Hôm nay,  

Tết Ất - Mùi

09/02/201511:09:00(Xem: 6915)
TẾT ẤT-MÙI
 
Ớ ơ ơ !
Mới tung chăn chợt nghĩ bâng quơ
Vừa trở giấc lại vào mộng mị
Trăng nước mênh mang đâu còn
Tháng ngày vùn vụt thế đấy
***
Trời đất !
Phong tục thiệt là kỳ
Thói quen sao mà dị
Tết vẫn lo cày
Xuân không dám nghỉ
Ì ầm xe cộ nhưng cửa đóng then cài
San sát phố nhà vẫn không lân không lý
Đàn ông con trai lui cui bếp núc, rửa chén rửa nồi
Đàn bà con gái lặn lội shopping, vừa đi vừa chạy
Xài gas xài điện, hết lo đưa Lão Táo, Đầu Rau
Bận job  bận bill, thôi miễn đón Ông Bà, Ông Vãi
Tết gì đâu
Xuân chả thấy
***
Mới biết :
Đời lưu dân biệt xứ đó mà
Kiếp ăn đậu ở nhờ là vậy
***
Ngày xửa ngày xưa :
Giữa mùa Đông là nhậu nhẹt tha hồ
Đầu tháng Chạp đã vui chơi mệt nghỉ
Ruộng vườn trăm công trăm việc, bận bịu tía thằng cu
Nhà cửa mỗi thứ mỗi lo, lăng xăng mẹ cái đĩ
Lúa Mùa ngoài ruộng đong keng, bình yên cảnh địa đường
Gió Chướng trên sông dìu dặt, thơm ngát mùi thiên lý
Trâu bò cả tháng không cần cỏ, vun đống rơm phơi
Làng xóm quanh năm chẳng thiếu cơm, đầy bồ lúa ví
Ghe xuồng khua bến chợ rộn ràng
Cối chày giã xóm thôn liên lỉ
Cái quần Tây mới sắm làm thao thức thằng anh
Cái áo Gấm vừa may khiến nôn nao con chị
Mỡ Sa chực chờ gói bánh, phơi ướp vài cân
Thịt đùi chuẩn bị kho Ràng, cắt chia mấy ký
Nào mứt Sen, mứt Gừng
Nào hột Dưa, hột Bí
Đêm Trừ Tịch thơm lừng nhang khói, trang nghiêm cung thỉnh Ông Bà
Sáng Tân Niên đông nghẹt giáo đường, kính cẩn tri ân Thượng Đế
Cụ già thong dong hái lộc, nghiệm suy đời  miêu duệ thăng trầm
Thiếu nữ duyên dáng xin xâm, mơ mộng chuyện chồng con phú quý
Mùng Một quét nhà quét rác cử kiêng
Mồng Hai xông đất xông đai giữ ý
Hăm Ba Dựng Nêu, chén chú lai rai
Mồng Bảy Khai Hạ, chén anh lúy túy
Sáng sáng bầu bạn ghé thăm, giải nghể mấy chai
Chiều chiều họ hàng lui tới, cưa đôi dăm xị
***
Xuân này, trong nước :
Bà con ta còn bị sách nhiễu, ốm nhách ốm tanh
Đảng đoàn chúng cứ mãi ký sinh, mập lù mập phị
Vẫn “xã hội chủ nghĩa” gạt kẻ u mê
Vẫn “độc lập tự do” chơi từ hoa mỹ
Nắn buông từng chập lưu manh
Nhổ liếm từng cơn vô sĩ
Nghe “đổi mới” mà buồn nôn
Thấy “sửa sai” mà mắc ị
Chúng phái đồ tử sang Tây
Chúng sai đồ tôn tới Mỹ
Chu mỏ ỉ ôi
Ngoác mồm năn nĩ
Mời mọc kiều bào du lịch, trát phấn dỗ dành
Rũ rê ngoại quốc đầu tư, bôi son dụ khị
***
Ôi !
Lầm bầm riết cũng sanh nhàm
Kể lể hoài thêm phát ngấy
***
Âu là :
Tìm cách giúp Anh Em trong đó vùng lên
Chọn người cùng Bè Bạn ngoài nầy đứng dậy
Nhóm lửa đuổi xua đông lạnh buồn sầu
Vầy đoàn mang lại tiết xuân như ý
***
Nhứt định :
Chung tay quét sạch lủ cường đồ
Góp sức dẹp tan loài yêu mị
***
Trước sau gì rồi cũng :
Biến lăng Hồ
Thành nhà xí
***
Đầu xuân :
Thân chúc Anh Em Bè Bạn bất sầu
Kính chúc Cô Bác Bà Con toàn hỉ
Ngày tư ngày Tết không chuyện bận lòng
Năm Mới năm me mọi điều thoả chí.
 
NGUYỄN LÊ
 
 
.
,

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thưa các bạn, Trong giờ phút này, nền dân chủ của chúng ta đang chịu một sự xúc phạm chưa từng có. Một sự xúc phạm Toà Nhà Quốc Hội. Một sự xúc phạm những người đại diện cho dân, những người cảnh sát thực hiện lời tuyên thệ bảo vệ các dân biểu, và những công chức đang làm việc ngay trung tâm của nền Cộng Hoà. Một sự xúc phạm luật pháp. Một sự xúc phạm công việc thiêng liêng nhất của nước Mỹ: làm việc cho dân. Tôi xin nói rõ rằng: cảnh hỗn loạn tại Toà Nhà Quốc Hội không phản ảnh nước Mỹ chân chính.
Ở Mỹ, chúng ta luôn luôn nghe được chuyện những người dân Mễ Tây Cơ vượt biên giới sang Mỹ để sinh sống vì đất nước họ nghèo, dân đông, không có việc làm. Nước Mỹ sát bên cạnh, một quốc gia giàu có, sẵn sàng bao nhiêu việc làm bằng sức lao động con người. Chỉ cần băng qua ranh giới giữa hai nước là họ có công việc làm, có tiền gửi về giúp gia đình ở quê nhà. Người Mễ làm hầu như tất cả các công việc lao động ở Mỹ và chính chủ nhân Mỹ cũng cần họ. Bị bắt ở biên giới, bị trả về, họ lại tìm cách sang.
Năm nay, nhơn dân Pháp và âu châu vui vẻ ăn Tết với «Cô xẩm vũ hán 19». Cuối năm, chánh phủ ra lệnh cấm cửa ở nhà (confinement). Tuy đóng cửa lần này không phải là lần đầu tiên, dân chúng tây đầm vẫn lo đi chợ mua sắm những món hàng thuộc nhu yếu phẩm.
Luật Hải Cảnh của Trung Cộng ở Biển Đông và biển Hoa Đông, dự trù có hiệu lực năm nay, 2021, sẽ công khai gây chiến với Mỹ về quyền kiểm soát an ninh ở hai vùng biển chiến lược và bận rộn nhất thế giới, đồng thời đe dọa trực tiếp chủ quyền và quyền chủ quyền của Việt Nam và các nước Đông Nam Á.
Nhiều người nói với tôi: giàu nghèo có số? Tôi thì không hoàn toàn tin như thế, nếu mình biết số của mình sẽ giàu, nhưng ăn rồi cứ đi chơi thì làm sao mà giàu? Ngồi một chỗ chờ sung rụng, sung không rụng vào miệng mình, rụng xuống đất dẹp nát làm sao xơi được.
Tối 31 tháng 12, trên chương trình 20 giờ TV, Tổng thống Emmanuel Macron của Pháp đọc diễn văn chúc mừng Năm mới nhơn dân Pháp. Theo thành kiến, người Pháp chúc mừng Năm mới phải sau 12 giờ đêm 31 tháng 12. Cũng như chúc mừng Noël cũng phải sau 12 giờ đêm 24/12.
Hiện nay, dân chúng quan tâm nhất là vấn đề Trung Quốc vi phạm nghiêm trọng chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ, cụ thể là trong năm 2020, Trung Quốc đã có 20 cuộc tập trận ở Biển Đông, trong đó có 9 cuộc ở vịnh Bắc bộ và 5 cuộc ở Hoàng Sa, trong khi phản ứng “thành công ngoại giao“ của Đảng là kiên trì trong im lặng.
Chào em năm 2021. Năm cũ qua đi, năm mới đến và chúng ta mơ ước, hi vọng những ngày sắp tới tươi đẹp hơn. Chỉ có mơ ước, hi vọng và niềm tin là liều thuốc hay nhất để làm cuộc sống đẹp hơn.
Xem như thế thì trẻ con trấn lột bạn học (nhỏ con hơn) cùng lớp, hay cùng trường là chuyện tất nhiên. Nhà nước hiện nay xây dựng trên căn bản cá lớn nuốt cá bé mà. Tụi nhỏ đã “sống và chiến đấu” trong một xã hội như thế nên tự rèn luyện kỹ năng trấn lột ngay từ thuở ấu thời (để sinh tồn) kể thì cũng tốt thôi!
Chào Năm Mới mùa Đông sương tuyết / Tết quê người tính nhẩm một năm qua / Lá thu xanh hóa đỏ ngỡ là hoa / Tóc bạc trắng tưởng mình thành tượng đá


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.