Hôm nay,  

Hồng Công Phu

04/10/201400:00:00(Xem: 5556)
Thiện Ác dàn trận tại Hồng Kông

Cuộc đấu tranh cho dân chủ tại Hồng Kông sẽ kéo dài đến năm 2017. Từ nay đến đó, chiêu pháp của phong trào dân chủ, của lãnh đạo Bắc Kinh, của doanh trường và quốc tế, có thể biến hóa thế nào? Xin tạm phác họa các lộ trình dự đoán sau đây để ta theo dõi, học hỏi - và khỏi lạc.

Trước hết là về bối cảnh thời sự.

Phong trào dân chủ ra tối hậu thư là viên Hành chánh Trưởng quan Lương Chấn Anh phải từ chức ngày mùng một Tháng 10, nếu không thì họ sẽ chiếm đóng các công thự của chính quyền. Hôm mùng hai, Lương Chấn Anh chính thức từ chối nên cuộc đấu tranh sẽ bước qua ngả mới trong tinh thần là đôi bên đều không nhượng bộ.

Sau một tuần nghỉ lễ Quốc khánh Cộng hoà Nhân dân Trung Quốc từ mùng một, đến tuần tới, tình hình sẽ sôi động hẳn với nhiều biến cố bất ngờ hơn.

Cuộc đấu tranh chính thức khởi sự ngày 22 Tháng Chín khi sinh viên bắt đầu biểu tình ở nhiều nơi để đòì hỏi: 1) Lương Chấn Anh từ chức, và 2) Bắc Kinh mở rộng việc cải cách chính trị, 3) và cụ thể là thay đổi thể thức tuyển chọn và bầu chức Hành chánh Trưởng quan kể từ cuộc bầu cử năm 2017, thay vì 4) thu hẹp quyền bầu cử của dân Hong Kong như Bắc Kinh thông báo qua Bạch thư ngày 10 Tháng Sáu, được Thường vụ Quốc hội Trung Quốc ban hành ngày 31 Tháng Tám vửa qua.

Khi kiểm lại diễn tiến từ Bạch thư Tháng Sáu như vậy, ta có thể thấy những nguyên nhân sâu xa xuất phát từ phía Bắc Kinh và sau đó là phản ứng dồn dập của dân Hong Kong. Khi ấy ta mới nhớ là từ đầu Tháng Bảy, Hong Kong đã có biểu tình nhân dịp kỷ niệm 17 năm ngày Hong Kong trở về với Trung Quốc (mùng một Tháng Bảy năm 1997). Cuộc biểu tình ôn hòa hôm đó đã gia tăng cường độ trong những ngày sau với từ 10 vạn đến 20 vạn người tham gia. Phe biểu tình nói đến con số nửa triệu và còn nhắc đến cuộc biểu tình vào Tháng Ba của sinh viên học sinh Đài Loan để chống lại một Hiệp định mà Tổng thống Trần Thủy Biển muốn ký với Bắc Kinh.

Chỉ nhắc lại như vậy, ta cũng thấy mọi sự manh nha từ đã lâu.

Bắc Kinh có chiến lược lâu dài nên không nhượng bộ và còn nhắm vào việc khai thác dị biệt về chiến thuật bên trong phong trào dân chủ để gây phân hóa như đã từng làm. Ngược lại, phong trào dân chủ và các giá trị phổ cập về quyền tự do cũng tác động vào tâm tư của người dân Đài Loan lẫn các nhóm đấu tranh cho dân chủ bên trong Trung Quốc, kể cả lực lượng Pháp Luân Công và những người vận động cho cuộc "Cách mạng Hoa nhài" vào mùa Xuân 2011.

Đấy là về bối cảnh hay khung cảnh của trận đánh.

***

Phe dân chủ tại Hong Kong

Phong trào đấu tranh Hong Kong có ba tổ chức chính đã phát động chiến dịch chiếm đóng gọi là Occupy Central. Đó là 1) "Liên đoàn Sinh viên Hong Kong" (Hong Kong Federation of Students) 2) "Học dân Tư trào" của học sinh trung học, thành lập từ năm 2011, có tên Anh ngữ là Scholarism trong ý nghĩa là trào lưu tư tưởng của những người có học), và 3) nhóm đấu tranh cho dân chủ có tên là "Occupy Central with Love and Peace".

Theo diễn tiến thì Liên đoàn sinh viên khởi sự biểu tình ngày 22 Tháng Chín với mấy ngàn sinh viên tham gia. Ngày 26, Học dân Tư trào kêu gọi cả ngàn học sinh xuống đường bên sinh viên. Ngày 28, phong trào Chiếm đóng Trung ương bằng Tình thương và Hoà bình nhập cuộc và nâng số người biểu tình lên gần hai vạn. Đấy là lúc họ bị cảnh sát đàn áp bằng lựu đạn cay và vòi rồng phun nước. Việc đàn áp gây bất mãn cho các thành phần xã hội khác, gồm công nhân thợ thuyền, giáo sư, luật sư, các nhân vật nổi tiếng và một số công chức trong các đảng phái cổ võ dân chủ.

Đặc điểm chung của các tổ chức biểu tình là có tinh thần tự chế, họ áp dụng chiến thuật bất bạo động, giữ kỷ luật về tiếp liệu và vệ sinh (như đeo túi nhựa chống hơi cay và tự động hót rác). Chính là tinh thần tự giác và kỷ cương của những người rất trẻ, thuộc loại thanh thiếu niên, mới tranh thủ dư luận và không gây ác cảm cho quần chúng bằng hành động đập phá hay thổ phỉ.

Họ có duy trì được những ưu điểm ấy hay không?

Bắc Kinh có thể phá hoại kỷ cương và sự phối hợp giữa các nhóm tổ chức bằng hành vi khiêu khích và cướp bóc của bọn đầu gấu và công an chìm, như đã thấy tại Việt Nam trong các cuộc biểu tình vì dàn khoan Hải Dương.

Chúng ta nên theo dõi chuyện này, để tường thuật, nhận định hoặc để... rút tỉa kinh nghiệm.

***

Sóng tràn vào Hoa lục

Đa số người dân Hoa lục không mấy có thiện cảm với dân Hong Kong vì 1) dân Hong Kong có mức sống cao hơn gấp bảy, 2) có tinh thần quốc tế hơn là quốc gia gò bó, 3) lại hay tự do phát biểu về nhiều vấn đề mà dân Hoa lục chẳng hiểu gì vì sống quá lâu dưới chế độ cộng sản. Một số không ít từ Hoa lục đã lẻn qua sống tại Hong Kong, để hưởng lợi nhờ tự do và thị trường, nhưng cũng chẳng vui khi thấy dị biệt quá lớn về lợi tức và còn e rằng biến động sẽ khiến họ bị thiệt về kinh tế.

Vì vậy, dân Tầu dưới chế độ cộng sản sẽ lặng yên, hoặc khó chịu, về cuộc đấu tranh cho dân chủ tại Hong Kong.

Nhưng, một thiểu số quan tâm tại Hoa lục lại có thiện cảm với phong trào, đó là trí thức và sinh viên học sinh. Họ loan truyền tin tức và trao đổi kinh nghiệm cho nhau mà vẫn ý thức được bàn tay kiểm duyệt mạng lưới điện toán của nhà nước Bắc Kinh.

Trong trận đánh Hong Kong, quần chúng tại Hoa lục có các thành phần khác nhau. Kẻ ưu lo về kinh tế thì cau mặt đứng ngoài, và còn bị Bắc Kinh xúi giục chống phá. Người nông cạn theo chủ nghĩa ái quốc hẹp hòi thì chê dân Hong Kong, và bị Bắc Kinh lợi dụng. Thành phần theo đuổi lý tưởng tự do dân chủ thì cổ võ việc đấu tranh, nhưng bị Bắc Kinh kiểm soát chặt chẽ.


Chúng ta nên theo dõi động thái của thành phần dân chủ tại Hoa lục. Đấy là thiểu số nhưng có thể làm làn sóng dân chủ lan vào trong, là điều Bắc Kinh sợ nhất. Những nơi ta cần kiểm tin là Thẩm Quyến, là các tỉnh Quảng Đông, Quảng Tây, Vân Nam và Phúc Kiến, thậm chí Tứ Xuyên.

***

Quốc tế và Thế giới

Nói đến dư luận Hoa lục và quốc tế, các tổ chức gốc Hoa đấu tranh cho dân chủ tại Trung Quốc đều có thông tin trên không gian điện toán. Chúng ta nên tìm trên mạng để hiểu thêm về dư vang từ Hong Kong ra quốc tế.

Nói chung, Liên hiệp quốc, Hoa Kỳ, Anh và nhiều nước u Châu có kêu gọi Bắc Kinh tôn trọng khát vọng dân chủ của người dân Hong Kong. Nhưng mới chỉ là lời kêu gọi mang tính chất đạo lý, chứ chưa có lập trường ngoại giao chính trị rõ rệt hơn. Song song, cũng chưa thấy có chứng cớ gì về việc quốc tế yểm trợ phong trào dân chủ, bằng tiền bạc, nhân lực hay tổ chức.

Nhưng Bắc Kinh thì mau mắn vu cáo Hoa Kỳ có nhúng tay vào. Thật ra, lãnh đạo nước Mỹ còn ngổn ngang nhiều chuyện. Theo lời phát ngôn nhân của bộ là Marie Harf thì Bộ Ngoại giao Mỹ chỉ nói chung chung về lý tưởng dân chủ chứ chưa minh định rằng Bắc Kinh phải làm gì và không nên làm gì! Nói rõ, Hoa Kỳ đang né. Những ai ở Việt Nam mà cứ đòi hướng Mỹ để thoát Trung thì nên tự thoát khỏi sự lạc hậu của mình.

Tuy nhiên, một số nhân vật đấu tranh cho dân chủ Hong Kong có loan tin rằng họ có đường dây liên lạc với các chính khách Tây phương, có khi lên tới Phó Tổng thống Mỹ hay Phó Thủ tướng Anh. Họ không chờ đợi sự yểm trợ từ các chính trị gia này, nhưng ít nhất thì vẫn có cách thông tin tới cấp cao của các nước dân chủ. Khi các cường quốc này muốn xoay chuyển chính sách thì họ cũng biết được về cách suy nghĩ hay đấu tranh của những người trong cuộc.

Quan trọng nhất trong loại phản ứng của thế giới, phong trào dân chủ có thể nghĩ đến sự tiếp sức và quảng bá nhờ 1) các nhà hoạt động và thanh niên sinh viên tại Đài Loan đã từng chống lại chính sách thân Hoa lục của Tổng thống Mã Anh Cửu bên Quốc dân đảng; 2) phong trào Pháp luân công; 3) phong trào Hương nhài; và 4) các tổ chức nhân quyền trên thế giới....

***

Phản ứng của Thị trường

Từ hai thập niên, ưu thế kinh tế của Hong Kong có thay đổi, hết là một trung tâm ráp chế nhờ nhân công rẻ mà chuyển thành trung tâm dịch vụ, với tư bản từ Hoa lục tràn vào đã gây ra nhiều vấn đề vì thổi lên bong bóng đầu cơ và giảm sức cạnh tranh của Hong Kong. Ưu thế còn lại của Hong Kong chính là vị trí trung tâm tài chánh và nơi tiếp nhận đầu tư quốc tế. Trong hoàn cảnh đó, doanh giới Hong Kong cố giữ thái độ thân hữu với Bắc Kinh để bảo toàn quyền lợi.

Tuy nhiên, họ cũng ý thức rằng nếu Bắc Kinh tiếp tục can thiệp và thu hẹp khả năng quyết định của Hong Kong thì ưu thế của họ cũng sẽ chấm dứt. Họ đang phân vân giữa hai ngả, là theo Bắc Kinh cho aon toàn hay nhích vào vị trí trung lập? Một số không ít thì vẫn duy trì quan hệ với các lãnh tụ đấu tranh và có khi còn ngầm yểm trợ vì nhìn xa hơn.

Thứ nữa, khi biến động bùng nổ, kỷ luật bất bạo động của phong trào biểu tình đã không dẫn tới nạn đập phá cửa hàng và dù có cản trở lưu thông hay khiến các ngân hàng đóng cửa thì vẫn chưa thiệt hại nhiều cho việc làm ăn. Sau dịp nghỉ lễ này, khi các cơ sở kinh doanh mở cửa, ta có thể đoán biết phản ứng của doanh trường, nếu có bị phá hoại.

Nhìn rộng ra ngoài hơn nữa thì từ bốn năm nay, giới đầu tư quốc tế và các tổ hợp lớn đều đang suy nghĩ lại. Ưu thế kinh tế của Trung Quốc đã giảm, với lương cao hơn và người có tay nghề lại hiếm hơn nên họ nghĩ tới giải pháp thay thế ở xứ khác. Bây giờ, khi pháp quyền nhà nước Bắc Kinh còn muốn khống chế Hong Kong, là nơi có nền kinh tế tự do nhất, thì doanh giới quốc tế càng phải đắn đo, và sẽ rút vốn đi tìm nơi ổn định và an toàn hơn.

Vì thế, kịch bản tháo chạy rất dễ xảy ra.

***

Chiến pháp Bắc Kinh

Cho tới nay, lãnh đạo Bắc Kinh cứ làm như đây là vấn đề nội bộ của dân Hong Kong với hệ thống hành chánh và chính trị Hong Kong, trong khi họ giữ thái độ cứng rắn, trì hoãn và kín đáo vì tin rằng phong trào dân chủ sẽ tan rã vì những mâu thuẫn nội bộ, là chuyện đã từng xảy ra. Nhưng, nếu việc chống đối lại không phạm sai lầm mà kéo dài thêm vài tuần thì Bắc Kinh lâm thế kẹt vì... hết vốn thời gian. Sau viễn ảnh Hong Kong khói lửa năm 2014 sẽ là khủng hoảng chính trị năm 2017.

Lúc đó, lãnh đạo Bắc Kinh bị đẩy vào chân tường.

Bắc Kinh có thể đình hoãn việc áp dụng các quyết định của Bạch Thư, tìm giải pháp thoái nhiệm cho Lương Chấn Anh và mở rộng danh sách tuyển cử để giảm sức ép của phong trào nhưng vẫn cố nắm dao đằng chuôi. Tuy nhiên, dù mới chỉ mở màn thương thảo với dân biểu tình để bày ra những trở ngại mới thì trung ương vẫn có vẻ nhượng bộ, với hậu quả tai hại lan ra toàn quốc.

Với xác suất rất nhỏ, Bắc Kinh có thể lùi cho tới ngày phản công bằng một vụ đàn áp sau khi thay thế các viên chức an ninh và cảnh sát Hong Kong. Đấy là "kịch bản Thiên An Môn 1989" mà mọi người đều nhớ. Lần trước, Đặng Tiểu Bình cho mở cuộc tàn sát mà sau vài năm phản đối vu vơ, các nước đều quay lại hợp tác làm ăn. Lần này, họ nghĩ là biết đâu tình hình cũng sẽ như vậy?

Nhưng lần này sự thể đã khác vì trung ương đang gặp cùng lúc rất nhiều vấn đề kinh tế, xã hội, chính trị ở thượng tầng, hoặc động loạn tại Tân Cương, Tây Tạng.

Và nếu Hong Kong mà cũng bị đàn áp thì còn mấy ai tin vào thiện chí làm ăn của Bắc Kinh?

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Tổng thống Donald Trump đã cố gắng áp đặt Hoa Kỳ lên thế giới và tách đất nước ra khỏi thế giới. Ông bắt đầu nhiệm kỳ thứ hai bằng cách vung vũ lực cứng của Mỹ, đe dọa Đan Mạch về quyền kiểm soát Greenland, và đề nghị sẽ giành lại kênh đào Panama. Ông đã sử dụng thành công các mối đe dọa về thuế quan trừng phạt để ép buộc Canada, Colombia và Mexico về các vấn đề nhập cư. Ông đã rút khỏi các hiệp định khí hậu Paris và Tổ chức Y tế Thế giới. Vào tháng 4, ông đã khiến thị trường toàn cầu rơi vào hỗn loạn bằng cách công bố thuế quan sâu rộng đối với các quốc gia trên toàn thế giới. Không lâu sau đó, ông đã thay đổi chiến thuật bằng cách rút lại hầu hết các mức thuế bổ sung, mặc dù vẫn tiếp tục gây sức ép cho một cuộc thương chiến với Trung Quốc – mặt trận chủ yếu trong cuộc tấn công hiện nay để chống lại đối thủ chính của Washington...
Tài liệu ghi chép lịch sử Tòa Bạch Ốc cho biết, khi nhân viên dưới thời chính quyền của Woodrow Wilson chuẩn bị dời vị trí của Vườn Hồng, họ nhìn thấy hồn ma của cố Đệ Nhất Phu Nhân Dolley Madison, phu nhân của cố Tổng thống đời thứ tư của Mỹ James Madison. Thế là, để “xoa dịu” bà Madison, họ quyết định không di dời nữa và Vườn Hồng ở nơi đó cho đến tận bây giờ. Ông Jeremiah Jerry Smith làm việc trong Toà Bạch Ốc dưới thời của chính quyền Tổng Thống Ulysses S. Grant vào cuối những năm 1860. Trong suốt 35 năm, ông là một người hầu, quản gia, đầu bếp, gác cửa, dọn dẹp văn phòng. Smith là người được các ký giả, người viết sách tìm đến khi họ muốn biết về tin tức hoặc chuyện hậu cung. Theo tài liệu lịch sử của White House, ông Smith nói từng nhìn thấy hồn ma của Lincoln, Grant, McKinley và một số đệ nhất phu nhân từ năm 1901 đến 1904.
Trong nhóm bạn bè khá thân, chúng tôi có một cặp bạn - anh chồng là người tốt bụng, dễ mến; anh yêu vợ, nhưng lại có tình ý với một người khác. Khi bạn bè nhắc, anh luôn trả lời chắc nịch: “Vợ tôi đơn giản lắm, bả ấy chẳng để ý, cũng chẳng hay biết gì đâu.”Cô vợ cũng là bạn tôi, một người hiền lành, tử tế. Khi nghe tiếng gần tiếng xa, bạn chỉ cười nhẹ nhàng: “Mình chẳng muốn biết, biết chi cho mệt, cứ nhắm mắt, rồi mọi chuyện cũng qua thôi.”
Thế giới vừa điên đảo vì Trump 2.0 lại phải lo đối phó với Trung Quốc 2.0. Trung Quốc 1.0 là công xưởng quốc tế dựa vào giá nhân công rẻ và giá trị gia tăng thấp để sản xuất các hàng hóa tiêu dùng trong dạng Bộ Ba Cũ: (1) quần áo, đồ chơi trẻ em…; (2) vật dụng trong nhà như bàn ghế, tivi, tủ lạnh…(3) đồ điện tử gồm điện thoại cầm tay, máy điện toán,…) Trung Quốc 1.0 kéo dài 25 năm bắt đầu từ lúc Đổi Mới thập niên 1990 cho đến giữa thập niên 2010...
Giữa lúc các cơ quan báo chí, các tập đoàn truyền thông lớn khác chọn “sự trung lập” và cố gắng “nương tay” với các chính trị gia và chính quyền, thì Stephen Colbert chọn sự trung thực, kiên định, xem tuyên ngôn “trung lập” theo lý thuyết báo chí là vở kịch hài không hợp thời cuộc. Ông châm biếm, chỉ trích không thương tiếc những quyết định vi hiến, những phát ngôn dối trá của chủ nhân Tòa Bạch Ốc.
Những người đấu tranh cho quyền hợp pháp của di dân có trong Tu chính án thứ Tư và thứ Năm của Hiến Pháp, vui mừng gọi phán quyết của chánh án liên bang hôm thứ Sáu 11/7 là “chiến thắng.” Chánh án Maame E. Frimpong ra phán quyết các cảnh sát di trú ở Nam California phải tạm dừng việc bắt giữ, tra hỏi di dân chỉ dựa vào chủng tộc hoặc ngôn ngữ Tây Ban Nha. Nhưng Jaime Alanís Garcia, 57 tuổi, người làm việc ở nông trại Glass House Farms, quận Ventura 10 năm, đã không có cơ hội vui với chiến thắng tạm thời này. Với ông, và gia đình ông, tất cả đã quá muộn. ICE đã thực hiện cuộc đột kích quy mô lớn ở nông trại Glass House Farms gần Camarillo, quận Ventura hôm thứ Năm 10/7. Đoạn video ghi lại cảnh những chiếc xe bọc thép có chữ Police rượt đuổi theo nhóm nông dân tháo chạy hoảng loạn. Càng chạy, xe càng lao tới, bất kể có người đang cố bám vào đầu xe để chặn bánh xe lăn. Súng hơi, đạn cay mù mịt trên cánh đồng từng rất yên ả với những cây cà chua, dưa leo, và cây cannabis có giấy phép.
Tổng thống Mỹ Donald Trump đang đe dọa áp đặt mức thuế cao hơn nữa đối với hàng hóa nhập khẩu từ Liên minh châu Âu (EU), đặc biệt là dược phẩm. Thông qua các vòng đàm phán mới, EU hiện đang nỗ lực tìm cách ngăn chặn nguy cơ này. Tuy nhiên, triển vọng đạt được thỏa thuận vẫn rất mong manh, trong khi mức thiệt hại kinh tế dự kiến đối với EU có thể lên đến khoảng 750 tỷ đô la, một con số khổng lồ.
Rạng sáng thứ Bảy, tại Rafah, một em bé 12 tuổi – chưa xác định tên – bị bắn chết ngay tại chỗ hôm 12 tháng 7, khi em đang cố len lỏi tiến lên rào sắt để nhận phần lương thực cho gia đình. Cùng hôm đó, hơn ba mươi người khác gục xuống giữa bụi cát và khói đạn, trong lúc chen chúc tại điểm phát thực phẩm của một tổ chức mang tên Gaza Humanitarian Foundation (GHF).Trước đó, tại trại Nuseirat, sáu trẻ em – có em chỉ độ sáu tuổi – trúng pháo kích thiệt mạng khi đang hứng nước vào ca. Trong tay các em không có đá, không có súng… chỉ có chiếc bình nhựa, vài mẩu bánh mì chưa kịp đem về nhà. Giữa cảnh Gaza bị phong toả hoàn toàn, dân chúng đói khát, bệnh tật, kiệt sức… thì chính phủ Hoa Kỳ chọn rót ba mươi triệu Mỹ kim cho GHF – một tổ chức tư nhân, lập ra vội vã, không kinh nghiệm, không kế hoạch, không kiểm toán, không ai giám sát.
Có một câu hỏi đã ám ảnh tôi suốt gần mười năm: Làm sao mà một nửa nước Mỹ nhìn Donald Trump mà không thấy ông ta đáng ghê tởm về mặt đạo đức? Một người luôn nói dối, gian lận, phản bội, tàn nhẫn và tham nhũng một cách công khai như vậy mà hơn 70 triệu người vẫn chấp nhận ông ta, thậm chí còn ngưỡng mộ. Việc gì đã khiến cả một xã hội trở nên chai lì về mặt đạo đức như vậy? Để tôi kể cho bạn nghe một câu chuyện. Câu chuyện này, phần lớn dựa trên tư tưởng của nhà triết gia đạo đức Alasdair MacIntyre, một người mới qua đời vào tháng Năm vừa rồi, thọ 94 tuổi. Ông là một trong những nhà trí thức lớn hiếm hoi dám đào tận gốc sự suy đồi đạo lý của thế giới Tây phương, và của nước Mỹ hiện nay.
Donald Trump không giống như các vị tổng thống tiền nhiệm. Ông từng úp mở chuyện tái tranh cử nhiệm kỳ thứ ba, khiến không ít đối thủ phải giật mình. Nhưng trước mắt, Trump đang phải đối mặt với một quy luật lịch sử đã từng làm khó các vị Tổng thống khác: lời nguyền nhiệm kỳ hai. Từ trước đến nay, có đến 21 Tổng thống Mỹ bước vào nhiệm kỳ hai, nhưng không một ai đạt được thành tựu tương đương như giai đoạn đầu tiên. Thành tích nhiệm kỳ hai thường tụt dốc – từ thiếu sức sống, mờ nhạt cho đến những giai đoạn đầy biến động hoặc thậm chí thảm khốc. Người dân không còn hài lòng, tổng thống bắt đầu mệt mỏi, và không còn hướng đi rõ ràng cho tương lai.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.