Hôm nay,  

Chưa Bầu Đã Vu Khống

18/03/201600:00:00(Xem: 7062)

blank
Phạm Trần

“Một thành viên đoàn giám sát, Tiểu ban an ninh, trật tự, an toàn xã hội của Hội đồng bầu cử Quốc gia đã đưa ra nhận định: Kỳ bầu cử đại biểu Quốc hội và HĐND lần này so với năm 2011 có nhiều điểm mới, đã hình thành “phong trào tự ứng cử”. Theo thông tin của tiểu ban an ninh, đứng sau một số trường hợp tự ứng cử có tổ chức phản động trong nước và nước ngoài hỗ trợ, thậm chí cung cấp tài chính để vận động, tranh thủ số phiếu của cử tri.

Thành viên này cũng cho biết sẽ có một số trường hợp tự ứng cử sẽ không có trong danh sách bầu cử sau các vòng hiệp thương.”

Báo chí bên Việt Nam đã đồng loạt đưa tin như thế trong số báo ra ngày 15/03/2016 khi viết về buổi làm việc giữa Đoàn giám sát của Hội đồng bầu cử quốc gia do Phó Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc - Phó chủ tịch thường trực Hội đồng dẫn đầu với Thành phố Hà Nội về kết quả triển khai công tác bầu cử.

Tin này cho biết có tất cả 47 người tự ứng cử tại Hà Nội, nhưng “thành viên trong đoàn giám sát” lại “không nêu cụ thể trường hợp nào.”

Ông ta còn được các báo trích lời nói rằng:”Sẽ có một số trường hợp tự ứng cử phải đưa khỏi danh sách sau các vòng hiệp thương….Lúc đó chắc chắn một số trường hợp bị loại sẽ cho là không dân chủ. Họ sẽ vận động, lôi kéo cử tri không tham gia bầu cử hoặc đi bầu cử nhưng không bầu cho ai cả".

Tiết lộ một tin quan trọng liên quan đến tư cách của ứng cử viên Quốc hội khóa 14, sẽ bầu ngày 22/05/2016, như thế mà “không nêu cụ thể trường hợp nào” là phạm tội vu khống vô cắn cứ.

Tội vu khống được quy định, hướng dẫn tại điều 156 Bộ luật hình sự số 100/2015/QH13 ngày 27 tháng 11 năm 2015, cụ thể như sau:

1. Người nào thực hiện một trong các hành vi sau đây, thì bị phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 50.000.000 đồng, phạt cải tạo không giam giữ đến 02 năm hoặc phạt tù từ 03 tháng đến 01 năm:

a) Bịa đặt hoặc loan truyền những điều biết rõ là sai sự thật nhằm xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp của người khác;

b) Bịa đặt người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền.

2. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 01 năm đến 03 năm:

a) Có tổ chức;

b) Lợi dụng chức vụ, quyền hạn;

c) Đối với 02 người trở lên;

d) Đối với ông, bà, cha, mẹ, người dạy dỗ, nuôi dưỡng, chăm sóc, giáo dục, chữa bệnh cho mình;

đ) Đối với người đang thi hành công vụ;

e) Sử dụng mạng máy tính hoặc mạng viễn thông, phương tiện điện tử để phạm tội;

g) Gây rối loạn tâm thần và hành vi của nạn nhân từ 11% đến 45%;

h) Vu khống người khác phạm tội rất nghiêm trọng hoặc đặc biệt nghiêm trọng.

3. Phạm tội thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 03 năm đến 07 năm:

a) Vì động cơ đê hèn;

b) Gây rối loạn tâm thần và hành vi của nạn nhân 46% trở lên;

c) Làm nạn nhân tự sát.

4. Người phạm tội còn có thể bị phạt tiền từ 10.000.000 đồng đến 50.000.000 đồng, cấm đảm nhiệm chức vụ, cấm hành nghề hoặc làm công việc nhất định từ 01 năm đến 05 năm.

Như vậy rõ ràng, lời nói của viên chức đảng, không nêu tên, nhưng là “thành viên đoàn giám sát, Tiểu ban an ninh, trật tự, an toàn xã hội của Hội đồng bầu cử Quốc gia” đã chạm đến nhiều người, hay tất cả 47 người tự ứng cử vào Quốc hội. Nếu ông ta không có bằng chứng trình cho Ủy ban Bầu cử thành phố Hà Nội thì ông ta đã phạm tội vu khống.

Và nếu Hội đồng bầu cử Quốc gia cứ nhắm mắt loại bỏ những người tự ứng cử theo “văn bản miệng” của viên chức này thì từ ông Chủ tịch Hội đồng Nguyễn Sinh Hùng, đương kim Chủ tịch Quốc hội khoá 13, trở xuống cùng phạm động đồng lõa vu khống theo Luật hình sự.

Đây là hành vi vi phạm luật nghiêm trọng chứ không phải là thói quen ăn bừa và nói càn của nhiều viên chức có chức có quyền trong đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam như vẫn xẩy ra mà không hề bị trừng phạt.

Trong trường hợp của những người tự ứng cử đã bị cáo buộc vu vơ thì thì đó là hành động “xúc phạm nghiêm trọng nhân phẩm, danh dự hoặc gây thiệt hại đến quyền, lợi ích hợp pháp” của họ.

Người cán bộ của Hội đồng bầu cử Quốc gia (HĐBCQG), nếu không chứng minh được lời tố cáo của mình thì ông ta đã “Bịa đặt người khác phạm tội và tố cáo họ trước cơ quan có thẩm quyền” là Ủy ban Bầu cử thành phố Hà Nội và HĐBCQG.

Viên chức này cũng đã “Lợi dụng chức vụ, quyền hạn” khi đưa ra lời tố cáo vu vơ như thế. Ông ta cũng đã tiếm quyền của Mặt trận Tổ quốc, cơ quan có trách nhiệm tổ chức “hiệp thương” để chọn người ra tranh cử, khi ông biết trước rằng:”Sẽ có một số trường hợp tự ứng cử sẽ không có trong danh sách bầu cử sau các vòng hiệp thương.”

Ai cho ông cái quyền sinh sát này, hay chính ông đã xác nhận chuyện “hiệp thương” cũng chỉ bầy ra cho có vậy thôi chứ mọi việc đã quyết cả rồi ?

ĐÒI LÀM RÕ-LÊN ÁN QUY CHỤP

Vì vậy, ít nhất cũng đã có 3 người tự ứng cử Quốc hội khóa 14 là Tiến sỹ Nguyễn Quang A, bà Đặng Bích Phượng và

Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện đã gửi thư yêu cầu làm rõ thông tin “Tổ chức phản động đứng sau một số người ứng cử Quốc hội” tới Hội đồng bầu cử Quốc gia và Ủy ban bầu cử thành phố Hà Nội.

Theo tin của Website “Vận động Ứng cử Đại biểu Quốc hội 2016” thì:” Tiên sỹ Nguyễn Quang A đã đến trực tiếp Hội đồng bầu cử Quốc gia số 22 Hùng Vương, để gặp ông Nguyễn Sinh Hùng, ông Nguyễn Xuân Phú, ông Huỳnh Ngọc Sơn để yêu cầu làm rõ thông tin tổ chức phản động họ là ai? Tiểu ban an ninh dựa trên cơ sở nào?, ứng viên nào được tổ chức phản động tài trợ?,.v.v..Theo các ứng viên tự do, không thể quy chụp tất cả các ứng viên như thế được, tiểu ban an ninh, giám sát bầu cử cần phải nó rõ, chỉ ra trường hợp cụ thể.”

Thư khiếu nại của Tiến sỹ Nguyễn Xuân Diện viết: “Tôi là Nguyễn Xuân Diện; CMTND: 011293117, do Công an Hà Nội cấp ngày 16/5/2012; địa chỉ: 201, B8 TT Kim Liên, Quận Đống Đa, TP Hà Nội; một trong 47 người tham gia tự ứng cử đại biểu Quốc hội khóa XIV, nhiệm kỳ 2016-2021.

Tôi ứng cử đại biểu Quốc hội với mong muốn cống hiến sức lực và trí tuệ của mình vào công cuộc xây dựng và phát triển đất nước theo hướng trở thành một quốc gia tự do, dân chủ, xã hội công bằng và văn minh.

Thế nhưng, tôi đã rất sốc khi đọc thông tin dưới đây trên trang báo điện tử VnExpress, ngày 15/3/2016, trong bài viết có tựa đề “Tổ chức phản động đứng sau một số người ứng cử Quốc hội”

Là một trong 47 người tự ứng cử tại Hà Nội, tôi rất bức xúc khi đọc các thông tin trên. Tôi tự hỏi, vì sao việc “hình thành phong trào tự ứng cử” lại có thể bị thành viên của Hội đồng Bầu cử Quốc gia nhận định như thế khiến cho “kỳ bầu cử lần này phức tạp hơn”, trong khi đó là một việc rất tốt, rất cần được khuyến khích, bởi nó mở rộng quyền tự do của người dân, đặc biệt là quyền tham gia chính trị?

Tôi cũng tự hỏi, “một số người có sự ủng hộ của tổ chức phản động trong nước, nước ngoài”, là thế nào vậy? Tổ chức phản động đó là tổ chức nào, và một số người có sự ủng hộ đó là những ai?

Trên phương diện luật pháp, điều khoản nào trong luật định nghĩa một tổ chức là phản động? Có những căn cứ pháp lý nào để xếp loại, đánh giá một tổ chức là phản động?

Ông Nguyễn Xuân Diện thắc mắc:”Tôi thật sự không thể hiểu nổi thành viên nọ có động cơ gì khi phát biểu những điều trên với báo chí, một cách hết sức hàm hồ, vô căn cứ, vô luật pháp. Đây là điều không thể chấp nhận được ở một người có vai trò “thành viên đoàn giám sát, Tiểu ban an ninh, trật tự, an toàn xã hội của Hội đồng Bầu cử Quốc gia.

Cách phát biểu hàm hồ như vậy khiến tôi có suy nghĩ: Phải chăng vì e ngại các ứng cử viên độc lập có thể trở thành đại biểu Quốc hội, mà thành viên nọ tìm cách dựng chuyện, chụp mũ chung chung cho các ứng viên, để giảm thiểu khả năng trúng cử của họ.

Với những tâm tư đó, tôi đề nghị Tiểu ban an ninh, trật tự, an toàn xã hội của Hội đồng Bầu cử Quốc gia nêu ra và chỉ rõ:

– Ai, cá nhân nào “có sự ủng hộ của tổ chức phản động trong nước, nước ngoài đứng ra vận động bầu cho họ, thậm chí cung cấp tài chính để vận động” theo như bài báo của VnExpress nêu?

– Tổ chức phản động trong nước, nước ngoài đó là tổ chức nào? Căn cứ vào đâu, cơ sở pháp lý nào mà họ bị đánh giá là “phản động”?

Nhằm đảm bảo thông tin thông suốt, “đảm bảo các điều kiện thuận lợi để mọi công dân thực hiện đầy đủ quyền ứng cử, bầu cử”, “kiên quyết đấu tranh chống mọi luận điệu xuyên tạc, âm mưu, hoạt động phá hoại cuộc bầu cử”… như Chỉ thị 51-CT/TW ngày 04-01-2016 của Bộ Chính trị đã nêu rõ, tôi rất mong đề nghị trên đây của tôi được đáp ứng.

Vẫn theo tin của Website “Vận động Ứng cử Đại biểu Quốc hội 2016” thì trong số những người tự ứng cử đại biểu Quốc hội trên cả nước (Hà Nội, Sài Gòn, Đồng Nai, Đà Nẵng, Đà Lạt...), có những người sau đây đã nộp hồ sơ:


1.Nguyễn Quang A

2.Nguyễn Thị Kim Anh

3.Phan Văn Bách

4.Nguyễn Xuân Diện

5.Hoàng Văn Dũng

6.Nguyễn Đình Hà

7.Nguyễn Thúy Hạnh

8.Nguyễn Việt Hưng

9.Lê Văn Luân

10.Đỗ Việt Khoa

11.Đỗ Nguyễn Mai Khôi

12.Nguyễn Kim Môn

13.Nguyễn Đình Nam

14.Nguyễn Trang Nhung

15.Phan Văn Phong

16.Ngô Xuân Phúc

17.Đặng Bích Phượng

18.Bùi Minh Quốc

19.Kim Tiến

20.Nguyễn Văn Thạnh

21.Nguyễn Tường Thụy

22.Đỗ Anh Tuấn

23.Trần Đăng Tuấn

24.Phạm Văn Việt

25.Nguyễn Công Vượng

Danh sách này được cập nhật vào 17h ngày 13/3/2016 nhưng không đầy đủ, so với con số 47 người tự ứng cử ở Hà Nội và 50 ở Sài Gòn.

TẠI SAO CHỐNG TỰ ỨNG CỬ ?

Nhằm đối phó với phong trào tự ứng cử của những người nổi tiếng đòi dân chủ, tự do cho Việt Nam, báo Quân đội Nhân dân (QĐND) đã đứng đầu chiến dịch chống phá liên tục từ đầu năm 2016.

Trong bài viết “Cần tỉnh táo trước những thủ đoạn phá hoại cuộc bầu cử Quốc hội khóa XIV”, ngày 22/02/2016, QĐND viết:”Cần phải thấy rõ, với họ việc “tự ứng cử” không nhằm tham gia cuộc bầu cử với ý thức trách nhiệm của một công dân, mà chỉ với một mục tiêu duy nhất là gây rối, phá hoại cuộc bầu cử mà thôi. Chính họ cũng đã nói ra điều này, họ viết: Tự ứng cử là nhằm “Thực thi quyền ứng cử của mình, để phá bỏ “các thủ tục”, “mưu mẹo phi dân chủ” được thiết kế trong các khâu của quy định hiện hành như Hội nghị cử tri…”. Thực tế cho thấy tất cả những điều họ tung trên mạng chỉ nhằm xuyên tạc, bôi nhọ chế độ ta nói chung, Hiến pháp và pháp luật về bầu cử của Nhà nước ta nói riêng. Và mục tiêu cụ thể của họ là gây rối cuộc bầu cử vào sắp tới.”

Khi nói về “Trang tin chính thức về kỳ bầu cử đại biểu Quốc hội Việt Nam 2016” (Vận động Ứng cử Đại biểu Quốc hội 2016) của các Nhà báo tự do trong nước, tờ QĐND đã vạch lá tìm sâu trong bài “Một kiến nghị trái Hiến pháp”, ngày 07-03-2016 như sau:

“ Trên mạng xã hội facebook gần đây xuất hiện một trang tự nhận là “Trang tin chính thức về kỳ bầu cử đại biểu Quốc hội Việt Nam 2016. Nơi cung cấp các thông tin hữu ích về ứng cử, bầu cử dành cho các ứng viên tự do và cử tri”. Tuy nhiên, trang này không nêu rõ thuộc về một tổ chức hay cá nhân nào, hoạt động vì mục đích gì. Đặc biệt, nội dung của trang gần như trái ngược với tuyên bố của nó là “cung cấp thông tin hữu ích về ứng cử và bầu cử” mà chỉ đăng tải rất nhiều bài viết chứa đựng nội dung xuyên tạc, chống phá Đảng, Nhà nước.”

Bài của QĐND nói thêm:”Trang này xuyên tạc bầu cử đại biểu Quốc hội. Họ kích động: “Cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội 2016 lần này, đứng trên mặt Đảng mà xét, sẽ chẳng có thay đổi gì, vì cơ chế là do Đảng đề ra, luật là do Đảng đề ra, nhân sự, quần chúng cũng là do Đảng chỉ định, thuê mướn để diễn trò”. Họ cho rằng, đây là dịp duy nhất trong vòng 5 năm tới để “tham gia vào nền chính trị của Đảng, không phải để hy vọng sẽ thay thế được Đảng, mà đơn giản là để vạch trần “màn kịch dân chủ của Đảng”. Họ bày tỏ rõ ý định phá hoại cuộc bầu cử: "Hãy tranh cử để ít nhất là làm cho Đảng phải mệt hơn, tốn tiền đối phó”

Trong thực tế đảng CSVN đang bối rối trước cách vận động tranh cử bằng “báo mạng” (facebook) của phong trào tự ra ứng cử ở trong nước.

Từ trước tới nay, những người được đảng chọn cho ra ứng cử qua hình thức “hiệp thương” (hay chọn trước) của Mặt trận Tổ quốc không được phép đi vận động tranh cử như ở các nước dân chủ. Thậm chí họ cũng chẳng cần phải có chương trình tranh cử để vận động cử tri nên người dân đi bầu chỉ biết đảng bảo bỏ cho ai thì bỏ người ấy, chẳng ai dám chống lại.

Đó là hình thức “đảng cử dân bầu” đã nhàm chán, phản dân chủ và đi ngược lại trào lưu tiến hóa của nhân loại. Vì thế, khi phải đối diện với hình thức vận động tranh cử thật sự tự do và dân chủ hơn của những người tự ra ứng cử vào Quốc hội, qua cách dùng Internet để phổ biến rộng rải chương trình tranh cử thì đảng cuống lên lo đối phó.

Báo QĐND ngày 7/3/2016 phê bình:” Thực chất cái gọi là “vận động tranh cử qua mạng”? Cùng với việc tung tin, bài có nội dung xấu thì những trang mạng này còn tiến hành “vận động ứng cử qua mạng” cho một số người tự ứng cử. Trong đó, hoạt động tương đối rầm rộ là “xui” người tự ứng cử thu thập chữ ký ủng hộ hoặc đăng hình ảnh chứng minh thư lên trang cá nhân của người tự ứng cử đề bày tỏ sự ủng hộ.”

Rồi báo này hỏi:”Việc làm này thực chất để làm gì?”

QĐND tự giải thích theo tuồng tích cũ:” Theo đại diện Ủy ban Trung ương MTTQ Việt Nam, các quy định của pháp luật hiện hành không yêu cầu người ứng cử phải thu thập chữ ký ủng hộ của cử tri hay thu thập thông tin ủng hộ trên mạng.

Ông Nguyễn Hạnh Phúc, Tổng thư ký Quốc hội, Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội, cho biết: Việc vận động bầu cử được tiến hành dân chủ, công khai, bình đẳng, đúng pháp luật, bảo đảm trật tự an toàn xã hội. Người ứng cử đại biểu Quốc hội, HĐND ở đơn vị nào thì thực hiện vận động bầu cử tại đơn vị bầu cử đó. Thời gian vận động bầu cử được bắt đầu từ ngày công bố danh sách chính thức những người ứng cử (25 ngày trước ngày bầu cử) và kết thúc trước thời điểm bỏ phiếu 24 giờ. Về hình thức vận động bầu cử, Luật Bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu HĐND quy định hai hình thức: Gặp gỡ, tiếp xúc với cử tri tại hội nghị tiếp xúc cử tri ở địa phương nơi mình ứng cử và thông qua phương tiện thông tin đại chúng chính thống.”

Có nghĩa là chuyện ứng cử và bầu cử đã có “nhà nước lo” từ kênh tổ chức tiếp xúc với cử tri, nhưng có mấy người đến dự, cho đến việc thông tin cũng phải qua báo đài nhà nước cho đúng khuôn phép như trước đây.

Vì vậy báo QĐND đã lên án gắt gao một số người tự ứng cử, qua các cuộc vận động trên Facebook, đã đòi thay đổi Hiến pháp, đặc biệt cần xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp dành độc quyền lãnh đạo nhà nước và xã hội cho đảng CSVN.

Bài báo viết:”Trang mạng xã hội “Vận động ứng cử đại biểu Quốc hội 2016” chỉ là một trang facebook, không nêu thuộc về một tổ chức hay cá nhân nào nhưng hiện đang hoạt động như một tờ báo điện tử. Trang này còn ngang nhiên tiến hành cử người xưng là “phóng viên” đi phỏng vấn một số người tự ứng cử, trong đó phần lớn là những nhân vật “xã hội dân sự”. Sau khi phỏng vấn, các clip hoặc bài viết sẽ được đăng lên trang như một bài báo và tán phát đi nhiều trang khác, trong đó “cài” vào những nội dung xấu.

Chẳng hạn, trong hai bài phỏng vấn một luật sư tự ứng cử, người xưng là phóng viên đều đặt câu hỏi đại ý: "Theo ông có cần xóa bỏ Điều 4 của Hiến pháp để cho cuộc bầu cử được tiến bộ hơn không?”. Người trả lời, tuy không trực tiếp nêu quan điểm nhưng cũng lòng vòng viện dẫn là phải thay đổi, qua đó thực chất phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng được hiến định trong Hiến pháp.”

Rõ ràng trang báo điện tử của những nhà báo “Lề Dân” ở trong nước đang làm cho Ban Tuyên giáo Đảng điên cái đầu trong cuộc bầu cử Quốc hội vào ngày 22/05/2016.

Do đó, tờ QĐND đã công khai yêu cầu phải điều tra và xử lý “Trang tin chính thức về kỳ bầu cử đại biểu Quốc hội Việt Nam 2016” (Vận động Ứng cử Đại biểu Quốc hội 2016).

Báo này viết:” Dù trang mạng kia không phải là cơ quan báo chí, cũng không phải là trang tin điện tử tổng hợp nhưng lại hoạt động báo chí, cử người đi phỏng vấn, viết bài, cung cấp nhiều thông tin sai sự thật, có nội dung xấu về bầu cử đại biểu Quốc hội. Đây là sai phạm cần được xác minh, làm rõ, xử lý nghiêm.”

QĐND cũng trích dẫn Chỉ thị số 51-CT/TW ngày 4-1-2016 của Bộ Chính trị về cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIV và bầu cử đại biểu HĐND nhiệm kỳ 2016-2021 đã chỉ thị phải:”Ngăn chặn mọi hành vi lợi dụng dân chủ, vi phạm pháp luật về bầu cử. Kiên quyết đấu tranh chống mọi luận điệu xuyên tạc, âm mưu, hoạt động phá hoại cuộc bầu cử, lợi dụng bầu cử để gây rối an ninh, trật tự.”

Họ còn không ngần ngại kêu gọi:”Các cơ quan chức năng, trực tiếp là cơ quan an ninh cần sớm điều tra, làm rõ các hành vi sai phạm của trang mạng "Vận động ứng cử đại biểu Quốc hội 2016" cùng một số trang khác và các đối tượng liên quan. Trong đó, cần điều tra làm rõ cả động cơ, việc làm của những người xưng là phóng viên, người cộng tác; không để tán phát thông tin xấu, “gây nhiễu” và phá hoại bầu cử.”

Như vậy rõ ràng là tuy Quốc hội chưa bầu mà Nhà nước đã tung ra chiến dịch vu khống để chống những người tự ứng cử vào Quốc hội.

Do đó lời cáo buộc vô căn cứ của đảng nói có “tổ chức phản động trong nước và nước ngoài hỗ trợ, thậm chí cung cấp tài chính để vận động, tranh thủ số phiếu của cử tri” đứng sau lưng những ứng cử viện độc lập, chẳng qua cũng chỉ để hù họa chứ chẳng đánh lừa được ai.

Nỗ lực của đảng, vì vậy, chỉ làm cho cuộc bầu cử ngày 22/05/2016 trơ trẽn thêm.

Phạm Trần
(03/016)

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Từng là một trung tâm thương mại sầm uất và biểu tượng cho niềm hy vọng đang dâng cao về tương lai dân chủ trong khu vực, Hồng Kông hiện đang đối mặt với các biện pháp kiểm soát ngày càng siết chặt của chính quyền Bắc Kinh. Từ năm 2019 cho đến nay, khoảng hơn 200.000 người đã ra đi để cố thoát khỏi bầu không khí chính trị ngày càng ngột ngạt. Với việc áp dụng Luật An ninh Quốc gia, quyền tự trị của Hồng Kông từng được cam kết trong mô hình “một quốc gia, hai chế độ” đã bị gần như hoàn toàn xoá bỏ. Xu hướng toàn trị của chính quyền Trung Quốc không những ảnh hưởng trực tiếp đến số phận nghiệt ngã của Hồng Kông mà còn gián tiếp đến trào lưu dân chủ hoá của Việt Nam.
Ở New York, khoảng 2 triệu cử tri đã đi bỏ phiếu cho cuộc bầu cử thị trưởng lần này, cao nhất từ năm 1969, theo dữ liệu của NBC. Tất cả người dân hiểu được tầm quan trọng của lá phiếu lần này. Mười tháng qua, có vẻ họ hiểu được mức an toàn cuộc sống của họ ra sao, và sức mạnh của nền dân chủ hơn 200 năm của Hoa Kỳ đang lâm nguy như thế nào.
Mamdani không bán mộng. Anh bán khả thi. Và cử tri, sau nhiều lần bị dọa nạt, có vẻ đã chọn đúng thứ cần mua. Hy vọng, khi ấy, không phải lời hứa. Nó là hóa đơn thanh toán mỗi cuối tháng, nhẹ hơn một chút — và là bằng chứng rằng lý trí vẫn chưa bị bôi xóa.
Hiến pháp là văn bản pháp lý tối cao quy định các nguyên tắc tổ chức bộ máy nhà nước, xác lập thẩm quyền của các cơ quan công quyền, đồng thời quy định các chế độ kinh tế, văn hóa, xã hội và những quyền cơ bản của công dân. Tất cả các cơ quan nhà nước và công dân đều có nghĩa vụ tuân thủ Hiến pháp...
Trong bài phát biểu tại Đại Hội Đồng Liên Hiệp Quốc ở New York hôm 23 tháng 9 năm 2025, Tổng Thống Hoa Kỳ Donald Trump đã nói rằng, “Biến đổi khí hậu, bất kể điều gì xảy ra, các bạn đã bị cuốn hút vào đó rồi. Không còn việc hâm nóng toàn cầu nữa, không còn chuyện toàn cầu lạnh cóng nữa. Tất cả những tiên đoán này được thực hiện bởi Liên Hiệp Quốc và nhiều tổ chức khác, thường là những lý do tồi và đều sai lầm. Chúng được tiên đoán bởi những kẻ ngu mà dĩ nhiên là số phận của đất nước họ và nếu tiếp tục thì những quốc gia đó không có cơ hội để thành công. Nếu các bạn không tránh xa khỏi trò lừa đảo xanh này thì đất nước của các bạn sẽ thất bại.” Đó là lời chứng rõ ràng được đưa ra trước cộng đồng quốc tế về quan điểm và hành động của chính phủ Trump chống lại các giá trị khoa học mà nhân loại đã, đang, và sẽ tiếp tục giữ gìn và thực hiện để làm cho cuộc sống ngày càng văn minh tiến bộ và hạnh phúc hơn.
Năm xưa, khi Benjamin Franklin rời khỏi Hội nghị Lập hiến năm 1787, một người phụ nữ hỏi ông: “Ngài Franklin, chúng ta có được chính thể gì, một nền quân chủ hay một nền cộng hòa?” Ông đáp: “Một nền cộng hòa, nếu các người còn giữ được nó.” Benjamin Franklin muốn nói, một nền cộng hòa, tức chính quyền của nhân dân, dựa trên luật pháp và trách nhiệm của người dân. Nền cộng hoà không tự bền vững, nó chỉ tồn tại nếu người dân có đủ phẩm hạnh, lý trí. Dân chủ không phải một thành quả, mà là thử thách liên tục. Câu nói ngắn gọn, đanh thép năm xưa của Franklin nay linh nghiệm, dưới thời Donald Trump.
Sáng nay, một post trên mạng xã hội của một người bạn làm tôi khựng lại: “Nếu không thích nước Mỹ, thì cuốn gói cút đi.” Câu đó khiến tôi nhớ về một buổi chiều hơn mười năm trước. Hôm ấy, nhóm bạn cũ ngồi quây quần, câu chuyện xoay về ký ức: Sài Gòn mất. Cha bị bắt. Mẹ ra tù. Chị em bị đuổi học, đuổi nhà. Và những chuyến tàu vượt biển không biết sống chết ra sao. Giữa lúc không khí chùng xuống, một người bạn mới quen buông giọng tỉnh bơ: “Các anh chị ra đi là vì không yêu tổ quốc. Không ai ép buộc dí súng bắt các anh chị xuống tàu cả.” Cả phòng sững sờ. Ở đây toàn người miền Nam, chỉ có chị ta là “ngoài ấy.” Vậy mà chị không hề nao núng. Ai đó nói chị “gan dạ.” Có người chua chát: “Hèn gì miền Nam mình thua.”
Trong cái se lạnh của trời Tháng Mười vào Thu, khi màu lá trên khắp nước Mỹ chuyển sang gam màu đỏ rực, vàng óng, thì một cơn bão đang âm ỉ sôi sục, len lỏi dưới bề mặt của cuộc sống người Mỹ. Gió càng thổi mạnh, cơn bão ấy sẽ càng nhanh chóng bùng nổ. Vỏn vẹn trong một tháng, nước Mỹ chứng kiến ba sự kiện chấn động, nức lòng những người đang dõi theo sự mong manh của nền Dân Chủ. Mỗi sự kiện diễn ra trong một đấu trường riêng của nó, nhưng đều dệt nên từ cùng một sợi chỉ của sự phản kháng kiên cường: bắt nguồn từ sự phỉ báng tính chính trực của quân đội; tước toạt thành trì độc lập, tự do của báo chí – ngôn luận; và những cú đánh tới tấp vào sức chịu đựng của người dân.
Hiểu một cách đơn giản, văn hoá là một khái niệm tổng quát để chỉ sự chung sống của tất cả mọi người trong cùng xã hội, bao gồm ngôn ngữ, phong tục tập quán, tôn giáo và luật pháp. Do đó, luật pháp là một thành tố trong toàn bộ các hoạt động văn hoá và có ảnh hưởng đến tiến trình phát triển xã hội, một vấn đề hiển nhiên...
Bất kỳ là ai, trẻ cũng như già, nữ cũng như nam, thật là tò mò, nếu chúng ta có thể biết được tương lai gần hoặc xa của mình, của người khác. Biết được tương lai là chuyện thú vị, hoặc căng thẳng, hoặc sôi nổi, hoặc sợ hãi. Ví dụ như bạn tiên đoán được ba tháng nữa sẽ gặp tai nạn hoặc cuối năm nay sẽ bị vợ ly dị. Nhưng có thể nào tiên đoán như vậy không? Làm gì có, chỉ là chuyện giả tưởng, chuyện phim ảnh và tiểu thuyết. Chuyện mấy bà phù thủy nhìn vào thau nước hoặc quả bóng kính trong thấy được chuyện mai sau, việc mấy ông thầy bói bấm tay nhâm độn, lật bài bói toán, v… v… chỉ thỏa mãn giấc mơ và tưởng tượng. Trong thực tế, chuyện đang xảy ra còn chưa giải quyết xong, nói chi chuyện ngày mai. Không đúng, nếu biết chuyện ngày mai thì chuyện hôm nay vô cùng dễ giải quyết. Ví dụ, “nếu biết rằng em sẽ lấy chồng, anh về lấy vợ thế là xong. Vợ anh không đẹp bằng em lắm, nhưng lấy cho anh đỡ lạnh lòng.” (Thơ vô danh). Thay vì cứ đeo đuổi hai ba năm sau, kéo dài buồn bã, đau khổ, để rồi “Lòn



Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.