Hôm nay,  

Đóa Hoa Tim

14/07/201300:00:00(Xem: 8616)
Tôi có đứa con gái tuổi vừa hai mươi.

Nhà thường bất ngờ nhận được những bó hoa tặng. Nó cắt tỉa trưng bầy ở phòng khách hay trên bàn ăn trong cái lọ bằng pha lê.

Những bông hồng đỏ sẫm, tím đậm có khi mầu nhạt phớt hồng giống như tên gọi. Đôi lần, tôi thấy bó hoa nằm dài trước cửa với tờ giấy nhỏ chờ đợi mang tin yêu vào nhà...

Hoa tàn lại được nó phơi khô. Có lẽ chút tình gởi gấm chưa phai cho dù cánh hoa đã đổi mầu? Mặc áo nâu sồi, mầu của mùa thu chết nhưng hoa vẫn tiếp tục sống giữa những con người cũ. Nó treo hoa khô trên tường hay cắm trong bình cạn nước. Hoa cũng có linh hồn, chết vỏ ngoài mà vẫn sống với mối tình bên trong...

Tôi ít khi ghé tiệm mua hoa về nhà.

Chẳng phải tiếc tiền bởi mỗi lần đi ăn tiệm đãi ngộ có khi phải chi gấp mười nhưng bây giờ tôi mới hiểu... “hoa mãi mãi là hoa” và chẳng nên so sánh với bất cứ một vật gì trên đời huống hồ... một bữa ăn!

Hoa là hình ảnh của mỹ nhân. Hương sắc cũng mai một giống như người tôi yêu... Ở tuổi xuân thì, cả hai có thể gọi là kỳ quan vũ trụ! Trời cho cái mãnh lực chuyển hóa lòng người... có khi làm họ bất động, ngây ngất với cả tình và sắc.

Tại sao tôi không hay mua hoa? Bởi lòng tin yêu bất chấp thói quen của người đời... Tôi vẫn nghĩ rằng, trên thế gian này không có bó hoa nào mua về đẹp bằng “đóa hoa tim” của tôi đối với nàng.. dù bây giờ đang nhìn dung nhan mùa thu ấy trải qua những tàn phai!
hoa_tim__resized
Hoa tim...

Chiều nay, tôi sẽ ghé tiệm hoa để chọn một nụ hồng mầu máu đỏ đẹp không thua gì đóa hoa tim đã nở sẵn từ lâu trong lòng... hay là “thoang thoảng hoa nhài mà lại thơm lâu?”

Tình “vào thu” có dáng nâu sòng, đâu cần vẻ ngoài rạng rỡ kiêu sa? Giống như “Cảm Thu” của Tản Đà: “Từ vào thu đến nay. Gió thu hiu hắt. Sương thu lạnh...” Mối tình già ấy thường thích hợp với cảnh tĩnh lặng thiền môn... Bao nhiêu giản dị bấy nhiêu lòng thành.

Lát nữa khi em về, ngày dài tháng bẩy, nắng hoàng hôn còn trải dài bóng cây sau vườn, tôi sẽ ngắt một chùm “bougainvillea” mầu máu đỏ để tặng em... Loài hoa khiêm tốn có vẻ đẹp mộc mạc mọc trên giàn mà em yêu thích!

Nhưng em ơi! Tình yêu là trò chơi đuổi bắt...

Cuộc tình luôn cần hai tâm hồn gắn bó, trao đổi tư duy và thân xác. Người cho kẻ nhận không ai được phép ngừng nghỉ chẳng khác gì người đàn ông theo đuổi người đàn bà cho đến khi bà ấy bắt được ông ta hay ngược lại...

Giận hờn hay yêu đương như cảnh trời mưa hay nắng vẫn chỉ là những kích thích tố đối nghịch chấp nhận trong tình yêu nhưng sự lạnh lùng, hờ hững... chính là độc tố âm thầm giết chết cuộc chơi!

“Tình chỉ đẹp khi còn dang dở..” bởi vì “Em nỡ lạnh lùng đến thế sao? Nghĩ thế nên bằng mọi giá, chúng mình hãy đối xử với nhau nồng nàn. Tình già cần sự gắn bó hơn bao giờ hết để “đóa hoa tim” nở mãi trong lòng... Cho dù thời gian đổi thay nhưng tình sẽ trẻ như Samuel Ulllman định nghĩa: “Youth is not a time of life, it is a state of mind...”

Cao Đắc Vinh (7 / 2013)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từ năm 1949, người thành lập đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) Hồ Chí Minh đã khoe “Đảng ta là vĩ đại, là đạo đức, là văn minh”. Về sau Đảng tự phong lên “thật là vĩ đại”. Không những thế, các thế hệ nối tiếp lại còn đồng ca “Đảng không có lợi ích nào khác ngoài việc phụng sự Tổ quốc, phục vụ nhân dân.” Nhưng đảng lại tự cho mình quyền lãnh đạo độc quyền; không cho tư nhân ra báo và kiểm soát các quyền tự do cơ bản của con người, kể cả quyền tự do tư tưởng và tự do tôn giáo khiến nhân dân nghi ngờ, đảng viên hoang mang...
Hôm thứ Ba, 26/9/2023, Đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) công bố một văn kiện nhan đề “Một cộng đồng toàn cầu trong một tương lai chung” với nội dung có thể xem như là tầm nhìn mới của Trung Quốc về một trật tự thế giới do Trung Quốc lãnh đạo, thay thế trật tự hiện thời do Hoa Kỳ đứng đầu...
Trong một tập phim của chương trình truyền hình “Boston Legal” năm 2006, luật sư bảo thủ Denny Crane khẳng định rằng ông có quyền hiến định để mang theo một khẩu súng giấu kín: “Và Tối Cao Pháp Viện sẽ nói như vậy, ngay sau khi họ lật ngược án lệ Roe v. Wade.” Với một bộ phim được phát sóng cách đây 17 năm, đó là một trò đùa, một sự việc không thể tưởng tượng nổi vào thời điểm đó. Tuy nhiên, vào năm 2022, TCPV đã công bố cả hai thay đổi, chuyển một trò đùa không tưởng thành luật pháp của đất nước trong chớp mắt – báo hiệu sự khởi đầu của “cuộc cách mạng hiến pháp.”
Quãng hơn chục năm trước, nhà mình mua 1 mảnh đất gần 500m2 để xây nhà. Trên mảnh đất đó có 1 cây phong, cây mà lá của nó là biểu tượng trên cờ Canada. Cây phong không có tội tình gì ngoài chuyện đứng chình ình giữa vườn, nên nhà mình quyết định chặt đi; giá nó đứng ở góc thì sẽ không chặt chiếc gì …
Tình hình kinh tế Việt Nam đan xen mảng xám trong nhiều lĩnh vực của hệ thống tổ chức khiến nhà đầu tư lo âu và mức tiêu dùng của dân co lại...
Lá vẫn còn xanh. Hè vẫn còn nấn ná. Trời vẫn chưa muốn vào thu mà (không dưng) sáng nay California chợt thoáng chút âm u, và lấm tấm vài hạt mưa nho nhỏ. Mưa chưa ướt đất nhưng cũng đủ làm cho tôi hơi thấy ngại ngần khi nghĩ đến chuyện phải ra khỏi nhà chỉ vì một ly cà phê nóng.
Sau khi nâng cấp ngoại giao lên “Đối tác chiến lược toàn diện” với Mỹ trong chuyến thăm Hà Nội của Tổng thống Joe Biden (10-11/09/2023), thế đứng chính trị của Việt Nam với nước láng giềng Trung Quốc đã tự tin hơn.
Theo tin Tổng Hợp ngày 10/9/2023, theo chân bốn đời tổng thống tiền nhiệm, Tổng Thống Joe Biden thăm Việt Nam với đoàn tùy tùng hủng hậu bao gồm các viên chức cao cấp của Hội Đồng An Ninh Quốc Gia, Bộ Ngoại Giao cùng những công ty khổng lồ…không ngoài mục đích biến Việt Nam thành quốc gia hùng mạnh, độc lập, tự chủ để không còn lệ thuộc vào Trung Quốc...
Việt Nam và Hoa Kỳ đã thiết lập quan hệ ngoại giao cấp “chiến lược toàn diện”, sau 28 năm ngoại giao từ năm 1995. Quyết định này được công bố ở Hà Nội chiều ngày 10/09/2023 trong chuyến thăm 1 ngày rưỡi của Tổng thống Joe Biden...
Năm nay đánh dấu kỷ niệm mười năm thành lập “SK/VĐ&CĐ” (SK/VĐ&CĐ) của Chủ tịch Trung Quốc Tập Cận Bình, dự án phát triển cơ sở hạ tầng lớn nhất và đầy tham vọng nhất trong lịch sử nhân loại. Trung Quốc đã cho vay hơn 100 ngàn tỷ đô la Mỹ cho hơn 100 quốc gia qua chương trình này, nó làm giảm chi tiêu của phương Tây ở các nước đang phát triển và dấy lên lo ngại về sự lan rộng quyền lực và ảnh hưởng của Bắc Kinh...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.