Hôm nay,  

Tuổi Trẻ

01/03/201400:00:00(Xem: 7844)
Đào Văn Bình
(Dịch từ Samuel Ullman (1840-1925)

Tuổi trẻ không phải là vấn đề thời gian sống; nó là vấn đề thuộc cái Tâm; không phải là vấn đề má còn hồng, môi còn thắm và gối còn mềm; nó là vấn đề của ý chí, khả năng tưởng tượng, của những xúc cảm mạnh mẽ; nó là sự tươi mát của mạch sống.

Tuổi trẻ có nghĩa là tính khí can đảm đè nén được sự rụt rè thèm khát, phiêu lưu vào tình yêu dễ dãi. Điều này chỉ có ở lứa tuổi sáu mươi hơn là lứa tuổi hai mươi. Không một ai trở nên già chỉ vì tuổi tác. Chúng ta già chỉ vì chúng ta bỏ rơi những lý tưởng.

Năm tháng có thể làm cho da nhăn, nhưng không thể làm nhăn nhúm tinh thần chúng ta. Lo âu, sợ hãi, mất tự tin sẽ bẻ gẫy trái tim và biến tinh thần thành tro bụi.

Sáu mươi hay mười sáu, trong mọi con người đều có sự cám dỗ của những gì kỳ ảo, sự ham muốn giống như trẻ con thèm khát muốn biết cái gì sắp xảy ra và vui thích trò chơi của cuộc đời. Ngay giữa trái tim tôi và bạn là một trạm vô tuyến; chừng nào nó còn nhận được những tín hiệu đẹp, hy vọng, vui vẻ và mạnh mẽ từ người khác và từ vô tận, lúc đó bạn còn trẻ.

Khi bầu trời hạ thấp và tinh thần bạn vây phủ bởi tuyết hòai nghi và băng bi quan thì bạn trở nên già, dù bạn đang ở tuổi hai mươi, nhưng khi nào bầu trời của bạn dâng cao, bắt được làm sóng lạc quan, thì có hy vọng bạn chết trẻ ở tuổi tám mươi.

Bản dịch của Đào Văn Bình

* * *

Youth

Youth is not a time of life; it is a state of mind; it is not a matter of rosy cheeks, red lips and supple knees; it is a matter of the will, a quality of the imagination, a vigor of the emotions; it is the freshness of the deep spring of life.


Youth is a temperamental predominance of courage over timidity of the appetite, for the adventure over the love of ease. This often exists in a man sixty more than a body of twelve. Nobody grows old merely by a number of years. We grow old by deserting our ideals.

Years may wrinkle the skin, but to give up enthusiasm wrinkles the soul. Worry, fear, self distrust bows the heart and turns the spirit back to dust.

Sixty or sixteen, there is in every human beings heart the lure of wonder, the unfailing child-like appetite of whats next, and the joy of the game of living. In the center of your heart, there is a wireless station; so long as it receives message of beauty, hope, cheer, courage and power form men and from the infinite, so long are you young.

When the aerials are down, and your spirit is covered with snows of cynicism and the ice of pessimism, then you are grow old, even at twenty, but as long as your aerials are up, to catch the waves of optimism, there is hope you may die young at eighty.

Samuel Ullman (1840-1925)

Vài Nét Về Cuộc Đời của Samuel Ullman:

Theo Wikipedia, ông là một nhà doanh thương, một nhà thơ Hoa Kỳ và là người theo chủ nghĩa nhân đạo (Humanitarian). Ông được nhớ tới ngày hôm nay là vì bài thơ “Youth” (Tuổi Trẻ) rất được Thống Tướng McArthur ái mộ. Tướng McArthur đã cho treo bài thơ trong văn phòng tại Tokyo khi ông trở thành Tư Lệnh Đồng Minh Tối Cao tại Nhật Bản. Ngoài ra ông thường trích dẫn một vài đọan của bài thơ trong các bài diễn văn khiến cho bài thơ nổi tiếng ở Nhật Bản hơn là ở Hoa Kỳ.

Ý kiến bạn đọc
04/03/201407:07:46
Khách
Tôi xin bổ túc cho bài chuyển ngữ rất hay của Ô. Đ.V. Bình.
"Cynicism" không phải là "hoài nghi" mà là "chủ nghĩa ích kỷ"
"Aerials" không phải là "bầu trời" mà là "ăng ten"
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Vừa được tin chị Đỗ Phương Khanh ra đi, tôi cầu nguyện cho chị ngay. Chị là người hiền lành, tốt bụng, giúp đỡ mọi người, ai cần gì thì chị giúp không do dự. Chị đẹp, đẹp từ dáng dấp, đẹp từ tinh thần, ai gặp chị cũng thương chị ngay.
Khó khăn nào rồi cũng vượt qua, dịch cúm Covid-19 là cơ hội để mọi người quan tâm nhau hơn, thù hận nên bỏ, tương trợ lẫn nhau. Yếu tố tinh thần quan trọng nhất trong đời sống của mọi người, niềm tin tôn giáo giúp mọi người sống vui, sống yêu đời hơn. Hy vọng mọi người tìm cho mình con đường để sống, tin vào tôn giáo của mình mãnh liệt hơn. Tập thể dục, thể thao hàng ngày. Khỏe mạnh, yêu đời, ăn uống lành mạnh, yêu đời, yêu người mà sống.
Vu Lan về… Vu Lan cũng như Giáng Sinh, không còn là ngày lễ riêng tôn giáo. Đó là những dấu son thời gian của nhân văn ghi đậm nét cảm xúc của con người. Nếu Giáng Sinh là ngày lễ của Ân Tình thì Vu Lan là ngày lễ Nhớ Mẹ.
75 năm lặng lẽ trôi qua như nước chảy qua cầu, nhưng cái gọi là “Cách mạng tháng Tám 1945 dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam”, như Tuyên giáo đảng tuyên truyền năm này qua năm khác có thật hay đồ giả?
Đâu là nguyên nhân của Trận Đói Tháng Ba Năm Ất Dậu 1945, một trận đói chưa từng có trong lịch sử, đã cướp đi mạng sống của hai triệu người dân Việt ? Và, Mặt trận Việt Minh khi ấy có thật đã ra quân cứu đói ?
Từ hơn một thập niên qua, đảng cộng sản trung Quốc đã nỗ lực thành lập hàng loạt Viện Khổng Tử trên khắp thế giới nhằm quảng bá « ngôn ngữ, văn hóa Trung Quốc » bằng những lớp học và sách giáo khoa do viện này cung cấp.
«Kỳ thị chủng tộc kềm hãm đà phát triển của Mỹ». Vào lúc kinh tế Hoa Kỳ điêu đứng vì đại dịch Covid-19 và các cộng đồng người da màu bị thiệt hại nghiêm trọng nhấ t- cả về mặt y tế lẫn tài chính, lần đầu tiên một lãnh đạo cao cấp Ngân Hàng Trung Ương Mỹ FED, Raphael Bostic, xem những bất công trong xã hội là trở lực đối với tăng trưởng tại nền kinh tế số 1 thế giới.
Đại Hội đảng Dân Chủ 2020 cho thấy tính đa dạng chính trị, văn hóa, chủng tộc và những khó khăn đảng Dân Chủ đang phải đối đầu, liệu liên danh Biden – Harris có thể vượt qua các khó khăn giành thắng lợi trong kỳ bầu cử sắp tới?
Sáng nay, anh Hoàng Ngân Hà, người bạn lưu niên ở cùng thành phố Sacramento thủ phủ tiểu bang California, nhắn tin: “Phan Mộng Hoàn ra đi hôm qua! Đoàn biết chưa?”. Tôi mới đọc xong tin nhắn và mới uống hết nửa ly trà Bắc Thái thì có tin anh Hà nhắn tiếp: “Đoàn biết Diệu Phương, người đẹp của Huế (ở bên Gia Hội - Mã ông Trạng) cũng đã ra đi ở Canada? TKL viết một bài tưởng niệm cảm động lắm!”
Từ trước tới nay nhiều người thường nghĩ rằng bản năng mẫu tử (instinct maternel) là một khả năng thiên phú và tự nhiên ở tất cả mọi người mẹ, nhưng thực tế đôi khi không đúng như vậy ở một số người đàn bà. Các nhà tâm lý học nghĩ rằng danh từ bản năng rất đúng ở thú vật nhưng không mấy phù hợp ở người.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.