Hôm nay,  

Sửa Đổi Hiến Pháp!

18/04/201300:00:00(Xem: 10261)
Thấm thoát thời gian đã vượt qua, nếu ta lấy cột mốc ngày 30 tháng tư năm 1975, miền Nam đã bị bàn tay Cộng Sản cưởng đoạt những 38 năm trời! Đến bây giờ, tất cả những tin tức, những dữ kiện được phơi bày, mọi người mới tỉnh ra, mới thấy, sở dĩ Việt Nam Cộng Hòa bị rơi vào tay người Cộng sản, chỉ vì quyền lợi của các thế lực hai đế quốc, nhân danh “thế giới tự do” và “Cộng Sản quốc tế.”

Nếu nói thời gian, từng năm tháng Cộng Sản xây dựng một chế độ toàn trị, áp chế hà khắc trên toàn cỏi nước Việt là dài thì cũng đúng; nhưng với lịch sử thì chẳng có nghĩa gì! Thời gian Cộng Sản toàn trị nước Việt, họ cố hết sức áp đặt chủ nghĩa Cộng Sản, phá bỏ hệ thống chính trị văn hóa tốt đẹp ngàn đời của dân tộc, đó là tội ác mà họ đã vay, rồi sẽ trả!

Nhìn lại thời gian qua, chúng ta thử kiểm nhận những điều gì đã xãy ra cho dân tộc, bình tâm nhận định những chuyện phải trái; để hướng về một tương lai, mà, con cháu chúng ta sẽ đảm đương gánh vác tô bồi non sông tổ quốc thoát vòng đô hộ của chủ nghĩa Cộng Sản Quốc Tế, thoát ách thuộc địa bởi một Đế quốc mới là Trung Cộng!

Con bạch tuột Trung Nam Hải càng ngày càng lộng hành quá sức! Giấc mộng Đại Hán, giấc mơ thống lãnh thế giới của tập đoàn Bắc Kinh đã lộ rõ từng ngày bằng hành động cụ thế, bằng tuyên bố công khai. Những động thái Trung Cộng dương oai diệu vỏ trên biển Hoa Đông, trên Biển Đông; với ý đồ khống chế cả vùng Đông Nam Á bằng dọa nạt, bằng kinh tế, bằng quân sự làm cho cả thế giới lo lắng!

Cộng Sản Việt Nam, từ khi thành lập đến nay vốn là tay sai đắc lực, lúc nào cũng chỉ dám thi hành các chỉ thị của quan thầy an bài, trước kia là Cộng Sản Liên Xô, bây giờ là Trung Cộng. Với cái gọi là tình hữu nghị mười sáu chữ vàng: “Láng giềng hữu nghị, hợp tác toàn diện, ổn định lâu dài, hướng tới tương lai!” – Tinh thần bốn tốt: “Láng giềng tốt, bè bạn tốt, đồng chí tốt, đối tác tốt!”, trên thực tế Trung Nam Hải đã dễ dàng thôn tính đất Việt không cần tốn một viên đạn nào!

Cộng Sản Việt Nam sẽ chẳng bao giờ chịu rời bỏ quyền lực vì chủ quyền dân tộc, vì tương lai tổ quốc và tự do dân chủ cho Việt nam. Kể từ khi cướp chính quyền, họ đã tìm đủ mọi mưu sâu chước quỷ đề tiêu diệt hết các đảng phái yêu nước, xây dựng chế độ toàn trị, đặt vị thế Đảng Cộng Sản Việt Nam lên trên tổ quốc. Hiến Pháp là do Đảng Cộng Sản soạn thảo và cưởng chế toàn dân. Đó không phải là bản Hiến Pháp do dân, vì dân, mà chỉ phụng sự cho Cộng Sản quốc tế và đảng Cộng Sản Việt Nam. Vì thế, dù trên thực tế cũng có Quốc Hội, Hành Pháp và ngành Tư Pháp…Nhưng những cơ chế ấy chỉ nhằm làm “kiểng” cho hệ thống toàn trị của Đảng CS mà thôi!

Ngày nay, toàn dân đã thấy được, đã sống thực với cái gọi là Chũ Nghĩa Xã Hội, với hệ thống Công An, hệ thống Đảng luôn dồn họ vào chân tường. Toàn thể các tầng lớp trong xã hội, kể cả đảng viên đều tỉnh ra và không còn biết sợ hải trước bạo tàn khát máu của tập thể cầm quyền. Tất cả đều muốn thay đổi, muốn có một Việt Nam dân chủ và tự do thực sự sánh vai với thế giới tiến bộ, muốn đổi đời từ chủ nghĩa Cộng sản vô luân thành chế độ Tam Quyền Phân Lập rỏ ràng do dân và vì dân!

Hoảng hốt trước sức đấu tranh của toàn dân, như nước vở bờ đang từng bước nhận chìm con thuyền Chủ Nghĩa Cộng Sản. Tập đoàn bán nước cầu vinh Hà Nội cố bám vào cái phao Trung Cộng để sống còn. Một mặt quỳ gối bán đứng biển đảo, bán biên giới và tài nguyên cho Tầu, mặt khác vuốt ve dân chúng cới cái gọi là hỏi ý dân “sửa đổi Hiến Pháp.”

Hiến Pháp 1946 hay Hiến Pháp sau nầy 1992 đều là bản văn do tập đoàn Cộng Sản áp đặt. Nội dung hoàn toàn ca ngợi và thừa nhận quyền tối cao là Đảng Cộng Sản cai trị đất nước VN vô thời hạn, là tối thượng, là bất khả thay thế!

Như thế, lá bài “Hỏi ý kiến dân” trong việc “sửa đổi Hiến Pháp” chỉ là một trò hề dân chủ theo kiểu bánh vẽ. Trong lúc người Cộng Sản đang thống trị, mọi ý kiến đòi sửa, đòi bỏ, đòi thay… đều là trò tráo trở để dễ phân biệt ai, người nào chống lại Đảng mà thôi.

Hiến Pháp của cái gọi là Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam và chế độ toàn trị do Đảng Cộng Sản lảnh đạo, đang làm cho tổ quốc Việt ngày càng lầm than và hiểm họa nộ lệ trước kẻ thù chung phương Bắc. Chỉ có một con đường duy nhất là Đảng CSVN phải bị xóa bỏ. Có như thế chín chục triệu con dân Việt mới mong được hồi phục, vươn tới tương lai, làm sáng danh Việt Nam; mảnh đất ông cha ta hằng gìn giữ tô bồi. Con cháu Việt hãy hăng hái đứng lên!

letamanh

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Ít nhất cũng có ba thế người Việt liên tiếp đã “âm thầm ngậm ngùi chấp nhận” sống với luật rừng và thứ hiến pháp son phấn, giả trá như thế ở Việt Nam vì “không biết làm sao bây giờ.”
✱ LSE/Putin: Tại hội nghị thượng đỉnh NATO tháng 4 năm 2008 ở Bucharest, Vladimir Putin đã tuyên bố rằng Ukraine thậm chí không phải là một quốc gia! ✱ LSE/Medvedev: Thủ tướng Nga Dmitry Medvedev đã nói vào tháng 4 năm 2016 rằng "không có nhà nước" ở Ukraine, cả trước và sau cuộc khủng hoảng năm 2014. ✱ LSE/D.Trump: Năm 2017, Tổng thống Hoa Kỳ Donald Trump đã tuyên bố rằng Ukraine “không phải là một quốc gia thực sự, rằng nước này luôn là một phần của Nga”. ✱ RFI: Sai lầm của phương Tây là không chú ý đến những phát biểu thù địch của các nhà lãnh đạo Nga, trong khi Putin đã chuẩn bị cho cuộc chiến từ 20 năm qua...
"Chúng nó đáng bị treo cổ… lên 10 lần..."
Cùng với danh ngôn đã đi vào lịch sử (“Đừng nghe những gì cộng sản nói. Hãy nhìn kỹ những gì cộng sản làm”) T.T Nguyễn Văn Thiệu còn có một câu nói để đời khác nữa, tuy ít nổi tiếng hơn nhưng cũng được nhiều người nhắc đi nhắc lại hoài hoài (“Đất nước còn, còn tất cả. Đất nước mất, mất tất cả”) vì nó đúng với hoàn cảnh và tâm trạng của họ...
Việt Nam khoe chính sách “Ngoại giao Cây tre” và “Quốc phòng “4 Không” như một lựa chọn khôn ngoan để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ. Nhưng Việt Nam đã không có bất cứ nỗ lực nào để đẩy Trung Quốc ra khỏi vùng Lưỡi Bò, bao gồm cả hai quần đảo Hoàng Sa và Trương Sa của Việt Nam, chiếm diện tích trên 3 triệu cây số vuông, hay 80% Biển Đông...
Quả là đúng thế. Putin đã tạo ra một tình huống “phức tạp” đến độ chính y cũng không biết, hoặc không có, đường lui. Thằng nhỏ hết khôn dồn ra dại hay (vẫn nói theo kiểu dân gian Việt Nam) là khôn ba năm dại một giờ!
63 năm sau ngày phát động công tác xây dựng Đảng trên 3 mặt Tư tưởng, chính trị, tổ chức”, theo quyết định của Đại hội lần thứ III tại Hà Nội năm 1960, đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã sa lầy hơn vào suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống để "tự diễn biến", "tự chuyển hoá" và tham nhũng...
Những đồng tiền tội phạm luôn để lại dấu vết, những hành vi phạm pháp đến một ngày sẽ bị phanh phui. Với Donald Trump, 34 tội danh "ngụy tạo chứng từ kinh doanh" nhằm che giấu các hành vi phạm pháp khác trong vụ án New York đều được các công tố viên trình ra rõ ràng ngày tháng thực hiện, những ai liên quan và chi phiếu, hồ sơ nào đã được sử dụng. Đây là khúc dạo đầu trước các tội danh mà Trump đang hay sẽ bị truy tố trong các vụ điều tra khác xem ra nghiêm trọng hơn nhiều.
Đài truyền hình Pháp-Đức ARTE gần đây đặt câu hỏi: mô hình xã hội nào cho thế giới, Huxley hay Orwell? Aldous HUXLEY và George ORWELL, hai nhà văn tiên tri của thế kỷ 20, đã tiên đoán thế giới sẽ đi tới đâu dưới sự cai trị của các chế độ độc tài, toàn trị. Ngày nay, tất cả những gì họ tiên đoán đang xẩy ra trước mắt, khắp nơi, đặc biệt là bên Tàu. Cả hai đều nghĩ đều nghĩ độc tài sẽ biến con người thành cái máy, không còn cá tính, không còn nhân phẩm, không suy nghĩ, không phẫn nộ, không bất bình, hoàn toàn vô cảm, chỉ biết cúi đầu tuân lệnh để được yên ổn thở, sống và hưởng thụ. Câu hỏi rất đáng đặt cho Việt Nam. Khẩn cấp...
Nếu một ngày nào đó diễn ra ngày hội cho những người yêu tự do, yêu dân chủ trên đất nước Việt Nam, sẽ khó có thể nhìn thấy gương mặt của ông Trương Dũng, 65 tuổi, người vừa bị chính quyền Hà Nội kết án 6 năm tù giam...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.