Hôm nay,  

Đổi Mới

29/08/201700:00:00(Xem: 7000)
Thế giới ngày hôm nay thay đổi nhanh chóng không ngừng. Con người nhỏ bé nhưng khôn ngoan, nay cũng đã chế tạo ra được những vũ khí để bảo vệ cho đất nước nhưng cũng có một số quốc gia hay tôn giáo thì có mục đích khác của họ. Khi mới nghe thì thật là hay, nhưng nếu họ không biết dùng đúng cho mục đích thì lại sẽ gây ra những chiến tranh chết chóc thảm hại.

Đất nước Hoa-kỳ mà chúng ta đang sinh sống cũng có rất nhiều sự thay đổi mỗi ngày. Nhiều hảng sẽ mướn những người nào có nhiều óc sáng tạo hơn là những người bình thường. Mỗi người phải tranh đấu không ngừng để đáp ứng với môi trường của mình. Người ta mau thấy chán nếu điều gì quá chậm và lỗi thời. Con người cố gắng tìm tòi, học hỏi để tiến lên.

Nhiều năm qua gia đình của chúng tôi đã được làm việc với các anh em xả-hội đen của Hongkong và Việt Nam tỵ nạn.

Sự đổi mới từ một con người củ thành một con người mới thì thấy thật rõ ràng. Các anh em đi vượt biên đến đó khi còn tuổi thiếu niên và không có gia đình. Họ đã đi lạc vào những thói hư, tật xấu của xả-hội mà không hay. Từ những cô đơn, không hi-vọng, và sự buồn chán đã khiến họ trở nên những con người tội lỗi, mà xả-hội khinh chê. Khi chúng tôi tìm được những anh em nào mà muốn thay đổi thì chúng tôi sẽ giúp họ để được đổi mới.

Nhiều anh em khi bị vướng trong những trường hợp như vậy thì họ không tự cứu mình được và không có lối thoát. Chúng tôi lúc nào cũng có anh chị em sống chung và cùng muốn thay đổi để được trên tốt hơn. Bắt đầu từ 30 người đến 500 người, chính phủ Hongkong đã cho chúng tôi xữ dụng một trại lính để nuôi và huấn luyện.

Có những thói hư tật xấu mà sức người bình thường không thể thay đổi được nhưng phải nhờ sự giúp đỡ từ Chúa. “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi.” Lời Chúa đã nói cho những ai muốn đặt niềm tin của mình cho Ngài.

Hãy tin vào Chúa quý vị ơi, vì Ngài là Nguồn của sự Sống và sự tiếp trợ đến từ Ngài. Chúa sẽ cho quý vị nếm trãi được sự tươi mới, sự hi-vọng và phước hạnh ngay trong đời này.

Đức Chúa Trời thương yêu loài người mà Ngài đã dựng nên, cho dù loài người có đi lầm đường lạc lối thì Ngài lúc nào cũng giang tay ra chờ đợi họ quay đầu trở lại. Ngài muốn đền bù, yêu thương và chúc phước cho loài người.

Nếu quý vị đang ở trong tình trạng tối tăm không có lối thoát, thì hôm nay tôi có tin mừng cho quý vị, có một sự hi-vọng trong Chúa Giê Xu của chúng tôi. Ngài đang mong chờ quý vị hãy đến với Ngài. Ngài sẽ cho quý vị có được sự bình an thật cho dù quý vị đang ở trong hoàn cảnh nào.

Nếu quý vị đang gặp những sự cô đơn, buồn chán thất vọng, hoặc bị trói buộc vào trong những xiềng xích thói hư tật xất, hay bịnh tật nào. Ngày hôm nay khi đọc bài báo này và bạn tin và muốn được sự tha thứ và sự chấp nhận lại từ Chúa thì Ngài sẳn sàng muốn ban cho quý vị trong Danh của Ngài.

Nếu qúy vị thật sự muốn được như vậy thì Chúa sẽ ban cho. Nếu quý vị đang quá chán về lối sống củ không hi-vọng, đen tối, tội lỗi của mình. Thì hôm nay là ngày thuận tiện cho qúy vị để thoát ra khỏi chổ tối tăm đó. Lời hứa của Chúa là Ngài sẽ ban điều tốt nhất cho con của Ngài. Quý vị có muốn nhận sự ban cho của Ngài không?

Gia đình của chúng tôi đang sinh hoạt tại ĐIỂM HẸN KC tại Kevins Auto Body tại 9265 Bishop Place, Westminster CA 92683. Chúng tôi có giờ nhóm vào Sáng Chúa Nhật lúc 10 giờ và Tối Thứ Ba lúc 6:29pm. Chúng tôi xin mời quý vị đến thông công với chúng tôi trong giờ trà đàm mỗi khi nhóm. Mọi tìm hiểu về niềm tin và sự đổi mới cho cuộc sống sẽ được hướng dẫn một cách rỏ ràng.

Xin quý vị liên lạc với chúng tôi, tôi là Mục sư Cao Mỹ Phượng (714) 603 4481 và nhà tôi là Mục sư Cao Hữu Trí (714) 657 9726

Trân trọng Kính Mời.

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Chiếc cầu trên sông Kwai là phim về tù binh Anh quốc thời Thế chiến II do David Lean đạo diển dựa theo cuốn truyện “Cầu trên sông Kwai”của tác giả người Pháp là Pierre Boulle năm 1957.
Trong bài viết này, chúng ta sẽ khai thác đặc tính thực dụng và tương đối của ngôn ngữ quy ước để làm cho sáng tỏ, bộc lộ, và phơi bày một sự thật rốt ráo nhưng lại rất hiển nhiên.
Changi thì quá nhỏ, Subic gần Trường Sa nhưng lại xa tuyến hải lộ huyết mạch Đông Nam Á, chỉ có Cam Ranh chỉ cách tuyến này vài chục hải lý
Hoài niệm về quá khứ là một việc làm liều lĩnh, nếu không muốn nói là nguy hiểm. Nhưng ở đâu có hiểm nguy, ở đó có sự thoát hiểm. Sự thoát hiểm chính là nguồn lực hiệu quả nhất giúp con người chuyển đổi
Biển Đông gắn liền với vận mạng dân tộc Việt. Bước ngoặt “đu dây” về phía Mỹ của CSVN hiện nay chỉ để cũng cố thể chế toàn trị
Nơi đây, 5 người lính VNCH nằm lại trên đất Lào gần nửa thế kỷ. Có đầy đủ thẻ bài nhưng không biết tra cứu quê quán ở đâu. Hãy chia sẻ để người thân của họ biết được mà tìm về.
Lá phiếu cho Trump thể hiện sự phẫn nộ của người Mỹ trắng rằng mô hình xã hội bị dàn dựng (rigged) bất lợi cho họ
Nguyễn Tấn Dũng và gia đình cũng có thể sẽ là bị cáo, vì Trương Xuân Thanh, Hồ Thị Kim Thoa hay Trầm Bê là những người đã giầu lên rất nhanh và cũng đã nắm giữ những chức vụ cao trong cơ cấu chính quyền dưới thời ông Dũng làm thủ tướng
Khi hoàn thành Việt Museum và Đình Bảng sẽ là tác phẩm của tất cả mọi người. Xin góp tấm lòng và một bàn tay.
Trần Văn Chi lượm lặt những điều tưởng tượng như là nhỏ mọn và tầm thường -như cục đất - của dân tộc, nhưng khi ông đưa đến ta chúng đã trở thành những hòn ngọc văn hóa đáng bảo tồn


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.