Hôm nay,  

Ngút trời lửa dữ

08/12/201708:15:00(Xem: 7229)

Ngút trời lửa dữ         
      

Ngút trời lửa dữ

Lửa, lửa, lửa

Lửa phừng cơn giận

Trời, Đất, co rúm, dãy dụa

hãi hùng quá, cái nóng kinh hoàng của lửa

chiếc bóng người lính cứu hoả

hằn trên nền cam đỏ, khu rừng sáng rực

đẹp như một bức tranh nhân bản không lời

Lửa tung trời, vỡ oà sắc máu dữ dội, chọc vào lòng đêm

le chiếc lưỡi háu đói táp cỏ khô,

rồi múa khúc hoa đăng cuồng nộ cháy bỏng

cây xanh oằn khóc rền trời …rắc… rắc…

 

 blank

 
Trên vệ đường, người và ngựa lảo đảo say khói

Bà khóc “Tôi không biết đi đâu, cháy cả rồi”

Người đàn ông chạy trốn lửa

bỗng dừng xe, tấp bên lề xa lộ

nhảy tưng tưng như người điên khi nhìn

một con thỏ rừng cuống quít lao qua đám lửa

phóng như điên về phía trước

hình ảnh cuối, sinh vật nhỏ bé được cứu,

nằm yên trong vạt áo người đàn ông

làm bao người nhỏ lệ

một tổ chức bảo vệ súc vật ra thông báo trên facebook

sẽ chăm sóc tạm thời dùm những thú vật của người di tản

nếu họ không đem chúng theo được.

Nhiều người dân, xa, gần, cũng tình nguyện làm thế

Tình người vẫn đẹp và ấm

Mạng người và vật đều như nhau.

Ác thần Santa Ana winds vẫn chu miệng thổi gió

gần trăm ngàn mẫu Anh rừng thẳm

thành tro chỉ vài phút, vài giờ

Mẹ Đất chưa bao giờ nổi cơn thịnh nộ như vậy

phải chăng bà muốn trừng trị lũ con vô đạo, hủy hoại môi sinh?

diệt chúng đi, làm lại những con người của thế hệ mới?

như bà đã từng dâng nước trận đại hồng thủy

nhận chìm thế giới, hàng ngàn ngàn năm trước

xương khủng long, voi Ma Mút khổng lồ, hoá thạch

còn đó như những bằng chứng hùng hồn.

Cặp uyên ương sau đám cháy trở về nhà,

tìm được chiếc nhẫn đính hôn

trong đống tro tàn đổ nát

Người vợ đeo nó vào tay, bảo

“May, chúng ta còn sống, hãy làm lại”

 

Trịnh Thanh Thủy

 

Gửi ý kiến của bạn
Vui lòng nhập tiếng Việt có dấu. Cách gõ tiếng Việt có dấu ==> https://youtu.be/ngEjjyOByH4
Tên của bạn
Email của bạn
)
Làn sóng chống Dự luật Đặc khu Vân Đồn, Bắc Vân Phong và Phú Quốc của hàng chục ngàn người ở nhiều nơi Việt Nam trong hai ngày 10 và 11 tháng 06 năm 2018 đã lôi ra ánh sáng âm mưu của đảng Cộng sản Việt Nam muốn cong lưng bắc cầu cho Trung Cộng leo xuống Đông Nam Á và ra Biển Đông để thực hiện chiến lược “Một vành đai, Một con đường” (hay “Nhất đới, Nhất độ”).
Hành trang của tôi tối giản, chỉ mang những thứ thật cần thiết, quần áo hai ba bộ đồ đi tới đâu bỏ giặt tới đó, đã vậy còn mang theo máy móc chụp hình lỉnh kỉnh và tripot nữa chứ
Trường Pétrus Trương Vĩnh Ký nằm trên đường Cộng Hòa sát ranh hai thành phố Sài Gòn và Chợ Lớn nên lớp nào cũng có học sinh người Việt gốc Hoa
Tỵ Nạn VN và chiến sĩ VNCH xứng đáng được ghi trong sách giáo khoa lịch sử của tiểu bang... đề nghị Hội Đồng Giáo Dục Tiểu Bang áp dụng Chương Trình Giảng Dạy liên quan kinh nghiệm người Tỵ Nạn Việt Nam và cuộc chiến VNCH
tới phút 88 thì kết quả vẫn là 0-0 mặc dù uy hiếp khung thành Nam Hàn và các trái banh sút và đội đầu đều ra ngoài. Sau 90 phút đá thêm bù giờ thì Nam Hàn có trái phạt góc và tung lưới Đức dẫn 1-0.
tu học hoàn toàn miễn phí... được cung cấp chỗ ở, thức ăn, dụng cụ học tập miễn phí. Điều kiện: dưới 40 tuổi, là tăng sĩ hoặc có nguyện vọng xuất gia. Phải có nguyện vọng hoàn tất học trình cho đến cao cấp tại học viện (từ 9 đến 15 năm).
do Tibet House (Trung Tâm Văn Hóa của Thánh Đức Đạt Lai Lạt Ma) tổ chức tại Delhi, Ấn Độ. Có thể học online qua mạng. Bất kỳ ai với lòng khao khát muốn tìm hiểu về giáo lý đạo Phật và đang cư ngụ tại bất kỳ nơi đâu trên thế giới đều có thể tham gia.
trong một thể chế mà những kẻ xấu xa, tàn ác vẫn thường ở vị trí lãnh đạo rất cao thì cái tâm của Nguyễn Đức Chung (nếu thật) vẫn cần phải được ghi nhận như là một điểm son khó kiếm.
Trong cuộc hành quân Lam Sơn 719, Đại Tá NGUYỄN VĂN THO, Lữ Đoàn Trưởng, Lữ Đoàn 3 nhẩy dù, trong trận đánh vô cùng ác liệt,với CS nhưng vì hỏa lực của ta kém hơn địch quân nên Đại Tá Thọ cùng một số số binh sĩ trực thuôc đã bị CS bắt làm tù binh trong đó có Thiếu Tá Đức vào ngày 25-2-71,tại đồi 31.Hạ Lào.
Phật giáo Việt Nam tại Mỹ tạm được 43 năm hay 43 tuổi, nếu tính từ năm 1975. Tăng đoàn và Ni đoàn của nhiều giáo hội cũng thành lập từ đó.


Kính chào quý vị,

Tôi là Derek Trần, dân biểu đại diện Địa Hạt 45, và thật là một vinh dự lớn lao khi được đứng nơi đây hôm nay, giữa những tiếng nói, những câu chuyện, và những tâm hồn đã góp phần tạo nên diện mạo văn học của cộng đồng người Mỹ gốc Việt trong suốt một phần tư thế kỷ qua.
Hai mươi lăm năm! Một cột mốc bạc! Một cột mốc không chỉ đánh dấu thời gian trôi qua, mà còn ghi nhận sức bền bỉ của một giấc mơ. Hôm nay, chúng ta kỷ niệm 25 năm Giải Viết Về Nước Mỹ của nhật báo Việt Báo.

Khi những người sáng lập giải thưởng này lần đầu tiên ngồi lại bàn thảo, họ đã hiểu một điều rất căn bản rằng: Kinh nghiệm tỵ nạn, hành trình nhập cư, những phức tạp, gian nan, và sự thành công mỹ mãn trong hành trình trở thành người Mỹ gốc Việt – tất cả cần được ghi lại. Một hành trình ý nghĩa không những cần nhân chứng, mà cần cả những người viết để ghi nhận và bảo tồn. Họ không chỉ tạo ra một cuộc thi; họ đã và đang xây dựng một kho lưu trữ. Họ thắp lên một ngọn hải đăng cho thế hệ sau để chuyển hóa tổn thương thành chứng tích, sự im lặng thành lời ca, và cuộc sống lưu vong thành sự hội nhập.

Trong những ngày đầu ấy, văn học Hoa Kỳ thường chưa phản ánh đầy đủ sự phong phú và đa dạng về kinh nghiệm của chúng ta. Giải thưởng Viết Về Nước Mỹ thực sự đã lấp đầy khoảng trống đó bằng sự ghi nhận và khích lệ vô số tác giả, những người đã cầm bút và cùng viết nên một thông điệp mạnh mẽ: “Chúng ta đang hiện diện nơi đây. Trải nghiệm của chúng ta là quan trọng. Và nước Mỹ của chúng ta là thế đó.”


Suốt 25 năm qua, giải thưởng này không chỉ vinh danh tài năng mà dựng nên một cộng đồng và tạo thành một truyền thống.
Những cây bút được tôn vinh hôm nay không chỉ mô tả nước Mỹ; họ định nghĩa nó. Họ mở rộng giới hạn của nước Mỹ, làm phong phú văn hóa của nước Mỹ, và khắc sâu tâm hồn của nước Mỹ. Qua đôi mắt họ, chúng ta nhìn thấy một nước Mỹ tinh tế hơn, nhân ái hơn, và sau cùng, chân thật hơn.

Xin được nhắn gửi đến các tác giả góp mặt từ bao thế hệ để chia sẻ tấm chân tình trên các bài viết, chúng tôi trân trọng cảm ơn sự can đảm của quý vị. Can đảm không chỉ là vượt qua biến cố của lịch sử; can đảm còn là việc ngồi trước trang giấy trắng, đối diện với chính mình, lục lọi ký ức đau thương sâu đậm, và gửi tặng trải nghiệm đó đến tha nhân. Quý vị là những người gìn giữ ký ức tập thể và là những người dẫn đường cho tương lai văn hóa Việt tại Hoa Kỳ.

Với Việt Báo: Xin trân trọng cảm ơn tầm nhìn, tâm huyết, và sự duy trì bền bỉ giải thưởng này suốt một phần tư thế kỷ.
Khi hướng đến 25 năm tới, chúng ta hãy tiếp tục khích lệ thế hệ kế tiếp—những blogger, thi sĩ, tiểu thuyết gia, nhà phê bình, nhà văn trẻ—để họ tìm thấy tiếng nói của chính mình và kể lại sự thật của họ, dù đó là thử thách hay niềm vui. Bởi văn chương không phải là một thứ xa xỉ; đó là sự cần thiết. Đó là cách chúng ta chữa lành, cách chúng ta ghi nhớ, và là cách chúng ta tìm thấy nơi chốn của mình một cách trọn vẹn.

Xin cảm ơn quý vị.

NHẬN TIN QUA EMAIL
Vui lòng nhập địa chỉ email muốn nhận.