Hôm nay,  

Cùng Bạn Đọc!

10/09/201300:00:00(Xem: 18384)
Sáu năm đã trôi qua, kể từ ngày tôi vinh dự được cơ sở thi văn cội nguồn in tác phẩm đầu tiên: “Viết từ hang đá, nhỏ lệ cùng dân”. Đúng là thời gian không đợi không chờ, thời gian đi như tên bắn...Trong khoảng thời gian sáu năm ấy, đã không ít những biến động xảy ra trong đời tôi, ghi khắc bởi hai lần ngồi tù. Lần đầu là ngày 21 tháng 4/2007, khi đó phong trào đấu tranh của bà con dân oan dâng lên mạnh mẽ, một cuộc tập hợp quần chúng lên tới cả nghìn người trước cửa văn phòng tiếp dân 210 Nguyễn thị Minh Khai kéo dài suốt 27 ngày đêm, khiến cộng sản phải dùng vòi rồng phun nước vào đoàn người biểu tình mới mong dập tắt.

Lo sợ trước khí thế của bà con, sợ bị mất chính quyền, cộng sản đã lên chuyên án 30-4 để bắt tôi, hòng chặt tung chiéc rễ cái để cả tán cây “dân oan” không thể tồn tại, rung bão, trút gió xuống đầu quan tham được nữa...Chưa đầy 5 tháng sau ngày định mệnh kinh khủng ấy (15-9-2007), cuốn “Viết từ hang đá nhỏ lệ cùng dân” chào đời, khóc váng lên ở San Jose và Westminster...và còn tiếp tục khóc “thút thít” ở nhiều nơi sau đó, thậm chí trong lòng các vị dân biểu Mỹ. Nhờ thế sau 9 tháng 10 ngày chịu khổ, nhục, vật vã trong lao tù, huyệt mộ, tôi đã được bà con người Việt tại Hải ngoại cùng các tổ chức nhân quyền cứu ra khỏi cổng trại tù B14...

Khỏi phải nói tôi đã “nhỏ lệ” cùng các anh các chị Diên Nghị, Song Nhị, Diễm Hương, Huệ Thu, Ngọc Bích, Lê Diễm và Bích Huyền như thế nào khi biết đứa con tinh thần của mình đã được những con người tài hoa, giàu lòng trắc ẩn và cùng “xót thương quê hương Việt Nam” giúp đỡ, để tác phẩm của tôi như con thuyền độc mộc rời khỏi bờ bến độc tài, chết chóc đến với bến bờ dân chủ tự do, xanh ngắt một màu. Nhờ có tác phẩm này mà tư tưởng của tôi được chuyên chở đi xa hơn, neo đậu vào bến bờ tâm cảm của hàng nghìn người đọc trong cộng đồng người Việt tại Mỹ, Úc, Việt Nam, Ca Na Đa v.v.

Ngoài số người gom góp nguyên vật liệu “đóng thuyền, hạ thủy” là những tên tôi tuổi vừa kể trên, còn biết bao các tay lái điêu luyện khác như chú Đoàn Thanh Liêm, Anh Đỗ Tiến Đức, anh Chu Tất Tiến, Bác Vũ Ánh, Vi Anh, chị Bùi Bích Hà v.v... Những người đã bỏ thời gian, chất xám của mình để ngồi viết bài giới thiệu trong buổi ra mắt sách, giúp đôi cánh tâm hồn tôi được bay cao, bay xa, chiếm ngự cả một khoảng không gian riêng trong bầu khí quyển văn học nước nhà tại hải ngoại lúc đó

Sự lặp lại hai lần phải chăng là số phận?

Ngay từ khi tôi đặt chân lên đất Mỹ( sau chuyến vào tù cộng sản lần 2, kéo dài 21 tháng), anh Song Nhị đã mong muốn in một tác phẩm mới của tôi để khẳng định tính “trước sau như một” của tác giả với nhà xuất bản Cội Nguồn. Tất nhiên, phải trước cộng đồng, trong diện rộng chứ không chỉ đơn thuần là “áo gấm đi đêm”, “thương nhau tay nắm lấy bàn tay” với anh chị em trong cơ sở thi văn cội nguồn, vốn đã nhiều lần đàm đạo qua điện thoại hoặc internet. Cho dù tôi đã viết trong lần gặp mặt đầu tiên (ngày 14-8-2011):

Cội Nguồn thật đáng tin yêu

Vì tôi mà đã chịu nhiều xót xa

Trái tim tôi đủ thiết tha

Để yêu cả Cội Nguồn và... nỗi đau(!).

Song hiểu nhau, thương nhau, tin cậy lẫn nhau là một chuyện, còn phải chứng tỏ lòng mình bằng hành động thiết thực, hiệu quả nữa.

Và bây giờ cuốn sách đã hiện hữu trước bạn đọc, như một bông hoa đời bật ra từ những mầm, nụ, chồi xanh non tơ, mướt mát, phản ánh những ô trọc, bi hài của cây đời xã hội chủ nghĩa. Tuy muộn mằn, nhưng thực sự là những thao thức, trăn trở, trằn trọc của tác giả suốt 30 năm cầm bút trong cái gọi là “đỉnh cao trí tuệ”, “Tham nhũng muôn năm” cũng như “nhân đạo gấp triệu lần tư bản chủ nghĩa” tại quốc nội, mà nếu không in ở Hải Ngoại thì không thể nào “khóc, cười, thủ thỉ” cùng bàn dân thiên hạ được

Đây cũng là ý niệm của anh Đỗ Tiến Đức trong ngày ra mắt sách “ đầu tiên(15-9-2007): “Tôi hy vọng trong thời gian ngắn nữa, cộng đồng hải ngoại sẽ có tin vui, sẽ chung tiền mua vé máy bay gửi về Việt Nam, mời nhà văn Trần Khải Thanh Thủy sang Mỹ dự buổi ra mắt tác phẩm thứ hai của bà, với tên là “Viết Từ Hà Nội, hát cười cùng dân."

Mẹ Thêrêsa Calcutta nói: “Hãy dành thì giờ cất cao tiếng cười, bởi đó là tiếng nhạc của tâm hồn”. Vì thế tuy là chuyện viết từ trong nước, chưa phải “hát, cười cùng dân” song thực sự là “khóc, cười cùng dân” trong thời điểm 2013 này, theo đúng phong cách sáng tác quen thuộc của tác giả: Nước mắt lăn nghiêng về phía nụ cười, hay nói như nhận xét của nhà văn Vũ Thư Hiên: “Nụ cười và nước mắt song hành”.

Về phía tác giả, dù sao cũng đã có một vài khoảnh khắc gắn bó với cộng đồng người Việt mình tại Hải ngoại qua sức mạnh của nụ cười, thông qua các bài viết đã tập hợp trong “Viết từ hang đá, nhỏ lệ cùng dân”, hoặc “Ở tù cộng sản, đố ai không cười”,“Hồ Chí Minh trăm tên nghìn mặt”, “Nghĩ cùng thế sự” v.v. Hy vọng cuốn “Chuyện cười xã hội chủ nghĩa” lần này cũng sẽ được người đọc yêu mến và ủng hộ, coi như một phép màu nho nhỏ, một món quà tuyệt vời mà chúng ta có thể dành cho nhau trong cuộc đời ngắn ngủi nơi xứ người lạnh lẽo vì buộc phải ly hương, xa xứ.

Cuối cùng không thể không nhắc tới ông bà luật sư Nguyễn Hữu Thống với tất cả sự ngưỡng mộ và biết ơn chân thành, cũng như các quý độc giả và ân nhân đã yểm trợ cả về vật chất lẫn tinh thần để tác giả tiếp tục cầm bút và dấn thân, bập bùng ngọn lửa tranh đấu trong tim suốt những tháng năm dài sau đó.

Xin gửi lời cám ơn trân trọng tới ban nhạc Xuân Điềm và các ca sĩ, nghệ sĩ đã tham gia và yểm trợ chương trình Văn nghệ trong những ngày ra mắt sách ở San Jose và Westminster. Hy vọng, lời ca tiếng nhạc của ban nhạc còn được tiếp tục vang lên trong các buổi ra mắt cuốn “chuyện cười xã hội chủ nghĩa (tập I và tập 2 )lần này

Đặc biệt xin cám ơn người yểm trợ một phần ấn phí cho tác phẩm này. Người ban ơn mà không cần nhận ơn, dù chỉ là lộ diện tên tuổi để mọi người cùng ngưỡng mộ và tri ân.

Sacramento 27/7/2013.

Ngày Thương Binh Liệt Sĩ

(Bới xác, mò xương, đếm khăn tang và đong máu chiến hào của người Việt tại quốc nội)

Trần Khải Thanh Thủy

GHI CHÚ: Nhà văn Trần Khải Thanh Thủy sẽ ra mắt bộ sách “Chết Ngoài Kế Hoạch: Chuyện Cười Xã Hội Chủ Nghĩa” gồm 2 tập. Vào Chủ Nhật 15-9-2013 từ 1:00PM-4:00PM tại Hội Trường Việt Báo, 14841 Moran St, Westminster, CA 92683. Tel: 714-894-2500. Kính mời đồng hương tham dự.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Kon Tum và Pleiku, nhìn trên bản đồ, giống y như hai thành phố (chị em) nằm kề cạnh bên nhau. Tuy thế, đường tình duyên của hai “kiều nữ” này lại không chạy song song mà đi theo chiều hoàn toàn trái ngược...
✱The Economist: Tác động của vụ chính phủ Nga giảm cung cấp khí đốt đã không dẫn đến mức "thảm họa gas" như một số người lo ngại. Giá khí tự nhiên tại Châu Âu đã giảm từ hơn 300 euro mỗi megawatt-giờ vào mùa hè năm ngoái xuống còn 30 euro trong những ngày gần đây. ✱The Politico Europe: Vào năm 2021, nguồn cung cấp từ Nga chiếm khoảng một nửa tổng lượng khí đốt tự nhiên nhập khẩu của EU ở mức 150 tỷ mét khối mỗi năm. Nhưng đến tháng 11 năm 2022, nó chỉ chiếm dưới 13 phần trăm, và con số này tiếp tục giảm...
Mỹ đã đứng ra bảo đảm an toàn ở Đông Á trong nhiều thập niên gần đây, nhưng Trung quốc ngày càng có nhiều dấu hiệu thách thức, tạo nên sự căng thẳng giữa quan hệ Mỹ - Trung. Sức mạnh ngày càng tăng của Trung Quốc về kinh tế cộng với tham vọng bành trướng là điều không thể chối cãi. Chừng nào chế độ độc tài Trung cộng còn khăng khăng đòi quyền nuốt chửng Đài Loan bằng bất kỳ phương tiện nào, cộng thêm tuyên bố chủ quyền đối với toàn bộ Biển Đông bất chấp các nước láng giềng nghĩ gì, thì sự căng thẳng đó còn tiếp tục.
Chỉ còn 30 tháng nữa tới kỳ Đại hội đảng CSVN khóa XIV, nhưng tình trạng “suy thoái tư tưởng chính trị, đạo đức lối sống” và “tham nhũng, tiêu cực” vẫn trơ ra như đá khiến Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng mất ăn mất ngủ...
Hà Tĩnh có nhân sự đứng đầu Bộ Y Tế, Bộ Kế Hoạch/ Đầu Tư, Bộ Tài Nguyên/ Môi Trường, Ngân Hàng Nhà nước và cả đống Ủy Viên Trung Ương Đảng mà năm nào cũng ngửa tay đi xin gạo, và con dân địa phương thì phải tha phương cầu thực khắp nơi (làm việc như nô lệ ở xứ người) để có tiền gửi về nhà cứu đói thì có hãnh diện chi mà khoe khoang về cái “bọn ăn trên ngồi trốc” và cái “đám ăn không ngồi rồi” này!
Sau sáu tháng điều tra, Cựu Tổng thống Donald Trump cuối cùng đã bị một đại bồi thẩm đoàn liên bang truy tố về vụ các tài liệu mật, đánh dấu lần đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ, một cựu tổng thống và cũng là một ứng cử viên tổng thống bị truy tố về tội hình sự. Trump đã phủ nhận bất kỳ hành vi sai trái nào và tuyên bố ông hoàn toàn vô tội . Những người bênh vực Trump đã giận dữ tố cáo rằng đây là một đòn phép của Biden nhằm đàn áp và hạ gục đối thủ, ứng cử viên hàng đầu sáng giá nhất của Đảng Cộng Hòa. Nhiều đảng viên Cộng hòa, bao gồm cả Chủ tịch Hạ viện Kevin McCarthy đã tố cáo Bộ Tư Pháp đối xử bất công với tổng thống thứ 45. Vấn đề những người bênh vực Trump đặt ra là vì sao các vị tổng thống tiền nhiệm khác, khi rời Bạch Ốc đều đóng thùng mang tài liệu theo nhưng không ai bị “sờ gáy”, nhưng với Trump thì mọi chuyện đều khác.
Chương trình hưu trí và khuyết tật đã bị thâm hụt ngân quỹ kể từ năm 2010. Quỹ tín thác của chương trình, nắm giữ số tiền 2,7 ngàn tỷ MK, đang giảm đi nhanh chóng. Những người nắm trách nhiệm về An Sinh Xã Hội, một nhóm bao gồm các bộ trưởng của các Bộ Ngân Khố, Lao động, Y Tế và Dịch Vụ Nhân Sinh, cũng như Ủy viên An Sinh Xã Hội, dự đoán rằng quỹ tín thác sẽ bị cạn kiệt hoàn toàn vào năm 2033. Theo luật hiện hành, khi quỹ tín thác cạn tiền, An Sinh Xã Hội chỉ có thể trả các khoản trợ cấp từ các nguồn thu thuế chuyên dụng (dedicated tax). Tức là, lúc đó, họ sẽ chi trả khoảng 77% các khoản trợ cấp. Nói cách khác cho dễ hiểu, theo luật hiện hành, khi quỹ ủy thác cạn kiệt, những người thụ hưởng An Sinh Xã Hội sẽ thấy khoản tiền nhận hàng tháng bị giảm 23% vào năm 2034.
Và nếu (lỡ) quần chúng có quay “lưng lại với Bach, Beethoven, Chopin… với Quan họ, Chèo, Ca trù… với văn hoá đích thực” thì hãy chỉ mặt vào thủ phạm mà… mắng chửi, chứ sao lại (tráo trở) đổ thừa cho nạn nhân như vậy chớ?
Tại sao nhiều cán bộ Đảng và viên chức Nhà nước “né tránh, sợ trách nhiệm, đùn đẩy, sợ sai, thậm chí không muốn làm vì không có lợi ích riêng?” Đó là thắc mắc được bàn cãi rộng rãi trong và ngoài chính quyền ở Việt Nam từ sau Hội nghị lấy phiếu tín nhiệm giữa nhiệm kỳ khóa đáng XIII kết thúc ngày 17/5/2023, nhưng không ai biết nguyên nhân và làm sao để chấm dứt tình trạng này...
Chính phủ Trung Quốc đã bị cáo buộc phá hoại quyền tự do ngôn luận ở Úc khi tìm cách ngăn cản người đứng đầu chính phủ lưu vong Tây Tạng xuất hiện theo lịch trình tại Câu lạc bộ Báo chí Quốc gia Úc trong tháng này...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.