Hôm nay,  

Ba Quả Lừa Đầu Năm

05/03/201400:00:00(Xem: 7465)
Trong thông điệp dài đầu năm 2014 Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tô đậm ý định dân chủ hóa và xây dựng nền pháp trị nghiêm minh.

Các cuộc họp của Ban Chấp hành Trung ương đảng Cộng sản Việt Nam gần đây đều nói đến niềm tin của nhân dân đối với đảng CS đã giảm sút đến mức báo động và ý định của lãnh đạo là khôi phục niềm tin ấy, coi đó là ‘’vấn đề cực kỳ hệ trọng, có quan hệ đến sự tồn vong của chế độ’’, như Tổng bí thư Nguyễn Phú trọng từng nhấn mạnh.

Cuối năm năm 2013, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng công khai tuyên bố đã giao cho Bộ Ngoại giao và Bộ Giáo dục lên phương án kỷ niệm 35 năm cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới (tháng 2 và tháng 3/1979) và đưa cuộc chiến tranh chống xâm lược ấy vào nội dung giáo dục trong môn sử của các trường phổ thông, nhưng sau đó lời hứa đó đã rơi vào câm lặng. Một quả lừa to đùng xúc phạm lòng yêu nước của toàn dân, xúc phạm anh linh hàng chục ngàn chiến sỹ và nhân dân bỏ mình vì Tổ quốc.

Trong thông điệp dài đầu năm 2014 Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng tô đậm ý định dân chủ hóa và xây dựng nền pháp trị nghiêm minh, coi đó là «cặp song sinh trong một thể chế chính trị hiện đại‘’. Thật là quý hóa khi những lời vàng ngọc ấy được thốt ra từ miệng một người đứng đầu chế độ độc đảng. Ông cũng đưa ra một phương châm tuyệt vời:’’Người dân có quyền làm tất cả những gì luật pháp không cấm và xử dụng pháp luật để bảo vệ quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Cơ quan Nhà nước và cán bộ viên chức chỉ được làm những gì luật pháp cho phép‘’. Phương châm vàng ngọc này rất nên được kẻ thật đẹp treo cao tại cổng các cơ quan công quyền, các trụ sở Ủy ban nhân dân, Công an nhân dân, Tòa án nhân dân, trại giam các cấp…để thực hiện thật đúng, thì sẽ là hạnh phúc cho toàn dân. Nhưng thực tế người ta vẫn làm trái ngược thông điệp này khi dở trò hành hung vợ chồng anh Nguyễn Bắc Truyển, khủng bố chị Bùi Minh Hằng, chị Nguyễn Thị Thúy Quỳnh và anh Nguyễn Văn Minh khi 3 người này đến thăm vợ chồng anh Truyển ở Đồng Tháp, và vẫn bỏ tù anh Lê Quốc Quân với một bản án kinh tế ‘’trốn thuế‘’ thô bạo, bất chấp sự can thiệp của thế giới văn minh. Vậy thì luật pháp Việt Nam có điều khoản nào cấm công dân không được yêu nước, chống bành trướng, thương yêu đùm bọc nhau trong cơn hoạn nạn, và Nhà nước VN có cho phép tòa án xử theo luật rừng công dân của mình hay không? Hoá ra bản thông điệp đầu năm hay ho đẹp đẽ đến tuyệt đỉnh của ông Nguyễn Tấn Dũng chỉ là một quả lừa to đùng nữa của ngài thủ tướng hay sao ?


Và quả lừa thứ 3 nữa là lời hứa ngày 5/2/2014 tại Geneva của Chính quyền Việt Nam là sẽ thật sự cải tiến, thúc đẩy việc tôn trọng nhân quyền, thì chính những chiến sỹ nhân quyền của Việt Nam khi trở về nước đã bị hành hung và trả thù, khi nhà báo tự do Phạm Chí Dũng được Human Rights Watch mời sang Thụy Sỹ bị chặn lại một cách thô bạo ở sân bay. Và tại Hải Phòng công an đã phá đám, gây rối loạn lễ tang của Cụ Nguyễn Thị Lợi, thân mẫu của cô Phạm Thanh Nghiên, một chiến sỹ nhân quyền - dân chủ yêu nước chống bành trướng Trung Quốc kiên cường. Một quả lừa to đùng nữa cho nhân dân VN, cho toàn thế giới về thực thi và cải thiện nhân quyền của nhà nước độc đảng chuyên nói một đàng làm một nẻo.

Sự bất quá tam. Ba quả lừa to đùng đầu năm là quá đáng, quá nhiều rồi, quá sức chịu đựng của nhân dân và công luận.

Khôi phục niềm tin bằng những quả lừa hoành tráng liên tiếp từ đầu năm như thế thật là một thái độ nguy hiểm, tự mình giáng những tảng đá xuống chân mình, vì ‘’dối trá không thể đi xa’’ là câu châm ngôn dân dã rất thâm thúy và chuẩn xác.

Bùi Tín

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Người Việt rất hay buồn. Họ buồn đủ chuyện, đủ thứ, đủ cách, đủ kiểu, đủ loại và buồn dài dài: buồn chồng, buồn vợ, buồn con, buồn chuyện gia đình, buồn chuyện nước non, buồn chuyện tình duyên, buồn trong kỷ niệm, buồn tình đời, buồn nhân tình thế thái, buồn thế sự đảo điên, buồn tàn thu, buồn tàn canh gió lạnh … Đó là chưa kể những nỗi buồn buồn lãng xẹt: buồn trông con nhện giăng tơ, buồn trông cửa bể chiều hôm, buồn trông nội cỏ rầu rầu, buồn trông con nước mới sa …
Ngày 09/05/2024, đảng CSVN tung ra 5 “điều răn” mới quy định tiêu chuẩn gọi là “chuẩn mực đạo đức cách mạng cho cán bộ, đảng viên trong giai đoạn mới”, nhưng liệu có dậy được ai không? Tất cả 5 Điều chứa đựng những tiêu chuẩn đã có từ lâu, nhưng thất bại vì những chứng hư tật xấu trong đảng vẫn tồn tại, đứng đầu là tham nhũng, tiêu cực và chủ nghĩa cá nhân, lợi ích nhóm...
Trong thời gian gần đây, thế giới đã chứng kiến cuộc khủng hoảng lãnh đạo chưa từng thấy ở Việt Nam kể từ ngày quốc gia Á châu này nằm trong tay thống trị của đảng Cộng Sản gần một nửa thế kỷ. Tính từ tháng Năm, 2022 đã có hai chủ tịch nước, hai phó thủ tướng, một trưởng ban kinh tế trung ương, chủ tịch quốc hội, và một thường trực ban bí thư kiêm trưởng ban tổ chức trung ương bị cách chức vì chiến dịch chống tham nhũng. Bộ Chính Trị Khóa 13 cũng bị mất năm ủy viên hiện chỉ còn 13 người. Nhiều nhà quan sát chính trị tự hỏi đã đến lúc Việt Nam chuyển biến thành một nước dân chủ hay chưa? Kinh nghiệm những nước cộng sản Trung Âu và Đông Âu đã trải nghiệm qua tiến trình này khoảng bốn thập niên về trước có giúp gì cho Việt Nam ngày nay được không? Đây cũng là chủ đề của bài báo này
Dù sống cùng thời nhưng khác nơi nên tôi không gặp Nguyễn Tất Thành lần nào ráo. Giao lưu, tương tác, chit chat … (qua không gian mạng) cũng không luôn. Bởi vậy, tôi chỉ đoán già/đoán non rằng con đường học vấn của ổng không dài và (dường như) cũng không được suôn sẻ gì cho lắm.
Trong lúc đảng chuẩn bị các kỳ họp Trung ương để tìm nhân sự cho khóa đảng XIV thì rộ lên tuyên truyền về “dân chủ Xã hội Chủ nghĩa” ở Việt Nam. Đảng nói văng mạng rằng: “Đặc trưng của dân chủ xã hội chủ nghĩa là quyền dân chủ của công dân không ngừng được mở rộng trong tất cả các lĩnh vực hoạt động của nhà nước, của xã hội mà cơ bản nhất là dân chủ về kinh tế.” Nhưng thực tế không phải như vậy. Tất cả mọi quyết định điều hành việc nước phải “do đảng, vì đảng và của đảng”.
Một cuộc tranh giành quyền lực kéo dài được ngụy trang bằng một chiến dịch chống tham nhũng rộng rãi hơn đã dẫn tới việc bất ngờ sa thải Chủ tịch nước Võ Văn Thưởng, và chủ tịch Quốc hội Vương Đình Huệ. Kết quả của cuộc đấu tranh này sẽ khiến những người vẫn còn hy vọng rằng Việt Nam có thể tham gia một "Liên minh chống Trung Quốc" phải suy nghĩ lại. Mặc dù cuộc tranh giành quyền lực này không liên quan đến chính sách đối ngoại nhưng nó sẽ khiến Việt Nam gần gũi hơn với Trung Quốc và xa rời phương Tây.
Những năm gần đây, chúng ta thường thấy trên mạng xã hội, nhiều trường hợp rơi nước mắt trong giới lao động tại Việt Nam, khi những người dân nghèo vướng phải căn bệnh ung thư hiểm nghèo, không có bảo hiểm y tế hay tiền bạc để chữa trị, chiến đấu chiếu lệ với tử thần, qua đời trong cảnh thương tâm. Hầu như căn bệnh ung thư lan tỏa khắp nơi, nhất là vây hãm giới lao động trong các xóm nghèo...
30.04.2024 lọt ra tin kêu cứu từ trại giam số 6 tỉnh Nghệ An nên thời gian lúc này phải dành cho việc khẩn cấp là viết thư báo động cho các tổ chức bảo vệ Nhân quyền quốc tế và các tòa đại sứ tại Hà Nội, nhờ can thiệp về vấn đề một số tù nhân lương tâm đang bị nhốt tại Việt Nam trong những phòng giam chật hẹp...
Lý do Việt Nam còn chậm tiến và lạc hậu hơn các nước láng giềng vì đảng CSVN chỉ muốn chỉ huy trí thức, thay vì hợp tác chân thành trong dân chủ và tự do...
Với sự miễn nhiệm ba nhân vật ở vị trí lãnh đạo quốc gia như Chủ tịch nước và Chủ tịch Quốc hội của Việt Nam chỉ trong vòng một năm từ năm 2023 đến năm 2024 vì lý do ba nhân vật đó thiếu liêm chính đã dẫn đưa người ta có cái nhìn về viễn ảnh trước mắt là sự khủng hoảng cơ cấu và sự bất ổn kinh tế làm cho giới đầu tư nước ngoài e dè, thận trọng, và chuyển hướng đầu tư sang các quốc gia khác...


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.