Hôm nay,  

“Nổ” To

15/02/201400:00:00(Xem: 8065)
Minh được bảo lãnh sang Mỹ trong thời tiết lạnh của Phila., nàng cảm thấy buồn vì lạ cảnh lạ người.

Sáng Chủ Nhật, nắng ấm, cậu em chở nàng đi chợ Việt Nam. Đang loay hoay trong quầy rau, Minh bỗng nghe tiếng reo mừng:

- “Chào cô giáo Minh !” Minh ngỡ ngàng nhìn người thiếu phụ sang trọng, thì bà ta tiếp lời “Hoa đây! Em ở gần nhà Cô giáo, em hay sang nhờ cô giáo viết thư, tính toán sổ sách!”

Minh chợt nhớ ra và vui mừng: “Nghe Hoa ra bến tàu chầu chực và may mắn sang Mỹ trước tháng Tư, nhìn Hoa sang trọng, tôi nhìn không ra!”

Với bộ mặt tự mãn Hoa nói… “Em may mắn được tàu vớt sang Mỹ trong tình thế đất nước nhiễu nhương. Sang đây em về xứ lạnh. Trong thời đầu cũng gặp nhiều khó khăn vì phong tục, tập quán và chữ Mỹ không có một tiếng! Em đi học ESL và sau đó học Nail. Em đã từng bước khắc phục bao khó khăn trong nghề nghiệp… Với bao nghị lực em đã vươn lên với tay nghề vững chắc. Sau đó em lập gia đình với một người Việt Nam, vì khi ấy xứ lạnh hiếm con gái Việt Nam lắm ! Chồng em là kỹ sư. Em có tiệm nail tóc, tên em là Flower ! Gặp cô giáo, mừng quá! vậy tối Chủ Nhật tuần tới mời cô giáo và anh đến nhà em dự sinh nhật của em !”

Vừa nói Hoa vừa đưa danh thiếp. Minh ngần ngừ chưa biết tính sao, thì Hùng chen vào “Chị nhận lời đi, em sẽ đưa chị đi dự, có thể chị sẽ gặp người quen cho vui, chứ nhìn chị ủ rũ em lo lắm!”

Thế rồi đúng ngày hẹn đến nhà Hoa chơi, Hùng chở Minh đi…Nhìn căn nhà to lớn, Hùng buộc miệng… “Nhà lớn lại nằm trong khu sang trọng, đáng giá bạc triệu!”

Bước vào bên trong, Minh choáng ngợp vì sự thiết trí rất mỹ thuật và đồ đạc đắt tiền. Thức ăn, rượu, nước ê hề, thực khách tự chọn. Tiếng nhạc rập rình, thực khách ăn mặc sang trọng đang nói cười vui vẻ. Chị em Minh chọn một góc thuận tiện ngồi. Đến mục mọi người tự giới thiệu mình…

Hoa với trang sức lộng lẫy cầm micro nhỏ nhẹ: “... Ở Việt Nam tôi là một tiểu thư đài các, ba tôi chủ nhân một công ty xuất nhập cảng, gia đình tôi kẻ ăn người ở tấp nập, tôi học trường đầm, tôi theo tàu buôn của ba sang đây và sau đó ba tôi già đã chết...”

Minh không tin vào tai mình, nàng tự nhủ thầm …”Cô Hoa này không phải là cô bé lem luốc, thất học, mua gánh bán bưng ở cạnh mình, viết chữ không chạy hay sang nhà mình nhờ viết lách tính toán. Cô ta kính trọng xem mình như cô giáo, đổi đời có khác! À ra thế cô ta mời mình tới dự là muốn khoe sự giàu sang cho bỏ đi những ngày cơ cực hàn vi…”

Các vị khác ai cũng nói về sự vàng son xa xưa và nói đến những dự tính tương lai du lịch, chê Việt Nam nghèo khổ, sẽ mua đất đai đầu tư làm ăn ở Việt Nam...

Không những Minh mà Hùng ở đây đã lâu cũng cảm thấy ù tai nên cáo về sớm vì ở đây “nổ” to quá, lại không ngượng miệng, thứ trưởng giả rởm học đòi làm sang… để người ta sống với thế giới ảo của họ....

Trên đường lái xe về nhà, Hùng chợt nhớ ra chuyện cu Tèo, chú bé lem luốc ờ chung xóm với chàng trước 75 cũng được đổi đời như cô Hoa, nên buộc miệng hỏi chị…

- Chị còn nhớ thằng cu Tèo, chú bé ốm tong teo có cái sẹo bên má, chứng tích trèo cây trứng cá ở nhà mình hồi xưa bị té đó chị! Nó con bà Tư bạn học cùng lớp với em trước 75 và ở chung xóm với mình hay đi ngang qua nhà mình rủ em đi học không?

- Có phải cha nó chết, nhà nó nghèo ở cuối xóm, con bà Tư bán xôi đầu ngõ nhà mình phải không?

- Phải đó chị, ngoài những buổi đi học sáng, chiều nó được mẹ gởi học sửa xe cho tiệm bên kia đường nhà mình đó! Nó học cũng khá và lanh lợi lắm. Nó học nghề sửa xe nên mặt mũi, tay chân, áo quần luôn lấm lem dầu nhớt…


- Chị nhớ không lầm, trước ngày tháng Tư đen, nó chạy ra bến Tàu và thất lạc từ đó…Bà Tư thất thểu đi tìm nó khắp nơi, nhưng vô vọng. Bà ấy kêu khóc ầm ĩ tưởng nó chết trong cơn loạn lạc… Tuy nhà bà ấy nghèo, nhưng một mẹ một con, nên bà đau lòng lắm. Bẳng đi 5, 8 năm sau, bà Tư nhận được quà và hình của nó bên Mỹ gởi về, bà mang hình đi khoe khắp xóm trên xóm dưới đó em.

- Em có gặp Tèo hay sao mà nhắc đến nó thế?

- Dạ, cách đây hơn năm, xe em bị hỏng thắng và đến thời hạn phải bảo trì xe, nên trên đường xuống phố Việt em ghé tới tiệm sửa xe Việt Nam để nhờ họ sửa. Không ngờ trong lúc ngồi chờ thợ sửa xe, ông chủ thấy em là người Việt nên bắt chuyện…

- Tôi thấy ngờ ngợ có gặp anh ở đâu, trông anh rất quen mặt, anh ở đâu ở Việt Nam?

- Tôi ở Sài gòn trong xóm Chùa, gần trường Tân Định cũng là trường tôi học hồi nhỏ.

- Hồi trước tôi cũng ở xóm Chùa và học trường Tân Định nữa, chắc anh em mình cùng lứa với nhau, có thể là bạn chung xóm, chung trường chăng? Vậy anh tên gì mà tôi thấy mặt anh quen quen lắm! Vậy xin lỗi anh tên gì?

- Tôi tên Hùng, hồi đó học khá, nên được bạn bè tin tưởng bầu làm trưởng lớp mấy năm liền từ Đệ Thất lên Đệ Tứ đó.

- Tèo đây Hùng ơi! Đúng là quả đất tròn, không ngờ ở xứ Mỹ lạnh lẽo này mà gặp được bạn thời thơ ấu, vui quá bạn ơi! Nhân tiện đây mình cụng với nhau vài ly và nhấm nháp chút đỉnh cho vui nhé! Vừa nói Tèo vừa gọi thợ bày bàn tiệc rượu và mua gà vịt tiệm kế bên dọn trong văn phòng của mình ra đãi Hùng…

Hùng cũng thấy người đàn ông này có khuôn mặt ngờ ngợ quen, nhất là với cái sẹo trên mặt anh ta làm Hùng không thể quên biến cố trèo cây kỳ xưa mà Hùng cũng bị một trận đòn oan do ba Hùng đánh tới tấp và phạt… Nhưng nay anh ta mập trắng, dáng vẻ oai vệ và là chủ nhân tiệm sửa xe lớn, nên em ngại và do dự không nhận trước với ý nghĩ “thấy người sang, bắt quàng làm họ”.

Rượu vào lời ra, Cu Tèo không phải là Cu Tèo hồi xưa nữa, mà nay đã đổi khác với cái tên Mỹ rất kêu- Tony và giọng nói khoe khoang rỗn rảng với thợ thuyền: “…Hồi đó tôi và Hùng là bạn thân chung xóm, chung trường. Hai gia đình chúng tôi bề thế lắm, nhà cửa to nhất xóm… Từ nhỏ tôi đã có xe gắn máy đi học và tiền bạc xài thả cửa vì mẹ tôi có cửa hàng vải to lắm! Tôi được mẹ lo cho đi khi mới mất nước… Sang đây tôi vào học College theo nghề sửa xe, lấy vợ giàu và gia đình vợ mở tiệm này cho tôi. Vợ tôi là Mary, chủ tiệm Nail gần đây…” Tony gật gù dành phần nói và nói như sợ bị lật tẩy và quên đi thuở hàn vi, chàng ta đang sống trong ảo tưởng đổi đời được thêu dệt… Không biết đoạn sau cuộc đời Tony có như lời anh ta kể không?! Nhưng em như ngậm bòn hòn làm ngọt, uống mới một ly rượu mà cảm thấy cay cay và say. Em cảm thấy hỗ thẹn với lương tâm là người đồng tình “ nổ” như Tony. Tuy vậy lý lẽ của người lắm tiền nhiều bạc vẫn là phải! Tony ân cần mời em thường xuyên tới tiệm anh ta khi cần sửa xe với giá cả thật nhẹ nhàng…Anh ta hẹn với em sẽ giới thiệu nhà cửa, vợ con cho em thăm viếng sau…Nhưng cái ngày đó sẽ không bao giờ đến với em. vì em sợ xoan mảnh với lương tâm thật thà của mình sẽ làm bạn thời hàn vi không vui…

- Phải đó em, chuyện gì mà mình cảm thấy vui vẻ an tâm hãy làm, không a dua thêu dệt đen thành trắng, hay ngược lại. Dưới ánh sáng mặt trời không che dấu được chuyện gì sai trái, lọc lừa hết cả em ạ! Đói cho sạch, rách cho thơm, nghèo đâu phải có tội mà phải ngụy biện, thay đổi quá khứ?!!!

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
✱ Cuộc họp của Nhóm Siêu Quyền Lực năm nay 2022 bao gồm Henry Kissinger, Thủ tướng Hà Lan,Thủ tướng Phần Lan, Chủ tịch Hội đồng Châu Âu, Tổng thư ký khối NATO, Giám đốc Hội Đồng An Ninh Tòa Bạch Ốc, Giám Đốc Cơ quan CIA, Bộ trưởng Thương mại Mỹ ✱ Global Research: Thông điệp chung của Nhóm Siêu Quyền Lực dự báo thế giới sẽ không sớm trở lại bình thường ✱ Điều thực sự quan trọng ở đây là Ngoại trưởng Mỹ Blinken đang ám chỉ rằng Bắc Kinh muốn gây mất ổn định tại vùng châu Á - Thái Bình Dương ✱ Trung quốc bác bỏ nỗ lực của đế quốc nhằm thiết lập một “NATO phiên bản châu Á” ✱ TQ: Hệ thống tài chính toàn cầu và đồng đô la Mỹ đã được vũ khí hóa để trở thành các công cụ địa chính trị. ✱ TQ: Nếu xảy ra xung đột địa chính trị giữa Mỹ và Trung Quốc, thì các tài sản ở nước ngoài của Trung Quốc sẽ bị đe dọa nghiêm trọng - Do đó, Trung Quốc cần phải được điều chỉnh khẩn cấp...
Trang Việt Nam Thời Báo vừa đăng tải một bài viết (“Tu Sĩ Giả, Linh Mục Dỏm”) tuy không nặng ký nhưng khá nặng lời, của tác giả Hoàng Lan Mộc Châu, về giới tăng lữ ở VN:
Làng báo CSVN lại rất ồn ào khoe thành tích 97 năm có mặt trên đất nước với danh xưng “báo chí cách mạng” nối gót báo Thanh Niên viết tay, do ông Hồ Chí Minh, lấy bút hiệu Nguyễn Ái Quốc, xuất bản ngày 21/6/1925 tại Quảng Châu, Trung Quốc...
Trong khi cuộc chiến xâm lăng của Nga tại Ukraine còn đang diễn ra cực kỳ ác liệt, thì chính giới quốc tế đã bắt đầu thảo luận về chương trình viện trợ tái thiết hậu chiến cho Ukraine...
✱ Tòa Bạch Ốc: Chúng tôi e rằng sức mạnh này của QLVNCH không những không đủ để hoàn thành sứ mệnh mà còn quá yếu đến mức có thể bị thất bại ✱ TBÔ: chúng tôi biết rằng Chính phủ Việt Nam hiện đang nghĩ đến việc rút khỏi Lào trong tháng 3 - Vì lý do này, tôi muốn bạn tìm hiểu quan điểm của Tổng thống liên quan đến thời gian hoạt động của Lamson 719 ✱ TBÔ: chúng tôi cho rằng Lam Sơn 719 sẽ hoạt động tốt vào tháng 4, và việc rút quân dự kiến vào khoảng thời gian trước khi kết thúc chiến dịch mùa khô này ✱ Tướng Haig: Tướng Abrams và Tướng Southerland đã thúc giục miền Nam Việt Nam tăng cường sư đoàn thứ hai của QLVNCH vào trận địa. Tướng Lãm và rõ ràng là Tổng thống Thiệu đã từ chối làm như vậy. ✱ TBÔ: Tôi hy vọng ông Thiệu hiểu rằng niềm tin của Tổng thống (Nixon) dành cho ông ta không nên bị coi nhẹ và đây có thể là vết nứt cuối cùng của ông ta trước sự ủng hộ của Hoa Kỳ.
Tình trạng “một số không nhỏ” cán bộ, đảng viên CSVN suy thoái tư tưởng chính trị và xuống cấp đạo đức lối sống đã được đặt ra từ Khóa đảng VII năm 1994, nhưng nay sau 35 năm, nguy cơ đe dọa sự sống còn của chế độ vẫn tồn tại là tại sao?
Tháng 11-1952 chiến tranh Cao Ly tiếp tục khốc liệt giữa Hoa Kỳ với quân Trung Cộng dưới quyền Bành Đức Hoài. Ngày 18 xảy ra đụng độ giữa một phi tuần Grumman F9F với một phi đội Sô-Viết bên trên không phận giữa Hội Ninh (Hoeryong) và căn cứ Hải Sâm Uy (Vladivostok) của Nga-Sô. Eisenhower vừa đắc cử Tổng thống, đích thân sang thị sát mặt trận và triệu tập viên phi công đã bắn rơi 4 chiếc MIG-15 của Nga. Một chiến tích chưa từng có và chưa hề tái lập. Kỳ lạ là chiến công bị ém nhẹm và Trung úy Royce Williams buộc phải im lặng trong suốt nửa thế kỷ...
Để thực hiện ý đồ bành trướng bá quyền Hán tộc dưới chiêu bài Giấc mơ Trung Hoa, Tập Cận Bình đã xây dựng hai vành đai về kinh tế và quân sự. Kinh tế là “Con đường tơ lụa thế kỷ 21”. Quân sự là “Chuỗi ngọc trai”. Hai vành đai nầy đi từ Châu Á qua Châu Phi và về Châu Âu. Hoa Kỳ chống lại bằng việc xoay trục về Châu Á-Thái Bình Dương. Về quân sự là vành đai Thái Bình Dương từ những căn cứ của đồng minh là Nhật Bản, Hàn Quốc, Okinawa, Australia và Singapore, Ấn Độ. Indonesia có thể là đồng minh tương lai...
Ngày 16/6/2022 (nhằm ngày 18/5 âm lịch năm Nhâm Dần), toàn thể tín đồ Phật Giáo Hoà Hảo (PGHH), lại một lần nữa, hân hoan chào mừng lễ kỷ niệm 83 năm ngày khai đạo 18/5 năm Kỷ Mão (4/7/1939 dương lịch).
Vũ khí tối tân tiếp tục đổ vào Ukraina. Những khẳng định hùng hồn của Mỹ và NATO ủng hộ Ô. Lezensky vẫn không hề thay đổi. Thế nhưng trong hậu trường đã có những dấu hiệu thúc giục Ô. Lezensky tìm một giải pháp chấm dứt cuộc chiến. Những tin tức và hình ảnh về ông bà Lezensky và cuộc chiến Ukraina không còn hấp dẫn (hot) như những ngày đầu nữa....


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.