Hôm nay,  

Lòng Tạ Ơn

22/05/201500:00:00(Xem: 5628)

Chúng ta đang sống trong một thế giới loạn lạc, chiến tranh, động đất, thiên tai, khủng hoảng kinh tế toàn cầu ngày hôm nay, biết bao nhiều người mất việc làm và mỗi ngày tôi lại càng thấy nhiều người sống lang thang trên các vỉa hè mọi nơi.

Mỗi người đều ước muốn có được sự bình an, ngày có ba bữa ăn quây quần bên gia đình đầm ấm là đủ rồi. Đời sống tinh thần nếu có được sự bình an thật thì mặc dù sống trong hoàn cảnh nào mình cũng có thể vượt qua được.

Tôi xin giới thiệu với quý vị về một sự bình an thật khi chúng ta có được sự chọn lựa đúng đắn cho tinh thần của quý vị. Tôi tin rằng có một Đấng toàn năng, một Đức Chúa Trời, Một Đấng đã tạo dựng nên vũ trụ này, một Đấng đã tạo nên thế giới này, Ngài nắm giữ chìa khóa của sự sống và sự chết. Tôi xin làm chứng cho quý vị câu chuyện thật của tôi, vào tháng 12/1978, cũng như bao gia đình người Việt đi vượt biên, gia đình chúng tôi rời nước Việt mến yêu ra đi trên một con thuyền định mệnh. Tôi không bao giờ quên những giờ phút ngoài biển cả, xung quanh chỉ có nước và trời, con người lúc đó thật nhỏ bé so với sự bao la của vũ trụ, những giờ phút sợ sệt, lo lắng không biết tương lai sẽ đi về đâu. Lúc bấy giờ sự sống và sự chết của mình hoàn toàn nằm trong tay của Đấng Chí Cao, Thượng Đế, Ông Trời. Lúc đó, mọi người trên tàu ai cũng mệt nhoài, nằm la liệt dưới khoang. Sóng biển vẫn lạnh lùng gầm rú, gió biển vẫn tiếp tục thét gào. Bỗng vài người trên boong tàu hốt hoảng la lên “hải tặc”. Trong lúc phải đối diện với cái chết tôi chỉ còn biết kêu lên với Thượng Đế, Đấng đang cầm nắm vũ trụ này “Chúa ơi xin Ngài cứu con, con nguyện xin dâng cuộc đời con cho Ngài.”

Và phép lạ đã xảy ra. Vì sóng gió quá mạnh, đánh vào chiếc tàu của hải tặc làm cho nó không đến gần thuyền của chúng tôi được, hai chiếc thuyền càng ngày càng cách xa ra, thấy không thể tiếp cận được thuyền của chúng tôi, bọn chúng quay đầu bỏ đi, chúng tôi thoát hiểm trong gang tấc. Tôi biết, trong cơn sóng to gió lớn Chúa đã ra tay cứu vớt chúng tôi. Vượt qua những bão tố phong ba và sự đe dọa của hải tặc, sau năm ngày lênh đênh trên biển chúng tôi đã tắp vào được một hòn đảo thuộc Mã Lai Á.

blank
Một buổi sinh hoạt Trại Mùa Đông 2014 ở Pipe Crest của Hội Thánh.

Tôi biết rằng, mọi sự xảy ra dưới trời đất này là do bàn tay sắp xếp của duy nhất một Đấng Sáng Tạo.

Trong buổi ban đầu khi Ngài dựng nên loài người, Adam và Eva là hai người đầu tiên được Chúa tạo nên. Chúa đã ban mọi sự tốt lành, một thế giới hoàn hảo cho họ. Ngài để họ sống trong vườn địa đàng và mỗi ngày Ngài đến tương giao với họ.

Ngài muốn thử lòng của loài người, Ngài cho phép họ ăn tất cả các cây trái trong vườn nhưng trừ ra một cây biết điều thiện và điều ác thì Ngài dặn rằng, chớ hề đụng đến. Được ghi chép trong Thánh Kinh, Sáng Thế Ký đoạn 1:1&2.

Một ngày kia họ đã không nghe lời Chúa căn dặn đã hái trái cây và ăn. Sau khi ăn họ đã biết mình phạm tội, tội không vâng lời Chúa. Kể từ đó loài người bị cách xa Thượng Đế, Đức Chúa Trời.

Trong sách Giăng đoạn 3 câu 16 có chép rằng: vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con Một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con ấy không bị hư mất mà được sự sống đời đời.

Chúa Trời yêu thương nhân loại, mặc dầu loài người đã chọn lựa sai lầm nhưng Ngài cũng có một giải pháp giúp họ có thể tìm lại về nguồn. Ngài đã ban Con Một của Ngài là Chúa Giê Xu đến thế gian, chết thế tội cho mọi người. Nếu chúng ta tin đến Con của Ngài thi Ngài sẽ tha thứ mọi tội lỗi chúng ta và chúng ta sẽ được làm hòa lại với Ngài và trở nên con cái của Ngài. Tôi tin rằng từ trong sâu thẩm của mỗi con người, chúng ta đều muốn làm điều tốt. Trong những cơn gian truân khi tôi đi giữa biển thế nào Chúa đã cứu tôi và cho tôi được sống như ngày hôm nay.

Thi Thiên 46:1 Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi; Ngài sẳn giúp đỡ trong cơn gian truân. Tôi cầu xin Chúa của sự bình an sẽ đến trên quý vị trong những ngày sắp tới đây.

Cuộc đời mới của tôi có được hôm nay là do ơn Chúa đã ban. Tôi được sống và tôi đang cùng Nhà tôi là Mục Sư Cao Hữu Trí hầu việc Chúa tại Hội Thánh Phúc Âm Little Saigon 14642 Bushard St., Westmisnter. Giờ nhóm của Hội Thánh là từ 3 giờ chiều Chúa Nhật và 7 giờ tối Thứ Năm hàng tuần. Mọi chi tiết quý vị có thể liên lạc số (714) 657-9726 hoặc (714) 603-4481.

Trân trọng kính mời quý vị đến tham dự với Hội Thánh, cùng chiêm nghiệm những điều kỳ diệu, lạ lùng để xoa dịu và chữa lành những vết thương trong tinh thần và thể xác của quý vị.

Ý kiến bạn đọc
01/06/201523:30:22
Khách
Thiên Chúa đang cho bạn thở và đồ ăn hàng ngày đấy, cho bạn được sống làm người trên xứ sở văn minh,, hùng mạnh nhất thế giới..Bạn đang hưởng thành quả mà bao người khác làm ra và chia sẻ cho bạn , những người mà đang biết tôn thờ Thiên Chúa và bao dung bạn. Bạn quá vô ơn và khiếm nhã nếu không muốn nói là phạm thượng .
23/05/201503:38:52
Khách
Tại sao Chúa cao thượng mà lại khôgn công bình với tất cả mọi người vụot biên, chỉ thương và cứu vớt 1 mình ông ? Sao Chúa nỡ dìm chết cả triệu kẻ khác ngoài biển? Cái NGÃ của ông to hơn của kẻ khác à? Sao ích kỷ vậy? Thân nhân của kẻ chết chìm chắc là oán hờn nguyền rủa Chúa lắm... Lẽ ra phải trách Chúa bất công mới đúng...
Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Thông qua những thời đại đầy thử thách, nước Mỹ đẫ trở nên dày dạn trong ứng xử với mọi thử thách. Hôm nay chúng ta đón mừng thắng lợi, không phải thắng lợi của một ứng cử viên mà là thắng lợi của một Chính nghĩa- Chính nghĩa Dân chủ. Nguyện vọng của người dân đã được lắng nghe. Ý nguyện cua nguòi dân đã được quan tâm. Người Mỹ chúng ta hoc được bài học Dân chủ thật quí giá vào thời điểm này.
Có lẽ cũng không thể quên những đóng góp tích cực từ một số cơ quan truyền thông Việt ngữ, các ký giả chuyên hay không chuyên nghiệp, những dịch giả, các chuyên viên đủ ngành nghề trong cộng đồng gốc Việt, đặc biệt là một giới trẻ năng động và tài ba, cũng đã tham gia tích cực vào việc cung cấp thông tin nhanh chóng và xác thực, dù trong tư cách nghề nghiệp hay chỉ là công dân tự phát.
Sau khi Biển và Chim Bói Cá được dịch giả Tây Hà chuyển sang Pháp ngữ (La Mer et le Matin-Pêcheur) trong một cuộc phỏng vấn dành cho RFA, vào hôm 15 tháng 4 năm 2012, Bùi Ngọc Tấn đã có đôi lời tâm sự về tác phẩm của mình: “Tôi chỉ có thể tóm tắt lại như thế này, đây là sử thi, quyển tiểu thuyết sử thi thời sự tan rã. Tan rã trong hệ tư tưởng, tan rã trong quan hệ sản xuất, nghĩa là tan rã trong ý thức hệ, tan rã trong quan hệ giữa người với người.”
Rât ngỡ ngàng và xót xa khi tôi nghe tin Kiêm Thêm đã ra đi giữa mùa đại dịch. Mấy tuần trước, Thêm còn rủ tôi về nhà Thêm ở Monterey Hills uống bia và ngắm khu vườn nhỏ Thêm đã chí thú vun trồng trong những ngày sống cách ly ở nhà. Tuy từ nơi tôi ở, xuống nhà Kiêm Thêm chỉ cách khoảng 6 giờ lái xe trên đường cao tốc; nhưng con đường xa lộ bây giờ thành dài vô tận trong mùa dịch bệnh đang phải cách ly.
Người Việt ở nước ngoài đi biểu tình thì may mắn là không ai bị trọng thương hoặc tử thương gì sất. Tuy thế, những lời lẽ nẩy lửa – hay cay độc – mà họ dùng để mạt sát nhau (trong lúc tranh cãi để bênh vực quan điểm chính trị của mình) thì có thể làm cho tha nhân bị tổn thương cho đến khi nhắm mắt!
Ngày 6 tháng 1 năm 2021 một cuộc nổi dậy đã xảy ra tại Thủ Đô Hoa Thịnh Đốn khi hàng trăm người bạo loạn tràn vào Tòa Nhà Quốc Hội Hoa Kỳ khiến cho 5 người chết. Trong khi nhiều người tại Thủ Đô Washington, bề ngoài đi biểu tình chống lại điều mà họ thấy sai lầm rằng cuộc bầu cử bị đánh cắp, sự có mặt của họ -- và các hành động của họ -- phản ảnh một loạt mục tiêu lớn hơn mà các dân quân người Mỹ đang hy vọng đạt được để có thêm hành động cực đoan hơn. Nhiều bài viết bởi các học giả chuyên về phong trào cực đoan bạo động, thượng đẳng da trắng và dân quân giải thích con đường đi xuống mà những người bạo loạn và nổi dậy này tìm cách chiếm lấy nước Mỹ. Báo The Conversation U.S. đã biên soạn các trích đoạn của 5 trong số những bài viết đó, tìm cách giải thích sự rạn nứt đã lan rộng trong xã hội Mỹ. “Những người theo QAnon, Proud Boys và các nhóm cực hữu và cực hữu và dân tộc da trắng kết nối lỏng lẻo khác tập họp tại Washington tưởng rằng họ đang sống trong ý tưởng rất ư kỳ quặc
Với bối cảnh này, Tổng thống Biden thừa nhận ông sẽ phải đối phó với một nước Mỹ phân hóa trầm trọng hơn bao giờ hết, cộng thêm với nạn dịch Thế kỷ và một nền Kinh tế suy thoái với 6.7% người Mỹ thất nghiệp. Con số này tương đương với khoảng 40 triệu người cần được trợ giúp khẩn cấp. Tổng thống Biden nói với nhân dân Mỹ rằng ông biết rất rõ phải làm gì trong cương vị Tổng thống để hàn gắn vết thương chia rẽ do các khuynh hướng bạo lực và cường quyền gây ra, nhanh chóng ngăn chặn dịch Covid 19 và phục hồi kinh tế.
Một nền dân chủ lâu đời, bén rễ hơn ba trăm năm qua của một cường quốc hàng đầu thế giới bỗng dưng trở thành nền “cộng hòa chuối” (banana republic)[1] qua cuộc bầu cử tổng thống 2020, với tố cáo gian lận, kiện tụng rồi trở thành bạo loạn sau đó, tưởng như chỉ có thể xảy ra ở một nước độc tài kém phát triển nào đó ở Nam Mỹ hay mãi tận châu Phi xa xôi. Tại sao lại có thể xảy ra những chuyện kỳ lạ như thế với một nền dân chủ được xem như mẫu mực để thế giới noi theo?
Khi Facebook và Twitter quyết định đóng cửa vĩnh viễn tài khoản của Tổng thống Trump, sau nhiều lần cảnh cáo, dư luận bùng lên tranh luận về quyền tự do phát biểu và Tu chính án Số 1 trong Hiến pháp Hoa Kỳ. Từ ngày lên làm lãnh đạo, ông Trump đã dùng tài khoản twitter để nói chuyện thẳng với những ai có kết nối với tài khoản của ông. Twitter của tổng thống có 80 triệu người theo dõi và ông đã dùng nó như là phương tiện phát ngôn chính, vào bất cứ khi nào ông thấy cần, kể cả lúc đêm khuya hay khi trời còn tờ mờ sáng. Ông viết vài hàng về những gì ông suy nghĩ mà chẳng cần tham khảo ý kiến với cố vấn hay những người làm chính sách trong nội các. Ông bốp chát, khinh miệt những người không đồng ý hay chê bai ông. Nhiều lần Twitter và Facebook đã dán lời cảnh báo trước những phát tán của ông, khi cho rằng tổng thống không nói đúng sự thật. Cho tới khi biến cố 6/1 xảy ra, là sự việc nhiều người ủng hộ Tổng thống Trump tràn vào trụ sở Quốc Hội làm loạn,
Chiến tranh ở Việt Nam sôi động nhất là vào thập niên 70. Nam ký giả nhà binh thì nhiều, nhưng nữ ký giả chỉ có Phan Trần Mai, thuộc binh chủng Nhảy Dù, sau khi giải ngũ về làm cho nhật báo Trắng Đen. Chúng tôi gặp nhau vào mùa hè đỏ lửa, lúc ở địa đầu giới tuyến, tỉnh Quảng Trị.



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.