Hôm nay,  

Ngọc Rắn Naga

28/02/201711:07:00(Xem: 18810)

Trên thế gian đôi khi có những hiện tượng vật chất & tâm linh xảy ra ngoài sự hiểu biết của con người và không thể luận bàn.  Một số ít người đã có phước duyên chứng nghiệm những hiện tượng phi vật chất, từ thế giới vô hình đến với hữu hình bằng hiện vật xảy ra trước mắt, tay có thể nắm lấy mà không khỏi bàng hoàng kinh ngạc.  Và rồi đành cất giữ những chứng nghiệm đó trong thân tâm chỉ kể lại cho những người có duyên và cùng chí hướng.  Bởi vì có nói ra thì có bao nhiêu người tin tưởng đôi khi còn bị gán ghép bởi những từ ngữ không mắy tốt đẹp; vô tình khiến người khác mang khẩu nghiệp thì chính mình cũng bị cộng nghiệp it nhiều bởi hậu quả đó.  

Trong thời gian gần đây, người viết đã có duyên biết đến những câu chuyện kỳ bí từ  huynh đệ trong giới mật tông, trong số đó có một câu chuyện mà người viết định viết lại để phổ biến cho mọi người nhưng đến khi biết toàn bộ chi tiết của câu chuyện thì chỉ có thể thốt lên một câu: “Thật quá kỳ diệu” và rồi cũng đồng quan điểm  với người kể:  chúng ta chỉ có thể ghi chép thành tài liệu để nghiên cứu mà thôi!

Một trong số câu chuyện gần đây mà người viết biết đến là “viên ngọc rắn Naga”.

Từ bấy lâu nay khi nghe đến những câu chuyện nói về “ngọc rắn”người viết tưởng tất cả chỉ là sự giả tưởng bịa đặt của con người để câu chuyện thêm phần hư cấu, hấp dẫn.  Cho đến năm 2016 vừa qua khi gặp huynh Trịnh Khải Hoàng- một hành giả mật tông (xin xem bài viết “Có Ma Không”được đăng trên Việt Báo trước đây để biết thêm chi tiết về anh), anh đã cho tôi xem 2 viên ngọc rắn: 1 màu đen tuyền và 1 màu xanh lục (viên này do chính đại sư Ajaan Sam Ruaray trụ trì tại Buddhist Temple of America, thành phố Ontario – California trao tặng khi đó viên ngọc còn nằm trong lớp đất cứng bao phủ bên ngoài).  Quả là một duyên may hiếm có!

blank   blank

Để giúp tôi hiểu rõ thêm về nguồn gốc của viên ngọc rắn màu xanh lục, anh đã hướng dẫn 3 huynh đệ chúng tôi đến viếng thăm ngôi chùa Thái tại Ontario vào ngày 22/02/17 để gặp sư Ajaan Sam Ruaray- chủ nhân của viên ngọc rắn trước đây.

Sau khi đảnh lễ Phật tại ngôi chánh điện, anh đã hướng dẫn chúng tôi đến điện thờ ngọc xá lợi Phật cũng như hàng trăm viên xá lợi của các cao tăng.   Anh cho biết  trước đây cũng chính nơi điện thờ này anh có hướng dẫn một cô bạn Mỹ đến cầu nguyện, sau khi hành thiền anh bổng thấy 6 viên ngọc đủ màu sắc xuất hiện chung quanh anh và anh đã mang 6 viên ngọc này đến tường thuật lại với sư Ajaan Sam Ruaray.  Mới đầu sư tưởng anh lấy ra từ trong điện thờ nên bảo anh mang trả lại chổ cũ nhưng khi hiểu chuyện thì sư nói đây là phước duyên của anh và anh có thể mang về.  Sau đó anh đã tặng 3 trong số 6 viên ngọc cho người bạn Mỹ.  Xin xem hình.

blank

Ngọc Mani

Kế đến chúng tôi ghé thăm sư Ajaan Sam Ruaray.  Sau đôi lời giới thiệu thăm hỏi, tôi đã xin phép sư kể cho chúng tôi nghe về nguồn gốc của những viên ngọc rắn Naga mà sư đã có.  Sư cho biết:

  • Những viên ngọc rắn tôi có được là do một nữ đệ tử bên Thái dâng tặng.  Nữ đệ tử này đã được chư thiên báo cho biết nơi cất giử ngọc rắn Naga - một loài rắn thiêng sống dưới nước. Chư Thiên cho cô biết tình cờ nghe được loài rắn Naga phát nguyện dâng tặng những viên ngọc quí này cho người có căn duyên nên báo cho cô biết nơi để thọ lãnh.

Muốn lấy được những viên ngọc rắn, cô phải đi đến một hang động, bên trong hang có một con suối, cô phải lặn xuống để vào một hang ngầm khác.  Trong hang ngầm này thì mực nước chỉ lấp xấp, và cô đã được mở “nhãn” cho thấy những viên ngọc rắn nằm trong những viên đá để mang về.

Sư cho biết thêm nơi cất giữ những viên ngọc này không phải ai ai cũng có thể biết đến và tìm được vì chúng được bảo vệ rất cẩn mật từ loai rắn linh thiêng trừ khi có sự cho phép.

Sau đó sư vào trong lấy ra một viên đá nhỏ hơn quả trứng gà một chút và đưa cho anh em chúng tôi xem.  Sư cho biết thật ra nó không phải là đá mà do đất kết tinh lại (hàng trăm, hàng ngàn năm) mà thành như vậy.  Cầm viên đá lên lắc qua lắc lại có thể nghe được tiếng va chạm của viên ngọc vào thành đất bên trong.  Điều kỳ lạ là tuy bi lớp đất bao phủ kín bên ngoài nhưng bên trong viên đá là một khoảng không gian nhỏ như một căn phòng để chứa viên ngọc.  Có lẽ do năng lượng từ viên ngọc phát ra mà tạo thành như vậy?

Sư có hỏi chúng tôi ai có thể đoán biết được màu sắc bên trong thì có 2 người nói trúng gần 90%.  Riêng tôi thì không lạ gì về sự đoán trúng của 2 người này.

Khi mọi người đã quan sát xong, sư đã dùng một chiếc búa nhỏ để đập vỡ viên đá ra thì bên trong là một viên ngọc màu vàng trắng pha lẫn một chút màu xanh lá cây.  Xin xem hình


blank

blank  blank

     Ngọc rắn Naga Đá chứa ngọc rắn              Đập viên đá

Xin lưu ý một điều là bên trong viên ngọc rắn Naga đều có một vòng tròn giống như một con rắn đang khoanh tròn không trong suốt như những hạt mani.

Thêm một bất ngờ khác, sư vào trong mang thêm một viên đá to cũng chứa ngọc rắn Naga bên trong cho mọi người xem nhưng có khác là sư muộn giử nguyên viên đá này.   Chúng tôi từng người một cầm lắc thử viên đá để đoán xem viên ngọc bên trong lớn nhỏ như thế nào.  Xin xem hình.

blank

Sư Ajaan Sam Ruaray

Tôi có hỏi sư trong quá trình tu tập sư có bao giờ tiếp xúc trực tiếp với thế giới vô hình?

Sư cho biết có một lần nằm ngủ trong hang động sau khi thiền, thì sư có cảm giác có một vật gì rất to lớn và dài nằm đè trên chân và ngang mình, sư đã hét lớn nhưng vật đó không nhúc nhích thì sư đã dùng sức hất văng nó ra xa thì ra đó là một con rắn rất to.  Sư đã hoảng sợ bật dậy ngồi thiền suốt đêm vì khi ngồi thiền sư đã dùng pháp quán năng lượng của bi tâm toả ra xung quanh khiến cho những loài như ma quỷ, thú dữ tránh xa không hảm hại

Sư nói có những hang động khi đến đó ngồi thiền thì không sao nhưng nếu đến đó ngủ thì sẽ bi quấy phá có khi bị khiêng ra ngoài…

Sư còn cho biết khi ngồi thiền ở những nơi cao như trên núi thì năng lượng tốt hơn ở những nơi thấp.

Ngoài ra còn có một câu chuyện liên quan đến rắn thần Naga thật thú vi.  Đó là vào năm …trước ngày lễ đón tiếp hàng trăm chư tăng đến chùa, sư đã lo lắng vì chùa lúc đó không có đủ lương thực, sư đã không biết phải làm sao? Thì một chuyện lạ xảy ra vào sáng hôm sau: có hàng trăm con cá màu trắng (tất cả cùng một loại) chết nổi lên gần chùa.  Số cá hôm đó đã được dùng làm lương thực cho buổi lễ.  Sư tin rằng rắn thần Naga đã giúp cho sư (không phải một lần mà còn có những lần khác).

Ghi chú:  hầu hết các chùa Thái đều thuộc Nam tông (tiểu thừa) nên không kiêng thịt, cá.

Sau khi trò chuyện thêm mươi phút, chúng tôi đã chụp hình lưu niệm với sư và từ giả ra về.  Hy vọng trong lần viếng thăm kế tiếp sẽ được sư kể cho nghe thêm những câu chuyện huyền bí khác

Phương Chính Nguyễn Quang Đạt

www.duongsinhthucphap.org

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Cuối năm là lúc con người nhìn lại về giá trị cuộc sống. Một bài viết trên trang mạng The Conversation nêu vấn đề về những vực thẳm chính trị, các cuộc chiến tranh, áp bức… và con người vì thế cảm thấy vô vọng và bất lực khi chứng kiến những thế lực đen tối diễn ra khắp nơi trên thế giới. Liệu chúng ta có thể làm được điều gì đem lại thay đổi trước những bi hoại này hay không?
Danh hiệu “Nhân Vật Của Năm” do TIME bắt đầu từ năm 1927 – theo truyền thống được trao cho những người có ảnh hưởng đáng kể trong các sự kiện toàn cầu, từ chính trị đến văn hóa, môi trường, nghệ thuật. Những người được chọn đóng vai trò như một “thước đo phong vũ” về sức lan tỏa trong xã hội đương đại. Ảnh hưởng đó, theo tiêu chuẩn do chính TIME đề ra, có thể là “for better or for worse – làm cho thế giới tốt đẹp hơn hoặc tệ hại hơn.”
Tiễn 2024, thế giới sẽ chào đón một năm mới 2025 mang theo cả bóng tối lẫn ánh sáng. Các cuộc xung đột, sự phân cực chính trị và những rủi ro khôn lường là lời nhắc nhở về sự bất ổn của thời đại. Nhưng đồng thời, khả năng phục hồi kinh tế, sự phát triển công nghệ, tinh thần hợp tác quốc tế, hơi thở và sự sống còn bất khuất của từng người mẹ, từng đứa trẻ vực dậy và vươn lên từ những đống gạch vụn đổ nát ở Ukraine, ở Gaza, ở Syria… cũng là cảm hứng và hy vọng cho tương lai nhân loại. Nhà văn Albert Camus đã viết: “Giữa mùa đông lạnh giá nhất, tôi tìm thấy, trong mình, một mùa hè bất khả chiến bại.”* Thế giới năm 2025, với tất cả những hỗn loạn, vẫn mang đến cơ hội để con người vượt qua và xây dựng một cuộc sống tốt đẹp, tử tế hơn. Đó cũng là lời chúc chân thành cuối năm của toàn ban biên tập Việt Báo gửi đến quý độc giả: một năm 2025 tràn trề cơ hội và hy vọng.
Trong ba năm học gần đây, PEN America đã ghi nhận hàng loạt trường hợp cấm sách xảy ra trên toàn nước Mỹ, đặc biệt trong các trường công lập. Những nỗ lực xóa bỏ một số câu chuyện và bản sắc khỏi thư viện trường học không chỉ gia tăng mà còn trở thành dấu hiệu của một sự chuyển đổi lớn hơn, đặt ra câu hỏi nghiêm trọng về tương lai của giáo dục công lập. Việc kiểm duyệt này phản ánh một xu hướng đáng lo ngại: sự tập trung vào việc kiểm soát nội dung văn hóa và giáo dục, thay vì khuyến khích học sinh tiếp cận kiến thức đa chiều.
Syria đang sống trong một bước ngoặt lịch sử sau khi chế độ độc tài sụp đổ nhanh chóng và Bashar al-Assad trốn sang Nga để tị nạn. Các nhóm nổi dậy chiến thắng đang cố gắng duy trì trật tự công cộng và thảo luận về các kịch bản cho tương lai. Lòng dân hân hoan về một khởi đầu mới đầy hứa hẹn pha trộn với những lo âu vì tương lai đất nước còn đầy bất trắc. Trong 54 năm qua, chế độ Assad đã cai trị đất nước như một tài sản riêng của gia đình và bảo vệ cho chế độ trường tồn là khẩu hiệu chung của giới thân cận.
Các số liệu gần đây cho thấy những thách thức mà nhà lãnh đạo Trung Quốc phải đối mặt để phục hồi kinh tế cho năm 2025, khi quan hệ thương mại với thị trường xuất khẩu lớn nhất của Trung Quốc có thể xấu đi cùng lúc mức tiêu thụ trong nước vẫn sụt giảm. Và thật sự thì nền kinh tế Trung Quốc tệ đến mức nào? Việc đặt câu hỏi này ngày càng trở nên hợp lý khi Trung Quốc đang đối mặt với tình trạng sản xuất trì trễ và tiền tệ mất giá kéo dài trong những năm gần đây. Đặc biệt, chính quyền Bắc Kinh dường như không muốn công khai toàn bộ thực trạng.
Chiều ngày Thứ Ba 17/12, tòa án New York kết án Luigi Mangione 11 tội danh, bao gồm tội giết người cấp độ 1, hai tội giết người cấp độ 2 cùng các tội danh khác về vũ khí và làm giả danh tính. Theo bản cáo trạng, một bồi thẩm đoàn ở Manhattan đã truy tố Mangione về tội giết người cấp độ hai là tội khủng bố. Tòa đã kết tội hành động của Luigi Mangione – một hành động nổi loạn khó có thể bào chữa dù đó là tiếng kêu cuối cùng của tuyệt vọng.
Ngay từ thời điểm này, cho dù chưa chính thức bước vào Tòa Bạch Ốc, tổng thống đắc cử Donald Trump đã hứa hẹn một chiến dịch bài trừ di dân lớn nhất lịch sử Mỹ. Những cuộc kiểm soát, bắt bớ, trục xuất di dân dự kiến sẽ diễn ra với qui mô lớn trong vài năm tới. Nhiều sắc dân nhập cư ở Mỹ sẽ phải lo lắng, nhưng cộng đồng chịu ảnh hưởng nặng nề nhất sẽ là cộng đồng di dân gốc Mỹ Latin. Lời hứa này đang làm hài lòng những người Mỹ xem dân nhập cư là kẻ cướp đi việc làm và quyền lợi của mình. Rất đông trong số này thuộc các cộng đồng di dân, trong đó có cộng đồng gốc Việt. Tuy nhiên, có bao nhiêu người thấy được toàn cảnh ảnh hưởng của những chính sách bài trừ di dân đến nền kinh tế và xã hội Hoa Kỳ?
Trong tài liệu của Thư Viện Quốc Hội ghi rằng, nguồn gốc của quyền ân xá trong Hiến Pháp Hoa Kỳ đến từ lịch sử Anh quốc. Quyền ân xá xuất hiện lần đầu tiên dưới thời trị vì của Vua Ine xứ Wessex vào thế kỷ thứ bảy. Mặc dù tình trạng lạm dụng quyền ân xá ngày càng tăng theo thời gian, dẫn đến những hạn chế sau đó, nhưng quyền ân xá vẫn tồn tại trong suốt thời kỳ thuộc địa của Mỹ.
Tôi cộng tác với tuần báo Trẻ (tờ báo có nhiều ấn bản nhất tại Hoa Kỳ) gần hai chục năm qua. Sự gắn bó lâu dài này không chỉ vì tấm lòng yêu nghề (và thái độ thân thiện cởi mở) của ban biên tập mà còn vì chút tình riêng. Mỗi tuần Trẻ đều dành hẳn một trang báo, để trân trọng giới thiệu đến độc giả hai ba vị thương phế binh (Việt Nam Cộng Hòa) đang sống trong cảnh rất ngặt nghèo ở quê nhà. Nhìn hình ảnh đồng đội của mình đang ngồi trên xe lăn, hay nằm thoi thóp trong một gian nhà tồi tàn nào đó – lắm lúc – tôi không khỏi băn khoăn tự hỏi: “Liệu có còn ai nhớ đến những kẻ đã từng vì đời mà đi không vậy?


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.