Đội và các vị Hạm trưởng hiện diện tại Saigon để bàn thảo về việc nâng cao tình trạng sẵn sàng của các chiến hạm Hạm Đội phòng những chuyện bất trắc của thời cuộc và phòng những tai biến tương tợ như những gì mà các đơn vị bạn đã trải qua trên đường triệt thối. Đặc biệt các quý vị làm việc với tôi rất chú trọng đến vấn đề gìn giữ tinh thần của các cấp điều hành chiến hạm. Vì sự chú trọng đặc biệt đó nên tôi có quyết định cho phép gia đình nhân viên chiến hạm được theo chiến hạm công tác. Trong lúc đôn đốc để nâng mức sẵn sàng của các chiến hạm được đến điểm cao nhất vào những ngày cuối tháng 4, 1975 thì bất ngờ tôi nhận được lệnh bàn giao chức vụ Tư Lệnh Hạm Đội cho HQ Đại Tá Phạm Mạnh Khuê. Lúc bấy giờ, tôi không biết rõ lý do thuyên chuyển vì tôi không được TL/HQ nói với tôi lời nào. Chỉ có một công điện thượng khẩn với một chỉ thị độc nhất là bàn giao cấp tốc. Có nhiều dư luận bàn ra tán vào. Sau nầy, vài năm sau khi đã di tản, tôi mới biết lý do thuyên chuyển là sự xung khắc giữa ý định của tôi muốn đem Hạm Đội ra biển và ý định của TL/HQ muốn đem chiến hạm về miền Tây. Việc tôi cho phép nhân viên chiến hạm được đem theo gia đình trên chiến hạm chỉ là “giọt nước làm tràn ly nước”. Phải nói là tôi rất hài lòng về cuộc hành trình cuối cùng của Hạm Đội HQVN.”


Các thủy thủ già có mặt hôm nay như những cánh chim hải âu bay lượn khắp bốn phương trời nay mỏi cánh tụ họp về đây để nghe lại tiếng hót của những con chim già đầu đàn, kể cho nhau nghe những hình ảnh xa xưa của một thời sông biển.Có chiến hữu ở xa như Đào Trung Phú ở San Diego, NT Huỳnh Duy Thiệp ở Riveside cũng lên gặp NT Sơn. NT Lê Tấn Đạt (sĩ quan cơ khí) và chiến hữu Lý Văn Hải (vận chuyển) kể lại những kỷ niệm với NT Sơn khi lảnh Hộ Tống Hạm Kỳ Hòa (HQ 09) ở Hoa Kỳ năm 1961.Lính biển thì có nhiều chuyện tiếu lâm lắm!

Buổi găp mặt không có MC,không có micro nhưng đầy tiếng cười.Mọi người nhiệt tình đến với NT Sơn như để xã hết nổi lòng sau bao năm tháng chưa được hàn huyên,chưa được chia xẻ những vui buồn trong cuộc sống. Vì ai cũng ý thức rằng nay mai cũng phải vĩnh viễn về bến nghỉ dù dưới lòng đất, trên không hay biến cả.

Những thủy thủ già từng ngang dọc đó đây nay tìm kiếm nhau để nói chuyện và chụp hình trong lúc các bà đi theo ngồi im lặng để lắng nghe môt thời vàng son của chồng mình.Những lần gặp nhau đều là những lần diễm phúc cho mỗi người.Trừ những chiến hữu dưới 70 tuổi, chắc sẽ còn nhiều lần gặp nhau, nhiều lần vui nữa.Nhưng các chiến hữu trên 70 hay 80 tuối thì lần gặp mặt nào cũng là lần gặp mặt cuối.Và mỗi người lại chuẩn bị cho mình ngày về bến dù ngày đó không ai biết trước lúc nào.

Cuộc gặp mặt kéo dài gần 3 giờ và chia tay trong tình lưu luyến.Từ ngày xa quê hương cho đến nay đã gần 40 năm, nhưng trí nhớ của những thủy thủ già Việt Nam vẫn chưa phai mờ. Lòng ước mơ một quê hương Việt Nam thanh bình, dân chủ và tự do vẫn bùng cháy hơn bao giờ hết.Với niềm cảm xúc đó,tôi đã làm bài thơ “Về Bến”:

Con tầu rời khỏi bến
Ngẩn ngơ một dòng sông
Sài Gòn bao nghiệt ngã
Ngàn cây cùng muốn khóc
Đoàn tàu đi trong tối
Nhẹ lướt qua Nhà Bè
Gầm gừ trong Rừng Sát
Gối sóng ra Cần Giờ
Ngọn Hải Đăng chờ đón
Đàn hải âu lượn quanh
Bờ cát dài thổn thức
Quê hương gọn vòng tay
Bao năm cùng biển cả
Chưa hết mộng hải hồ
Bân khuâng tình dâu bể
Mòn mỏi bước tha phương
Quê hương cuồn cuộn sóng
Người thủy thủ già còn đây
Bao bóng hình nơi ấy
Khúc tình ca vươn đầy
Gào lên thành bão táp
Cho Việt Nam bừng sáng ngày mai
Để đoàn tàu về bến
Như một dòng sông
Tìm về với biển
Tam Giang Hoàng Đình Bảu

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Hai Dự thảo “Báo cáo Chính trị” (BCCT) và “Tổng kết công tác xây dựng Đảng và thi hành Điều lệ Đảng nhiệm kỳ Đại hội XII”, gọi ngắn là “Xây dựng, chỉnh đốn đảng”, dành cho Đại hội đảng XIII vào đầu tháng Giêng năm 2021, đã bộc lộ bản tính tham quyền cố vị và tư duy giáo điều
Tại Hoa Kỳ, tháng 10 được chọn là tháng nâng cao hiểu biết về ung thư vú. Theo thông tin từ trang web của Hiệp Hội Ung Thư Vú Quốc Gia (National Breast Cancer Foundation), trung bình cứ 2 phút thì có một phụ nữ được chẩn đoán bị ung thư vú tại đất nước có hệ thống y tế đứng đầu thế giới này. Theo trang web của Hội Ung Thư Việt Mỹ (Vietnamese American Cancer Foundation), ung thư vú là loại ung thư thường gặp nhất ở phụ nữ người Việt nhưng lại có rất ít thông tin về những gì người mắc bệnh đã từng trải qua. Đây một tổ chức vô vụ lợi có văn phòng tại miền Nam Cali được thành lập từ năm 2002 với sứ mệnh ủng hộ và tranh đấu cho quyền lợi của bệnh nhân ung thư.
Dân Việt Nam và các dân tộc trên thế giới tùy theo ảnh hưởng môi trường của nơi cư trú, văn hóa tập tục truyền từ đời này qua đời khác, cách sinh sống, tôn giáo khác nhau, họ có các hình thức mai táng khác biệt riêng mà tôi xin dần dà trình bày ra đây để gọi là góp thêm chút ý kiến với quý vị:
Mấy ngày qua nghe tin nước lụt ngập tràn miền Trung, tôi cứ cố "giả lơ" vì biết mình không thể cầm lòng được khi đối diện thêm lần nữa cảnh hoang tàn mùa lụt lội. Tôi xem lướt qua những hình ảnh nước ngập nhiều nơi ở miền Trung trong tâm trạng bất lực vì những điều tôi mong và muốn cho quê hương vẫn còn xa quá trong tầm với của tay mình.
Chị Phạm Thị Thập làm phu vác ở chợ Đồng Xuân đã được gần 10 năm. Người phu nữ đến từ Hưng Yên có gia đình và hai con nhỏ ở quê nhà, tuy nhiên phải đôi ba tháng chị mới về một lần. Những lúc nhàn rỗi chờ việc chị lại mang kim chỉ ra thêu thùa tranh và khăn dành tặng cho chồng con ở nhà.
Bác sĩ Anthony Fauci, Giám đốc Viện Quốc gia Mỹ về các bệnh dị ứng và truyền nhiễm, cảnh báo chính sách này có thể khiến nhiều người tử vong, ngay cả khi tỷ lệ người nhiễm không triệu chứng ở mức tương đối cao. “Với nạn béo phì, cao huyết áp và tiểu đường tại Mỹ, nếu mọi người bị nhiễm Covid-19, con số tử vong sẽ rất lớn và hoàn toàn không thể chấp nhận”, bác sĩ Fauci giải thích.
Một chi tiết khá thú vị cho sự thành công ngoài mặt trân của ông mà TT. Việt từng chia sẻ, đó là khi ra trận ông luôn nghe như có tiếng trống thúc quân Mê Linh của Hai Bà Trưng, tiếng trống thúc giục lòng yêu nước của quân sĩ chiến đấu để bảo vệ bờ cõi.
Các chuyên gia Việt nhìn thấy bất cập (giàu nghèo, môi trường, bất công, thất thoát…) nhưng đối với giới đầu tư ngoại quốc thì cơ hội đầu tư lại đến từ những mất cân đối trong số này (giá lương thấp, hư hại môi trường,…) Cho nên dù hai kết luận khác nhau nhưng nền kinh tế Việt Nam vẫn còn nhiều cơ hội cất cánh trong một thời gian dài.
Người ta nghi rằng nguồn gốc của triết lý tam không nói trên có lẽ đã được một nhà sư Phật gíáo thuộc tông phái Thiên thai (?) (Tiantai Zong), Trung Quốc đề cập đến trong tác phẩm của ông ta, "Không thấy, không nghe và không nói" vào koảng thế kỷ thứ VIII.
Đại hội XIII của ĐCSVN được dự kiến vào đầu năm 2021 với những yêu cầu đổi mới Chính trị, Xã hội. Người dân có thể kỳ vọng những gì nếu ĐCSVN thực sự muốn có thực chất trong đổi mới, trong cải cách, trong cải tổ? Câu hỏi ở đây là ĐCSVN sẽ ưu tiên làm điều gì để có đổi mới căn bản, sâu rộng từ trong đảng ra đến xã hội, người dân?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.