Hôm nay,  

Năm Mới

31/12/201600:00:00(Xem: 5336)
ĐIỂM HẸN KC Kính Chúc Quý Đồng Hương Một Năm Mới An-khang, Thịnh-vượng và Hạnh-phúc.

Trong Ngày Đầu Năm tôi tin rằng ai ai cũng có những ước mơ, những hi-vọng cầu mong sao cho năm nay sẽ có được nhiều điều tốt đẹp hơn. Vâng khi quý vị ước muốn thì quý vị sẽ được có những điều đó. Kinh Thánh có dạy rằng: “Hãy xin sẽ được, hãy tìm sẽ gặp; hãy gõ cửa sẽ mở cho.” Ma-thi-ơ 7:7). Tôi cũng cầu xin Chúa sẽ ban những điều tốt đẹp đó cho quý vị.

Một câu ca rất hay của tác giả Vua Đa-vít trong Thi-thiên 121 đã hát lên: ”Tôi ngước lên trên núi sự tiếp trợ tôi đến từ đâu? Sự tiếp trợ tôi đến từ Đức Giê Hô Va, Là Đấng dựng nên trời và đất”.

Loài người trên thế gian này nguồn gốc đến từ đâu thưa quý vị. Loài người không phải có được từ một loài vật nào nhưng loài người đã được từ nơi Đức Chúa Trời, là Đấng Sáng Tạo, Ngài đã dựng nên mọi loài trên vũ-trụ này. Chính Ngài đã nắn loài người theo hình ảnh của Ngài và Ngài đã ban sự sống cho họ. Từ trong sâu thẩm của loài người là họ muốn làm lành lánh dữ, tìm kiếm những điều thiện điều tốt để làm.

Trong buổi ban đầu ma-quỉ đã xen vào trong một thế giới đẹp đẽ mà Chúa đã tạo nên và đã cám dỗ hai người đầu tiên trên mặt đất phạm tội và bắt đầu từ lúc ấy tội lỗi đã vào trong thế gian và loài người phải xa cách Chúa yêu thương đã tạo dựng nên họ.

Trong vài tuần lễ trước đây quý vị vừa Mừng Ngày Nô-ên là Ngày Sinh Nhật của Chúa Giê Xu, Con của Đức Chúa Trời vì yêu thương nhân loại Ngài đã bằng lòng hi-sinh xuống thế làm người hầu cho ai biết mình là người có tội và tin vào Ngài và muốn được sự tha thứ và muốn trở nên con cái của Ngài. Tội lỗi của quý vị sẽ được tha và quý vị sẽ được làm hòa lại với Ngài.

Khi quý vị có con cái, quý vị thương yêu con của mình và muốn cho chúng những điều tốt nhất. Khi con mình xin bánh, mình đâu có bao giờ cho nó đá phải không. Thế thì Cha Thiên-thượng Ngài cũng rất yêu thương quý vị và chắc rằng Ngài cũng sẽ ban cho quý vị những điều lòng của quý vị ao ước. Chúa sẽ cho quý vị mọi điều quý vị ao ước với điều kiện là quý vị cần phải trở nên con cái của Ngài. Khi quý vị là con của Chúa thì quý vị dĩ nhiên được thừa kế tất cả những phước lành, giàu có, vui mừng, bình an và sự dư dật từ nơi Cha.

Quý vị đang có những lo âu, buồn bả, bịnh tật, hoạn nạn chăng? Hãy ngước mắt lên trời, hãy kêu lên Chúa Giê Xu ơi, xin hãy cứu con. Xin Ngài hãy thương xót con, xin Ngài hãy giúp đỡ con, xin Ngài hãy dẫn dắt con, xin cho con một lời giải đáp. Tôi tin chắc rằng trong năm mới đây khi quý vị với một tấm lòng thành tâm kêu xin như vậy mọi nan đề của quý vị sẽ được giải đáp.

Từ trong sâu thẩm quý vị đã biết, sự tiếp trợ của quý vị sẽ có được từ nơi Đấng Sáng Tạo, là Chúa của cả vũ trụ này, Ngài là Cha Thiên-thượng. Tương lai và vận mạng của quý vị sẽ được thay đổi tốt hơn. Những sự củ, những sự tối tăm sẽ qua đi. Vì trong Chúa mọi sự đều sẽ trở nên mới. Khi là con cái của Chúa mỗi ngày sẽ là một ngày mới.

Trong năm vừa qua tôi được dịp làm bạn với nhiều quý vị đã thường xuyên đọc những bài viết của chúng tôi. Trong năm nay tôi xin mời quý vị một lần nữa hãy đến sinh hoạt với chúng tôi tại:

Kevins Auto Body. 9265 Bishop Place. Westminster CA 92683 (phía sau Phước Lộc Thọ góc Đường Moran & Bishop)

Quý vị sẽ có cơ-hội được gặp nhiều người Việt với nhau và gặp được Chúa. Mọi nhu cầu tâm linh của quý vị sẽ được Chúa giải quyết thỏa đáng.

Điểm Hẹn KC. Trà Đàm. Cầu Nguyện. Học Lời Chúa

vào Mỗi Tối Thứ Ba & Mỗi Tối Thứ Sáu lúc 6:29pm

Xin quý gọi cho chúng tôi hoặc xin hẹn gặp quý vị tại địa chỉ trên.

Tôi là Mục sư Cao Mỹ Phượng 714 603 4481

và nhà tôi là Mục sư Cao Hữu Trí 714 657 9726.

Hẹn gặp lại quý vị.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Các cuộc xung đột giữa Do Thái với Palestine cùng khối Ả Rập là vấn đề nan giải cho Hoa Kỳ lẫn thế giới bởi Do Thái không hề nhượng bộ, luôn có những hành động cứng rắn và trả đũa tàn bạo. Cuộc xung đột hiện nay xảy ra khi Do Thái trục xuất sáu gia đình Palestine tại Đông Jerusalem, là điều mà Do Thái từng bước thực hiện với người dân Palestine từ nhiều năm qua.
Tôi yêu những nông dân thôn Hoành, tôi yêu những nông dân Dương Nội. Yêu cái hồn của đất – nơi con người đang phải đối mặt với phong ba bão táp; nơi con người bước trên nghịch cảnh bằng sự cao quý và khí phách của riêng mình. Tôi có một niềm tin vững chắc rằng lòng tử tế và sự dũng cảm của họ sẽ lan toả và lan rộng.
Từ Văn phòng Viện Tăng Thống, tuy chỉ tồn tại trên danh nghĩa, trong phận sự bảo trì ấn tín của Viện Tăng Thống, kế thừa tâm nguyện của Đức Đệ Ngũ Tăng Thống qua phú chúc di ngôn của Ngài trước ngày thị tịch; chúng tôi trên nương tựa uy đức Tăng già và đạo lực gia trì của Chư tôn Trưởng lão, kính gởi đến Chư tôn Hòa Thượng, Chư Thượng tọa, Đại đức Tăng-già nhị bộ, cùng tất cả bốn chúng đệ tử, tâm nguyện Bồ-đề được thể hiện qua các kỳ họp đã nêu, ước mong tất cả bằng Bồ-đề nguyện và Bồ-đề hành, bằng đức lực, trí lực, và tài lực, với hằng tâm và hằng sản, đồng tâm nhất trí góp phần công đức vào sự nghiệp hoằng pháp lợi sanh mà Chư Thánh Đệ tử, Lịch đại Tổ sư, bằng hùng lực và trí tuệ, bằng từ bi và nhẫn nhục, khoan dung, trải qua vô vàn gian nan chướng duyên trở ngại, đã mang ngọn đèn chánh pháp đến những nơi tăm tối, cho những ai có mắt để thấy, dựng dậy những gì đã sụp đổ, dựng đứng những gì đang nghiêng ngả.
Ngày Phật đản sanh là ngày vui, ngày thiêng liêng và trọng đại của nhân loại. Dù là với truyền thống nào, tông môn pháp phái nào, dù ở quốc độ nào… Người con Phật cũng đều hoan hỷ và thanh tịnh thân tâm để tưởng niệm đức Phật.
Thì tôi cũng nói cho hết lẽ như thế. Chớ bao nhiêu lương dân ở Văn Giang, Dương Nội, Thủ Thiêm, Lộc Hưng… đang sống yên lành mà Đảng & Nhà Nước còn có thể nhẫn tâm biến họ thành những đám dân oan (vật vã khắp nơi) thì cái chính phủ hiện hành có xá chi đến những khúc ruột thừa ở Cambodia.
Bàn về kinh tế không thể không nhắc đến tiền. Tiền không mua được hạnh phúc nhưng không có tiền thì…đói. Tiền mang lại tự do (có tiền mua tiên) hay biến con người thành nô lệ đồng tiền. Con nít lên 3 đã biết tiền dùng để mua bánh kẹo, vậy mà các kinh tế gia giờ này vẫn không đồng ý chuyện tiền để làm chi!
Sau ngày 30/4/1975, nếu phe chiến thắng đã có những chính sách mang lại sự hoà giải quốc gia, đối xử nhân bản với bên thua trận, thay vì cải tạo học tập, càn quét và thiêu huỷ văn hoá miền Nam, đánh tư sản mại bản, thì đã không có hàng triệu người bỏ nước ra đi và người Việt sẽ chẳng mấy ai còn nhớ đến một đất nước của quá khứ, tuy chưa hoàn toàn tự do dân chủ nhưng so với Cộng hoà Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam thì người dân đã được tự do hơn bây giờ rất nhiều.
Tất nhiên phải “thành công” vì đảng một mình một chợ, không có ai cạnh tranh hay đòi chia phần. Nhưng việc đảng chọn cho dân bầu chỉ để tuyên truyền cho phương châm “ý đảng lòng dân”, trong khi người dân không có lựa chọn nào khác mà buộc phải đi bỏ phiếu để tránh bị làm khó trong cuộc sống.
Âm nhạc dễ đi vào lòng người, với hình bóng mẹ, qua lời ca và dòng nhạc, mỗi khi nghe, thấm vào tận đáy lòng. Trước năm 1975, có nhiều ca khúc viết về mẹ. Ở đây, tôi chỉ đề cập đến những ca khúc tiêu biểu, quen thuộc đã đi vào lòng người từ ngày sống trên quê hương và hơn bốn thập niên qua ở hải ngoại.
Những bà mẹ Việt xưa nay rất chơn chất thật thà, rất đơn sơ giản dị cả đời lo cho chồng con quên cả thân mình. Sử Việt nghìn năm đương đầu với giặc Tàu, trăm năm chống giặc Tây. Những bà mẹ Việt bao lần âm thầm gạt lệ tiễn chồng con ra trận, người đi rất ít quay về. Những bà mẹ âm thầm ôm nỗi đau, nỗi nhớ thương da diết.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.